1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một chút mặt trời trong nước lạnh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi vitto7881, 17/11/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. mimozi

    mimozi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    Ngày mai sẽ xóa hết tất cả. Mọi thứ giờ đều là kỷ niệm đẹp; còn những thứ ấy, có tồn tại hay không thì sự việc vẫn như thế, không có gì thay đổi.

    Thật tiếc, nhưng mọi chuyện đã qua rồi và mình phải đi tiếp thôi.
  2. mimozi

    mimozi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đã làm 1 việc, mong là mình không bao giờ tiếc vì quyết định này.

    Cảm ơn anh vì đã động viên và ủng hộ em.
  3. mimozi

    mimozi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    Lâu quá không vào đây, chẳng nhớ mật khẩu nữa. Thấy bài viết năm ngoái vẫn chưa được mở. Nhớ mang máng là viết về sự kiện đó, nhưng lại không nhớ đã viết gì.

    Lẫn lộn giữa quá khứ và hiện tại. Làm sao kéo mình ra? Mình đang hạnh phúc, không thể lại trôi vào vùng ấy được?

    Hôm qua đang buồn mà lại nghe phải bài Mười năm đợi chờ của Hàn Châu. Trời thì mưa! Não nề quá đi mất!

    Thời gian trôi nhanh quá!
  4. mimozi

    mimozi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    (bị trùng)
  5. mimozi

    mimozi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    Thật lạ! Tôi đã giữ nó rất kỹ, thế nhưng nó lại mất! Tất cả mọi thứ đều còn, chỉ có nó là mất!

    Thôi thì đến lúc phải chia tay, đành chia tay vậy! Món đồ chứa nhiều kỷ niệm với mình...
  6. mimozi

    mimozi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    Lại vừa trở về sau 1 chuyến đi. Như 1 vài lần đặc biệt, có cảm giác lâng lâng và nhớ nhung 1 điều gì đó không thể diễn tả thành lời.

    Thôi thì cứ tự an ủi cảm xúc là cảm xúc. Có những lúc đi xa quá lại không vui nữa, cũng mất cả những điều tốt đẹp đã từng có.


    Sau này bớt nhố nhăng như thế này đi nhỉ, sẽ đỡ bị kỳ vọng và đỡ trở thành tâm điểm như vậy.

    "Anh về thăm xứ Quảng, thăm người em phố Hội, sông Thu Bồn con nước lững lờ trôi..."

Chia sẻ trang này