1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mong mọi người góp ý cho

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi away, 30/05/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    LẠI KHÔNG CÓ TÊN
    lâu chẳng viết một bài thơ không vần
    đuổi vần đi vần cứ đứng tần ngần
    cút đi! cóc cần vần nữa
    sao vần cứ níu vào chân
    vần như con chó nhỏ nhoi
    ta có xương đâu mà em cứ vòi
    có một mẩu buồn lấp dở
    thôi em đừng bới đừng moi
    ta biết em phải đi diễn trò
    nhảy lên nhảy xuống những hàng nhỏ to
    họ lấy em làm mặt nạ
    đeo lên rác giấy cuồng quay tối mò
    rồi thì có người hắt hủi em
    chẳng cho em một lần xuất hiện
    giả như họ là lương thiện
    thật lòng không cần em, ừ, tùy tâm thôi
    vần đâu?
    vần đâu?
    bỏ đi lúc nào không biết
    em chạy sô vào những mớ ngôn từ hỗn độn
    hay đang ứa mắt lang thang tủi lòng?
    ta muốn gọi em
    biết gọi là em sẽ ùa trở lại
    nhưng mà chó nhỏ của ta ơi
    ta không có gì để cho em
    ngoài nỗi buồn đang lấp dở
    nó chẳng phải xương
    nhưng nếu em không đòi hỏi
    cứ về chung sống nhé
    em thương
    11.08.03
    ...ngày mai sẽ nở hay tàn-nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao...
  2. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    XANH
    một ngày
    người con gái xén đi mái tóc thề
    những mong cắt lìa ký ức
    nhưng em ơi
    quá khứ nằm ở chân tóc kia?
    người con gái với vết thương không lành nữa
    ám ảnh về kẻ chạy trốn
    căm ghét đàn ông
    nhưng em ơi
    hắn ta
    không phải thằng đàn ông?
    buổi chiều
    những tiếng chuông dịu xoa và buốt xói
    kéo ni cô ra khỏi giấc ngủ
    thưa thí chủ
    người đã mơ thấy gì?
    nàng lặng im không nói
    bế những bông hoa đại lên trước khi nhát chổi khua qua
    rồi đặt xuống những sinh linh còn thiêm thiếp trong cái chết không đánh số thứ tự
    không hiểu nàng quét đi những gì?
    thanh thản đôi mắt trong vắt
    mặt trời rực đỏ rơi vào hóa xanh xao
    ở một thế giới hoàn toàn khác
    một gã thổ dân quăng chiếc bumêrăng về phía con chim tự do
    tiếng hót diệu kỳ của loài chim quen với cành cây cong
    khiến chiếc bumêrăng cảm thấy như cứa qua một làn nước
    trong suốt
    nó quay trở lại
    nơi gáy kẻ đã ném nó?
    ni cô
    mỉm cười
    sau tiếng sấm
    nàng vẫn nghe thấy tiếng chim hót
    16.12.02
    =====================
    ?it doesn?Tt matter baby
    if it take a year or two
    someday
    you gonna find the truth
    (Something you should know-MLTR)

    ...ngày mai sẽ nở hay tàn-nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao...
  3. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    XANH
    một ngày
    người con gái xén đi mái tóc thề
    những mong cắt lìa ký ức
    nhưng em ơi
    quá khứ nằm ở chân tóc kia?
    người con gái với vết thương không lành nữa
    ám ảnh về kẻ chạy trốn
    căm ghét đàn ông
    nhưng em ơi
    hắn ta
    không phải thằng đàn ông?
    buổi chiều
    những tiếng chuông dịu xoa và buốt xói
    kéo ni cô ra khỏi giấc ngủ
    thưa thí chủ
    người đã mơ thấy gì?
    nàng lặng im không nói
    bế những bông hoa đại lên trước khi nhát chổi khua qua
    rồi đặt xuống những sinh linh còn thiêm thiếp trong cái chết không đánh số thứ tự
    không hiểu nàng quét đi những gì?
    thanh thản đôi mắt trong vắt
    mặt trời rực đỏ rơi vào hóa xanh xao
    ở một thế giới hoàn toàn khác
    một gã thổ dân quăng chiếc bumêrăng về phía con chim tự do
    tiếng hót diệu kỳ của loài chim quen với cành cây cong
    khiến chiếc bumêrăng cảm thấy như cứa qua một làn nước
    trong suốt
    nó quay trở lại
    nơi gáy kẻ đã ném nó?
    ni cô
    mỉm cười
    sau tiếng sấm
    nàng vẫn nghe thấy tiếng chim hót
    16.12.02
    =====================
    ?it doesn?Tt matter baby
    if it take a year or two
    someday
    you gonna find the truth
    (Something you should know-MLTR)

    ...ngày mai sẽ nở hay tàn-nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao...
  4. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    TÔI MƠ Ở BẾN CHỜ XE BUÝT
    tôi mơ ở bến chờ xe buýt
    người ở kế bên đang chờ mình
    nếu tôi chưa chết tôi sẽ bảo
    em vừa hiền dịu lại vừa xinh
    em đi đến đó cùng tôi nhé
    ngồi mãi ở đây đêm béng rồi
    đến đó cảm ơn rồi tạm biệt
    em tiễn tôi về với tôi thôi
    mời em một tách tương lai đã
    em uống nhanh lên kẻo mẹ chờ
    dẫu muốn ngắm em nhâm nhi mãi
    để quên gần hết những cơn thơ
    ngồi cạnh tôi sao em nén ấm
    đừng nghĩ lung tung bạn thôi mà
    xin lỗi em tôi nghe điện thoại
    a lô âm phủ gọi tôi à
    05.01.04
    ...ngày mai sẽ nở hay tàn-nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao...
  5. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    TÔI MƠ Ở BẾN CHỜ XE BUÝT
    tôi mơ ở bến chờ xe buýt
    người ở kế bên đang chờ mình
    nếu tôi chưa chết tôi sẽ bảo
    em vừa hiền dịu lại vừa xinh
    em đi đến đó cùng tôi nhé
    ngồi mãi ở đây đêm béng rồi
    đến đó cảm ơn rồi tạm biệt
    em tiễn tôi về với tôi thôi
    mời em một tách tương lai đã
    em uống nhanh lên kẻo mẹ chờ
    dẫu muốn ngắm em nhâm nhi mãi
    để quên gần hết những cơn thơ
    ngồi cạnh tôi sao em nén ấm
    đừng nghĩ lung tung bạn thôi mà
    xin lỗi em tôi nghe điện thoại
    a lô âm phủ gọi tôi à
    05.01.04
    ...ngày mai sẽ nở hay tàn-nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao...
  6. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    CHUYỆN KỂ NĂM KHỈ
    Tôi cảm thấy cứ ở đâu tôi xuất hiện là mọi người lảng đi như tránh tà.
    Quả thực tôi có bị ghẻ. Nhưng khỏi từ lâu rồi. Dù chắc vẫn còn chút hậu quả. Tôi chợt hiểu câu ?okick your black ass? là dành cho đối tượng nào.
    Quả thực tôi có thể bị Aids. Tháng tháng lại phải đi cắt tóc, chả để ý lúc cạo mặt mấy con mèo đó có thay lưỡi lam không. Hay là ?otuỳ theo yêu cầu của khách hàng?. Nhưng xã hội cũng phải bao dung với kẻ bị Aids chứ. Aids đâu có lây qua Internet. Hoặc ít ra là với diễn đàn luôn dùng BCS (biển ciểm soát) như ttvnoldotcom. Aids tinh thần thì ở đâu mà chả có, không có mới là lạ.
    Quả thực tôi có thể bị/được bất lực. Chưa thử lực bao giờ mà. Nhưng cái đó chỉ giống cái không mê thôi chứ. Hay là bây giờ, ?ochả biết đường nào mà lần?, giống đực lại không mê giống đực bất lực? Ực!
    Quả thực tôi có thể bị lởm tính luyến ái, bựa tính luyến ái, loạn tính luyến ái, nghĩa là đôi lúc làm chuyện mây mưa với chữ nghĩa. Nhưng ở đây, trên mang nặng, chúng ta đều ?ochơi? chữ mà.
    Quả thực hình dạng tôi mang lại lắm điểm xui xẻo. Nhưng ở đây chỉ là nhìn nhau qua những cái nick. Con mèo đen biết chữ thì còn tin được chứ mấy ai có thể tượng tượng ra nó có thể gõ và gửi bài lên mạng. Thời công nghệ bành trướng đó chắc cũng có, nhưng gì mà sớm thế. Thôi chết, tự tay bóp bird, lộ nguyên hình rồi!
    Quả thực là tôi hay lỡ lời làm tiết lộ bí mật. Nhưng suốt đời đứa óc bã đậu như tôi làm gì có bí mật nào mà tiết. Ví dụ: Tôi những tưởng tôi có một nốt ruồi ở mông là một điều đau đớn nhất đời phải đào sâu chôn chặt, sống để bụng chết mang theo. Ai ngờ đi trên phố người ta đồn ầm lên về lệnh truy nã con mèo đen có nốt ruồi tròn xoe bán kính 2mm ở mông trái cách đốt xương cùng 3cm. Bắt sống hoặc chết, tuỳ! Từ hồi đó đến nay, chui lủi nhiều, lông tôi đã bạc trắng nên chỉ còn phải kè kè dán miếng urgo ở bàn toạ mỗi khi ra đường để tránh hiếu kỳ thôi.
    Mà cũng có thể tôi bị/được hoang tưởng. Tôi hoang tưởng là mọi người luôn tránh xa tôi. Có lẽ vì thế mà mọi người luôn tránh xa tôi.
    20.01.04
    ...ngày mai sẽ nở hay tàn-nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao...
    Được away sửa chữa / chuyển vào 12:08 ngày 21/01/2004
  7. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    CHUYỆN KỂ NĂM KHỈ
    Tôi cảm thấy cứ ở đâu tôi xuất hiện là mọi người lảng đi như tránh tà.
    Quả thực tôi có bị ghẻ. Nhưng khỏi từ lâu rồi. Dù chắc vẫn còn chút hậu quả. Tôi chợt hiểu câu ?okick your black ass? là dành cho đối tượng nào.
    Quả thực tôi có thể bị Aids. Tháng tháng lại phải đi cắt tóc, chả để ý lúc cạo mặt mấy con mèo đó có thay lưỡi lam không. Hay là ?otuỳ theo yêu cầu của khách hàng?. Nhưng xã hội cũng phải bao dung với kẻ bị Aids chứ. Aids đâu có lây qua Internet. Hoặc ít ra là với diễn đàn luôn dùng BCS (biển ciểm soát) như ttvnoldotcom. Aids tinh thần thì ở đâu mà chả có, không có mới là lạ.
    Quả thực tôi có thể bị/được bất lực. Chưa thử lực bao giờ mà. Nhưng cái đó chỉ giống cái không mê thôi chứ. Hay là bây giờ, ?ochả biết đường nào mà lần?, giống đực lại không mê giống đực bất lực? Ực!
    Quả thực tôi có thể bị lởm tính luyến ái, bựa tính luyến ái, loạn tính luyến ái, nghĩa là đôi lúc làm chuyện mây mưa với chữ nghĩa. Nhưng ở đây, trên mang nặng, chúng ta đều ?ochơi? chữ mà.
    Quả thực hình dạng tôi mang lại lắm điểm xui xẻo. Nhưng ở đây chỉ là nhìn nhau qua những cái nick. Con mèo đen biết chữ thì còn tin được chứ mấy ai có thể tượng tượng ra nó có thể gõ và gửi bài lên mạng. Thời công nghệ bành trướng đó chắc cũng có, nhưng gì mà sớm thế. Thôi chết, tự tay bóp bird, lộ nguyên hình rồi!
    Quả thực là tôi hay lỡ lời làm tiết lộ bí mật. Nhưng suốt đời đứa óc bã đậu như tôi làm gì có bí mật nào mà tiết. Ví dụ: Tôi những tưởng tôi có một nốt ruồi ở mông là một điều đau đớn nhất đời phải đào sâu chôn chặt, sống để bụng chết mang theo. Ai ngờ đi trên phố người ta đồn ầm lên về lệnh truy nã con mèo đen có nốt ruồi tròn xoe bán kính 2mm ở mông trái cách đốt xương cùng 3cm. Bắt sống hoặc chết, tuỳ! Từ hồi đó đến nay, chui lủi nhiều, lông tôi đã bạc trắng nên chỉ còn phải kè kè dán miếng urgo ở bàn toạ mỗi khi ra đường để tránh hiếu kỳ thôi.
    Mà cũng có thể tôi bị/được hoang tưởng. Tôi hoang tưởng là mọi người luôn tránh xa tôi. Có lẽ vì thế mà mọi người luôn tránh xa tôi.
    20.01.04
    ...ngày mai sẽ nở hay tàn-nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao...
    Được away sửa chữa / chuyển vào 12:08 ngày 21/01/2004
  8. vietcuongmh

    vietcuongmh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2003
    Bài viết:
    241
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy thạt choáng khi chỉ mình ông chơi gần hết 62 trang chu đề này. Thật ra thì ông cũng là người có tâm hồn dấy chứ. Có 1 số bài cũng đuợc, có ý tuởng, ông cũng là người khéo gieo vần. Nhưng thơ ông sẽ hay và quý hơn nếu ông làm thực ít và thực tinh. Chứ nhiều bài câu chữ dễ dãi wa´, mà lai. khó hiểu! Tư tưởng của ông thì được, nhưng cần phẩi chắt lọc và đào sâu khi đưa vào thơ, không thì nó sẽ thành 1 mớ hổ lốn và đầy triết lý rẻ tiền đó. Tôi không thể trích dẫn ra đay được vì nó wá nhiều! Mà ông dùng từ dân dã thật nhưng non nớt về sử lý và sử dụng từ để cho nó trơn và đạt được ý đồ của ông! Thật ra ông viết tản văn thì phù hợp hơn đó. tôi thấy thích bài ông viết về Bác Hồ đó! Tôi thây ông giống hêt. 1 anh nhà thơ VN ở cái xứ Đức nơi tôi đang sống này: Cũng viết nhiều, viết lan man, đọc wa thì thấy được, nhưng đọc kỹ thì thấy thiếu trọng tâm (ý tưởng) và chiều sâu, phong cách khó định hình! (ko phải là đa phong cách)! Ngôn từ dễ dãi, nhiều nhưng ko tinh! ( THƠ HAY = minimum of words + maximum of ideas)!
    Tôi không có ý chê bai, chỉ muốn chỉ ra những chỗ thấy chưa được để nếu ông cũng đọc lại và nhận ra được như vậy thì những tác phẩm tiếp theo của ông sẽ tuyệt hơn! (Hy vọng vậy)
    Tôi nói có thể khó nghe, nhưng chân thành, mong ông đừng giận và hãy hồi âm nếu ông muốn!
    Đầu xuân tặng ông bầi thơ thẩn tôi viết dưới đây. Cũng mong chỉ giáo lại! (Từ nào có thể bỏ bớt hãy chỉ cho tôi!)
    BIỂN
    Biển là nước mắt nhân gian
    Ngàn năm đã khóc ngập tràn biển khơi
    Bẩy mươi năm giữa cõi đời
    Bao nhiêu lệ chảy kiếp người khổ đau
    Thôi đành hẹn đến xưa sau
    Nơi hư vô ấy bên nhau ... ta... cười !!!Chát cái cho nó máu nhỉ! :)))
    Thân chào! VC
  9. vietcuongmh

    vietcuongmh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2003
    Bài viết:
    241
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy thạt choáng khi chỉ mình ông chơi gần hết 62 trang chu đề này. Thật ra thì ông cũng là người có tâm hồn dấy chứ. Có 1 số bài cũng đuợc, có ý tuởng, ông cũng là người khéo gieo vần. Nhưng thơ ông sẽ hay và quý hơn nếu ông làm thực ít và thực tinh. Chứ nhiều bài câu chữ dễ dãi wa´, mà lai. khó hiểu! Tư tưởng của ông thì được, nhưng cần phẩi chắt lọc và đào sâu khi đưa vào thơ, không thì nó sẽ thành 1 mớ hổ lốn và đầy triết lý rẻ tiền đó. Tôi không thể trích dẫn ra đay được vì nó wá nhiều! Mà ông dùng từ dân dã thật nhưng non nớt về sử lý và sử dụng từ để cho nó trơn và đạt được ý đồ của ông! Thật ra ông viết tản văn thì phù hợp hơn đó. tôi thấy thích bài ông viết về Bác Hồ đó! Tôi thây ông giống hêt. 1 anh nhà thơ VN ở cái xứ Đức nơi tôi đang sống này: Cũng viết nhiều, viết lan man, đọc wa thì thấy được, nhưng đọc kỹ thì thấy thiếu trọng tâm (ý tưởng) và chiều sâu, phong cách khó định hình! (ko phải là đa phong cách)! Ngôn từ dễ dãi, nhiều nhưng ko tinh! ( THƠ HAY = minimum of words + maximum of ideas)!
    Tôi không có ý chê bai, chỉ muốn chỉ ra những chỗ thấy chưa được để nếu ông cũng đọc lại và nhận ra được như vậy thì những tác phẩm tiếp theo của ông sẽ tuyệt hơn! (Hy vọng vậy)
    Tôi nói có thể khó nghe, nhưng chân thành, mong ông đừng giận và hãy hồi âm nếu ông muốn!
    Đầu xuân tặng ông bầi thơ thẩn tôi viết dưới đây. Cũng mong chỉ giáo lại! (Từ nào có thể bỏ bớt hãy chỉ cho tôi!)
    BIỂN
    Biển là nước mắt nhân gian
    Ngàn năm đã khóc ngập tràn biển khơi
    Bẩy mươi năm giữa cõi đời
    Bao nhiêu lệ chảy kiếp người khổ đau
    Thôi đành hẹn đến xưa sau
    Nơi hư vô ấy bên nhau ... ta... cười !!!Chát cái cho nó máu nhỉ! :)))
    Thân chào! VC
  10. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    LẠi TƯỞNG *
    tôi cứ tưởng em không bao giờ lớn
    cứ ngây thơ và cứ chẳng hiểu gì
    và tôi biết em đã thôi khờ dại
    vào cái thời em bỏ tôi đi
    06.01.04
    ======================
    Bạn vietcuongmh,
    Gì thì gì cũng xin cảm ơn ít ra là bài thơ bạn tặng:
    BIỂN
    Vietcuongmh
    Biển là nước mắt nhân gian
    Ngàn năm đã khóc ngập tràn biển khơi
    Bẩy mươi năm giữa cõi đời
    Bao nhiêu lệ chảy kiếp người khổ đau
    Thôi đành hẹn đến xưa sau
    Nơi hư vô ấy bên nhau ... ta... cười !!!
    Bạn cho tôi quyền ?okiểm duyệt? thì tôi bỏ tất, để lại mỗi câu: ?obiển là nước mắt nhân gian?, mặc dù chỉ còn câu đó đứng một mình, nếu được thẳng tay thì tôi cũng bỏ nốt. Vì có người đã viết nó hoặc ít ra là ý đó rồi. Ý tôi không phải bạn chôm chỉa nhưng dù bây giờ bạn tự làm ra một chiếc xe đạp bình thường thì bằng phát minh cũng đã có cách đây cả trăm năm rồi. Tôi nhìn vào cái xe đạp bạn làm, tôi thấy nó cũng đạt tiêu chuẩn xe đạp, còn đẹp nữa nhưng nó lại gợi cho tôi hình ảnh người xưa và phục ông ta. Tôi phục bạn là bạn cũng làm được một chiếc xe đạp, đó là cái phục về sức lao động. Tuy nhiên, đây lại là thơ, cần thơ hay và cần cái mới, ?okhơi những nguồn chưa ai khơi, sáng tạo những gì chưa có?, không cần ?onhững người thợ khéo tay? (Nam Cao).
    Nhưng đọc thơ ai lại soi mỗi một câu, mỗi bài thơ là một cơ thể, ngoài vết chàm còn có tóc tai răng lợi mông má. Tiếc là trong bài thơ (cứ tự tin gọi là thơ đi, cứ xuống hàng nhiều nhiều thì (tạm) gọi chung là thơ, rồi thì phân tiếp ra thơ hay thơ dở) của bạn những câu 2,3,4 chỉ là diễn giải làm nhạt muối đi câu mằn mặn ban đầu. Câu 5,6 thì quá cũ. Nếu được thêm câu 7 vào tôi sẽ thêm như sau: phù! thế là thoát kiếp người.
    Tôi thấy có một trong những cách viết là kể lan man, mù mờ để rồi có một đoạn kết (hoặc đoạn nào đó) loé sáng. Nhưng cũng phải từ ánh sáng của đoạn ấy người ta chợt thấy mỗi cái mù mờ, lan man kia đều ẩn chứa năng lượng cho đoạn toả sáng đó. Và họ thử dùng cái tia sáng ấy rọi lại từ đầu thì những đoạn mù mờ thì cũng lại lấp lánh kỳ lạ. Đó là loại tác phẩm cần ?ođọc trên một lần?. Mỗi lần người đọc đầu tư thời gian là lại một lần có thể mở ra lớp nghĩa mới, nhưng phải là người đọc có xu hướng phát triển. Cái kiểu viết đó nói là ?ovụng chèo khéo trống? thì không hẳn. Nhưng nó cũng có điểm từa tựa như đời sống con người. Có sai lầm, hỏng hóc, bị vùi dập? nhưng cứ mỗi đoạn về sau người ta lại biết tận dụng chính cái sai lầm, hỏng hóc, vùi dập đó để hoàn thiện mình. Cái đó dễ là thử thách ngẫu nhiên của tạo hoá chứ chẳng ai mất công cố tình gây hỏng hóc, sai lầm và mong bị vùi dập làm gì. Đó cũng là một cách thôi, để không phải bài thơ nào cũng giống bài toán một cách giải, cứ a thì suy ra b. Làm một bài thơ nước đến đâu tát đến đấy như thế có thể bị chìm thuyền bất cứ lúc nào mà cũng có thể cho người xem cảm giác thích thú khi gã chèo thuyền vừa tát nước vừa đưa thuyền đến bờ. Vấn đề là hắn phải có lần chèo được đến bờ. Chứ xem tát nước, chìm thuyền, chết suốt chả sống được lần nào, mãi cũng ớn. Và chỉ chèo thuyền không mà không đua xe đạp, không giải toán cũng ngấy. Chơi game kém thế thì chơi làm gì.
    Một bài thơ không phải câu nào cũng súc tích nhưng nếu nó có một cấu tứ thế nào để người ta hiểu lí do của sự không súc tích (nếu có) thì nó vẫn có cái hay riêng, cái súc tích riêng của nó.
    Câu ?oTHƠ HAY = minimum of words + maximum of ideas? chắc cũng là câu nói của một người có tài. Nhưng đó cũng chỉ là một câu ?othơ? hay, một ý tưởng khá, không phải là chân lí. Bắt vở thơ hay không dễ dàng như vậy. Đó chỉ là một cái vợt bắt ****. Còn thơ hay là một con thú lớn. Đó là hiểu theo nghĩa đen của câu đó. Chính cái câu đó cũng có thể là một câu đa nghĩa mà tôi chưa hiểu hết. Cũng như những câu bạn cho là ?odễ dãi? của tôi, nó đa nghĩa thì sao? (Cũng như cuộc đời con người chỉ là sống chết xen kẽ sao người ta diễn giải nó ra nhiều thế. Nhỡ ra để đạt đến cái idea nào đó, dùng 1000 chữ cũng là súc tích, người khác phải dùng gấp nhiều lần và thậm chí, không tạo được. Bản thân cái từ idea nó cũng rộng lớn và lắm idea lắm). Cái đó tôi cũng không rõ, tôi quên nhiều cái rồi.
    Bài bạn ?onói? không ?okhó nghe?, có điều tôi không thích vì nó không mới cho mình. Giá bạn phân tích cụ thể câu như vầy như vầy chán thì hay biết mấy. À mà tất nhiên tôi tin chắc số bài mình đăng trên này không thể hay 100%. Nhưng chắc cũng phải có đến 100 bài hay.
    Câu ?obiển là nước mắt nhân gian? nếu là ý của riêng bạn thì tôi nghĩ, dù bạn sáng chế ra chiếc xe đạp mà người ta đã sáng chế ra rồi thì bạn vẫn có tiềm năng sáng tạo ra cái xe gì gì mà người ta chưa sáng chế. Tuy nhiên, việc lao đầu vào sáng chế cái xe mà mình chưa biết là xe gì thì thất bại sẽ luôn chờ đón bạn. Sẽ có thể cướp đi cả cuộc đời đáng nhẽ có thể dành cho việc khác chắc chắn thành công của bạn. Ấy may mà như vầy, ở đời không chỉ có nghề sáng chế xe và làm thơ, cái đó thì bạn thừa biết.

    Chú thích:
    *: Bài thơ này không phải viết cho bạn vietcuongmh.

    ...ngày mai sẽ nở hay tàn-nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này