1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mong mọi người góp ý cho

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi away, 30/05/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    KHÔNG TÊN 18
    thôi nhìn trời thôi nhìn đất
    tại sao không nhìn vào mắt người
    khép mắt lại, nâng bàn tay
    tay mềm run là ta biết em cười?
    lại ngồi nơi khung cửa khác
    thời gian lác đác lác đác
    dưới nền xi măng xơ xác
    con ve giẫy giụa ngoi lên?
    lại ngồi nơi khung cửa khác
    nhìn những khung cửa vắng người?
    thời gian
    ngưng
    thời gian chảy
    thời gian
    bùng
    thời gian
    cháy?
    sắp ngồi nơi khung cửa nữa
    thời gian
    tan
    thời gian
    rữa
    kể cả mắt
    kể cả tay
    vô ích
    đã hết thuốc chữa?
    2001
    (trích trong phần ?otuyệt vọng? của ?omầm sống?)
    linh
  2. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    TRONG BÓNG ĐÊM
    Nhìn cái màn hình vi tính cũng đau mắt, nhìn cái màn hình tivi cũng đau mắt, nhìn bất cứ cái gì cũng thấy đau mắt. Nhắm mắt lại, không nhìn cái gì, nơi con ngươi vẫn rọi vào hai màng mi không có ánh sáng khúc xạ, cũng thấy đau mắt. Nghe tiếng người, tiếng quạt quay, tiếng không thể nào biết là tiếng gì cũng thấy đau đầu. Bịt tai lại, nghe tiếng sự im lặng cũng thấy đau?
    Hắn trèo lên cái gác xép ốp gỗ, khóa trái cửa lại, bật cái quạt tháp lên cho những làn gió nhân tạo hòa với cái nóng hâm hấp mặt trời ban chiều ủ lại thành một thứ thời tiết không xúc cảm. Hắn bật cây đèn bàn và dúi đầu nó xuống để thứ ánh sáng vàng khè không làm nhức mắt thêm. Và để sức nóng của nó không phả vào mặt kẻo hắn muốn đập nó vỡ tành tành.
    Mở cuốn ?oTrăm năm cô đơn?, tìm trang được gấp chéo, đọc tiếp một cách mệt mỏi và rời rạc. Cái nỗi cô đơn xâm chiếm bấy lâu bão hòa với những sự cô đơn trong ấy khiến hắn không còn cảm thấy thú vị, buồn bã hay hoảng sợ khi đọc nó. Những sự quái gở trong cuộc sống mà hắn biết khiến hắn không cảm thấy ngạc nhiên trước những sự quái gở trong trong nó. Hắn chợt nhớ một câu đồng cảm với suy nghĩ của mình trong truyện tranh Hunter: ?oKhông cần tưởng tượng, thực tại còn ghê sợ hơn tưởng tượng?.
    ?oNgay lập tức chàng nhận ra những vết nhăn nheo, những vết sần sùi, những vết chai, những vết sẹo đã để lại trên làn da cụ trong hơn một nửa thế kỷ làm lụng vất vả và chàng nhận thấy rằng những dấu vết ấy không mảy may làm lay động lòng mình. Ngay lập tức chàng cố vội tìm trong trái tim mình cái nơi có những tình cảm đã bị mục ruỗng và chàng không thể tìm ra. Chí ít ra, trong lúc khác, chàng cảm thấy xấu hổ khi bỗng nhiên chàng bắt gặp hơi hám của Ucsula trên làn da mình và nhiều lần chàng cảm thấy những suy tư của cụ đã giao thoa vào những suy tư của mình. Song tất cả những cái đó đều bị chiến tranh choán hết chỗ?? (?oTrăm năm cô đơn?)
    Phải! Hắn cũng đang ở trong một cuộc chiến, một cuộc chiến kháng cự lại sự cô độc. Bởi sự cô độc là lúc trí tưởng tượng, những ám ảnh, những nỗi chán nản, buồn bã, lo sợ, căm ghét và đủ thứ quái gở khác trỗi dậy. Nó làm con người ta vốn đã kỳ lạ càng lạ kỳ thêm. Sự kỳ lạ tô điểm cho sự phong phú của thế giới này, thỏa mãn, mua vui cho óc hiếu kỳ, hưởng thụ của những kẻ tò mò và vắt kiệt, bóp nghẹt, hủy hoại chính những kẻ kỳ lạ và người thân của hắn ta. Điều này sẽ khiến hắn ta đau khổ tột cùng. Hoặc sẽ khiến hắn ta biến tất cả phần nhân loại còn lại thành một thú tiêu khiển cho riêng mình khi hắn ta đã trở nên vô cảm.
    Hắn không muốn trở thành một kẻ kỳ lạ bởi đã biết kết cục của nó. Vì vậy, hắn luôn phải tìm cách để đừng nghĩ ngợi, đừng khao khát, đừng bực bội trong lúc cô độc. Đọc những dòng chữ, viết một bài thơ buồn, chạy ra ngoài phố, hát và làm những thứ khác mà không phải động đến đồng tiền khi hắn chưa thể tạo ra nó? Cho đến khi không còn sức lực hoặc cảm thấy nhàm chán trước những điều đó, hắn tìm đến với giấc ngủ. Nhưng nó không chịu tìm đến với hắn trước khi hắn lả đi.
    Giấc ngủ chiếm 1/3 cuộc đời của nhân loại. Nó là nơi để loài người trốn tránh, vỗ về sự cô đơn, đau khổ, mệt mỏi, vô cảm và ý muốn tàn phá, độc ác. Giấc ngủ được tạo hóa sáng tạo ra để con người có cơ hội lãng quên, vô vi, để chẳng phải nghĩ, phải làm gì cả.
    Nhưng phải chăng, con người đang xóa bỏ nó, bằng những cuộc chơi thâu đêm; bằng những lo lắng, toan tính, muộn phiền triền miên; bằng những giờ lạm phát sức khỏe vì miếng cơm manh áo... Và khi thế gian bắt đầu mắc bệnh mất ngủ như trong ?otrăm năm cô đơn kia?, thảm họa sẽ bắt đầu?
    Ai mang cho thế giới một giấc ngủ yên bình?
    VỚI MỘT EM BÉ IRAQ
    làm sao tôi có thể bảo em:
    ?othù hận là không tốt?
    khi ngày đêm em nghe tiếng bom mìn
    làm sao tôi có thể bảo em:
    ?ohãy yêu thương nhân loại?
    khi loài người chưa cứu được em khỏi cuộc chiến phi nghĩa này
    làm sao tôi có thể bảo em:
    ?ohãy sống tốt và tử tế?
    khi ngày mai
    có thể
    em đã chết mất rồi
    và như thế
    làm sao có thể bảo em:
    ?ohãy đánh răng ngày hai lần để bảo vệ sức khỏe?
    khi em không có nước?
    ?ohãy tiết kiệm điện để chia sẻ với những người thiếu thốn?
    khi em không có điện?
    ?ohãy chăm chỉ học tập?
    khi em không được đến trường?
    ?ohãy phấn đấu vì tương lai?
    khi em chả có tương lai?
    trời ạ
    người ta khó có thể bảo em
    những điều có thể bảo với một đứa trẻ bình thường
    thưa em bé
    tôi xin lỗi
    vì hôm nay
    tôi vẫn sống cuộc sống của riêng tôi nơi phần đất mang tiếng hòa bình
    tôi thì nghĩ
    cứ ở đâu có chiến tranh
    là chẳng ở đâu còn hòa bình cả
    chỉ có bọn tàn ác, dã man mới ủng hộ cuộc chiến bẩn thỉu và dối trá đang ngang ngược diễn ra
    tiếc là, chúng không ít
    không ít hơn những người chống lại nó?
    biết làm sao đây?
    em ạ,
    tôi chẳng có quyền cũng như không đủ tư cách để bảo em một điều gì cả
    chỉ xin em
    hãy tin
    hãy hy vọng vào một điều gì đó mong manh
    để sống
    và chiến đấu
    dù chỉ bằng một nụ cười ngạo nghễ
    còn tôi ở đây
    sẽ cố nén nhục nhằn
    đi gõ cửa những trái tim
    còn đập?
    để cùng mang chút sẽ chia nhỏ nhoi này
    đến được với em
    và nếu nó đến được với em
    thì xin em hãy tin em nhé
    loài người không bỏ rơi người
    25.03.03
    Cho đến một ngày kia, hắn hỏi một em bé Iraq đã chết trong ngày 25.03.03 ở một nơi nào đó trên trần gian hoặc địa ngục hoặc thiên đàng hoặc một nơi hư vô nào đó rằng ?oEm đã bao giờ biết đến bài này chưa??, có lẽ hắn nhận được một cái lắc đầu vô cảm.
    Thế nhưng trong thời đại thông tin bùng nổ này, ở một tương lai gần, khi một đứa trẻ Iraq chat với một đứa trẻ Mỹ hay Việt Nam, rất có thể nó sẽ chua chát mà bảo: ?oTrên đời này làm gì có công bằng hả mày! Nghe tao kể chuyện đất nước tao này, xem những hình ảnh này này?? Và nỗi cô đơn, bất mãn, bất lực bắt đầu xâm chiếm những đứa trẻ kia?
    Ai sẽ để điều đó không xảy ra? Ai sẽ giúp hóa giải lòng hận thù không phải bằng đồng tiền, ma túy mà bằng tình yêu thương?
    Trong tương lai gần, sẽ không một điều gì có thể bị bưng bít. Hoặc cái ác sẽ lộ mặt hoàn toàn và làm thế giới hoảng loạn. Hoặc nhân loại phải tiêu diệt nó để khi nó lộ mặt, người ta cảm thấy, cái thiện vẫn còn chiếm số đông. Mà cách tiêu diệt cái ác hiệu quả nhất chính là làm sống lại cái thiện. Hơn thế, phát triển cái thiện và lòng dũng cảm để không bị quật ngã trước cái ác tái sinh.
    Đôi khi hắn tự hỏi, trong những người nắm vận mệnh của nhân dân, liệu có được 50% là người tốt, liệu trong số người tốt, có được 10% là người tài? Bao giờ khi sinh ra, con người ta mới không phải trao thân gửi phận cho những con số may rủi nhỏ nhoi ấy? Bao giờ những kẻ nắm vận mệnh của người khác cố tình làm sai do ác thì bị tử hình, vô tình làm sai do ngu dốt thì bị cách chức, bỏ tù? Nếu không đủ trí tuệ và trách nhiệm thì đừng làm!
    Trong cơn mệt mỏi, cảm thấy không còn gì để mất, không biết mình còn yên ổn được bao lâu, người ta thường dám nói ra cái người ta nghĩ? Cũng không hẳn là thế. Lâu nay hắn nói ra vì hắn đã chán cái suy nghĩ nếu nói ra sẽ bị thế này thế nọ, sẽ liên lụy đến người này người nọ. Ngày ngày, tất cả cứ sống trong một thế giới riêng, cô độc và trống rỗng, tình cảm lỏng lẻo, công thức. Duy trì cái sự trống rỗng ấy bằng sự im lặng thì chỉ là tồn tại cho hết kiếp người. Hắn không chấp nhận câm, bởi hắn tin, đây là thời điểm cho một điều gì đó? Hoặc mãi mãi hư vô, hoặc sẽ được sống cho ra sống. Đêm! Hãy ngủ đi nhưng cũng đừng thôi trở dậy với bình minh.
    09.05.03

    linh
  3. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    TRONG BÓNG ĐÊM
    Nhìn cái màn hình vi tính cũng đau mắt, nhìn cái màn hình tivi cũng đau mắt, nhìn bất cứ cái gì cũng thấy đau mắt. Nhắm mắt lại, không nhìn cái gì, nơi con ngươi vẫn rọi vào hai màng mi không có ánh sáng khúc xạ, cũng thấy đau mắt. Nghe tiếng người, tiếng quạt quay, tiếng không thể nào biết là tiếng gì cũng thấy đau đầu. Bịt tai lại, nghe tiếng sự im lặng cũng thấy đau?
    Hắn trèo lên cái gác xép ốp gỗ, khóa trái cửa lại, bật cái quạt tháp lên cho những làn gió nhân tạo hòa với cái nóng hâm hấp mặt trời ban chiều ủ lại thành một thứ thời tiết không xúc cảm. Hắn bật cây đèn bàn và dúi đầu nó xuống để thứ ánh sáng vàng khè không làm nhức mắt thêm. Và để sức nóng của nó không phả vào mặt kẻo hắn muốn đập nó vỡ tành tành.
    Mở cuốn ?oTrăm năm cô đơn?, tìm trang được gấp chéo, đọc tiếp một cách mệt mỏi và rời rạc. Cái nỗi cô đơn xâm chiếm bấy lâu bão hòa với những sự cô đơn trong ấy khiến hắn không còn cảm thấy thú vị, buồn bã hay hoảng sợ khi đọc nó. Những sự quái gở trong cuộc sống mà hắn biết khiến hắn không cảm thấy ngạc nhiên trước những sự quái gở trong trong nó. Hắn chợt nhớ một câu đồng cảm với suy nghĩ của mình trong truyện tranh Hunter: ?oKhông cần tưởng tượng, thực tại còn ghê sợ hơn tưởng tượng?.
    ?oNgay lập tức chàng nhận ra những vết nhăn nheo, những vết sần sùi, những vết chai, những vết sẹo đã để lại trên làn da cụ trong hơn một nửa thế kỷ làm lụng vất vả và chàng nhận thấy rằng những dấu vết ấy không mảy may làm lay động lòng mình. Ngay lập tức chàng cố vội tìm trong trái tim mình cái nơi có những tình cảm đã bị mục ruỗng và chàng không thể tìm ra. Chí ít ra, trong lúc khác, chàng cảm thấy xấu hổ khi bỗng nhiên chàng bắt gặp hơi hám của Ucsula trên làn da mình và nhiều lần chàng cảm thấy những suy tư của cụ đã giao thoa vào những suy tư của mình. Song tất cả những cái đó đều bị chiến tranh choán hết chỗ?? (?oTrăm năm cô đơn?)
    Phải! Hắn cũng đang ở trong một cuộc chiến, một cuộc chiến kháng cự lại sự cô độc. Bởi sự cô độc là lúc trí tưởng tượng, những ám ảnh, những nỗi chán nản, buồn bã, lo sợ, căm ghét và đủ thứ quái gở khác trỗi dậy. Nó làm con người ta vốn đã kỳ lạ càng lạ kỳ thêm. Sự kỳ lạ tô điểm cho sự phong phú của thế giới này, thỏa mãn, mua vui cho óc hiếu kỳ, hưởng thụ của những kẻ tò mò và vắt kiệt, bóp nghẹt, hủy hoại chính những kẻ kỳ lạ và người thân của hắn ta. Điều này sẽ khiến hắn ta đau khổ tột cùng. Hoặc sẽ khiến hắn ta biến tất cả phần nhân loại còn lại thành một thú tiêu khiển cho riêng mình khi hắn ta đã trở nên vô cảm.
    Hắn không muốn trở thành một kẻ kỳ lạ bởi đã biết kết cục của nó. Vì vậy, hắn luôn phải tìm cách để đừng nghĩ ngợi, đừng khao khát, đừng bực bội trong lúc cô độc. Đọc những dòng chữ, viết một bài thơ buồn, chạy ra ngoài phố, hát và làm những thứ khác mà không phải động đến đồng tiền khi hắn chưa thể tạo ra nó? Cho đến khi không còn sức lực hoặc cảm thấy nhàm chán trước những điều đó, hắn tìm đến với giấc ngủ. Nhưng nó không chịu tìm đến với hắn trước khi hắn lả đi.
    Giấc ngủ chiếm 1/3 cuộc đời của nhân loại. Nó là nơi để loài người trốn tránh, vỗ về sự cô đơn, đau khổ, mệt mỏi, vô cảm và ý muốn tàn phá, độc ác. Giấc ngủ được tạo hóa sáng tạo ra để con người có cơ hội lãng quên, vô vi, để chẳng phải nghĩ, phải làm gì cả.
    Nhưng phải chăng, con người đang xóa bỏ nó, bằng những cuộc chơi thâu đêm; bằng những lo lắng, toan tính, muộn phiền triền miên; bằng những giờ lạm phát sức khỏe vì miếng cơm manh áo... Và khi thế gian bắt đầu mắc bệnh mất ngủ như trong ?otrăm năm cô đơn kia?, thảm họa sẽ bắt đầu?
    Ai mang cho thế giới một giấc ngủ yên bình?
    VỚI MỘT EM BÉ IRAQ
    làm sao tôi có thể bảo em:
    ?othù hận là không tốt?
    khi ngày đêm em nghe tiếng bom mìn
    làm sao tôi có thể bảo em:
    ?ohãy yêu thương nhân loại?
    khi loài người chưa cứu được em khỏi cuộc chiến phi nghĩa này
    làm sao tôi có thể bảo em:
    ?ohãy sống tốt và tử tế?
    khi ngày mai
    có thể
    em đã chết mất rồi
    và như thế
    làm sao có thể bảo em:
    ?ohãy đánh răng ngày hai lần để bảo vệ sức khỏe?
    khi em không có nước?
    ?ohãy tiết kiệm điện để chia sẻ với những người thiếu thốn?
    khi em không có điện?
    ?ohãy chăm chỉ học tập?
    khi em không được đến trường?
    ?ohãy phấn đấu vì tương lai?
    khi em chả có tương lai?
    trời ạ
    người ta khó có thể bảo em
    những điều có thể bảo với một đứa trẻ bình thường
    thưa em bé
    tôi xin lỗi
    vì hôm nay
    tôi vẫn sống cuộc sống của riêng tôi nơi phần đất mang tiếng hòa bình
    tôi thì nghĩ
    cứ ở đâu có chiến tranh
    là chẳng ở đâu còn hòa bình cả
    chỉ có bọn tàn ác, dã man mới ủng hộ cuộc chiến bẩn thỉu và dối trá đang ngang ngược diễn ra
    tiếc là, chúng không ít
    không ít hơn những người chống lại nó?
    biết làm sao đây?
    em ạ,
    tôi chẳng có quyền cũng như không đủ tư cách để bảo em một điều gì cả
    chỉ xin em
    hãy tin
    hãy hy vọng vào một điều gì đó mong manh
    để sống
    và chiến đấu
    dù chỉ bằng một nụ cười ngạo nghễ
    còn tôi ở đây
    sẽ cố nén nhục nhằn
    đi gõ cửa những trái tim
    còn đập?
    để cùng mang chút sẽ chia nhỏ nhoi này
    đến được với em
    và nếu nó đến được với em
    thì xin em hãy tin em nhé
    loài người không bỏ rơi người
    25.03.03
    Cho đến một ngày kia, hắn hỏi một em bé Iraq đã chết trong ngày 25.03.03 ở một nơi nào đó trên trần gian hoặc địa ngục hoặc thiên đàng hoặc một nơi hư vô nào đó rằng ?oEm đã bao giờ biết đến bài này chưa??, có lẽ hắn nhận được một cái lắc đầu vô cảm.
    Thế nhưng trong thời đại thông tin bùng nổ này, ở một tương lai gần, khi một đứa trẻ Iraq chat với một đứa trẻ Mỹ hay Việt Nam, rất có thể nó sẽ chua chát mà bảo: ?oTrên đời này làm gì có công bằng hả mày! Nghe tao kể chuyện đất nước tao này, xem những hình ảnh này này?? Và nỗi cô đơn, bất mãn, bất lực bắt đầu xâm chiếm những đứa trẻ kia?
    Ai sẽ để điều đó không xảy ra? Ai sẽ giúp hóa giải lòng hận thù không phải bằng đồng tiền, ma túy mà bằng tình yêu thương?
    Trong tương lai gần, sẽ không một điều gì có thể bị bưng bít. Hoặc cái ác sẽ lộ mặt hoàn toàn và làm thế giới hoảng loạn. Hoặc nhân loại phải tiêu diệt nó để khi nó lộ mặt, người ta cảm thấy, cái thiện vẫn còn chiếm số đông. Mà cách tiêu diệt cái ác hiệu quả nhất chính là làm sống lại cái thiện. Hơn thế, phát triển cái thiện và lòng dũng cảm để không bị quật ngã trước cái ác tái sinh.
    Đôi khi hắn tự hỏi, trong những người nắm vận mệnh của nhân dân, liệu có được 50% là người tốt, liệu trong số người tốt, có được 10% là người tài? Bao giờ khi sinh ra, con người ta mới không phải trao thân gửi phận cho những con số may rủi nhỏ nhoi ấy? Bao giờ những kẻ nắm vận mệnh của người khác cố tình làm sai do ác thì bị tử hình, vô tình làm sai do ngu dốt thì bị cách chức, bỏ tù? Nếu không đủ trí tuệ và trách nhiệm thì đừng làm!
    Trong cơn mệt mỏi, cảm thấy không còn gì để mất, không biết mình còn yên ổn được bao lâu, người ta thường dám nói ra cái người ta nghĩ? Cũng không hẳn là thế. Lâu nay hắn nói ra vì hắn đã chán cái suy nghĩ nếu nói ra sẽ bị thế này thế nọ, sẽ liên lụy đến người này người nọ. Ngày ngày, tất cả cứ sống trong một thế giới riêng, cô độc và trống rỗng, tình cảm lỏng lẻo, công thức. Duy trì cái sự trống rỗng ấy bằng sự im lặng thì chỉ là tồn tại cho hết kiếp người. Hắn không chấp nhận câm, bởi hắn tin, đây là thời điểm cho một điều gì đó? Hoặc mãi mãi hư vô, hoặc sẽ được sống cho ra sống. Đêm! Hãy ngủ đi nhưng cũng đừng thôi trở dậy với bình minh.
    09.05.03

    linh
  4. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    THU HOÀI
    mùa thu
    mùa thu
    mùa thu hoài
    càng thấy sầu càng thấy khó nguôi ngoai
    càng xa em càng khó gần nhân loại
    e đi mỗi ngày đàng lại rớt một sàng khôn
    thu hoài
    thu hoài
    quá thể hoài
    thu đẹp bên thu nào có ai
    uổng lắm cả một bầy hoa sữa
    mới dăm ba tuổi đã thở dài
    ông cụ ôm tiền hưu lẩm bẩm:
    tiền điện
    tiền nước
    tiền loạn xạ
    học phí
    lệ phí
    vô lí phí
    thu hoài
    thu hoài
    thu hoài?
    7.2.03
    linh
  5. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    THU HOÀI
    mùa thu
    mùa thu
    mùa thu hoài
    càng thấy sầu càng thấy khó nguôi ngoai
    càng xa em càng khó gần nhân loại
    e đi mỗi ngày đàng lại rớt một sàng khôn
    thu hoài
    thu hoài
    quá thể hoài
    thu đẹp bên thu nào có ai
    uổng lắm cả một bầy hoa sữa
    mới dăm ba tuổi đã thở dài
    ông cụ ôm tiền hưu lẩm bẩm:
    tiền điện
    tiền nước
    tiền loạn xạ
    học phí
    lệ phí
    vô lí phí
    thu hoài
    thu hoài
    thu hoài?
    7.2.03
    linh
  6. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    VÔ TÌNH
    mỗi lần nghe tiếng chim lảnh lót
    tôi ngỡ rằng em ở sau nhà
    tôi vội ùa ra và tôi thấy
    cánh **** chập chờn chao xa xa...
    tôi giấu buồn đau vào trong mắt
    rồi tôi thờ thẫn bước la đà
    nhưng đôi chim ấy vô tình quá
    làm tôi thảng thốt mấy mùa hoa?
    2000
    linh
  7. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    VÔ TÌNH
    mỗi lần nghe tiếng chim lảnh lót
    tôi ngỡ rằng em ở sau nhà
    tôi vội ùa ra và tôi thấy
    cánh **** chập chờn chao xa xa...
    tôi giấu buồn đau vào trong mắt
    rồi tôi thờ thẫn bước la đà
    nhưng đôi chim ấy vô tình quá
    làm tôi thảng thốt mấy mùa hoa?
    2000
    linh
  8. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    LẠI GẦN ANH
    lại gần anh dưới cơn mưa
    thật gần như đã từng chưa thật gần
    lại gần anh nhé-ân cần
    lại gần anh giữa bần thần mưa tuôn
    lại gần anh nhé-luôn luôn
    lại gần anh để dẫu buồn cũng vui
    lại gần anh để mưa vùi
    lại gần anh để ngùi ngùi bên nhau
    lại gần anh-chỗ vết đau
    mỉm cười thật dịu và lau mắt nhòa
    lại gần anh-chỗ bông hoa
    tặng em dẫu héo từ hôm qua rồi
    lại gần anh chút nữa thôi
    lại gần anh để đôi môi ngập ngừng
    lại gần đôi mắt rưng rưng
    lại gần anh kẻo mưa ngưng đổ thầm
    lại gần anh để mưa dầm
    lại gần anh để mưa cầm tay mưa
    2001
    linh
  9. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    LẠI GẦN ANH
    lại gần anh dưới cơn mưa
    thật gần như đã từng chưa thật gần
    lại gần anh nhé-ân cần
    lại gần anh giữa bần thần mưa tuôn
    lại gần anh nhé-luôn luôn
    lại gần anh để dẫu buồn cũng vui
    lại gần anh để mưa vùi
    lại gần anh để ngùi ngùi bên nhau
    lại gần anh-chỗ vết đau
    mỉm cười thật dịu và lau mắt nhòa
    lại gần anh-chỗ bông hoa
    tặng em dẫu héo từ hôm qua rồi
    lại gần anh chút nữa thôi
    lại gần anh để đôi môi ngập ngừng
    lại gần đôi mắt rưng rưng
    lại gần anh kẻo mưa ngưng đổ thầm
    lại gần anh để mưa dầm
    lại gần anh để mưa cầm tay mưa
    2001
    linh
  10. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    NHỜ EM TÔI HIỂU ĐÀN BÀ
    ...chả tặng ai cả?
    nhờ em tôi hiểu đàn bà
    ngái cay như ngậm bạc hà quanh năm
    lúc nhí nhảnh, lúc đến đằm
    đôi khi lạnh đến băm vằm thịt da
    nhờ em tôi hiểu đàn bà
    lẳng lơ mà lại đến là tinh khôi
    ấm nồng mà bạc như vôi
    thật thà mà chả yêu tôi thật thà
    nhờ em tôi hiểu đàn bà
    không tài nào hiểu nếu mà không yêu
    có khi ?oyêu đến xế chiều?
    cúi đầu nhận tội mình yêu chính mình
    10.12.02
    linh
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này