1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một chút niềm vui nho nhỏ chap 16:

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 29/05/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    CHAP 16: Yêu xa

    Từ lúc bắt đầu biết nhung nhớ, giữa hắn và em luôn có 1 khoảng cách về địa lý. Số ngày 2 đứa bên nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay.

    Ngày hắn tỏ tình, ngày em từ chối, cả 2 cũng chả được nhìn thấy nhau.

    Yêu thương ko nói thành lời, chỉ là những câu vu vơ trong bài hát hắn post trên fb

    Quote:
    Hi vọng anh vẫn giữ riêng anh chẳng đánh rơi phút nào
    Hi vọng anh vẫn giữ đầy cả giấc mơ dẫu đớn đau
    …………
    Hi vọng em ở nơi có nắng lung linh, đừng ướt mưa thế này
    Hi vọng em còn mang chút ký ức về anh
    chỉ thế thôi
    Từng lời từng chữ của câu hát suốt ngày cứ nhảy múa trong đầu e.[​IMG] Nói e là CDSHT cũng được, cơ mà chả hiểu sao, e cứ nghĩ đó là lời hắn muốn nói với em…

    SG dạo ấy mưa nhiều lắm, nhưng em chẳng thấy lạnh tí nào, vì trong tim em luôn có nắng… <3

    Quote:
    Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió.
    Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng lên ngọn lửa lớn
    _Bussy Rebutin_

    Hắn và em ko được bên nhau thường xuyên cho lắm, vì hắn đi học xa.[​IMG] Hắn chỉ ở SG được hơn 1 tháng để thực tập, rồi sau đó là đi đi về về, nói chung là yêu xa. Tội nghiệp hắn, chắc đôi khi cũng lo sợ lắm...


    Đối với em, em là em tin tưởng hắn tuyệt đối luôn ạh. E vẫn biết hắn từng có vài mối tình, cũng blah blah này nọ, cơ mà em vẫn tin hắn, vì em có cảm giác hắn ko lừa dối em.[​IMG]

    Nói về cảm giác, chắc sẽ có thím nghĩ e hoang tưởng. Cảm giác là cái gì mà lại đi tin vào nó chứ?!?

    Okie, có thể đối với người khác, cảm giác là thứ mong lung, ko xác định, ko đáng tin, ko cơ sở, nhưng đối với em lại khác.

    Từ ngày quen hắn, cái linh tính của em nó đúng lắm ạh. Mẹ và chị em thường nói, linh tính của phụ nữ hơi bị chính xác, và em càng lúc càng công nhận điều đó. Chỉ cần cảm thấy lo lo gì đó, hay khó chịu trong lòng, là y như rằng sắp có chuyện xảy ra.[​IMG]

    Trước đây em ko như thế, nhưng từ lúc yêu hắn, con người em trở nên nhạy cảm hơn hẳn.[​IMG] Bất cứ biến động nhỏ nào trong cuộc sống, thậm chí trong suy nghĩ của hắn, em cũng cảm nhận được.

    Em ko phải đứa mê tín, nhưng quả thật, ko muốn tin cũng ko được. Linh tính của e rất đúng, đúng đến mức hắn cũng phải thừa nhận điều đó.[​IMG]

    Bỏ qua chuyện linh tính với chả cảm giác, em và hắn bao giờ cũng tin tưởng, thành thật với nhau, ko hề dối nhau bất cứ điều gì

    Hắn muốn dẫn e lên ĐL ra mắt gia đình. Nói ra mắt vậy thôi chứ ai cũng biết 2 đứa quen nhau rồi.[​IMG] Mẹ hắn cũng là người tâm lý lắm, mẹ hắn sợ bọn e yêu nhau theo cái kiểu xì teen qua đường rồi ảnh hưởng đến tình cảm gia đình 2 bên nên cũng hay hỏi thăm hắn. Nhưng hắn và e lớn rồi, 2 đứa ko quen nhau cho vui. Bọn e rất nghiêm túc. Và hắn đã chắc chắn với mẹ hắn như thế: “Bọn con lớn rồi, quen nhau rất nghiêm túc, mẹ đừng lo

    Vâng, e và hắn dù là yêu xa, nhưng 2 đứa hoàn toàn nghiêm túc. Tình cảm này, ko bao giờ là ko nghiêm túc.[​IMG]

    Phải ai yêu xa rồi mới biết, từng thời khắc bên nhau sao mà nó hạnh phúc ghê gớm.

    Ko gặp nhau, điện thoại có, nhắn tin có, nhưng vẫn thèm 1 nắm tay, 1 cái ôm lắm lắm.[​IMG]

    Đôi khi hắn bay về ĐL, e cũng vội kiếm cớ lên ngoại chơi vài hôm. Phải chơi vài hôm thì mới gặp hắn được 1 buổi chiều. Lúc chưa gặp, ta nói nó mong chờ làm sao í. Đến lúc gặp hắn, tự nhiên cứ thấy mắc cỡ lạ lùng [​IMG](cái này chỉ có em mắc cỡ thoai ạh, chắc tại lâu ngày ko gặp nên sinh ra cái tâm lý kì cục ấy), cơ mà cứ quấn quít, muốn bên nhau mãi thôi. Khi hắn đi, e lại thấy buồn bã, bứt rứt, ao ước thời gian quay trở lại…

    Đôi khi hắn tranh thủ xuống được SG, 2 đứa cứ quấn lấy như sam. Đi đâu cũng có nhau, thậm chí hắn đi nhậu cũng dẫn e theo (hắn uống ko nổi nữa thì e uống phụ ạh!)[​IMG]. 10 ngày bên nhau sao mà ngắn ngủi đến thế. Lúc tiễn hắn, e còn ko dám nhìn theo. Chạy về nhà mà lòng trống trải khủng khiếp[​IMG]. 2 ngày sau vẫn buồn thúi cả ruột.

    Yêu xa, có chuyện gì e cũng gọi điện để kể với hắn. E đi khám răng, bị người ta làm khó làm dễ, bắt nạt đủ điều (tại e hiền mà!), e ấm ức, về gọi méc hắn rồi cứ khóc ngon lành vậy đấy.[​IMG]

    Mà dù điện thoại, nt đầy đủ, nhưng e vẫn hay gửi mail cho hắn lắm. E chụp lại những gì e thấy hay hay, những chuyện xảy ra xung quanh mình, hoặc thậm chí là chụp lại những lời yêu thương tự tay e viết rồi gửi cho hắn xem[​IMG] (e có sở thích là chụp hình mà). Tiếc là ko đủ post, ko thì up 1 pic cho mấy thím coi chơi rùi ^^

    Vui là thế, nhưng lắm lúc cũng thấy chạnh lòng…

    - Anh ơi, bao giờ anh mới về với em…

    Đôi khi ko kiềm được lòng mình, e vẫn hỏi câu đó.
    Bao giờ? Bao giờ anh mới về? E đếm từng ngày…từng ngày...

    Ra đường, nhìn người ta đi có đôi có cặp, e thấy mình cô đơn quá.[​IMG]

    E bệnh, e cũng muốn có hắn bên cạnh. Ko cần chăm sóc gì, chỉ cần hắn bên cạnh e thôi.

    Quote:
    Yêu xa…
    Là thèm đến đắng lòng một bờ vai mỗi khi thấy trong mình mỏi mệt, là thèm một cái siết tay thật chặt khi gió mùa về trở rét.
    Là chỉ biết nhắc nhau “mặc ấm nhé” mà không thể tới gần để ôm, là dặn dò nhau “nhớ giữ gìn sức khỏe” mà không thể ở bên mỗi khi người kia bị ốm.
    Là những dỗi hờn tự nhiên mất đi theo không gian, nghĩ đến khoảng cách xa xôi kia bỗng thấy thương người ta nhiều hơn là giận dỗi.
    Là mong ngóng những cuộc điện thoại đường xa, dù biết bấy nhiêu thôi là chưa đủ.
    Là giấu nhẹm đi giọt nước mắt tủi thân, buồn bã để người ở xa an lòng mà bước tiếp…
    Hắn cũng thương em lắm

    Mỗi lần ko gọi điện được cho em là hắn lại lo sốt vó lên. Có lúc, hắn còn gọi luôn cả cho mẹ e vì quá lo. Nghĩ lại mà thương quá ạh!

    - Sao anh gọi mãi mà ko được thế? – câu đầu tiên bao giờ cũng khó chịu thế đấy

    - Em đi tắm anh àh

    - Sao e ko cầm đt theo?

    - Ủa, vào wc mà cũng cầm đt theo sao?[​IMG]

    - Ừ. Lần sau có vào wc cũng phải cầm đt theo – ra nghị quyết rất là dứt khoát luôn!

    (Ôi trời, tởm quá!)[​IMG]

    Lắm lúc vu vơ, hắn post stt “Anh nhớ em buồn vui nơi đó,anh nhớ em từng đêm gió về,zz”.
    Hắn chưa từng nói post cho em, hay post để làm gì, chỉ đơn giản, hắn post lên, để đó, vậy thôi. Còn em, em ngấu nghiến đến từng stt ít ỏi của hắn, từng lời bài hát trên fb của hắn.[​IMG]

    Đôi khi, hắn cũng an ủi, nhắn nhủ e 1 câu

    - Để anh cố gắng sắp xếp, tranh thủ về, rồi anh xuống SG với em vài hôm nhé!

    Nghe hắn nói vậy, bao mệt mỏi, buồn phiền trong em như tan biến hết. Em mong chờ… chờ đợi…

    Chẳng ai nói với ai, nhưng tự mỗi người tự biết, xa cách ko thể giết được tình yêu của 2 đứa. Nó chỉ ******** cảm ấy thêm đậm sâu, thêm gắn bó, thêm cả mong chờ…[​IMG]

    Phải yêu xa thì mới hiểu nhớ thương nó đong đầy đến mức nào…

    Quote:
    Là gửi nhớ, gửi thương qua mây, qua gió...
    Là có một người để đợi, là có một chốn để tìm về...
    Là vẫn bình yên, hạnh phúc bởi có nụ cười, của một người ở xa...!

    BONG DANHAN DINH BONG DANHAN DINH BONG DA MIEN PHINHAN DINH BONG DA TRUC TUYENCHUYEN GIA BONG DA NHAN DINH

Chia sẻ trang này