1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mong mọi người góp ý cho

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi away, 30/05/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    BA ĐIỀU ƯỚC
    ...bỏ thì thương vương thì tội...​
    Xin tự giới thiệu: Tôi là một nông dân chăm chỉ, cần cù và hơi ngố, có lẽ vì thế mà tôi sợ vợ. Nhưng tôi biết chẳng có gì phải xấu hổ vì có những người không ngố như tôi mà cũng phải phục tùng bà xã cơ đấy. Ngày xưa ông xã trưởng nghe lời bà xã trưởng. Ngày nay ông chủ tịch xã giỏi giang đến vậy mà bà chủ tịch xã bảo gì cũng tuân theo. Đàn ông sinh ra là để sợ vợ. Nói vậy các bạn đừng tưởng tôi thông minh. Triết lí đó vợ tôi dạy từ thủa lơ xơ mới về. Cô ấy không được học hành nhưng về khoản này thì tôi bội phục.
    Tất nhiên sợ vợ thì phải nghe lời vợ. Đó là lí do tại sao tôi đang lén lút vác cần câu ra ao cá của ông chủ tịch xã sợ vợ để cải thiện bữa ăn đạm bạc. Để vợ tôi khỏi phải buồn rầu nhẩn nha gặm từng cọng rau muống. Và điều cốt yếu là để tránh những sự đay nghiến bằng vũ lực.
    Như các bạn thấy đấy, trước mặt tôi là một cái ao rộng mênh mông đầy lục bình và bèo cái, mặt ao chốc chốc lại loang ra bởi lũ cá béo núc bơi lên hít thở trong lành khuấy động. Chỗ tôi ngồi là một gốc sung đã có từ lâu lắm, đây là nơi râm mát dễ cho tôi ẩn nấp và cũng là nơi bọn cá lười biếng tụ tập đông nhất. Tôi vừa sợ lại vừa thích thú trước cảnh nhàn nhã hiếm có này, thế là trong đầu tôi nảy ra một tứ thơ, nếu bạn không chê tôi đọc thử xem có được không nhé:
    Tôi đang ngồi dưới gốc sung
    Tai nghe trống ngực thập thùng vang vang
    Cá ơi mày muốn chín vàng
    Hãy chui và giỏ lẹ làng cho ta
    Xin các bạn đừng vỗ tay, có cá cắn câu rồi. A! một con cá bé bự. Các bạn có biết nó là loại cá gì không? Đầu thì dẹt, bụng thì phình ra, vây vàng choé lấp lánh dưới nắng trưa, còn cái đuôi nó thì dài và sần sùi như đuôi cá sấu vậy. Trông mà phát khiếp. Thú thật tôi cũng không biết nó là loại cá gì mặc dù là dân quê chính gốc dán nhãn made in country side. Tôi còn khiếp hơn nữa (chắc các bạn cũng vậy) khi nó cất tiếng:
    ? Xin thả tôi ra, tôi sẽ thực hiện ba điều ước của anh.
    Hẳn các bạn chưa nghe thấy một âm thanh nào du dương đến vậy phải không? Tôi cứ muốn nghe mãi nhưng sợ bà xã biết, lên cơn ghen thì chết (bạn nào sợ bạn gái thì bịt tai lại nhé). Nhớ đến vợ, tôi mới ngớ ra, vội vàng bảo cá:
    ? Cá đợi tôi về hỏi ý kiến vợ đã.
    Cá vừa gật đầu là tôi cắm cổ chạy về nhà. (Sau lưng, các bạn đọc đuổi theo muốn hụt hơi). Vừa bước vào sân tôi đã bị vợ quát:
    ? Ông làm gì mà trông hớt hải thế? Cần câu và giỏ đâu rồi? Hay bị ông chủ tịch xã đuổi? Giời ơi! Ngu thế không biết!
    ? Em nói khẽ thôi, các bạn đọc đang ở đây mà em làm vậy thì mất thể diện quá.
    Tôi vừa nói cô ta đã vuốt tóc, lấy gương ra trang điểm, điệu thế không biết. Ấy, các bạn đừng mách nhé.
    Đợi cô ta sửa sang sắc đẹp xong (làm mất bao nhiêu thời giờ của các bạn, xin thông cảm), tôi kể hết những sự việc vừa xảy ra, dĩ nhiên là không quên bài thơ tứ tuyệt. Thay vì nhận được một lời khen thì tôi lại bị mắng sa sả:
    ? Sao mà đần thế! Có chạy ngay ra ao mời cá về chum nước nhà mình không thì bảo!
    Tôi cảm thấy tự ái nhưng biết làm sao được. Thế là tôi lại phải co cẳng chạy ra ao (các bạn không cần chạy theo đâu, tí nữa tôi quay lại).
    Cá thật tốt bụng, nó gật đầu trước ý nguyện của tôi và chẳng cần tôi đồng ý, nó đã đưa tôi về nhà. Vợ tôi đang ngó vào chum tìm cá, khi cả hai nhìn thấy nhau thì đều thét lên vì sợ hãi. Vợ tôi thật có bản lĩnh, cô ấy bình tĩnh lại ngay trong khi cá vẫn run run. Tuy ít chữ nhưng vợ tôi cũng đã nghe chuyện ?oÔng lão đánh cá và con cá vàng? nên cô ấy rất thận trọng đưa ra ý muốn nhỏ nhoi:
    ? Xin cá cho tôi ước gì được nấy.
    ? Tôi không đáp ứng được điều ước khôn lỏi này. Cô vẫn còn hai điều ước.
    ? Sao lại hai? -vợ tôi la ầm lên- nhưng cô ấy lại dịu dàng: Cá cho tôi ba điều ước cơ mà.
    ? Chồng cô đã sử dụng một điều ước là đưa tôi về đây rồi.
    Không mắng được cá, vợ tôi quay sang hành hạ ông chồng khốn khổ, đúng là giận cá chém thớt (mặt tôi quả là mặt thớt nên mới chịu đựng được những lời sỉ vả từ trước đến giờ):
    ? Sao ông dám qua mặt tôi thế hả?
    ? Ơ, nhưng em bảo anh làm vậy mà. (Tôi cũng chẳng cần giữ ý tứ nữa, các bạn chắc đã biết hết gia cảnh của tôi rồi).
    ? Ngu quá -vợ tôi dài giọng- ông không có óc à? Ít ra cũng phải ước một chiếc xe Đờdim, à không, một chiếc Tôdôta để chở cá về chứ!
    ? Nhưng anh không có bằng lái xe, người ta phạt chết.
    ? Giời ạ, ngu đến thế là cùng. Thì ông chịu khó bê cá về, thiếu gì cách. Giá mà tôi có một ông chồng thông minh hơn, giá mà tôi có một ông chồng khác. Grừ!
    Có lẽ tôi sẽ phải chịu đựng thêm biết bao cực hình khác nếu cá không ngắt lời:
    ? Hai điều ước của cô đã được thực hiện.
    Vợ tôi rít lên:
    ? Cái gì? Tôi đâu có ước gì?
    ? Cô vừa ước có một ông chồng thông minh hơn, một ông chồng khác cơ mà.
    ? Tôi rút lại lời nói đó.
    ? Tôi không thể thực hiện ý nguyện thứ tư này. Bây giờ chồng cô đã trở nên thông minh.
    ? Đấy mới là một điều, thế còn ông chồng khác đâu? (Cô vợ tôi là thế đấy. Đến chết vẫn còn tham!)
    ? Chồng cô đã hoá thành người thông minh hơn xưa, đó chẳng phải là người khác sao?
    ? Ta không chịu thua đâu, đồ cá độc ác, ít ra ta cũng phải ăn thịt mi -vừa nói cô ta vừa chạy vào lấy dao.
    ? Muộn mất rồi! Vĩnh biệt! -Cá biến mất trước mặt vợ tôi, tôi và bạn đọc, để lại cảm giác lạ kỳ như vừa trải qua một giấc mơ kỳ lạ.
    ? VĨNH BIỆT!
    Đó không phải là lời cá đâu, mà là lời của tôi đấy. Tôi lao ra khỏi nhà với vận tốc ngang ngửa kỷ lục thế giới để tránh trận đòn thù hay còn gọi là cơn thịnh nộ của vợ. ?oÁi chà! Mình mà bán bài thơ cho ông chủ tịch xã thì bộn tiền?, tôi lim dim mắt tưởng tượng ra hình ảnh ông béo ngồi câu giữa trời nắng chang chang, không biết mồ hôi hay mỡ tứa ra đầm đìa mà vẫn hí hửng, lại còn lẩm nhẩm như tụng kinh nữa chứ. ?oẤy chết, phải mở mắt ra kẻo u đầu thì khốn?.
    Các bạn thấy tôi thông minh lên đấy chứ! (Trước đây tôi thường phải nhẫn nhục chịu đựng cực hình, sấm sét mà không dám chống lại). Cả các bạn nữa, còn đứng đó làm gì, sao không chạy cùng tôi?
    10.02.1998
    =====================
    Bạn Satỏi ,
    Hê, vừa gõ cái truyện xưa xửa xừa xưa này định post lên thì gặp bài của bạn. Cảm ơn bạn. Khoẻ nhá
  2. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    NGHĨ HAI PHÚT KHÔNG RA TÊN
    bao giờ bạn định giết tôi
    đừng chơi vào lúc đang ngồi uống đêm
    kẻo trăng mất thú êm đềm
    điên lên thì lại khổ thêm bạn hiền
    nếu phải giết tớ vì tiền
    chẳng qua giá trị đảo điên cũng đành
    chờ em cởi cái mầm xanh
    khoác lên da phố rồi anh tha hồ
    nếu giết tớ vì bạn rồ
    thì làm sao nhỉ
    tớ ồ lên ư
    lí do ấy chán bỏ xừ
    lại còn lóng ngóng nghiệp dư vãi chầy
    nếu là sát thủ bậc thầy
    giết tớ dễ lắm
    chờ mây trôi đều
    bắn vào giữa tiếng tim kêu
    là xong
    đơn giản vãi lều
    bạn ơi
    nếu lệnh bắt bạn giết đời
    tớ đâu nỡ oán chỉ hời ru nhau
    bao giờ nghệ sỹ đỡ đau
    để nhân gian đỡ bợt màu tinh khôi
    30.04.04
  3. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    NGHĨ HAI PHÚT KHÔNG RA TÊN
    bao giờ bạn định giết tôi
    đừng chơi vào lúc đang ngồi uống đêm
    kẻo trăng mất thú êm đềm
    điên lên thì lại khổ thêm bạn hiền
    nếu phải giết tớ vì tiền
    chẳng qua giá trị đảo điên cũng đành
    chờ em cởi cái mầm xanh
    khoác lên da phố rồi anh tha hồ
    nếu giết tớ vì bạn rồ
    thì làm sao nhỉ
    tớ ồ lên ư
    lí do ấy chán bỏ xừ
    lại còn lóng ngóng nghiệp dư vãi chầy
    nếu là sát thủ bậc thầy
    giết tớ dễ lắm
    chờ mây trôi đều
    bắn vào giữa tiếng tim kêu
    là xong
    đơn giản vãi lều
    bạn ơi
    nếu lệnh bắt bạn giết đời
    tớ đâu nỡ oán chỉ hời ru nhau
    bao giờ nghệ sỹ đỡ đau
    để nhân gian đỡ bợt màu tinh khôi
    30.04.04
  4. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    EM CÓ BIẾT
    em có biết em dài hơn cổ tích
    anh sống không nghe hết tiếng cười mình
    không ghét nữa những con chuột cống
    chỉ là cuộc sinh tồn vô tâm
    và vô tình làm vấy bẩn nhân loại
    kẻ vốn tự bôi bẩn lên mặt
    anh xin lỗi đã dẫn em vào đây
    mưa tháng sáu rơi trong tháng ba
    tháng ba năm tới trôi trong tim
    một năm nữa có thể thơ đã chết
    anh ngồi trong trang giấy
    môi cào đào từng nấm thời gian
    bế lên câu thơ còn thoi thóp
    lấm lem những mảng thị phi cuộc chôn sống
    bỏ tấm ảnh thơ trên bàn thờ
    thay vào là ảnh một sát na
    cù bông cúc cho hoa cười nho nhỏ
    đọc trong tiếng xe chiều một đoạn cổ tích em
    anh xin lỗi đã bắt em phải nghe
    thế giới lang thang trong mưa máu
    mặt cúi gằm hay quá khứ đè đầu
    cơn mưa chưa tạnh cầu vồng tương lai chưa mọc
    biết làm gì
    anh đến bước cùng thôi
    anh xin lỗi không bắt em phải bước
    30.03.04
  5. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    EM CÓ BIẾT
    em có biết em dài hơn cổ tích
    anh sống không nghe hết tiếng cười mình
    không ghét nữa những con chuột cống
    chỉ là cuộc sinh tồn vô tâm
    và vô tình làm vấy bẩn nhân loại
    kẻ vốn tự bôi bẩn lên mặt
    anh xin lỗi đã dẫn em vào đây
    mưa tháng sáu rơi trong tháng ba
    tháng ba năm tới trôi trong tim
    một năm nữa có thể thơ đã chết
    anh ngồi trong trang giấy
    môi cào đào từng nấm thời gian
    bế lên câu thơ còn thoi thóp
    lấm lem những mảng thị phi cuộc chôn sống
    bỏ tấm ảnh thơ trên bàn thờ
    thay vào là ảnh một sát na
    cù bông cúc cho hoa cười nho nhỏ
    đọc trong tiếng xe chiều một đoạn cổ tích em
    anh xin lỗi đã bắt em phải nghe
    thế giới lang thang trong mưa máu
    mặt cúi gằm hay quá khứ đè đầu
    cơn mưa chưa tạnh cầu vồng tương lai chưa mọc
    biết làm gì
    anh đến bước cùng thôi
    anh xin lỗi không bắt em phải bước
    30.03.04
  6. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    KHÔNG ĐẶT TÊN
    Anh ngó xuống chân mình: Vũ trụ
    Nhìn xung quanh: Vẫn vụ trụ u hoài
    Ngẩng đầu lên lại mênh mông: Vũ trụ
    Làm sao anh có thể thoát ra ngoài?
    Anh chới với trên đỉnh cao vô vọng
    Hay chênh vênh đáy vực thẳm cô đơn
    Vũ trụ như sợi dây thòng lọng
    Càng rơi vào càng thít sâu hơn
    Vũ trụ: Muôn linh hồn chắp lại
    Nên vô biên và không có tâm hồn?
    Là vô số tình yêu điên dại
    Chết mịt mù mà chẳng có mồ chôn
    Anh tự hỏi: Phải em là vũ trụ?
    Anh: Một trong ty tỷ mối tình con
    Đã vùi xác trong lòng em nguội lạnh
    Tại vì em... em chẳng có tâm hồn
    Ngày đã quên, 1999
  7. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    KHÔNG ĐẶT TÊN
    Anh ngó xuống chân mình: Vũ trụ
    Nhìn xung quanh: Vẫn vụ trụ u hoài
    Ngẩng đầu lên lại mênh mông: Vũ trụ
    Làm sao anh có thể thoát ra ngoài?
    Anh chới với trên đỉnh cao vô vọng
    Hay chênh vênh đáy vực thẳm cô đơn
    Vũ trụ như sợi dây thòng lọng
    Càng rơi vào càng thít sâu hơn
    Vũ trụ: Muôn linh hồn chắp lại
    Nên vô biên và không có tâm hồn?
    Là vô số tình yêu điên dại
    Chết mịt mù mà chẳng có mồ chôn
    Anh tự hỏi: Phải em là vũ trụ?
    Anh: Một trong ty tỷ mối tình con
    Đã vùi xác trong lòng em nguội lạnh
    Tại vì em... em chẳng có tâm hồn
    Ngày đã quên, 1999
  8. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    Hồi trước, có mấy hôm hứng lên viết vài sêri chuyện (thủa đó theo xu thế, tự gọi là) cười trong một quyển vở thơ. Quyển này về sau đưa thằng bạn Ju đọc, chả thấy nó khen mấy.
    Nhưng có một lần thằng bạn kiêm phê bình gia khó tính (vì dốt ) này bẽn lẽn run rẩy cúi đầu đỏ bừng mặt lí nhí: Mấy cái chuyện nho nhỏ của mày có chỗ đọc được đấy.
    Lâu nay thi thoảng nghĩ mấy cái chuyện cười trên đời mà chuyển sang vắt dòng kiểu tân hình thức cũng giải trí được thêm một tí. Ví dụ:
    chó và mèo
    cãi nhau xem
    ai hát hay
    hơn cuối cùng
    chúng quyết định
    cô chủ hát
    hay
    nhất
    Tôi thì tôi cứ post nguyên gốc. Ai thích giải trí thêm thì giải.
    Thế giới đang lởm nhưng buồn suông mãi cũng chán.

    CHÓ VÀ MÈO
    1. Chó và mèo cãi nhau xem ai hát hay hơn. Cuối cùng chúng quyết định: Cô chủ hát hay nhất.
    2. - Anh ơi, ?ochó treo mèo đậy? nghĩa là thế nào?
    - Mày đến hàng thịt chó mà xem!
    - À. Thế còn mèo?
    - Hôm trước mày không thấy bọn trộm ?oúp ***g bàn? con miu nhà bác Mão à?
    3. Chó nhờ sói:
    - Anh giết con mèo khốn nạn ấy cho tôi.
    - Không được, nó thuê tao hạ thủ mày trước rồi.
    4. Mèo đi qua cầu thấy một con cá sộp dưới ao, nó thèm nhỏ dãi nhưng nhớ đến truyện ?oCon chó và khúc xương? nó tặc lưỡi: Chỉ là cái bóng thôi mà.
    5. Đạo diễn mời mèo và chó đóng phim về pháp luật nhưng không biết chọn ai làm diễn viên chính. Mèo viện đủ lí lẽ nhưng chó gạt phắt đi, nó gầm lên: Tao là kẻ mạnh, tao sẽ đóng vai chính.
    Đạo diễn vỗ tay: Rất tốt! Tôi tin anh sẽ thành công trong phim ?oLuật rừng? này.
    6. Các bạn biết không. Có một cặp chó mèo chẳng bao giờ cắn xé nhau mà ngược lại, chúng còn âu yếm nhau nữa chứ. Không tin các bạn thử đến cửa hàng thú nhồi bông mà xem.

    7. Ông chủ mắng chó: Mày chê mèo lắm lông hả? Để tao thui lên xem đứa nào lắm lông hơn.
    8. Ở bang Xã Hội Đen có một chỉ dẫn nho nhỏ: Bạn muốn ăn thịt chó không? Hãy buộc một con mèo trước cửa.
    9. Chó và mèo yêu nhau lắm đấy chứ. ?oYêu nhau lắm cắn nhau đau mà?.
    10. Còn một điều tôi muốn nói: Đừng so sánh ai như chó với mèo.
    1998
  9. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    Hồi trước, có mấy hôm hứng lên viết vài sêri chuyện (thủa đó theo xu thế, tự gọi là) cười trong một quyển vở thơ. Quyển này về sau đưa thằng bạn Ju đọc, chả thấy nó khen mấy.
    Nhưng có một lần thằng bạn kiêm phê bình gia khó tính (vì dốt ) này bẽn lẽn run rẩy cúi đầu đỏ bừng mặt lí nhí: Mấy cái chuyện nho nhỏ của mày có chỗ đọc được đấy.
    Lâu nay thi thoảng nghĩ mấy cái chuyện cười trên đời mà chuyển sang vắt dòng kiểu tân hình thức cũng giải trí được thêm một tí. Ví dụ:
    chó và mèo
    cãi nhau xem
    ai hát hay
    hơn cuối cùng
    chúng quyết định
    cô chủ hát
    hay
    nhất
    Tôi thì tôi cứ post nguyên gốc. Ai thích giải trí thêm thì giải.
    Thế giới đang lởm nhưng buồn suông mãi cũng chán.

    CHÓ VÀ MÈO
    1. Chó và mèo cãi nhau xem ai hát hay hơn. Cuối cùng chúng quyết định: Cô chủ hát hay nhất.
    2. - Anh ơi, ?ochó treo mèo đậy? nghĩa là thế nào?
    - Mày đến hàng thịt chó mà xem!
    - À. Thế còn mèo?
    - Hôm trước mày không thấy bọn trộm ?oúp ***g bàn? con miu nhà bác Mão à?
    3. Chó nhờ sói:
    - Anh giết con mèo khốn nạn ấy cho tôi.
    - Không được, nó thuê tao hạ thủ mày trước rồi.
    4. Mèo đi qua cầu thấy một con cá sộp dưới ao, nó thèm nhỏ dãi nhưng nhớ đến truyện ?oCon chó và khúc xương? nó tặc lưỡi: Chỉ là cái bóng thôi mà.
    5. Đạo diễn mời mèo và chó đóng phim về pháp luật nhưng không biết chọn ai làm diễn viên chính. Mèo viện đủ lí lẽ nhưng chó gạt phắt đi, nó gầm lên: Tao là kẻ mạnh, tao sẽ đóng vai chính.
    Đạo diễn vỗ tay: Rất tốt! Tôi tin anh sẽ thành công trong phim ?oLuật rừng? này.
    6. Các bạn biết không. Có một cặp chó mèo chẳng bao giờ cắn xé nhau mà ngược lại, chúng còn âu yếm nhau nữa chứ. Không tin các bạn thử đến cửa hàng thú nhồi bông mà xem.

    7. Ông chủ mắng chó: Mày chê mèo lắm lông hả? Để tao thui lên xem đứa nào lắm lông hơn.
    8. Ở bang Xã Hội Đen có một chỉ dẫn nho nhỏ: Bạn muốn ăn thịt chó không? Hãy buộc một con mèo trước cửa.
    9. Chó và mèo yêu nhau lắm đấy chứ. ?oYêu nhau lắm cắn nhau đau mà?.
    10. Còn một điều tôi muốn nói: Đừng so sánh ai như chó với mèo.
    1998
  10. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    Bài này đã gửi một lần ở một nơi khác. Được người biên tập sửa giúp mấy lỗi chính tả, mình cũng đính chính lại mấy lần vì gõ nhầm so với nguyên bản mà hôm nay đọc lại vẫn thấy mình gõ thiếu một câu. Post lại ở đây và thêm vào (in đậm) vậy. Chả hiểu tại mắt hay tại đầu.
    KHÚC HÁT ĐỨA TRẺ CÂM
    như sắp viết. vô thức là kiếp trước của ý nghĩ. anh nằm trên giường. chỉ là một câu kể dở. sao em nhiều liên tưởng. trong một thế giới đồi trụy và ác ý. thì anh cứ nằm trên giường. hẹn hò ngủ.

    anh đã thất bại. muốn viết thế dù anh không thất bại. đúng ra là chưa. nhưng thực sự đã có thất bại. anh không đồng ý để vô thức dẫn lối. dù vẫn muốn trải qua cách viết ấy. em có hiểu có lần vì em không?

    sau thành phố vẫn là một thành phố. đơn giản bởi anh bị mang nó theo. mọi thói quen làm rêu phong tim. sao anh không có thói quen giết thói quen. có lẽ bởi chúng chưa có lệnh truy nã. và anh thì lại thích bắt sống. anh đã quen xưng anh không phải anh.

    đắng. rất đắng. đêm kỳ cọ mãi không khí mà không hết mùi ban mai. chắc em hiểu vì sao khó tuyệt vọng. khi nó đã bị kẻ khác chiếm hết. chúng ta thì lại quen xếp hàng. ừ xếp hàng cũng là một tuyệt vọng. nhưng chúng ta còn đang xếp hàng để mua nhận thức đó. anh nghĩ, nếu vô thức, viết sẽ không được hay như đang.

    nếu chiếc giường bỗng là một mái hiên. và ánh đèn ngủ rơi cơn mưa. anh biết. người trú bên anh không phải em. anh là kẻ ngoài hạnh phúc không nỡ từ chối gì khác. và như thế tất nhiên anh bỏ chạy. lẩn rất nhanh vào cuộc khủng hoảng. marathon. marathon. em có đuổi theo trong cơn rơi. và nhận ra anh là hạt nào. marathon. mưa. mưa. marathon.

    hát. bài hát không có nốt nhạc. sư tử gầm rụng một hồn thỏ vãi một tè gió đứt một mạch máu hoa xoa một sư tử khác. người lính già nửa xôn xao nửa buồn nôn đại bác. bắn vào quân thù của quân thù của quân thù. trúng đạn là những thế hệ khác.

    chụp mũ đi anh sẽ bán mũ. hoặc đem tặng cho trẻ bụi đời. dưới cái nắng thời đại thiếu nhiệt huyết. chụp mũ đi hãy chụp mũ nữa. không đủ mũ cho ăn mày ngửa ra. tiền rơi vào những chiếc nón rách. lại về với rừng ngón tay múp míp. thuế buồn quá lắm lúc muốn tự tử. nghĩ thế nào lại tiếp tục sống. ở đời ai chẳng bị lợi dụng. làm nghề buồn anh không phải đóng thuế. làm nghề thuế bạn phải đóng buồn không. tiền là kẻ phiêu lãng bậc nhất. sao em chẳng tiêu dần anh đi.

    điện biên phủ sau niềm vui nằm trách thời khắc. năm mươi năm rồi sao còn đau. sao anh vẫn gọi tây là nó. thâm tâm nó cũng gọi ta là nó. dù tiếng nó không có từ nó. thói quen này anh phải giết đầu tiên. ai đủ sức đánh thức sự thật. nếu không phải sự hoà hợp loài đẹp. anh vừa đấm gẫy răng khẩu hiệu. để nó có nụ cười đẹp hơn. khi gẫy bớt vài chiếc giả tạo. em có tin anh thực sự muốn thế?

    như đã viết. những suy nghĩ còn vụng. may sự sống đang ế kỹ xảo. buổi sáng bầu trời buổi chiều bầu trời đêm bầu trời a ha còn bầu trời. quên là một phát kiến vĩ đại. khi nó suýt bị bội thực nhớ. em là ai trong những đàn bà?

    sự dối đang khóc và vì thế nó thật. như em vẫn tưởng tượng ra sự thật. như sự thật cởi áo cho sự thật. như sự thật cầm tay sự thật. cứ thế mà khoả thân trong đêm thâu. lang thang gieo lên mỗi sự sống. một chiếc quê và một chiếc phố. một chiếc khôn và một chiếc ngố. cầu cho hồn em đừng cằn khô. dù cạnh tranh là một lưỡi sắc.

    mi tìm thấy trong những vô nghĩa. bản chất của cái nó xao xuyến. sự cộng hưởng thổi căng mặt trăng. trôi đều trên biển trời cồn cào. những vì sao ngứa nhảy lách chách. quên cả nhiệm vụ gác định mệnh. anh đã bị nhầm số thứ tự. và đôi lúc cảm thấy anh được. mỗi định mệnh là một sáng tạo. đành mỉm cười khi mãi được luân chuyển. anh thích gọi moskva là mát xơ cơ va hơn. và vẫn thích london là luân đôn. những cái tên được phổ nhạc việt. nhưng không phải lúc nào cũng thích. sự thất thường làm khổ anh vui em. em là kẻ được tận hưởng sáng tạo. anh thì bận mà quên nghe mô da. và lại thích nhìn chữ mozart. gần bằng nhìn lời chưa nói của em. trong hoang phố bị câm bẩm sinh. khi bào thai bị cấm được hót.

    liệu em đã muốn một kết thúc. bằng một tiếng rao bán bánh khúc. xua tan mùi âm u của đêm. khúc đây. khúc đây. kẻ đi lạc. tôi khúc đây. tôi khúc đây. thì sao. anh là khúc. chỉ một cái tên. vô nghĩa. anh được nhận dạng bằng giọng nói. và chỉ thế thôi anh khúc ơi. anh phải rao mãi để được nhận dạng. nếu không muốn bị xoá nhoà trong đêm. bán cho tôi hai cái à không. cho hai lá để gói những chữ cóng. còn khúc nóng tôi mời anh ăn. và chúc anh đi qua được đêm. qua một số quãng phố mất nết. mất nết cái kiểu chết là hết. không vẫn còn mùi bánh khúc của anh.

    liệu em đã chán chờ một kết thúc. cửa sổ mở em nhảy qua mà đi. có thể dẫm nát một khóm hoa. có thể khóm hoa thích được thế. nhưng đôi bàn chân em thì không. đôi bàn chân hồn em thì không. khi mà khóm hoa kia là tôi. đôi bàn chân của em thật thơm. đơn giản tôi chỉ muốn cộng hưởng. em hiểu chưa giá trị tha nhân. ngày mai tôi luôn thức dậy sớm. mà bên cạnh tôi là đêm đen. tôi lại lẩn trốn vào giấc ngủ. giấc ngủ mang tôi đi về đâu. rồi trả lại trên chiếc giường nhỏ. găm đầy thơ. leo lên mỗi gai thơ là hình như mơ.

    em thử nằm ngủ ở iraq. bài học gì cho 50 năm sau. còn mấy tỷ chiếc mũ để chụp. bịt kín những đôi mắt vô tội. anh vẫn muốn hạnh phúc, thật đấy (dù nói dối là luôn từ chối). cho cả những kẻ đã từng ác. họ cũng cần hạnh phúc được nghĩ. mình vốn là một đứa xuẩn ngốc.

    16,17.04.04
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này