1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

MỘT CHÚT cho TẤT CẢ.....................

Chủ đề trong 'Quán trọ Zimbabwe' bởi GiaO_huOng_cuOi_muA, 25/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. GiaO_huOng_cuOi_muA

    GiaO_huOng_cuOi_muA Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2004
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Sao thế, bắt người ta cho nick ko thèm post bài. Thế thì để người ta post.
    Mùa Xuân đơn giản là có nắng và mưa. Có gì đâu. nắng thì lợt lạt trong chiều. mưa thì phui phủi ẩm ướt.
    Mùa Xuân và Mùa Thu, mùa nào là mùa của tình yêu?
  2. GiaO_huOng_cuOi_muA

    GiaO_huOng_cuOi_muA Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2004
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Lại lang thang trên đường, chẳng biết nghĩ gì, xoẹt, ầm. Hu`, thế là ê ẩm hết cả người, máu cứ từ từ chảy, đau quá. giờ cứ khẽ trở mình là mặt lại nhăn nhó. Trong vòng 10 ngaỳ, 2 vụ bị quẹt xe. Vết thương kia chưa lành thì đã thêm vết thương mới. Khốn nạn. Ta đang nghĩ gì? Cứ như trên mây, thả hồn lạc đâu mất. Trách ai? tại mình mà? Lại nhớ bạn nhắc ta một cách đầy giận dữ : " lần sau mày đang điên thì đừng sang đường, có một mạng sống thôi, phải quý chứ, ngu thế?"
    May thật, may là hôm nay chưa chết, may mà mấy lần thoát chết nhờ có những người bạn bên cạnh ngăn cản, bảo vệ ta.
    Tự nhiên khóc,. có nghĩ gì trong đầu đâu mà khóc? Khóc ko phải vì đau, khóc vì gì nhỉ? chẳng biết, tự nhiên thôi...
    Nước mắt thì cứ chảy dài, cố giấu, đi trên đường mặt cứ cúi xuống chẳng dám ngẩng lên nhìn ai..
    Tức cái mình, khốn nạn, khóc gì thế?
    .......................
    À, thế đấy.
    thôi., bỉ thế.
    Mệt rồi, đau quá
  3. GiaO_huOng_cuOi_muA

    GiaO_huOng_cuOi_muA Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2004
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Lại lang thang trên đường, chẳng biết nghĩ gì, xoẹt, ầm. Hu`, thế là ê ẩm hết cả người, máu cứ từ từ chảy, đau quá. giờ cứ khẽ trở mình là mặt lại nhăn nhó. Trong vòng 10 ngaỳ, 2 vụ bị quẹt xe. Vết thương kia chưa lành thì đã thêm vết thương mới. Khốn nạn. Ta đang nghĩ gì? Cứ như trên mây, thả hồn lạc đâu mất. Trách ai? tại mình mà? Lại nhớ bạn nhắc ta một cách đầy giận dữ : " lần sau mày đang điên thì đừng sang đường, có một mạng sống thôi, phải quý chứ, ngu thế?"
    May thật, may là hôm nay chưa chết, may mà mấy lần thoát chết nhờ có những người bạn bên cạnh ngăn cản, bảo vệ ta.
    Tự nhiên khóc,. có nghĩ gì trong đầu đâu mà khóc? Khóc ko phải vì đau, khóc vì gì nhỉ? chẳng biết, tự nhiên thôi...
    Nước mắt thì cứ chảy dài, cố giấu, đi trên đường mặt cứ cúi xuống chẳng dám ngẩng lên nhìn ai..
    Tức cái mình, khốn nạn, khóc gì thế?
    .......................
    À, thế đấy.
    thôi., bỉ thế.
    Mệt rồi, đau quá
  4. EverMan

    EverMan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    1.681
    Đã được thích:
    0

    Mùa hạ đã về, chút nắng đầu hạ thật mỏng manh và quý giá, anh đã đợi giây phút này từ bao lâu, những tia nắng ấm áp đã và sẽ xua tan đi làn sương băng giá, xua tan đi mùa đông lạnh lẽo, và khổ đau. Một mùa hạ mới lại đến, mùa hạ của những khát khao cháy bỏng, mùa hạ của những thay đổi. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp, chúng ta đều biết và cầu mong như vậy.
    Bão mùa hạ
  5. EverMan

    EverMan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    1.681
    Đã được thích:
    0

    Mùa hạ đã về, chút nắng đầu hạ thật mỏng manh và quý giá, anh đã đợi giây phút này từ bao lâu, những tia nắng ấm áp đã và sẽ xua tan đi làn sương băng giá, xua tan đi mùa đông lạnh lẽo, và khổ đau. Một mùa hạ mới lại đến, mùa hạ của những khát khao cháy bỏng, mùa hạ của những thay đổi. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp, chúng ta đều biết và cầu mong như vậy.
    Bão mùa hạ
  6. GiaO_huOng_cuOi_muA

    GiaO_huOng_cuOi_muA Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2004
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Em thấy tôi đáng thương đến thế sao?? Cần phải giúp đỡ như vậy sao? Em ko biết là em đã xát thêm vào nỗi đau của tôi, ko biết là vô tình tạo cho tôi sự ảo tưởng về những điều tốt đẹp để rồi đây tôi hụt hẫng và thất vọng.
    Cách cho cũng quan trọng lắm em à,
  7. GiaO_huOng_cuOi_muA

    GiaO_huOng_cuOi_muA Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2004
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Em thấy tôi đáng thương đến thế sao?? Cần phải giúp đỡ như vậy sao? Em ko biết là em đã xát thêm vào nỗi đau của tôi, ko biết là vô tình tạo cho tôi sự ảo tưởng về những điều tốt đẹp để rồi đây tôi hụt hẫng và thất vọng.
    Cách cho cũng quan trọng lắm em à,
  8. _Ty_

    _Ty_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2005
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Giật mình, ngoảnh lại, mọi người ra về hết, chỉ còn mình và một kẻ nữa trong cái phòng rộng, dài chạy dọc những hàng máy.
    Người ta chán cái nơi gắn bó? hay là muốn trốn mình để mặc những cảm xúc ko ai chạm ngó tới? ko ai thấy nữa?
    Con đường xe chạy ngày càng thưa, nhìn qua cửa kính, chỉ thấy loang loáng những ánh đèn chạy vụt qua, ko âm thanh, ko hình hài, ko rõ mặt người.
    Sực nhớ, hình như lâu lắm rồi, mình ko trở lại nơi thân quen ấy. Từ bao giờ các thói quen cứ quên dần.
    Rồi kẻ còn lại cũng đứng dậy ra về. Còn mình ta. Ngoài kia, phố cũng đã tắt đèn.
    Hình như rơi vào thế giới im lặng ngấm dần từng hơi thở chết lạnh giá.
    Thấy sợ quá... anh ơi
  9. _Ty_

    _Ty_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2005
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Giật mình, ngoảnh lại, mọi người ra về hết, chỉ còn mình và một kẻ nữa trong cái phòng rộng, dài chạy dọc những hàng máy.
    Người ta chán cái nơi gắn bó? hay là muốn trốn mình để mặc những cảm xúc ko ai chạm ngó tới? ko ai thấy nữa?
    Con đường xe chạy ngày càng thưa, nhìn qua cửa kính, chỉ thấy loang loáng những ánh đèn chạy vụt qua, ko âm thanh, ko hình hài, ko rõ mặt người.
    Sực nhớ, hình như lâu lắm rồi, mình ko trở lại nơi thân quen ấy. Từ bao giờ các thói quen cứ quên dần.
    Rồi kẻ còn lại cũng đứng dậy ra về. Còn mình ta. Ngoài kia, phố cũng đã tắt đèn.
    Hình như rơi vào thế giới im lặng ngấm dần từng hơi thở chết lạnh giá.
    Thấy sợ quá... anh ơi
  10. socnau_love

    socnau_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/06/2002
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Sau một nga?y thật da?i, ta trơ? vê? nha? với thân xác raf rơ?i va? một tâm hô?n với bao vết thương đang tấy lên, hay pha?i chăng liê?u độc dược đi va?o ta một cách nhẹ nha?ng đang công phá ta một cách đau đớn nhất. Lúc chiê?u một cô em sau một thơ?i gian da?i không gặp chạy đến bên ta ma? hô? hơ?i ma? ră?ng: chị ơi, sau khi sinh xong chi đẹp lên nhiê?u quá, chắc la? hạnh phúc lắm chị nhi?, chị sinh bé trai? Chắc la? được chô?ng yêu chiê?u lắm đây, cươ?i với em ma? héo ca? cofi lo?ng, đúng la? trong héo ngoa?i tươi :(. Rô?i lại ho?i chuyện sinh con có đau đớn không hơ? chị, sinh cho chô?ng một em bé bụ bâfm thế, chịu bao đau đớn thế, được chô?ng an u?i vôf vê? thi? như hạnh phúc được bô?i đắp chị nhi?. Biết nói với em thế na?o bây giơ? hơ? em, chị đaf pha?i cố hết sức đê? không rơi nước mắt trước mặt em. Ma? sao đaf dặn lo?ng rô?i ma? vâfn thế na?y, cứ hafy điên đi va? đư?ng bao giơ? ti?nh lại có pha?i hơn không. Buô?n la?m gi?, đau ma? chi, cuối cu?ng thi? vâfn chi? mi?nh ta có lôfi thôi, ai ba?o ta la? phụ nưf la?m chi.
    Mẹ a?, con biết mẹ đang xót xa lắm, mẹ ép con uống thuốc bô?, ép con uống nhung hươu,.. Va? rô?i lại buô?n vi? con bướng bifnh, rô?i lại muốn đuô?i con đi cho khuất mắt đê? kho?i pha?i đau lo?ng nhưng mẹ ơi, con xa mẹ con sef ngập lụt trong nước mắt, con sef không thê? dấu khuôn mặt buô?n đau bơ?i không có mẹ kê? bên. Bạn con ba?o, Thu pha?i du?ng liệu pháp tâm lý đê? luôn nghif đến nhưfng điê?u hứng thú, nhưfng điê?u có thê? giúp con cân bă?ng đê? la?m việc va? sống. Nhưng mẹ ơi, con không ca?m thấy điê?u gi? đón chơ? con ơ? phía trước, môfi nga?y trôi qua, không có dấu hiệu gi? khác biệt. Môfi nga?y la? một chuôfi lâ?n quâ?n ma? con pha?i tra?i qua, vô vị. Thân xác con raf rơ?i, tâm hô?n con héo úa. Tâm hô?n con dươ?ng như đang uống thêm một liê?u độc dược khác, hận thu?, lâfn dă?n vặt, liệu có giúp con vượt qua được chăng? Dif độc trị độc, pha?i chăng la? cách trị độc tốt nhất. Hay tư?ng lúc, tư?ng lúc, đơ?i với con sef la? một ma?u u ám. Con vâfn cố nhi?n đơ?i một cách công bă?ng, như vốn có cu?a nó, thế nhưng sao lại thê tha?m đến thế.
    Bé cu?a mẹ, mẹ ca?m thấy xấu hô? khi nhi?n co?n say xưa ngu?, vô tư, hạnh phúc. Va?i năm nưfa khi con đaf có thê? nhận thức được thế giới chung quanh, khi con nhận ra nhưfng đứa tre? như con có một ngươ?i cha kê? bên, nâng đơf con nhưfng lúc con ngaf đau, một ngươ?i cha như một hi?nh tượng vif đại, có thê? đem ca? thế giới đặt dưới chân con, hay đưa con lên tận mặt trăng. Co?n cha gót đo? như son ... Lúc đấy con đư?ng trách mẹ, con nhé. Mẹ bất lực, mẹ như cánh be?o trôi, sóng xô, sóng dạt. Có thê? na?o cho con không bị nhưfng điê?u khắc nghiệt phu? lấy? Mẹ có thê? na?o dạy con nên ngươ?i như lơ?i trăn trối được không con? Con trai yêu quí cu?a mẹ, trước khi con cha?o đơ?i mẹ chưa hê? vef một viêfn ca?nh đâ?y ma?u hô?ng cho con. Nhưng thôi, không nói đến nhưfng điê?u vớ vâfn đó nưfa, nhi?n con lớn lên tư?ng nga?y la? đu? cho mẹ rô?i.

Chia sẻ trang này