1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một bài hát... một tâm trạng...:

Chủ đề trong '1980 - Hội Khỉ Sài Gòn' bởi 24h, 27/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Thấy bạn post bài này, tặng bạn bài cảm nhận này nhé!
    Trò chuyện với hồn xưa ?" phải chăng ta đã Phôi Pha???
    Có những kỷ niệm tưởng như để thời gian trôi đi sẽ xóa nhòa tất cả. Tôi cũng ngỡ như thế, và âm thầm chờ đợi tháng ngày đi qua như dòng chảy không ngừng, chỉ với một ước mong rồi những kỷ niệm buồn ấy sẽ phôi pha...
    Thế mà không. Tôi muốn níu lấy thời gian để xé tan ra, để chôn đi, chỉ vì nó không làm được điều mà tôi mong đợi: Quên đi! Tôi không những không quên đi, mà cứ nhớ hoài, nhớ đến mệt nhoài, đến nỗi có lúc phải tự gào Thin với bản thân mình, và với cả Hồn xưa: Thôi đi! Đừng theo ta nữa!
    Ôm lòng đêm
    nhìn vầng trăng mới về
    nhớ chân giang hồ
    ôi phù du
    từng tuổi xuân đã già
    một ngày kia đến bờ
    đời người như gió qua
    Có khi tôi nghĩ: Hay chỉ có cái chết mới chôn vùi được những điều ám ảnh lòng tôi? Thế thì tiêu cực quá! Cái chết không bao giờ là một giải pháp tốt, trừ phi ta không còn lưu luyến gì với cõi trần cả. Phức tạp quá đời này! Ông, TCS, như khuyên nhủ một cách nhẹ nhàng: ...đời người như gió qua!... Tôi công nhận với ông đấy họ Trịnh ơi! Nên đêm nay tôi nén nỗi đau thể xác của mình, nén lại những cơn ho triền miên, Thi bước ra vườn nhà để ôm lấy ánh trăng hạ tuần nhè nhẹ phủ Thin tấm thân bệnh tật của tôi. Cõi trần là cõi tạm, ?osinh ký tử quy? phải không ông? Nhiều khi tôi thấy nhẹ nhõm cả lòng vì ngộ ra rằng, đời tôi cũng chẳng qua là một kiếp phù du, những đớn đau thể xác, rạn nứt của tâm hồn hiện tại cũng chỉ là những cái nhất thời. Khi thân thể ta nhẹ như mây, gửi hồn theo gió, lững lờ với sự lãng du mà không vướng víu thân xác phàm tục nặng nề, khi ấy mới là sự vĩnh hằng. Và rồi tôi gặp lại Hồn xưa khi đang nhấm nháp chút nhạt nhẽo của lon beer. Ánh trăng lạnh lùng, thêm chút beer làm con người ta đâm ra ảo tưởng. Và tôi thấy mình đang trò chuyện với Em, Hồn ơi!
    Không còn ai
    đường về ôi quá dài
    những đêm xa người
    chén rượu cay
    một đời tôi uống hoài
    trả lại từng tin vui
    cho nhân gian chờ đợi
    Rượu thì không được uống. Cola thì bác sĩ không cho dùng. Chỉ thấy không nhắc đến beer, thì ta dùng beer vậy. Toàn gas là gas! Nhạt thếch! Kể từ khi tôi thất bại một lần nữa trong chuyện tình cảm của mình, bỗng thấy như định mệnh đã an bài. Tôi thấy mình lạc lõng, bơ vơ giữa cái náo nhiệt, ồn ào của Sài Gòn. Ngay cả trong những cuộc vui, ngồi nhìn bạn bè tôi cười vui mà một phần vui lây, một phần thấy mệt mỏi và chỉ muốn tách hẳn mình ra. Bạn bè nói: Thằng này cũng vẫn cứ cười cợt đấy thôi... mà tụi nó có biết đâu, tiếng cười có khi là tiếng khóc khô không lệ! Phật có nói: Tứ đại giai không, Tự tại vô ưu! Nói thì dễ, mà làm chẳng được. Chắc chỉ Phật mới được thế Phật ơi! Hồn này, em có thấy từ khi ta xa nhau, có vẻ như em là sung sướng nhất. Em đã bỏ lại bao đớn đau thể xác, bao nỗi nhọc nhằn, khắc khoải cho cuộc đời phù du này, để được bay đi khắp nơi, theo gió, theo mây, và cả theo tôi nữa. Thân em nhẹ nhàng, em đến những nơi cho em niềm vui, và em lướt nhẹ qua những nơi mà em chỉ thấy buồn. Hồn ơi, đêm nay em theo ánh trăng về đây, chung với tôi một nỗi buồn này nhé. Tôi muốn nói với em, nói về những lúc:
    Về ngồi trong những ngày
    nhìn từng hôm nắng ngời
    nhìn từng khi mưa bay
    có những ai xa đời quay về lại
    về lại nơi cuối trời
    làm mây trôi
    Thôi về đi
    đường trần đâu có gì
    tóc xanh mấy mùa
    có nhiều khi
    từ vườn khuya bước về
    bàn chân ai rất nhẹ
    tựa hồn những năm xưa .
    Bước chân em vẫn nhẹ như ngày nào, lướt qua tàn cây trong vườn nhà... Nếu có ai khác ngồi đây với tôi, chắc sẽ khiếp đảm lắm. Nhưng tôi lại thấy như mình lại có thêm một tri âm. Khi quanh ta không còn ai, có lẽ kỷ niệm sẽ là cứu cánh. Em đã từng nói với tôi: Những kỷ niệm theo thời gian rồi cũng sẽ trở thành niềm vui.
    Chợt nghe đâu đây có tiếng chuông chùa vang vọng, ngân dài. Và em đâu mất. Hồn lại bỏ ta đi. Thì Hồn đã đi, vì trần gian có gì đâu mà vương vấn... Rồi lại vẳng đến tiếng thì thầm thật nhẹ: Tự tại tất vô ưu!
  2. winter_cutie_girl

    winter_cutie_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/05/2005
    Bài viết:
    129
    Đã được thích:
    0
    Trả lời gì mà nghe hung dữ dzậy anh qủy... quyến dzũ? Nhẹ nhàng chút nào. Tại bạn post 2 lần mà, bạn cassiechit hổng nhìn thấy bài bên dưới thui mà
  3. nhv20

    nhv20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.088
    Đã được thích:
    0
  4. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Xin gửi nỗi lòng của một kẻ lang thang
    Chỉ có riêng tôi Một cõi đi về ...
    Trong một đêm Sài Gòn, trời se se lạnh, xách xe đi dạo một vòng mà tự nhiên thèm được nghe một bài nhạc nào đó mà khiến lòng thanh thản. Và rồi lựa trong đống đĩa MP3, chợt thấy tấm ảnh Trịnh nhìn mình như thôi thúc, như muốn nhắn nhủ, và như muốn đồng cảm với lòng...
    Tất cả các bài hát trôi đi cùng tiếng rít của modem, làm cho ta càng thêm phiền muộn. Nhưng rồi nó đến, bài hát mới nghe tưởng như não nuột...?Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi, Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt...? của chính giọng Trịnh Công Sơn! Và rồi những cảm giác chợt trào dâng mạnh mẽ. Ừ nhỉ, mình chỉ đi loanh quanh suốt hơn 20 năm chỉ để đi tìm cho mình cái lãng đãng của cuộc đời, cho đến khi mỏi mệt vẫn chưa tìm được cái cần tìm. Ngày lại qua ngày, ta vẫn bước đi, đi mãi trên con đường vô định của cuộc sống miệt mài. Ta quen với bao lo toan của cuộc sống. Để khi mệt nhoài ngồi lại, cứ nghĩ đã đủ để dừng lại, thì ta lại thấy mình còn thiếu thốn biết bao nhiêu...
    Tiếng của Trịnh nghe tha thiết và mệt mỏi, cứ như tiếng của ta vọng ra từ trái tim uể oải của tấm thân lấm lem bụi trần. Thật sự mệt mỏi! Cứ như ông đồng cảm với chính ta. ...?Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ, chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà?...? Ta đang ở trong nhà của ta, nhưng sao lạc lõng quá! Quanh ta giờ chẳng ai hiểu nổi ta, ngay cả bản thân ta mà vẫn chưa thấy được ta đang sống để làm gì cơ mà?
    Ta giữ cho ta một cõi đi về, đến khi cái chết kề cạnh bên chẳng qua cũng là cõi về. Cuộc đời là cõi tạm, thế thôi...
    ?oTừng lời tà dương là lời mộ địa...?
    ?oTrong khi ta về lại nhớ ta đi...?
    Ừ đó, ta đi, đi mãi. Tìm chính mình và tìm luôn một thứ mà ta khao khát. Nhưng lại chỉ tìm thấy một nỗi ngu ngơ giữa cuộc đời sôi động.
    Ai cũng có một cõi riêng để được đi, được về, được ước mơ và được sống. Bạn cũng có mà ta cũng có. Nhưng mỗi người sẽ biết cõi ấy là đâu, và giữ cho mình cái cõi đi về đó. Ta chỉ biết mệt mỏi mà tìm riêng một chốn để lưu cho mình những cái riêng. Để rồi tìm hoài, tìm mãi, và cuối cùng chợt nhận ra cuộc đời vẫn tiếp diễn một ngày 24 tiếng, một tháng 30 ngày và một năm 365 ngày 6 giờ. Chỉ có ta thôi, chạy đua với đời để rồi ngước lên nhìn cũng chỉ thấy: ?o...Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt, rọi suốt trăm năm một cõi đi về...?
    ...Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ!
  5. cogai_dentu_homqua

    cogai_dentu_homqua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    289
    Đã được thích:
    0
    Lựa Chọn Một Vì Sao
    Người yêu ơi em luôn mơ ước
    được cùng anh
    khắc tên hai đứa mình lên vì sao ái tình
    Người yêu hỡi trăm năm mình
    chỉ có chung đôi kiếp này thôi
    Thì ta hãy cùng nhau
    Tìm một vì sao sáng cho riêng mối tình ta
    Một tình yêu sống mãi trên trời cao
    Mãi mãi nhân gian này sẽ nhớ ngôi sao tình chúng ta
    Một vì sao chỉ có tên hai đứa mình thôi
    Một trong hai đứa nếu mai rời xa
    Ánh sáng ngôi sao này soi lối cho em và anh
    Về một nơi chỉ có hai ta​
  6. huongdanvien_dalat

    huongdanvien_dalat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/12/2004
    Bài viết:
    1.546
    Đã được thích:
    1
    em xin hát bài : mo đen wou
    sài ing ai ờ lớp iu ! ít nót đớ wou i quàn chu hớt phom iu.
    thôi hát thế thôi ko lại bị oánh vỡ đầu!!!
  7. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    ANH
    Anh vẫn đến dù trời gió mưa giăng khắp lối.Dù cho những lúc giá rét ru đêm mùa đông lạnh lùng.Anh đến với ánh mắt bao tình yêu nồng nàn.Nụ cười trên môi xóa hết âu lo
    Anh mang đến cuộc đời những phút giây ấm áp.Tựa đầu bên nhau dưới ánh sáng muôn vì sao diệu kì.Như thắp ánh sáng cho tình yêu đôi mình.Hòa nhịp đôi tim ngàn lời yêu thương
    Là đôi cánh chim nâng em bay cùng cuộc đời.Là nơi ấm êm em tìm trong cơn bão tố.Anh dang cánh tay đón lấy em vào lòng.Đặt ngàn yêu thương lên chiếc hôn ngọt ngào.Em lắng nghe tim mình, hạnh phúc ngất ngây tràn dâng
    Nguyện đi với anh suốt con đường đời.Dù cho khó khăn vẫn chờ ta phía trước. Kìa em hãy tin khi có anh dẫn đường.Đặt vào tay anh con tim em cùng cuộc đời.Để anh đưa cho con thuyền mình đến bến bờ yêu thương
    Được BabyDragon85 sửa chữa / chuyển vào 16:39 ngày 25/08/2005
  8. hoptacxa8x

    hoptacxa8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2003
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0

    Tôi nghe bài hát Như Cánh Vạc Bay nhiều lần trong một đêm vì không hiểu sao người bạn tôi lại chỉ nhắc đến bài này và hát bài này. Tôi nghiền ngẫm những gì bạn tôi viết và hòa mình vào những gì bạn tôi đã trải qua, và đã viết bài này. Xin dành tặng cho người bạn ấy, và cho những ai yêu Như Cánh Vạc Bay.
    Rồi Như Cánh Vạc Về Chốn Xa Xôi?
    Đời người chỉ là phù du, chỉ là cơn gió thoảng vì cuộc đời chỉ là cõi tạm. Bao nỗi đau rồi cũng sẽ qua và những kỷ niệm theo thời gian rồi cũng sẽ thành niềm vui. Biết thế, nhưng con người vẫn là con người, vẫn thấy buồn khi phải xa nhau, vẫn thấy đau khi không còn tìm thấy nhau được nữa. Còn nỗi buồn nào hơn khi phải xa người mình yêu thương, xa mãi mãi! Chia xa mà có ngờ đâu? Chỉ tưởng như mọi lần, đưa em về rồi sẽ lại được gặp nhau, nhưng nào ngờ tôi lại phải xa em. Và tôi là kẻ đi xa?
    Em ở lại, vẫn sống những ngày bình lặng, những ngày như mọi ngày em vẫn thế. Vẫn 2 buổi sáng chiều em loay hoay với cuộc sống, lo toan với công việc và có khi nào em nghĩ đến người ra đi? Còn tôi, tôi vẫn nghĩ về em, vẫn nhìn thấy em dù không còn gần bên em nữa?
    Nắng có hồng bằng đôi môi em
    Mưa có buồn bằng đôi mắt em
    Tóc em từng sợi nhỏ, rớt xuống đời làm sóng lênh đênh.
    Nắng vẫn thế, vẫn hồng như hàng ngàn năm nay vẫn thế, và vẫn hàng ngày soi rọi trên đôi vai em. Sài Gòn với 2 mùa mưa nắng vẫn đi cùng em và cùng tôi những năm tháng qua, nhưng giờ chỉ có em ngày 2 buổi đi về. Dù em và tôi đã nghìn trùng xa cách, với tôi em vẫn là tất cả, cho dù em chỉ như cánh vạc bay về?
    Gió sẽ mừng vì tóc em bay
    Cho mây hờn ngủ yên trên vai
    Vai em gầy guộc nhỏ, như cánh vạc về chốn xa xôi?
    Tôi đi xa, tôi không còn được bên em nữa. Rồi ai sẽ đưa đón em về? Ai sẽ bên em những khi em buồn, em vui? Ai sẽ lau nước mắt khi em khóc? Và bờ vai ai sẽ sẵn sàng để em tựa đầu mỗi khi em cần một chỗ dựa? Tôi sẽ không còn được thấy em cười, nụ cười tươi hơn cả nắng ngàn năm. Tôi sẽ không còn thấy em buồn, thấy đôi môi nũng nịu, thấy cả làn tóc em bay qua đời tôi nhẹ nhàng như sương khói. Khi đã xa, tôi hờn ghen với gió, với nắng, vì 2 ?okẻ? đó luôn được bên em cho dù ngàn năm trôi đi, vẫn ngày ngày bên em trên mọi nẻo đường, và ôm choàng lấy em vuốt ve làn tóc, bờ vai.
    Sông sẽ trôi ra biển, đời người rồi cũng trở về cát bụi, và tôi cũng đã xa em. Em ở lại, tôi chỉ sợ rồi em cũng sẽ quên tôi, quên đi những lời hát cũ. Tôi chỉ thấy mình mê mải rong chơi quên tháng ngày, có đôi lần về lại để chỉ được nhìn thấy em, hòa theo gió, theo mưa để muốn ôm chầm lấy em, người ơi!
    Nắng có còn hờn ghen môi em
    Mưa có còn buồn trong mắt em
    Từ lúc đưa em về?
    Là biết xa nghìn trùng.
    Tôi có lần ngồi say sưa nghe em hát, giọng hát nhẹ nhàng như nắng mùa thu. Em hát và bẽn lẽn vì sợ hát không hay. Giờ đây tôi thèm được nghe giọng hát run run nhưng nồng nàn và làm say đắm hồn tôi. Tôi nhẹ nhàng đến bên em như gió thoảng, nhìn em thật gần, nhìn em như đã ngàn năm chưa từng được nhìn như thế. Em vẫn thế, vẫn loay hoay với cuộc sống thường ngày, lo toan cho công việc, và không biết có có một khoảnh khắc nào đó trong cái lo toan ấy, em có nghĩ đến tôi, người đã ra đi, và vĩnh viễn không bao giờ được đến bên em chia sẻ những buồn vui trong đời em nữa.
    Một lần đưa em về, một lần ngập ngừng muốn ngỏ cùng em điều mà bấy lâu nay giữ kín. Thế mà? nhìn em nghiêng nghiêng đầu nhìn tôi chờ đợi, tôi vẫn chỉ nói được câu tạm biệt. Trên đường về, một chút bất cẩn đã khiến tôi xa em mãi mãi. Tôi giờ chỉ là một Hồn Xưa, dõi theo bước chân em cùng gió, cùng nắng, cùng mưa...
    Suối đón từng bàn chân em qua
    Lá hát từ bàn tay thơm tho
    Lá khô vì đợi chờ, cũng như đời người mãi âm u.
    Nơi em về ngày vui không em?
    Nơi em về trời xanh không em?
    Ta nghe từng giọt lệ rớt xuống thành hồ nước long lanh?
    Boysaigon
  9. BabyDragon85

    BabyDragon85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.717
    Đã được thích:
    0
    MOUSE LOVE RICE
    When that day I hear your voice
    I have some special feeling
    Let me always think I don''t wanna forget you
    I remember at the day
    You are always on my mind
    Eventhough I just can think about you
    If the day in the future
    This love will becoming true
    I''ve never change my mind that I will love you forever
    I don''t care how fool it is
    I will let my dream come true
    I will tell you something I wanna let you know, I let you know
    I love you, loving you, as the mouse love the rice
    Even every day has storm, I will always by your side
    I miss you, missing you
    I don''t care how hard it is
    I just want you be happy
    Everything, I do it for you​
    Được BabyDragon85 sửa chữa / chuyển vào 17:28 ngày 26/08/2005
  10. QuyVoTinh

    QuyVoTinh Guest

    Hey Ho​
    Ho ho ho ho ho
    Ho ho ho ho ho
    Ho ho ho ho
    Ho ho ho ho ho
    Est-ce que tu m''entends hey ho !
    Est-ce que tu me sens hey ho !
    Touche moi je suis là hey ho!
    ho ho ho ho ho ho
    S''il te plais réponds moi hey ho
    Un geste suffira hey ho !
    Est-ce que tu m''aperçois hey ho!
    Ho ho ho ho ho ho
    Ca fait longtemps, qu''en bas de ta fenêtre
    J''appelle vainement mais personne ne répond
    Fais juste un signe pour montrer que t''es là
    Ho yé ho ho ho ho ho
    Déjà deux heures qu''en bas de chez toi
    Je cris ton nom mais personne m''entend juste un signe suffira
    Lève la tête ho ! Regarde qui est là
    Ho ho ho ho
    Ca fait longtemps, qu''en bas de ta fenêtre
    J''appelle vainement mais personne ne répond
    Fais juste un signe pour montrer que t''es là
    Ho yé ho ho ho ho ho
    Déjà deux heures qu''en bas de chez toi
    Je cris ton nom mais personne m''entend juste un signe suffira
    Lève la tête ho! Regarde qui est là
    Ho ho ho ho

Chia sẻ trang này