1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một chút gió đông trong nắng vàng - thơ và cảm xúc!!!

Chủ đề trong '1981 - Hội Gà Sài Gòn' bởi Rose121181, 22/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    KHI BIẾT YÊU NGƯỜI TA BẮT ĐẦU NÓI DỐI
    Thầy văn học thường đọc cho chúng tôi nghe
    Câu phương ngôn: Khi biết yêu người ta bắt đầu nói dối
    Có đúng thế không hỡi bạn bè cùng tuổi?
    Lứa tuổi bắt đầu yêu...
    Sáng nay em gửi gì qua anh mắt nheo
    mà khiến anh đêm về khó ngủ
    Ở gần thôi mà sao vẫn nhớ
    Ngày ngắn vô cùng không đủ để nhìn nhau
    Đừng ai nghĩ rằng ai muốn làm cao
    Dù đôi lúc cũng ngó lơ quay chỗ khác
    Thì ra thầy bảo mà đúng thật
    Khi biết yêu mình tự dối mình
    Rồi lỡ bạn bè nhắc trúng 1 cái tên
    Tự dưng wá chừng xấu hổ
    Má đỏ bừng và không cười nói nữa
    Có ai hỏi: Hắn đấy à? Vội đáp: còn lâu
    Còn anh thì có khác chi đâu
    Cũng bối rối rồi vội vàng phủ nhận
    Có ai dám tỏ bày niềm xúc động
    Nên vội vàng cũng nói có thành không
    Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung
    Sao anh mắt cứ ngiêng về một phía
    Tự dưng em chẳng dám lên lớp trễ
    Chỉ sợ anh chê con bé ấy lười
    Anh thấy vui hơn em cũng thấy yêu đời
    Anh bỗng thích đi qua căn phòng em ở
    Tự dưng em thích ngồi bên cửa sổ
    Chỉ 1 cái nhìn là 2 đứa ngủ ngon
    Nhưng bạn bè ơi xin đừng tìm hiểu chi hơn
    Em chỉ nói em thích ngồi hóng gió
    Còn anh nói anh đi qua căn phòng đó
    Như qua bao căn phòng khác của trường
    Khi biết yêu ai cũng nghĩ mình rất bình thường
    Nhưng sự thật có rất nhiều thay đổi
    Mà thay đổi đầu tiên là bắt đầu nói dối
    Nhưng là cái nói dối vô tình con nít rất dễ thương
    Và dĩ nhiên là đáng được bao dung
    Xin hãy tha thứ cho những người vì bắt đầu yêu mà bắt đầu nói dối...
    Ngoan 3 năm, Quậy 1 giờ
  2. Rose121181

    Rose121181 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Chiều tháng Sáu mưa nhạt nhoà trên phố
    Đếm bước chân cứ ngỡ tháng năm về
    Lời yêu cũ xa xưa không trở lại
    Ngủ yên trong bóng dáng tóc mây thơm
  3. Rose121181

    Rose121181 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Chiều tháng Sáu mưa nhạt nhoà trên phố
    Đếm bước chân cứ ngỡ tháng năm về
    Lời yêu cũ xa xưa không trở lại
    Ngủ yên trong bóng dáng tóc mây thơm
  4. Rose121181

    Rose121181 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Hai sắc hoa Tigôn
    Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi , chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng : hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp : Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá , tôi buồn lắm
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đó thu rồi , thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy , cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
    Mà từng thu chết từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá ! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhung hồng tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi , người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai , tựa máu hồng
  5. Rose121181

    Rose121181 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Hai sắc hoa Tigôn
    Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi , chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng : hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp : Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá , tôi buồn lắm
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đó thu rồi , thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy , cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
    Mà từng thu chết từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá ! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhung hồng tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi , người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai , tựa máu hồng
  6. Rose121181

    Rose121181 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Thổi vào hư không nỗi buồn phiền lặng lẽ
    Khắc lên trên đá những ký ức xa xưa
    Mong cơn gió thổi bay đi lời gian dối
    Còn lại bên ta vương vấn bụi thời gian
  7. Rose121181

    Rose121181 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Thổi vào hư không nỗi buồn phiền lặng lẽ
    Khắc lên trên đá những ký ức xa xưa
    Mong cơn gió thổi bay đi lời gian dối
    Còn lại bên ta vương vấn bụi thời gian
  8. nineteen

    nineteen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    1.868
    Đã được thích:
    0
    hay quá.... mấy bài thơ này mặc dù đọc rồi nhưng đọc lại vẫn thấy rưng rưng
    Ngồi đây với trăng tàn lẻ loi
    lòng em nhớ anh nơi cuối trời
    dù rằng anh giờ đây phôi pha... vui tình duyên mới...
  9. nineteen

    nineteen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    1.868
    Đã được thích:
    0
    hay quá.... mấy bài thơ này mặc dù đọc rồi nhưng đọc lại vẫn thấy rưng rưng
    Ngồi đây với trăng tàn lẻ loi
    lòng em nhớ anh nơi cuối trời
    dù rằng anh giờ đây phôi pha... vui tình duyên mới...
  10. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Xem mục này tự nhiên tui lại nhớ đến những câu thơ ngày xưa tôi từng viết để tặng 1 người con gái mà tui rất yêu quý. Đọc xong thơ là biết luôn tên người ta đấy nếu các bạn tinh ý 1 ti''.
    Em lưu lại một chút buồn
    Mùi lan nhè nhẹ tỏa hương quanh đời
    Thu về trên mỗi nụ cười
    Hồng lên ánh mắt những người đi xa...
    Nếu tôi yêu 1 người phụ nữ, không phải vì họ là phụ nữ mà chủ yếu họ không phải là đàn ông

Chia sẻ trang này