1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một chút nhẹ nhàng, dịu dàng...

Chủ đề trong 'Quảng Nam' bởi vethamnuidoi, 06/08/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vethamnuidoi

    vethamnuidoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2007
    Bài viết:
    263
    Đã được thích:
    0
    Mới đó mới đây mà đã bắt đầu một ngày đầu của tháng mới, tháng 11 rồi kìa. Ôi, sao mà mưa dai dẳng quá zậy nè?! Cái tháng mười ngày nào hầu như cũng có mưa, bây giờ lại còn kéo dài sang tháng tới. Lượng nước đã quá dư thừa! Chỗ nào cũng bị lụt lội. Tháng mười mưa quá...
    Mình chắc là có người phải làm việc vất vả trong những ngày mưa lũ thế này.
    Mình thì ngày nào cũng được bình thường. Ơn trời! Mình biết, dù trời mưa gió hay là nắng tụ thì con đường của mình cũng hảo ngọt vừa tầm tay.
    Ôi, càng ngày càng mưa zậy nè!? Ngoài trời, mưa đang rất lớn. Cuối tuần này là đám cưới út nhà mình. Mong là tới ngày đó trời cắt cơn mưa, hay mưa ít thôi, trời nhé!!! , như thế này thì trời có... sợ hông?!
    Sắp tới, mình tự nhiên trở thành... đứa út. Nhà sẽ chỉ còn Ba Mẹ và mình. Mình rất thèm cái cảm giác nhõng nhẽo. Lâu rồi, sống thờ ơ với nũng nịu, nhu mì. Lâu quá rồi thành quen mất rồi. Bây giờ, đã trở nên một đứa hơi... tự lập, chẳng biết cái "đặc tính" con gái có còn chút nào trong người không để mà còn lôi ra... khoe với Ba Mẹ trong những ngày sắp tới.
    Hôm nay, là ngày đầu tháng, gõ gõ cho vơi bớt...

  2. thienthandanhroicanh

    thienthandanhroicanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2004
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    Tắc đường,không biết cái đó có dẹ dàng ,dịu dàng hay không nữa nhưng trước mắt đã thấy mấy em của mình sắp đến ngày đói kém rồi.May chừ chuyển xuống trung tâm nên không có cái cảnh như năm ngoái đứng bên ni suối cột mì tôm vô cây tre đưa qua bên kia suối chống đói cho mấy em.Quanh năm suốt tháng chỉ độc một bộ đồng phục để tới trường,cuối tuần thì xin về nhà lấy gạo,mà nhà không còn gạo thì làm chi hả mấy em?Lên huyện xin trợ cấp thì cũng phải chờ,chờ mãi có giải quyết nhanh cũng chỉ 5kg gạo /người,thế này thì học với hành ra răng?
    Bụng đói thì không học hành được chi hết.
    Trời thì cứ mưa mãi,con suối sau nhà nước dâng lai láng,chỗ mình ở thế này thì Đại Lộc,Hội An và nhiều nơi khác nữa ngập lụt triền miên...........buồn quá.
    Mấy thầy cứ kêu về Hội An làm cho khoẻ.Hic,thầy ơi con về nớ rồi mấy em của con trên ni ra reng?Đâu phải ai cũng chịu lên núi dạy mô?
  3. NuiChoMayT

    NuiChoMayT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2007
    Bài viết:
    54
    Đã được thích:
    0
    Anh chép tặng em bài này có lẽ đó chính là điều em muốn nói với anh Anh nghĩ thế và tin chắc là thế
    Em chạm vào mùa đông dịu dàng, bên anh, gió lạnh dường như ko xuyên qua kẽ tay 2 đứa,
    Em chạm vào mùa đông dịu dàng, bên anh, ấm áp lạ kỳ, nụ hôn nồng cháy,
    Em chạm vào mùa đông, có anh,
    Mùa đông có anh, em có tất cả, sự ấm áp diệu kỳ, tình yêu và hơi ấm,
    Mùa đông dịu dàng như em, trong trẻo, e ấp bên anh,
    Mùa đông dịu dàng,
    Mùa đông của em,
    Có anh

    Yêu em nhiều!
    Anh thử ghép chữ ký của hai đứa mình em nhé​

    [nick]
    Được NuiChoMayT sửa chữa / chuyển vào 08:47 ngày 02/11/2007
  4. vethamnuidoi

    vethamnuidoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2007
    Bài viết:
    263
    Đã được thích:
    0
    Anh tôi (Tập 10)
    , ...
  5. vethamnuidoi

    vethamnuidoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2007
    Bài viết:
    263
    Đã được thích:
    0
    Cuối cùng mọi thứ cũng được vui vẻ trọn vẹn. Út zề nhà chồng một cách... an toàn! Hai ngày trời không mưa, có mưa nhưng mà in ít, không ảnh hưởng gì đến cuộc vui. "Cuộc buồn" sẽ kể sau. Bây giờ, nói về những ngày... sắp tới.
    Mình sẽ sắp xếp lại căn phòng cho nó ra cái zẻ... hiện tại - alone (Hì, hì). Thật ra, mình đã không chuẩn bị tâm lý, bỗng dưng thấy ngôi nhà chỉ còn Ba Mẹ và mình; rồi căn phòng chỉ còn lại mỗi mình. Cũng hơi hơi ngỡ ngàng! Từ đây cho đến khi... nào đó không biết, mình sẽ "biến" căn phòng mình đúng theo... phong cách mình.
    Mà cái phong cách mình là cái phong cách zì mà nghe sao nó... vui đùa thế nhở?! Cái phong cách zì mà ngày vui của út cũng là ngày rất... khốn khổ của mình?! Cô, Dì, Chú, Bác... đến chúc mừng ngày vui của út mà chẳng thấy nhắn nhe gì với út, chỉ thấy... chằm hăm vào hỏi mình. Người lớn sao cứ thíc làm mình... khổ sở thía hông biết!? Suốt cả hai ngày mình đã phải trả lời cho tất cả mọi người chỉ mỗi một câu hỏi duy nhất, đó là "khi nào thì con...?" Ối ôi ôi! Thật lòng mà nói, mình thấy mình đâu có lo lắng gì nhiều về cái chuyện "khi nào...", duyên phận thì đâu có thể một mình mình quyết định là được?! Chẳng lẽ mình trả lời, "con đang rất sẵn sàng...". Ngất!
    Ngày xửa, ngày xưa có bà thầy bói nào đó phán mình một câu xanh rờn, "tuổi con lấy chồng muộn". Quá đúng! Chừ chưa chống lầy thì là đúng rồi. Lúc ấy, nghe bả phán thế nên mình đã luôn động viên mình bằng cách cứ... vòng tay trước ngực trước bất kỳ lời tỏ tình nào . Bây giờ, sau cự cố "khi nào..." mình mới thấy, sao lúc đó mình... ngốc thế hông biết. Nếu biết, làm cho mọi người hạnh phúc dễ như thế mình đã dẫn đi đăng ký kết hun lúc tuổi bắt đầu được quyên đăng ký, cho ngút ngàn tất cả!
    Xong một... cuộc buồn.
    Chừ phải đi ngủ thôi. Ngày mai tiếp tuc... vô tư và vui vẻ!

  6. maytrangbv

    maytrangbv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2007
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Núi yêu ơi!
    Giờ này anh đang làm gì nhỉ? Em đang rất nhớ anh, nhớ anh nhiều lắm Núi ạ!
    Tâm trạng em lúc này sao ấy, em không diễn tả được, hình như phảng phất buồn
    Nhớ vài câu trong bài hát nào: ... những ngày không gặp nhau biển bạc đầu thương nhớ, những ngày không gặp nhau lòng thuyền đau rạn vỡ ...
    Em nhớ Núi nhiều lắm

  7. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Nhà thơ Vũ Cao ra đi, "Núi Đôi" ở lại.
    Vũ Cao ra đi ?" là để ở lại mãi mãi trong lòng nhiều thế hệ bạn đọc của thi ca Việt Nam, để sống đúng nghĩa và trọn vẹn - theo cái cung cách sống và bất tử của một Nhà thơ tài danh: "Anh đi bộ đội, sao trên mũ/ Mãi mãi là sao sáng dẫn đường/ Em sẽ là hoa trên đỉnh núi/ Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm...?
    Nhà thơ Vũ Cao - tác giả của bài thơ "Núi Đôi" nổi tiếng đã từ trần tại Bệnh viện Hữu nghị Việt - Xô (Hà Nội) ngày 3/12, hưởng thọ 86 tuổi. Tiễn ông về với miền yên tĩnh vĩnh hằng, tô thành kính viết đôi lời về một nhà thơ được nhiều thế hệ yêu quý và trân trọng.
    Ba anh em của ông đều là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, và đều có tiếng trong làng văn, thơ: Nhà thơ Vũ Cao, Nhà văn Vũ Ngọc Bình và Nhà văn Vũ Tú Nam. Riêng người anh cả Vũ Cao đã được rất nhiều người nhớ đến với bài thơ đã sống suốt hành trình nửa thế kỷ: ?oNúi đôi?.
    Vũ Cao sinh ngày 18/2/1922 tại xã Liên Minh, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định - một miền đất ?ođịa linh nhân kiệt?, đã từng sản sinh ra nhiều cây đại thụ cho nền Văn học Việt Nam, như: Nhà thơ Nguyễn Khuyến, Nhà thơ Tú Xương, Nhà văn Nam Cao, Nhà thơ Nguyễn Bính...
    Ai đã từng được gặp nhà thơ Vũ Cao trong đời sống thực ?" dù chỉ là một đôi lần thôi - hẳn cũng sẽ giữ lại trong ký ức mình mãi mãi cái ấn tượng sâu đâm nhất, cảm tình nhất về nhà thơ này là sự giản dị, chân chất, mộc mạc, và ấm áp tình người vô hạn...
    Vũ Cao thuộc ?otíp? người ?ocổ?, cả về ngoại hình và cả về tâm tư, tình cảm, ý nghĩ thầm kín trong lòng mình.
    Ông cao to, gộc gạc, thô thô; lúc nào cũng ăn mặc xuềnh xoàng giản dị; vô cùng hiền hậu, lành tính, hóm hỉnh, điềm đạm ở mọi lúc, mọi nơi ?" và với tất cả mọi người ở mọi lứa tuổi , dù là nam hay nữ, dù là trẻ hay già, mới gặp lần đầu hay đã thân quen từ lâu?
    Theo tôi, phẩm chất này ở một con người nói chung đã là rất đáng quý rồi; nhưng ở một nhà thơ có tiếng, có tài, lại ít nhiều có chức vụ như ông ?" thì điều ấy là hiếm lắm, quý lắm; không phải dễ gì ai trong làng văn Việt Nam chúng ta cũng có được. Rất nhiều người, cả tài lẫn đức và chức vụ đều kém thua xa nhà thơ Vũ Cao nhưng họ lại kênh kiệu, làm ra dáng ra dàng, lúc nào cũng ?otỏ vẻ ta đây quan trọng? hơn trăm ngàn lần tác giả " Núi đôi"?
    Tôi chưa thấy ông nói to, nói quyết liệt hay cãi cọ, hoặc ?omắng mỏ? ai bao giờ. Những người nào có ý kiến , thậm chí là chính kiến khác ông, ông vẫn tôn trọng, vẫn một mực nhỏ nhẹ, thủ thỉ tâm tình, trao đổi theo sự hiểu biết và sự từng trải của ông - một cách chân thành, thấu đáo, có tình, có lý hẳn hoi ?" dù cho người đó kém thua ông về mọi măt, tuổi tác, chức vụ, nghề nghiệp...
    Còn, đối với những cây ?ođại thụ? trong làng văn, nhà thơ Vũ Cao bao giờ cũng tỏ ra một sự kính phục, trân trọng tuyệt đối. Ở đâu ông cũng tự coi mình là lớp đàn em, lớp học trò về văn chương trước những nhà thơ như Xuân Diệu, Huy Cận, Chế Lan Viên, Tế Hanh; trước các nhà văn như Tô Hoài, Nguyên Hồng, Nguyễn Đình Thi? Những khi bình luận, đàm đạo với bạn bè về các nhà thơ , nhà văn lớp đàn anh này, bao giờ Vũ Cao cũng điềm đạm dùng những lời lẽ hết sức chân tình và hết sức tôn kính ?" nhưng hoàn toàn không mang một chút xíu xu nịnh hay vụ lợi nào cả!
    Điều này tôi đã nhiều lần được tận nơi, tận mắt chứng kiến từ đầu đến cuối câu chuyện trong những dịp hiếm hoi Nhà thơ Vũ Cao ghé qua số nhà 24 Điện Biên Phủ thăm chơi hay bàn một công việc gì đó với Xuân Diệu và Huy Cận ?" thuở hai nhà thơ đại thụ này còn bình sinh, và thường xuyên sống chung một biệt thự tại 24 Điện Biên Phủ, Hà Nội.
    Đổi lại, do phẩm cách đàng hoàng, và luôn luôn ?ongười lớn? của Nhà thơ Vũ Cao như vậy, nên các nhà thơ như Xuân Diệu, Huy Cận , Chế Lan viên, Tế Hanh? bao giờ và ở đâu cũng đều tỏ ra nể trọng Vũ Cao đúng mức và hết sức thân tình, ấm áp tình anh em, đồng nghiệp thi nhân.
    Nét lành hiền, tử tế, đầy đặn trong tính cách của Nhà thơ Vũ Cao đối với bạn bè, đồng đội và với cả cuộc đời lớn rộng - có lẽ là nét tiêu biểu và có tính ?odi truyền?, có tính ?otruyền thống? trong đại gia đình Nhà thơ Vũ Cao.
    Trong kháng chiến chống Pháp, Vũ Cao làm phóng viên báo ?oVệ quốc quân?; sau này làm ở báo ?oQuân đội nhân dân?; làm biên tập viên, rồi Phó Tổng biên tập, và Tổng biên tập Tạp chí ?oVăn nghệ quân đội? - một trong số rất ít tờ Tạp chí văn học có chất lượng cao và uy tín lớn trong nền văn học Việt Nam hiện đại.
    Thời kỳ nhà thơ Vũ Cao làm Phó, rồi Tổng biên tập ?oVăn nghệ quân đội? là những năm 1970 - 1980 của thế kỷ 20. Đó là một thời kỳ mà trên văn đàn Việt Nam đã xảy ra những vụ việc văn học khá tế nhị và phức tạp (truyện ngắn ?oCây táo ông Lành? của Hoàng Cát in trên báo? Văn nghệ? 1974; bài thơ ?oVòng trắng, vòng đen? của Phạm Tiến Duật và bài thơ ?o Sẹo đất? của Ngô Văn Phú in trên Tạp chí ?oThanh niên? cùng năm) do có sự ?osoi xét? này nọ của một vài người ?okhó tính?.
    Tuy nhiên, nhà thơ Vũ Cao vừa là người có " Tâm", lại có cả tầm nhìn, tầm nghĩ nên tờ Tạp chí do ông phụ trách vẫn luôn luôn là một địa chỉ đáng tin cậy và vô cùng ấm áp cho mọi cây bút trong và ngoài quân đội thuở ấy đi về và gửi gắm niềm tin vào các tác phẩm tâm huyết nhất của mình.
    Bản chất chân phương, chân chính và yêu thương con người thật sự trong tâm hồn nhà thơ Vũ Cao đã thể hiện trong toàn bộ các sáng tác của ông.
    Ông không chỉ là một nhà thơ nổi tiếng với bài thơ tình yêu trong chiến tranh bất hủ ?oNúi đôi? và nhiều tập thơ khác như các tập: Sớm nay ( in 1962); Đèo Trúc (in năm 1973); Núi Đôi (in 1990). Ông còn là cây bút văn xuôi chân chất, nhẹ nhàng, và không ít hóm hỉnh đối với cả người đọc lớn tuổi, và đối với cả trẻ em.
    Vũ Cao là một mẫu ?oNhà văn công dân? tiêu biểu cho lớp nhà văn, mà cả cuộc đời đã hiến dâng trọn vẹn cho đất nước, cho nhân dân qua suốt hai cuộc chiến tranh giành độc lập cho dân tộc.
    Cho nên, trong lời tự bạch của ông ở cuốn ?oNhà văn Việt Nam hiện đại ?o và trong bộ ?oTổng tập Nhà văn quân đội - kỷ yếu và tác phẩm?, nhà thơ Vũ Cao đã viết hết sức giản dị và chân thành những quan điểm của mình về văn chương, văn học:
    "Những gì tôi viết ra là rút từ cuộc sống của bộ đội, của nhân dân, từ cuộc sống để trở lại cuộc sống. Do đó người sáng tác cần phải trau dồi vốn hiểu biết, từng trải, phải luôn luôn gắn mình với đất nước, nhân dân và cách mạng. Người viết còn phải có trách nhiệm với câu chữ của mình, và cần nhất là sự giản dị, trong sáng. Người viết cần có phong cách riêng, tính cách riêng , nhưng theo tôi không được tách ra khỏi cuộc sống nhân dân?.
    Nhà thơ Vũ Cao đã được nhận Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật , đợt I, năm 2001 - tức là đợt đầu tiên kể từ khi giải thưởng này ra đời.
    ?oNúi Đôi? ra đi ?" là để ở lại mãi mãi trong lòng nhiều thế hệ bạn đọc của thi ca Việt Nam, để sống đúng nghĩa và trọn vẹn - theo cái cung cách sống và bất tử của một Nhà thơ tài danh: "Anh đi bộ đội, sao trên mũ/ Mãi mãi là sao sáng dẫn đường/ Em sẽ là hoa trên đỉnh núi/ Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm...?
    Và, Vũ Cao ?" Nhà thơ, tác giả "Núi đôi" cũng sẽ mãi mãi thơm mãi danh thơm trong làng thơ đất Việt!
    (Hoàng Cát)
    __________________
    Đôi lời bên lề bài Núi Đôi: Nhờ thơ nên ?olối ta đi giữa hai sườn núi, đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi? đã thành con đường tình yêu, đỉnh núi tình yêu cho những chàng trai cô gái thế hệ sau tiếp bước làm những ngôi sao sáng, những bông hoa thơm khi nước nhà lên tiếng gọi.
    Và nhờ thơ cô gái du kích ở Xuân Dục - Đoài Đông ấy đã được xác thực họ tên trong sổ vàng truyền thống của địa phương. Tên tuổi Vũ Cao gắn liền với bài thơ Núi Đôi trong ánh lung linh của thơ và đời như vậy (...).
  8. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Thật đau buồn & vô cùng thương tiếc cho nền Văn học nước nhà & cho cả công chúng yêu thơ, chỉ trong 3 ngày thôi mà liên tiếp 3 nhà thơ của người lính, của kháng chiến đã ra đi mãi mãi
    Vĩnh biệt nhà thơ Phạm Tiến Duật, Vũ Cao & Chính Hữu
  9. Backytocngan

    Backytocngan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/10/2006
    Bài viết:
    2.643
    Đã được thích:
    0
    Các cụ ấy đã sống một đời hoàng tráng và vẻ vang rồi, mất đi cũng được rất nhiều người thương tiếc rồi
    Tớ không thương tiếc nữa
    Tớ chỉ chạnh lòng với những ông bà cụ vô danh đang phải "chạy ăn từng bữa toát mồ hôi", ngày mai chưa biết sống bằng gì thôi
  10. small_porcupine

    small_porcupine Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/06/2004
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    Vĩnh biệt những ngôi sao sáng trong làng văn học Việt Nam. Tớ cũng rất thích những bài thơ của các bác ấy, đã có những bài thơ...ĐỂ ĐỜI

Chia sẻ trang này