1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một chút mặt trời trong nước lạnh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi vitto7881, 17/11/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. thuyhang182

    thuyhang182 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    11.250
    Đã được thích:
    0
    Tối nay uống khá nhiều, chỉ cần thêm 1 chai nữa thôi là mình say. Lâu lắm rồi lại mới đc thoải mái hát hò, nhảy múa, vui vẻ với bạn bè như vậy.
    Như thói thường, những lúc biêng biêng lại nhớ đến ng đã từng gắn bó thân thiết với mình. Nhưng giờ này đã quá muộn để nói chuyện với 1 ai đó. Mà thật ra cũng k biết nói chuyện gì, khi mà bản thân k muốn trải lòng với ai cả. Còn chuyện fiếm thì lại càng k hề muốn...
    Chiều nay chat với Sói ghẻ. Mọi chuyện k như suy nghĩ và dự định ban đầu. K biết nó có tiếc k nhưng mình cảm thấy tiếc và thương cho nó lắm. Vì fải bắt đầu 1 cuộc sống mới đầy vất vả bơ vơ nơi xứ ng...
  2. kothichyeudonphuong

    kothichyeudonphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    sao lại tự dưng thấy mệt mỏi đến thế này...chẳg hiểu nổi mọi thứ.chẳng hiểu nổi chính mình...thấy khó khăn quá.bao nhieu lần tự nhủ thôi phải xốc lại mình đi mà chưa bao giờ làm được/ một năm rồi cứ mãi cái tâm trạng này. muốn đi xa, muốn lang thang.giờ chẳng thấy có điều gì lôi kéo nữa. có lẽ cứ tạm thời đi làm, đi học, làm thêm như một quán tính vậy. Biển, mình thèm đứng một lần trước biển, thèm hét thật to...Giờ đây mình thèm nhất được dựa vaof một ai đó
  3. thuyhang182

    thuyhang182 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    11.250
    Đã được thích:
    0
    Bỗng dưng bất ngờ bắt đc âm điệu của giọng nói quen thuộc ngày nào. Thoáng giật mình trong giây lát... Khựng lại k nhớ mình đang định nói gì. Có lẽ sáng sớm giọng còn ngái ngủ nên khác ngày thường, na ná thế thôi...
    Tối nay rằm Trung thu. Bàng quang trong tiếng trống chiêng rộn ràng ngoài phố. Thấy mình ngày càng già...
  4. mimozi

    mimozi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    1 tuần trôi qua thật nhanh. Công việc, việc học và cả những cuộc hẹn cuốn mình đi. Thấy vui vì ít nhất là tuần rồi mình không nghĩ về bạn nhiều như trước.
    Hôm nay ngồi làm việc 1 mình ở công ty đến chiều. Đã tách ra làm việc 1 mình theo như đề nghị. Mệt hơn nhiều vì thời gian và lượng công việc vẫn như cũ, chỉ có người làm ít hơn. Bù lại rất vui vì có thể điều khiển công việc theo ý mình, không phụ thuộc vào bất kỳ ai.
    Sáng nay đi ngang khu thương mại, bài hát trung thu của thiếu nhi vọng ra từ dàn âm thanh làm lòng mình vui và dịu lại. Khe khẽ hát theo, lâu rồi mình không nghe những bài hát như thế này nữa.
    Tối qua từ chối 1 buổi cắm trại để đi học. Đã tự hứa sẽ đi học đều lại rồi. 4g rời công ty thì gặp L. L bảo cuối tháng sẽ nghỉ. Từ đầu tuần đến giờ nhận mấy cái thư tạm biệt rồi. L nói khá nhiều về công việc. Không phải không hiểu những cảm giác của L, chỉ tiếc cho bạn. Bất chợt nhớ đến lời của chị V từng nói với mình lần trước khi chị bảo mình chuyển sang phòng M và nghĩ về trường hợp của L.
    Tối đi học được về sớm. Gió nhiều, thổi tận vào trong lòng. Nhớ bạn. Muốn gọi để nói chuyện nhưng vẫn còn chịu được nên thôi. Không nên chiều theo cảm xúc của mình quá.
    Thời gian trôi càng lúc càng nhanh thì phải...
  5. kothichyeudonphuong

    kothichyeudonphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay, thứ 7 - 14 âm mai trung thu/ Một loạt những cuộc chơi rồi cuối cùng đọng lại chỉ thấy mình đang chạy theo những gì quá đỗi phù phiếm.tại sao mình luôn có cảm giác bị sự cô đơn bủa vây ngay cả khi mình bận rộn và sống trong tình cảm bạn bè.tại sao lại nhw vậy khi mình càng ngày càng thấy mình già nua, ko còn sức sống. Mình thấy rã rời và mệt mỏi. Nó không đơn thuần là sự mệt mỏi về thể chất. Mà có lẽ lớn hơn cả đó là sự mệt mỏi về tinh thần. Mình nhớ về những khao khát trước kia, mình nhớ cái quãng thời gian mình sống hết mình, yêu thương hết mình, yêu hết mình, btuồn đau khổ hết mình. một cuộc sống ít ra là còn thấy mình đang sống. Giờ đây, khi mình đã có công việc, đã có tương đối một điều gì đó để đảm bảo cho cuộc sống, khi mình k còn time rảnh rỗi ...vậy mà sao vẫn trống rỗng. Mình đã twj hỏi hàng ngìn lần là tịa sao mình lại như vậy/ có lẽ mình bieét câu trả lời. Nhưng mình k dám thừa nhận, không dám đối diện với chính bản thân mình. Hôm nay, thêm một người bạn thân của mình có người yêu. chị ấy là ngwời thơìi gian qua mình dưa rất nhiều về mặt tình cảm. nhờ chị ấy, mình vơi bớt rất nhiều sự cô đơn và trống rỗng trước cuộc sống này. Mình mừng cho chị nhưng thấy cha nhj lòng quá...Rồi thì cs tình cảm mình sẽ ra sao đây?
    Công việc mới cũng cuốn lấy mình nhưng...
  6. mimozi

    mimozi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    Tuần trước cắm cúi ở công ty suốt 2 ngày cuối tuần đến tối. Không đi cắm trại với M nên khuya gọi điện hỏi thăm xem M đi chơi thế nào. M trả lời bằng 1 giọng lạnh nhưng biết trong đó là cả 1 trời giông bão. Đầu tuần chat với M, vẫn giọng lạnh lùng ấy, đoán là M đang khóc. Nhiều việc quá nên bảo M hãy chờ mình vài ngày nữa, nhưng M bảo rằng M đang cố chịu đựng một mình, bất kỳ ai xuất hiện cũng sẽ làm M gục ngã nên M không muốn mình có mặt. Tối qua nhận được tin nhắn, vậy là mọi chuyện đã kết thúc. Không biết M sẽ thế nào sau này nữa?
    Đôi khi thấy người ta thật độc ác và giả dối...
  7. thuyhang182

    thuyhang182 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    11.250
    Đã được thích:
    0
    "Không phải êm đềm đã là hoàn hảo." Thế nhưng họ lại tham lam luôn muốn càng nhiều tốt, k muốn vứt bỏ sự êm đềm ấy đồng thời vẫn kiếm tìm cái mới lạ và cho đó mới là hoàn hảo. Đàn ông vốn dĩ là người tham lam!
    Lại vừa chứng kiến thêm 1 ông chồng ngoại tình cặp bồ cặp bịch.
    ---oo---
    Chở nhau đi trên đường, chàng mải ngắm nghía gì đấy đâm sầm vào xe chở rác. Cả chàng và nàng ngã lăn cù mèo. Chàng đứng phắt dậy, vội vàng dựng xe lên lo lắng ngó nghiêng xem xe có bị hư hỏng trầy xước gì k. Bỏ mặc "em yêu" mặt nhăn mày nhó chả cần biết ra sao. Ôi đàn ông!
    Làm thân phận phụ nữ thật đáng thương...
  8. kothichyeudonphuong

    kothichyeudonphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Lại lôi topic này lên. Viết cho mình - cho những tháng ngày thất nghiệp dài đằng đẵng, không biết đến tương lai...viết cho những cô đơn không chia sẻ được, viết cho cả những say nắng thoáng qua mà lâu quên quá.
  9. kothichyeudonphuong

    kothichyeudonphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Tối thứ 7 ngồi nhà - mình đã add lại nick cơn say nắng 4 tuần của mình...không hiểu kết quả ra sao. Mình hơi hồi hộp. Giờ đây, ngày ngày search việc làm và nghĩ ngợi...một cuộc sống .. không màu sắc. Tất cả là do mình...do mình. Giờ trách ai. Chắng trách ai được cả.
    Lần đầu tiên mình biết cảm giác, một người thích mà mình không thích lại. Mình k muốn nhắn tin, không muốn đi chơi cùng...dù giờ mình hết sức cô đơn. Lạ kì. Sao con người cứ chạy đuổi theo những gì khó nắm bắt. Mình là một đứa mâu thuẫn đến cùng cực.
    Cũng chẳng biết, sắp tới sẽ thế nào nữa...
  10. kothichyeudonphuong

    kothichyeudonphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Đã add nick lại "cơn say nắng" - dù sao "cơn say nắng" cũng không đến mức kiêu ngạo quá mà deny. Mình sẽ vẫn cứ để thế. Để cả số điện thoại, thách thức...mình biết mình lại sắp chiến thắng "cơn say nắng" này rồi.
    Cả tuần nay ngồi search việc trên mạng, rồi thì gửi CV. Chiều nay nói chuyện với mẹ. Mẹ không muốn mình về quê. Mẹ bảo mình k có bản lĩnh và ý chí...mẹ buồn khi mình vốn dĩ có đủ điều kiện, hơn rât snhiều người mà đã k quyết tâm ở lại HN. Mình biết phải nói với mẹ thế nào bây giờ...Mình cũng đâu muốn mọi chuyện đi đến như thế này. Bản thân mình đã rất mệt mỏi, đã phải chiến đấu với chính mình. Mình muốn thử sức ở cái đất này nhưng mình thiếu nhiều thứ, thiếu nhất là ý chí và niềm tin...cái quan trọng nhất...Biết nói sao khi chính mìnnh cũng cảm thấy thất vọng về bản thân mình...Biết nói sao đây...
    Có những lúc bước chân mỏi mệt...vì đường đi quá gian nan?
    Mình sẽ tiếp tục kiếm việc - 23t đâu phải quá già - suy cho cùng còn con đường nào nữa đâu dành cho mình:). Công việc gì cũng được - mình sẽ sắp xếp lại...sẽ kiên trì..sẽ dành dụm cho mình từ chút vui ít ỏi trong cuộc sống, sẽ ...sẽ ...và sẽ...

Chia sẻ trang này