1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một cảm xúc Hà nội

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi thuhuong2007, 29/09/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nhoc_hat_tieu

    nhoc_hat_tieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2005
    Bài viết:
    173
    Đã được thích:
    0
    Hồi hè có vào Sài Gòn chơi, SG cũng đẹp lắm nhưng sao mà mình thấy nó ồn ào, và nhịp sống sao mà khẩn trương, đến buổi tối đường phố càng đông hơn ban ngày, mình cảm thấy mệt mỏi trong cái nhịp sống đó, lúc đấy mới thấy nhớ HN vô cùng, ở HN buổi tối có những con đường vẫn yên tĩnh và vắng bóng người, và HN cổ kính nên mình thấy yên bình hơn khi đi trên những con đường HN .....
  2. redwindhnvn

    redwindhnvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2007
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Những ai yêu Hà Nội hãy đọc bài tự sự này của Nguyễn Thị Thu Huệ-báo Thanh Niên. Với tôi, cảm xúc thật buồn và xấu hổ...
    Thế là bình yên...

    Ai cũng biết, Hà Nội là một thành phố nhỏ, xinh đẹp. Hà Nội có nhiều di tích cổ, nhiều hồ, nhiều đường phố xanh ngắt cây. Nếu tới Hà nội lần đầu, bạn chắc sẽ tới Hồ Gươm, ngắm Tháp Rùa dù "tút tát" lại nhưng vẫn nguyên dáng cũ, mơ màng bên cầu Thê Húc cong cong , đỏ mãi cùng thời gian mưa nắng. Rồi bạn tới chùa Một Cột, vào lăng viếng Bác. Dù bạn là người nước ngoài, thì cũng sẽ quen với cách gọi vị ************* Việt Nam thân quen như vậy. Văn Miếu Quốc Tử Giám cũng sẽ là nơi bạn tản bộ, dù bên ngoài, nhiệt độ là 40 độ C nhưng chỉ cần bước qua cánh cổng là mát rượi, và bạn sẽ thấy bình yên...chưa kể, nếu bạn có thời gian, thì sẽ biết năm bảy cái hồ. To bé là do người xung quanh lấn nhiều hay lấn ít, nhưng bây giờ, chuyện lấn hồ làm nhà cũng hết, vì thành phố dã cấp tốc kè lại, dù đã muộn còn hơn không... Ai là khách nơi xa tới, cũng thực sự có nhiều cảm xúc khi đi qua. Cột cờ cổ kính thâm nghiêm được xây năm , cao 41 mét kể cả trụ treo cờ. Bên kia đường, là Quảng trường Lênin, trong khuôn viên công viên xinh xắn, có rất nhiều người tới đó làm những việc riêng, như ngủ, tập thể thao đánh cờ tướng...
    Đấy là hành trình thường xuyên của bạn tôi, nhà báo chuyên mục quốc tế của một tờ báo lớn, mỗi khi có khách nơi xa lần đầu tới Hà Nội. Sau những nơi như vậy, thêm vài quán bún ốc gia truyền đúng là bún ốc ngày xưa, bún chả đúng là bún chả gốc, thì ra cà phê Cột cờ ( tên do tôi đặt ) nhâm nhi. Ngồi dưới tán của những cây nhãn lâu năm, nhiều hoa, sai quả, uống một cái gì đó, giữa một khu di tích rất quan trọng của Hà Nội.
    Hà Nội, ai đến rồi đi, tối thiểu cũng biết những thứ đó. Nhưng để ám ảnh về một thành phố mình đã đến, như biết bao thành phố khác mình đã qua, lại không phải là những gì tôi đã viết ở trên.
    Nếu ta lấy một cái tên, ví dụ như TA, dùng để gọi bất cứ người ngoại quốc nào ở nơi xa tới Hà Nội, hãy hình dung TA ra khỏi một chiếc taxi, thấy có một con đường lát gạch cổ đẹp thật là đẹp. Một bên là tượng đài, bên này là thành cổ, quây xung quanh là những nòng súng giương cao. Lại có một cột cờ... TA đứng lại, mở máy ảnh ra, nhằm lưu lại những hình ảnh mê ly xinh xắn này. Bất ngờ, xung quanh TA, xuất hiện một " đội quân" hùng mạnh. Cảm nhận đầu tiên về họ, là chân ai cũng đi giầy, mũi nhọn, có tất bên trong, các mầu. Đi giày là lịch sự rồi. Rất nhiều đôi giày quanh TA. Rồi TA nghe thấy rất nhiều ngôn ngữ hao hao tiếng Anh mà TA đã học, hoặc là tiếng nói của chính TA. Một thứ tiếng như ngưòi anh em rất xa, con chú con bác chín mười đời đâu đó, nhưng rõ ràng là có họ. TA bắt đầu nhìn quanh. Cơ man nào là đàn ông, đàn bà, trẻ con. Những ngwời này ở đâu ra đến nhanh bên TA như thể họ dược phù phép chui dưới đất lên hay nhảy từ trên cây xuống. Những tấm bản đồ chìa ra. Những đôi lót giày chìa ra. Những cuốn sách giới thiệu về Hà Nội, rõ ràng có hình cột cờ mà TA đang đứng ngay trước mặt, chìa ra. TA hoa mắt, chóng mặt. TA không định nhận " anh em xa của tiếng Anh" đề cuối cùng chính TA cũng không hiều họ muốn nói điều gì. Giày TA mới đánh xi. Chân TA vừa với giây của TA, hà cớ gì TA phải thêm một cái lót ? TA đang đứng chính ở cái nơi mà người ta cws ấn vào tay những thứ đại ý nói là: Hà Nội đấy, đấy mới là Hà NỘi... trong khi TA sẽ rất sung sướng tự tay rửa những tấm ảnh tay TA mới chụp, mắt TA mới nhìn, về cái Cột cờ mà TA có thể chạm vào nó. Chưa kể đến mấy "người anh em" ngồi trên những chiếc xe hai bánh như những chiếc ghế di động - đố là xích - cờ - lô, cứ kéo áo TA giật mạnh... TA đang đi bộ, vì TA đang lang thang ở raát nhiều nước trên thế giới cũng bằng chính đôi chân của mình. TA không có nhu cầu ngồi trên "chiếc ghế" để đi chuyến ì ạch trên phố nhỏ xinh. Mà áo của TA vải mềm, chẳng may rách một cái, lại phải quay về thay? ...
    Bạn tôi,lúc đó, đang ngồi đọc một cuốn sách trong quán, dưới rặng nhãn mùa ra hoa. Cách bức tường, nhà ai đó, cây bưởi trắng hoa tạt hương sang, thật như chốn thần tiên. BẠn thấy léo nhéo tiếng Anh bồi, tiếng Anh rởm bên ngoài nhiều quám máu nghề nghiêph nổi lên, rời trang sách nhìn ra. Lại một nạn nhân rồi,. Như biết bao nhiêu lần khác, đã quá quen với việc " cứu bồ" , bạn tôi vội chạy ra, cười tươi chào cái anh TA kia bằng tiếng Anh tử tế, đại ý là, hãy coi như mày tìm tao, giờ thấy tao rồi, hai đứa mình vào kia uống cà phê. TA - sau một thoáng choáng váng, hiều ra là vận may đã tới, vội cun cút theo bạn tôi, vào quán -
    Thế là bình yên.
    Như có một phép thần thông biến hoá, bạn tôi giống như người điều khiển cây đèn thần, chỉ cần một nụ cười, một câu nói là " họ hàng xa" của TA biến mất. Đất nứt ra. Tất cả chui tọt đi để rồi thoắt một cái, hiện ra ở nơi nào có một chàng hay nàng ngoại quốc TA khác " trót" không nhìn cảnh vật bằng ánh mắt ... vô cảm. Đường phố lại yên bình. Vỉa hè vắng. Vài cái lá vàng bay bay. Hoa bưởi lại thơm, và TA thong dong chụp ảnh, ngơ ngẩn hỏi người bạn mới quen, là nhân vật đứng giữa quảng trường kia chắc chắn không phải là Hồ Chủ tịch rồi, thì là Nguyễn Trãi hay Nguyễn Du?
    Hà Nội là một thành phố nhỏ, rất xinh đẹp, Hà NỘi sẽ rất dễ thương khi có nhiều người luôn cứu bồ như bạn tôi. Lại cũng cần những người có trách nhiệm bảo vệ khách du lịch hoạt động nhiều hơn những gì lâu nay họ làm, để ngưòi xa tới, rồi đi, sẽ bớt ám ảnh về những người " họ hàng xa tít tắp" đã làm hỏng cái chốn riêng của họ khi tới một thành phố lạ.
    N.T.T.N
  3. aleaf

    aleaf Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2001
    Bài viết:
    691
    Đã được thích:
    0
    Ko có thành phố nào là hoàn mỹ..ko có gì hoàn thiện cả..Dù là những thành phố phát triển nhất thì cũng có những việc ko hay như vậy..Hơn nữa, Việt Nam đang là 1 đất nước nghèo, còn đang fát triển, còn cần fải hoàn thiện nhiều thứ ..thì việc có những mặt thiếu hoàn thiện là ko thể tránh khỏi..
    Dù đó là những điều ko hay của Hà Nôi, nhưng tớ ko thấy xấu hổ vì điều đó, thay vào đó, tớ hay bất kì ai yêu Hà Nội cũng đều có cách làm của riêng mình để Hà Nội tốt đẹp hơn..
  4. honmavuive

    honmavuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2002
    Bài viết:
    3.498
    Đã được thích:
    0
    Tôi la? ngươ?i sinh ra va? lớn lên ơ? Dalat, đang sống ơ? Sài Go?n, va? chi? mới ra HN được hai lâ?n. Lâ?n na?o cufng vội va?ng, va? chóng vánh. Ko thê? nói tôi... " yêu " Ha? Nội được, vi? đâ?u tiên, đó ko pha?i la? tha?nh phố cu?a tôi, va? với tôi, Ha? Nội ko pha?i la? nơi như kiê?u " ti?nh yêu sét đánh" được. Nhưng có cái gi? đó ơ? Ha? Nội ma? tôi rất nhớ, rất quý, va? có khi đó la? điê?u luôn la?m tôi nghif đến Ha? Nội, níu kéo tôi, va? thôi thúc tôi muốn quay lại: con ngươ?i Ha? Nội. Hai lâ?n tôi như "tạt ngang" Ha? Nội, một lâ?n va?o mu?a he? nóng bức, một lâ?n va?o lúc HN trơ? thu nhưng vâfn có nhưfng đợt nắng đậm, Ha? Nội với tôi, qua ca?nh vật va? nhưfng thứ khác, chi? đu? đê? ngươ?i khách lạ lâ?n đâ?u đặt chân đến, bơf ngơf va? có chút xao xuyến. Vậy ma? con ngươ?i ơ? đó đaf la?m cho tôi thấy thật ca?m ơn, vi? mi?nh đaf có một cái duyên " la?nh" với Ha? Nội va? nhưfng con ngươ?i Ha? Nội như thế. Nhưfng ngươ?i bạn Ha? Nội cu?a tôi, nhiệt ti?nh, va? rất... nhiệt ti?nh. Nhiệt ti?nh đến độ lâ?n đâ?u tiên gặp, tôi đaf thấy... bất ngơ? va?... khó tin với cách đối xư? cu?a ngươ?i Ha? Nội như thế. Tất nhiên bạn tôi, chi? la? một bộ phận rất nho? ngươ?i Ha? Nội, nhưng nhơ? nhưfng ngươ?i bạn mới lâ?n đâ?u gặp ma? ngơf như thân quen tư? lâu ấy, Ha? Nội trong tôi trong la?nh hơn, lắng đọng hơn, va? gâ?n gufi hơn. Va? thật xấu hô? khi nói ră?ng, tôi đến Ha? Nội mục đích đê? gặp bạn tôi nhiê?u, va? nhưfng ca?nh vật hay nhưfng điê?u lạ mắt hoặc khác biệt giưfa hai miê?n, ko quan trọng với tôi bă?ng. Mặc du? bạn có thê? chê tôi, đến Ha? Nội ma? ko đi đây, đi đó, ko tới thăm na?y, thăm kia, thi? tôi cufng chi? dám... cươ?i hiê?n ma? ca?m ơn va? xin lôfi bạn, hẹn lâ?n sau vậy. Vi? có thê? với tôi, ngô?i nói chuyện với một ngươ?i Ha? Nội, cufng đu? cho một chuyến đi. Xin ca?m ơn lắm, Ha? Nội nhưfng nga?y oi nô?ng, va? nhưfng ngươ?i bạn tôi, nhưfng ngươ?i Ha? Nội, ma? nhơ? đó, Ha? Nội với tôi, trơ? nên gâ?n hơn, va? thật hơn...
  5. thuhuong2007

    thuhuong2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2007
    Bài viết:
    347
    Đã được thích:
    0
    Nếu bạn có thời gian rảnh rỗi để đi dạo trong lòng Hà nội lúc thành phố lên đèn, bạn sẽ cảm nhận được cuộc sống của một Hà nội bình yên, một Hà nội dịu dàng trên từng góc phố. Phía sau những khung cửa sổ kia ánh lên những ngọn đèn sum họp, những ngọn đèn lung linh trong tiếng cười rộn rã của con trẻ, tiếng bát đũa va vào nhau lách cách xen lẫn tiếng ồn ã của một cặp vợ chồng mới cưới đang chí choé đùa nhau, đây đó tiếng xe máy dập dìu của chàng trai đến đón cô gái hẹn hò yêu đương,...tất cả như phảng phất một nhịp sống hiền hoà trong trẻo.
    Buổi tối, Hà nội vẫn ồn ào náo nhiệt nhưng là cái náo nhiệt sau một ngày làm việc mệt nhọc, tất cả như ùa vào không gian ấm áp của gia đình, ùa vào giây phút riêng tư sâu lắng của bạn bè, của đôi lứa yêu nhau. Phải thừa nhận Hà nội về đêm lãng mạn lạ kỳ, nếu cùng nhau tản bộ trong hương thơm của nồng nàn hoa sữa với giai điệu của heo may mùa thu, nhấm nháp hương vị cốm đầu mùa, bạn sẽ được thoả thuê vùng vẫy trong cảm xúc trọn vẹn nhất của mùa thu Hà nội.
    Đi dạo phố đêm Hà nội cũng có cái thú riêng của nó, bạn có thể lang thang trong chợ đêm Hà nội dọc dãy phố từ Hàng Ngang - Hàng Đào cho đến tận chợ Đồng Xuân. Ở đây đồ khá rẻ nhưng được bày bán đa dạng và khá bắt mắt, cho dù bạn không có ý định shopping ở đây nhưng cũng không thể không nán lại, sà vào cầm lên ngắm nghía một vài thứ đồ ngộ nghĩnh xinh xắn. Tôi đã vài lần đi dạo ở đây, chỉ ngắm hàng hoá thôi cũng đủ thích thú lắm rồi, nếu tinh mắt và kiên nhẫn một chút bạn sẽ có thể bắt gặp một vài món đồ khá độc đáo, nhiều khi chỉ có ý nghĩa trang trí mà thôi.
    Cũng khá khuya rồi nhỉ, giờ này tìm một chỗ nào đó ăn lót dạ cũng không khó mấy. Ẩm thực đêm Hà nội cũng sầm uất nhộn nhịp không kém gì ban ngày. Lượn đến Trần Xuân Soạn ăn cháo trai thì còn gì bằng, hay quá bộ đến phố Nhà Thờ với quán cháo gà ngon tuyệt,...còn nếu bạn muốn kiếm chút gì đó cho chắc dạ thì nên ghé qua phố Tống Duy Tân chỗ tiếp giáp với phố Hàng Bông để thưởng thức các món xôi thơm ngon nóng sốt. Háu ăn thêm một chút bạn chịu khó vù đến phố Mai Hắc Đế, đồ ăn ở đây chủ yếu là bún, phở, miến, vằn thắn, sủi cảo,...đủ loại các món nước, món trộn khô,...Có điều đồ ăn ở đây khá đắt đỏ, một số nhà hàng thậm chí không được thiện chí lắm với khách ăn lần đầu, nếu "gà" một chút bạn có thể bị chủ quán "chặt" đẹp mà vẫn phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Hihi, biết sao được Hà nội đẹp là thế nhưng vẫn có những góc khuất khó chịu như thế đấy.
    Có lần khi thưởng thức xong vài món ăn Hà nội, nhất là các món độc chiêu của các quán nổi tiếng, bất giác tôi cảm tác làm mấy vần thơ về các món ngon của Hà nội như sau:
    Dạo quanh ba sáu phố phường
    Món ngon Hà nội là thường...ăn nhanh
    Bún Chả số 1 Hàng Mành
    Bún Thang Cấm Chỉ, Hàng Hành mắm tôm (bún)
    Vằn thắn (mỳ) đối diện chợ Hôm
    Miến lươn Hàng Điếu cứ nom lại thèm
    Ngọc Khánh cua bể cuốn nem
    Muốn ăn bún ốc thời lên Tây Hồ (phủ)
    Phố Hàm Long nộm bò khô
    Nem chua rán Lý Quốc Sư...tuyệt vời
    Nghe qua toàn món đã đời
    Nếu vô Hà nội xin mời...zzô..zzô!!!
  6. aleaf

    aleaf Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2001
    Bài viết:
    691
    Đã được thích:
    0
    Hanoi lúc nào cũng đẹp..cũng thanh bình và đáng yêu như thế... Hồi còn học cấp 2,3..tớ hay lượn lờ phố cổ..đi ăn cùng đứa bạn thân...có nhiều quán được bọn tớ phát hiện ra lắm..Từ hồi đứa bạn tớ đi nước ngoài học..tớ cũng quên dần thói quen đó..Nhưng hồi vào Đh..cũng có 1 người bạn thân..2 đứa cũng hay lượn lờ..nhưng ko fai như hồi truớc..rong ruổi xe đạp..bi h fong xe máy vù vù ý..vèo 1 cái đã đến nơi..
    cảm giác thong dong xe đạp lúc chiều tan học..rất thú vị...và lãng mạn.. .
  7. Marmu

    Marmu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    4.661
    Đã được thích:
    0
    Lạc bước vào đây, và nhớ, nhớ lắm Hà Nội ơi.

Chia sẻ trang này