1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mong mọi người góp ý cho

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi away, 30/05/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    Chí Phèo biết yêu từ một bát cháo
    Ðứa trẻ bụi đời cũng có thể học yêu thương từ một chiếc bánh mỳ
    Quan trọng là anh dâng hay ném
    Anh san sẻ hay anh vứt đi
    Một đứa trẻ sẽ học yêu từ những điều đơn sơ nhất
    Một tình yêu trong trắng của con người
    Những gì sống thẳm sâu trong kí ức
    Sẽ níu lòng trong những lúc buông lơi
    trích từ http://ttvnol.com/forum/t_157656/3/?0.0697993

    linh
  2. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    LẮNG
    lắng nghe nhịp thở loài người
    đêm đêm đêm nở nụ cười hoang vu
    trăng gầy xõa bóng âm u
    đã dần tuyệt chủng khúc ru dịu dàng
    tiếng chim lạnh đến ngỡ ngàng
    tưởng như cô độc, lang thang là đời
    vòng luân hồi bỗng rối bời
    thời gian hỗn loạn rã rời không gian
    ngày mai sẽ nở hay tàn
    nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao
    đắng cay hay sẽ ngọt ngào
    sướng vui đau khổ tùy vào loài tim
    4/5/03

    linh
  3. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    LẮNG
    lắng nghe nhịp thở loài người
    đêm đêm đêm nở nụ cười hoang vu
    trăng gầy xõa bóng âm u
    đã dần tuyệt chủng khúc ru dịu dàng
    tiếng chim lạnh đến ngỡ ngàng
    tưởng như cô độc, lang thang là đời
    vòng luân hồi bỗng rối bời
    thời gian hỗn loạn rã rời không gian
    ngày mai sẽ nở hay tàn
    nghe đi em tiếng bầy đàn xôn xao
    đắng cay hay sẽ ngọt ngào
    sướng vui đau khổ tùy vào loài tim
    4/5/03

    linh
  4. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    EM VỀ ĐÂY BÊN ANH KHÔNG?
    em về đây bên anh không?
    nơi mùa thu trái tim xao xác đập
    những nỗi buồn bàng bạc
    bay lang thang
    em bâng khuâng hay dửng dưng tùy em
    anh chỉ kể em chỉ nghe thôi nhé
    xin hãy nghe và đừng ngắt lời anh
    mùa thu
    chú dế mèn ngủ trong tim anh
    dạo đàn mãi những ca từ nhớ
    anh bảo chú dế mèn: để ta yên!
    chú im lặng
    chú khe khẽ khóc
    anh bỏ lại trái tim trong hạt sương hư vô đọng trên nhành lan lửng lơ nơi cửa sổ xám xanh
    anh chạy trốn
    trốn vào bóng chim họa mi ngủ thiu thiu dưới tán cây rưới đầy nắng chín vàng ươm
    họa mi hót một tràng thánh thót
    họa mi bay đi
    bay vút vào khoảng không gian mềm như ánh mắt người anh yêu
    anh không thấy mình đâu nữa
    anh ở đâu?
    họa mi ơi
    hãy bay về ngủ yên dưới tán cây rưới đầy nắng chín vàng ươm
    để ta tìm lại mình trong chiếc bóng mịn màng thướt tha của em
    và hãy uống hạt sương hư vô đọng trên nhành lan lửng lơ nơi cửa sổ xám xanh
    uống cạn trái tim ta
    và bay đi
    bay vào khoảng không gian mềm như ánh mắt của người ta yêu
    hót lên khi nàng buồn bã
    hót lên những giọt đập của trái tim ngủ im trong tim của em
    để nàng mỉm cười
    trong
    nước mắt mùa thu
    2001

    linh
  5. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    EM VỀ ĐÂY BÊN ANH KHÔNG?
    em về đây bên anh không?
    nơi mùa thu trái tim xao xác đập
    những nỗi buồn bàng bạc
    bay lang thang
    em bâng khuâng hay dửng dưng tùy em
    anh chỉ kể em chỉ nghe thôi nhé
    xin hãy nghe và đừng ngắt lời anh
    mùa thu
    chú dế mèn ngủ trong tim anh
    dạo đàn mãi những ca từ nhớ
    anh bảo chú dế mèn: để ta yên!
    chú im lặng
    chú khe khẽ khóc
    anh bỏ lại trái tim trong hạt sương hư vô đọng trên nhành lan lửng lơ nơi cửa sổ xám xanh
    anh chạy trốn
    trốn vào bóng chim họa mi ngủ thiu thiu dưới tán cây rưới đầy nắng chín vàng ươm
    họa mi hót một tràng thánh thót
    họa mi bay đi
    bay vút vào khoảng không gian mềm như ánh mắt người anh yêu
    anh không thấy mình đâu nữa
    anh ở đâu?
    họa mi ơi
    hãy bay về ngủ yên dưới tán cây rưới đầy nắng chín vàng ươm
    để ta tìm lại mình trong chiếc bóng mịn màng thướt tha của em
    và hãy uống hạt sương hư vô đọng trên nhành lan lửng lơ nơi cửa sổ xám xanh
    uống cạn trái tim ta
    và bay đi
    bay vào khoảng không gian mềm như ánh mắt của người ta yêu
    hót lên khi nàng buồn bã
    hót lên những giọt đập của trái tim ngủ im trong tim của em
    để nàng mỉm cười
    trong
    nước mắt mùa thu
    2001

    linh
  6. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    VIẾT TIẾP VỀ THẦY BÓI XEM VOI
    ...
    sau khi đã mân mó chán chê, mỗi thầy bói phán một câu của mình...
    người thì bảo con voi như chiếc chổi xể, người đinh ninh nó như cột đình, kẻ lại nói nó như con đỉa...
    thình lình...
    lướt qua đó có hai thiếu nữ tuổi vừa tròn mười tám đôi mươi, sắc nước hương giời, phục trang "riêm rúa" tua rua, dáng đi thướt tha, yểu điệu như hoa đào hoa mai trước ngọn đông phong
    hai thiếu nữ tân thời ấy quả là bậc thân mẫu của cái Đẹp, mà nói vậy e già quá
    chuốt lại thành: hai tuyệt thế giai nhân kai tựa hồ hai hài nhi chớm nở của Nàng Đẹp
    tất cả, tất tần tật đều thật là tuyệt!
    có một nhàn sỹ mới hoạ lại rằng:
    người chi e ấp như hoa
    mọc lên giữa bãi tha ma tủi sầu
    chỉ chưa được hưởng những thanh âm trầm bổng của hai nàng
    liệu có hơn oanh vàng thỏ thẻ, ngọc vỡ chuông rơi, trâm gẫy bình tan, hoa tàn hoa nở, dưa gang dưa bở?
    thì đây, xin mới quí vị khán thính giả cắm headphone vào hai lỗ nhĩ để tận sung hưởng sướng:
    nàng 1: xem mấy thằng đồng tính luyến ái bọn nó làm trò gì nhau kìa, ối chao đời ơi là đời, ngay giữa thanh thiên bạch nhật...
    nàng 2: eo ôi, khiếp!
    ...
    than ôi, thì ra các thầy của chúng ta chỉ nghe loáng thoáng có con voi đi qua thôi, lúc người ta bảo các thầy tránh đường, các thầy vẫn cố xúm lại mà mân mà mó, mà chọc mà ngoáy trong tối tăm mù loà...
    nào ngờ, con voi đã bị người ta bắt lại về sở thú lâu rồi...
    còn trơ lại mỗi mấy thầy với nhau...
    cái họa "ruộng dưa sửa giày" ài dè lại tái sinh...
    mà biết đâu lại Tái Ông...
    biết đâu, nhờ cái hoạ hiểu lầm ấy mà tiếng tăm các thầy nổi như cồn, các quí ông quí bà sồn sồn tha hồ tranh nhau đến bói chân bói tay... và các thầy thoát khỏi cái kiếp thất nghiệp "nhàn cư vi bất thiện" đến nỗi phải đi táy máy, chòng ghẹo con voi...
    --------------------------------------------------------------------------
    lời bình:
    lại bắt chước các cụ phát ngôn: âu cái lẽ đời là vậy, thực thực hư hư
    chả biết ai đúng ai sai, cuối cùng thì huề cả làng, hãy vô ngôn, hãy vô vi
    ấy nhưng mà cái dư luận thì chả tha ai
    chuyện cũ nó cứ bới, cứ móc ra...
    mà cũng nhờ thế nên, cái câu chuyện cũ và câu chuyện mới về thầy bói xem voi mới được các cô gái truyền khẩu cho các cô gái khác, rồi đến tai các chàng trai, rồi các ông già bà trẻ, người lớn người bé... không có ai để kể thì kể với con mèo con chó, rồi chó mèo lại kể cho mèo cho chó... rồi chuột, rồi xương kể với xương với chuột, vi khuẩn mail cho vi khuẩn, tế bào chat với tế bào...
    thế rồi nó đến tai tôi...
    ấy đời như thế mà thành
    hiểu lầm cứ mãi muôn đời
    đau đớn cứ mãi muôn đời
    sung sướng cứ mãi muôn đời
    chả biết thế nào mà lần
    sự thật là gì?
    có khi, hai cô gái ấy là hai cô gái mù...
    mấy ông thầy bói sáng mắt đang ngồi rung đùi ẩm thực rượu đế rựa mận với mấy ông sư hổ mang ở một chốn thâm cung bí sử nào đó, sau khi phán: bà này phải bỏ chồng, ông kia cần kiếm bồ nhí, mụ nọ cần phải giết con... (báo anh ninh thủ đô, báo anh ninh thế giới đê...)
    mấy bậc đó lấy đâu ra thời gian hoang phí mà luận đàm chuyện voi chuyện kiến...
    bôi bác mấy vị ấy chuyện xem voi quả là "oan quá Bao đại nhân", họ chỉ phán thôi, nào có bạo lực gây hiềm khích với ai, vô tội và trong sáng đến thế còn bị bôi nhọ, thế có cay không? thương thay cái lưỡi bị chính cái lưỡi "đâm bị thóc chọc bị gạo"...
    cái bà bỏ chồng, ông kiếm bồ, mụ giết con kia ai bảo họ nghe, lời nói gió bay cơ mà, ai đó nhỉ!
    và con voi kia mới khổ chứ!
    nó mong được sờ mò mà có ai sờ mó nó đâu
    đã thế thì để nó yên, đằng này cứ kể về nó như thế khiến nó thèm ơi là thèm, hận ơi là hận...
    voi ơi, ai bảo mày có cái tai to tướng và cái đầu bé tẹo kiến đốt cũng chết đứ đừ
    mà thật ra, có hai cô gái ấy không, có các ông thầy bói ấy không và có con voi bị tí toáy trên đời không?
    và thật ra, trên đời có đời không?
    đấy! mọi sự cứ xoay đi xoay lại như thế...
    cái ấy âu cũng gọi là vòng xoáy luân hồi, là tính biện chứng, phủ định của phủ định...
    mà ở thời đại này cũng như bất cứ thời đại nào khác, nó đang được đào bới, khai thác lại nhiều nhất và trở thành xu hướng chủ đạo của câu chữ, văn chương đau đớn...
    lật đi lật lại, đào bới đi đào bới lại mà lại chả đau à?
    con đường nó còn đau, huống hồ...
    đời là văn, văn là đời, khớp nhau cũng chính bởi lẽ ấy
    có điều, người ta phải biết cười mỉm trước cái ảo xanh xao và cười mỉa trước cái thật trắng trợn, phải không nào?
    -------------------------------------
    kết luận của kết luận:
    ai hưởng câu chuyện này xong mà mỉm cười được, ấy là hiểu đời
    thế nào là hiểu đời?
    không lập tức đốp ngay câu ấy là hiểu đời...
    29.11.02

    linh
  7. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    VIẾT TIẾP VỀ THẦY BÓI XEM VOI
    ...
    sau khi đã mân mó chán chê, mỗi thầy bói phán một câu của mình...
    người thì bảo con voi như chiếc chổi xể, người đinh ninh nó như cột đình, kẻ lại nói nó như con đỉa...
    thình lình...
    lướt qua đó có hai thiếu nữ tuổi vừa tròn mười tám đôi mươi, sắc nước hương giời, phục trang "riêm rúa" tua rua, dáng đi thướt tha, yểu điệu như hoa đào hoa mai trước ngọn đông phong
    hai thiếu nữ tân thời ấy quả là bậc thân mẫu của cái Đẹp, mà nói vậy e già quá
    chuốt lại thành: hai tuyệt thế giai nhân kai tựa hồ hai hài nhi chớm nở của Nàng Đẹp
    tất cả, tất tần tật đều thật là tuyệt!
    có một nhàn sỹ mới hoạ lại rằng:
    người chi e ấp như hoa
    mọc lên giữa bãi tha ma tủi sầu
    chỉ chưa được hưởng những thanh âm trầm bổng của hai nàng
    liệu có hơn oanh vàng thỏ thẻ, ngọc vỡ chuông rơi, trâm gẫy bình tan, hoa tàn hoa nở, dưa gang dưa bở?
    thì đây, xin mới quí vị khán thính giả cắm headphone vào hai lỗ nhĩ để tận sung hưởng sướng:
    nàng 1: xem mấy thằng đồng tính luyến ái bọn nó làm trò gì nhau kìa, ối chao đời ơi là đời, ngay giữa thanh thiên bạch nhật...
    nàng 2: eo ôi, khiếp!
    ...
    than ôi, thì ra các thầy của chúng ta chỉ nghe loáng thoáng có con voi đi qua thôi, lúc người ta bảo các thầy tránh đường, các thầy vẫn cố xúm lại mà mân mà mó, mà chọc mà ngoáy trong tối tăm mù loà...
    nào ngờ, con voi đã bị người ta bắt lại về sở thú lâu rồi...
    còn trơ lại mỗi mấy thầy với nhau...
    cái họa "ruộng dưa sửa giày" ài dè lại tái sinh...
    mà biết đâu lại Tái Ông...
    biết đâu, nhờ cái hoạ hiểu lầm ấy mà tiếng tăm các thầy nổi như cồn, các quí ông quí bà sồn sồn tha hồ tranh nhau đến bói chân bói tay... và các thầy thoát khỏi cái kiếp thất nghiệp "nhàn cư vi bất thiện" đến nỗi phải đi táy máy, chòng ghẹo con voi...
    --------------------------------------------------------------------------
    lời bình:
    lại bắt chước các cụ phát ngôn: âu cái lẽ đời là vậy, thực thực hư hư
    chả biết ai đúng ai sai, cuối cùng thì huề cả làng, hãy vô ngôn, hãy vô vi
    ấy nhưng mà cái dư luận thì chả tha ai
    chuyện cũ nó cứ bới, cứ móc ra...
    mà cũng nhờ thế nên, cái câu chuyện cũ và câu chuyện mới về thầy bói xem voi mới được các cô gái truyền khẩu cho các cô gái khác, rồi đến tai các chàng trai, rồi các ông già bà trẻ, người lớn người bé... không có ai để kể thì kể với con mèo con chó, rồi chó mèo lại kể cho mèo cho chó... rồi chuột, rồi xương kể với xương với chuột, vi khuẩn mail cho vi khuẩn, tế bào chat với tế bào...
    thế rồi nó đến tai tôi...
    ấy đời như thế mà thành
    hiểu lầm cứ mãi muôn đời
    đau đớn cứ mãi muôn đời
    sung sướng cứ mãi muôn đời
    chả biết thế nào mà lần
    sự thật là gì?
    có khi, hai cô gái ấy là hai cô gái mù...
    mấy ông thầy bói sáng mắt đang ngồi rung đùi ẩm thực rượu đế rựa mận với mấy ông sư hổ mang ở một chốn thâm cung bí sử nào đó, sau khi phán: bà này phải bỏ chồng, ông kia cần kiếm bồ nhí, mụ nọ cần phải giết con... (báo anh ninh thủ đô, báo anh ninh thế giới đê...)
    mấy bậc đó lấy đâu ra thời gian hoang phí mà luận đàm chuyện voi chuyện kiến...
    bôi bác mấy vị ấy chuyện xem voi quả là "oan quá Bao đại nhân", họ chỉ phán thôi, nào có bạo lực gây hiềm khích với ai, vô tội và trong sáng đến thế còn bị bôi nhọ, thế có cay không? thương thay cái lưỡi bị chính cái lưỡi "đâm bị thóc chọc bị gạo"...
    cái bà bỏ chồng, ông kiếm bồ, mụ giết con kia ai bảo họ nghe, lời nói gió bay cơ mà, ai đó nhỉ!
    và con voi kia mới khổ chứ!
    nó mong được sờ mò mà có ai sờ mó nó đâu
    đã thế thì để nó yên, đằng này cứ kể về nó như thế khiến nó thèm ơi là thèm, hận ơi là hận...
    voi ơi, ai bảo mày có cái tai to tướng và cái đầu bé tẹo kiến đốt cũng chết đứ đừ
    mà thật ra, có hai cô gái ấy không, có các ông thầy bói ấy không và có con voi bị tí toáy trên đời không?
    và thật ra, trên đời có đời không?
    đấy! mọi sự cứ xoay đi xoay lại như thế...
    cái ấy âu cũng gọi là vòng xoáy luân hồi, là tính biện chứng, phủ định của phủ định...
    mà ở thời đại này cũng như bất cứ thời đại nào khác, nó đang được đào bới, khai thác lại nhiều nhất và trở thành xu hướng chủ đạo của câu chữ, văn chương đau đớn...
    lật đi lật lại, đào bới đi đào bới lại mà lại chả đau à?
    con đường nó còn đau, huống hồ...
    đời là văn, văn là đời, khớp nhau cũng chính bởi lẽ ấy
    có điều, người ta phải biết cười mỉm trước cái ảo xanh xao và cười mỉa trước cái thật trắng trợn, phải không nào?
    -------------------------------------
    kết luận của kết luận:
    ai hưởng câu chuyện này xong mà mỉm cười được, ấy là hiểu đời
    thế nào là hiểu đời?
    không lập tức đốp ngay câu ấy là hiểu đời...
    29.11.02

    linh
  8. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    quên không chú thích:
    bài trên trích từ http://ttvnol.com/forum/t_124987/17
    linh
  9. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    quên không chú thích:
    bài trên trích từ http://ttvnol.com/forum/t_124987/17
    linh
  10. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    đạo đức
    thường khiến
    cái này
    đau nhức
    và cũng khiến
    cái khác
    thôi đau nhức

    trích từ http://ttvnol.com/forum/t_124987/15
    linh
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này