1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một chút niềm vui nho nhỏ chap 2:

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 28/05/2014.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Tiếp tục câu chuyện hạnh phúc của đời e

    CHAP 2
    Đi chơi rồi, nói chuyện rồi, thế mà hắn vẫn ko thèm xin số đt của e[​IMG]. Thật ra e cũng ko thất vọng lắm, vì từ đầu đã nói: tình cảm của e dành cho hắn giống như tình yêu ko vị kỉ vậy, mến đó, thích đó, nhưng ko cần 1 sự đền đáp nào, ko cần sở hữu, ko cần hi vọng, cũng chẳng trông mong gì hết[​IMG].

    Quote:
    Trong cuộc đời mỗi người, nên có ít nhất một lần, vì người khác mà quên đi chính mình. Không màng đến kết cục, không mong có kết quả, không mơ sẽ dắt tay nhau đến cuối cuộc đời, thậm chí không cầu mong người ấy phải động lòng mà đáp lại. Mà chỉ hy vọng trong những năm tháng đẹp nhất của tuổi xuân, có thể gặp được một người, khiến ta sống dốc lòng như thế...

    E có sở thích lượn lờ facebook, và đương nhiên ko nói thì chắc mấy thím cũng biết là e thường xuyên tìm facebook hắn[​IMG]. Tất cả mọi thông tin e biết về hắn là trường học, nơi ở, họ và tên (đúng chỉ có cái họ và cái tên thôihttp://vozforums.com/images/smilies/Off/***y_girl.gif). E nghĩ biết đâu may mắn sẽ tìm thấy hắn.

    E lục tung hết tất cả profile của những người có cùng họ tên với hắn, hoặc cùng trường, hoặc cùng quê, nhưng nói thiệt, tìm lòi con mắt ra cũng chẳng thấy[​IMG]. Mà chắc gì hắn đã có facebook đâu. Đôi lúc e thấy mình cũng ít có rảnh lắm, cơ mà e vẫn tìm[​IMG], dù ko nghĩ đến việc tìm để làm gì (dù có tìm ra chắc e cũng ko dám add đâu)

    Tết 2012
    Tết đó mẹ e bệnh nặng, bác gái của hắn gọi điện hỏi thăm, hỏi luôn số điện thoại e. Đương nhiên, bác hỏi cho hắn[​IMG]. Nhưng e thật lòng vẫn ko biết là hắn nhờ hỏi hay bác tự hỏi nữa (giờ kể thì e mới nhớ, tại sao e chưa hỏi hắn điều này nhỉ? haizzz), chỉ biết là mùng 1 Tết năm đó, tim e chả còn nghe lời e nữa, nó tự nhảy tưng tưng mỗi khi đt có tin nhắn. Em ko biết tim của mọi người thế nào, chứ tim em đúng là cái thứ phản chủ nhất trần đời [​IMG]

    Hắn nt rủ e lên ngoại chơi. E thì khoái muốn chết nhưng vẫn cứ tỏ ra bình tĩnh và… từ chối[​IMG]. Ta nói con gái khổ lắm cơ, nhiều khi trong bụng hạnh phúc đến điên dại mà ngoài mặt thì cứ bơ bơ. Ko phải e làm giá, nhưng e nghĩ hắn mời lơi thôi, mời cho lịch sự chứ chẳng có ý gì với e. Mà biết đâu là do bác gái hắn bắt hắn nhắn tin, hỏi thăm cũng nên. Nếu hắn có ý gì với e thì hắn đã hỏi số đt e từ hè chứ chẳng chờ đến 6 tháng sau mới bắt đầu liên lạc như thế[​IMG].

    Vậy nên Tết năm đó dù có lên ngoại chơi, nhưng e ko hề ghé nhà hắn. Nói thật thì e cũng muốn gặp hắn lắm lắm, nhưng mà chẳng có lý do gì để gặp[​IMG]. Thôi thì… cứ để dòng đời nó xô đẩy.

    Sau tết vẫn còn vài chuyện ly kì đến nhục nhã. Tình hình là… e đã làm vài chuyện hơi vô duyên mà đến giờ nghĩ lại, e vẫn ko thể chấp nhận được
    Là thế này: Có thời gian e stress quá, mẹ thì bệnh, chuyện tình cảm ko tốt, học hành lại sa sút, thế là e nhớ đến hắn. Hắn cứ như liều thuốc giảm đau í, chỉ cần nghĩ đến thôi là bao mệt mỏi tan biến hết, thay vào đó là những cảm xúc khó tả, cứ lâng lâng như đang phê thuốc vậy[​IMG].

    Phải chi cứ nghĩ đến thôi thì đâu có chn gì để nói, thế mà lần này e tham hơn trước, e cứ muốn nghe giọng hắn, hoặc ít ra thì cũng làm gì đó có liên quan đến hắn. Vậy là e lấy sim rác alo cho hắn mỗi khi tâm trạng ko tốt, và cứ mặc hắn “Alo, ai đó?”, e chỉ im lặng, cho đến khi hắn tự tắt máy. Nếu e là hắn chắc e cũng bực bội lắm. Tính e cũng thuộc dạng khó chịu, mấy thằng cua e mà khoái nt vô danh với chả gọi điện lung tung là thôi rồi, xác định luôn, e cho về vườn hết[​IMG], vậy mà… e cũng ko ngờ có ngày mình lại đi làm cái trò này (lố bịch ko chịu nổi).

    Nhưng hiểu cho e đi, phải trong cái hoàn cảnh của e mới thấy được. E gọi ko phải chọc ghẹo hắn. E gọi để… (mà thật ra e cũng chả bjk để làm gìhttp://vozforums.com/images/smilies/Off/***y_girl.gif)

    1 lần, e mạo muội nt tỏ tình với hắn. Vâng, e vẫn dùng sim rác thôi chứ nào dám công khai (hắn mà méc mẹ thì coi như đời này kiếp này e hết dám vác mặt lên ĐL nữa). Chả biết tâm trí để đâu mà đang nhắn sim rác, e bấm nhầm gửi bằng sim chính cmnlhttp://vozforums.com/images/smilies/Off/***y_girl.gif (công dụng của đt 2 sim tai hại vậy đó). Thề với trời là e ước mình chết quách đi cho xong. Tại sao mẹ e lại sinh ra cái đứa con gái vô duyên lãng thúi như e được cơ chứ (đập đầu!)

    Ko còn cách nào để cứu vãn nữa. Lỡ lộ làm luôn. E bắt máy gọi cho hắn, đổ thừa là… “Bạn e nó chọc đấy a àh” (dù biết lý do đó ko gạt được con nít lên 3[​IMG]).

    Mà lỡ 1 lần đã đành, e lại còn lỡ thêm 1 lần nữa. Lần này là e lỡ miệng hỏi 1 câu hơi bị lộ liễu

    - Anh có người yêu chưa?.

    Hắn phì cười còn e thì mém ngất lịm đi vì xấu hổ.

    - Anh đừng hiểu lầm, e chỉ hỏi cho vui vậy thôi chứ chẳng có ý gì đâu – e cố bao biện

    - Anh chưa. Còn e thì sao?

    Lúc này thì e đứng hình thật. Nói có cũng ko đc, chưa càng ko đc.
    Tình hình là e vẫn đang lằng nhằng với AX, tại sao thì chính e cũng ko hiểu nổi, đại loại là 1 thói quen hay gì đó e chả biết nữa, nên nếu e nói chưa thì hoá ra e nói dối, mà e cũng đâu khờ đến mức đi nói có.

    - Phức tạp lắm anh ạh - nói thế thôi, hắn thích hiểu sao thì tuỳ, miễn e ko nói dối là được.

    .....................

    Đêm đó (và nhiều đêm sau đó), mỗi lần nghĩ đến hắn thì ruột gan e nó chỉ muốn trào ngược ra ngoài. Chưa bao giờ e căm thù mình đến thế. Tự thấy mình zô ziên 1 cách ko thể chấp nhận được

    [​IMG]

    TIPTIP FREEFREE TIPTIP MIEN PHITIP MIEN PHI HOM NAYTIP BONG DA MIEN PHI

Chia sẻ trang này