1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một chút niềm vui nho nhỏ chap 25:

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 29/05/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    CHAP 25: Nói thẳng - Nói thật - Nói ngay
    Đôi khi em ko biết mình cần phải làm gì nữa. Sau bao yêu thương, hắn nhẫn tâm phũ như thế thì em phải làm sao?
    Chẳng lẽ e tống cổ hắn ra khỏi nhà? Hay vứt hết đồ đạc của hắn đi?
    Hay chửi mắng, la làng, túm đầu túm cổ oánh nhau với hắn?!?
    Đôi lúc, em chẳng biết mình cần phải làm gì.
    Sao đứng trước khổ đau, bao giờ e cũng điềm tĩnh đến thế nhỉ?!?[​IMG]
    Quote:
    Tình yêu đích thực không phải là muốn thì quen, chán thì bỏ, tức lên là nắm tóc đánh nhau giữa phố cho thiên hạ đàm tiếu.
    Tình yêu đích thực chính là những lúc khó khăn như thế này, tay vẫn nắm lấy nhau không rời...
    .............
    Lau nước mắt, em cố gắng dậy nấu cơm cho hắn. Vừa nấu, nước mắt e vừa rớt độp độp[​IMG]
    E thấy mình thật là đáng thương hết biết.
    E có đáng bị đối xử thế ko?
    Vì e yêu thương nhiều, nên e đau đớn nhiều sao?
    Quote:
    Tình yêu thầm lặng là tình yêu thiêng liêng.
    Trong bóng mờ trái tim ẩn kín một tình yêu sáng rực như trân châu.
    Trong ánh sáng ban ngày kỳ lạ, tình yêu lu mờ một cách đau thương.
    _Tagore_
    E chưa bao giờ muốn níu kéo ai, nhưng với hắn, tại sao e yếu đuối đến thế? [​IMG] Hắn muốn đi thì cứ để hắn đi, e làm vậy có cứu vãn được gì đâu?!?
    Trước khi ăn, e qua ngồi bên cạnh hắn
    - Anh, em biết anh cũng mệt rồi, nên em sẽ nói nhanh thôi
    - Uh – hắn nhìn e, lạnh lùng
    - Ko cần căng thẳng vậy đâu chàng trai àh[​IMG]. E cũng đã suy nghĩ rồi. Em sẽ cho anh 2 sự lựa chọn
    - E nói đi
    - Thứ nhất: Nếu anh muốn chia tay, thì khi dọn đi, anh mang hết đồ đạc trong nhà đi đi, vì đó là tiền anh mua nên e ko muốn giữ lại, hoặc anh bán rẻ lại cho e. Nhưng giờ e chưa đủ tiền trả đâu, nên cho e trả góp nha[​IMG] – mắt thì sưng húp nhưng e vẫn cười hề hề
    - Lấy rẻ 10% hén[​IMG] – hắn cũng cười theo
    - Lựa chọn thứ 2: nếu anh chỉ muốn chuyển đi chứ ko chia tay, vậy thì a để lại đồ đạc ở đây, e giữ dùm cũng được, khi nào anh muốn lấy cái gì thì wa lấy – e giữ cho mình thái độ bình tĩnh nhất có thể
    - Nghe cũng được đó – hắn gật gù
    - Nhưng trước khi anh lựa chọn, e muốn cho anh lời khuyên với tư cách là 1 người bạn.
    - Uh – hắn đã quá quen với cái thái độ bình tĩnh của em rồi
    - E nghĩ, a nên chọn cách 1, cứ chia tay thôi – nói ra câu này e đau lòng lắm, nhưng e vẫn là người luôn nói thật quan điểm của mình
    - Sao vậy?
    - Vì khi anh nói anh muốn chia tay thì tình cảm của anh đã vơi đi rồi, tình yêu trong anh đã ko còn nguyên vẹn nữa. Vả lại, chính anh cũng nói, anh yêu bản thân mình hơn, anh vì sự tự do thoải mái của mình mà có thể say goodbye dễ dàng như thế thì có lẽ trong lòng anh, e thật sự chẳng là gì.[​IMG] Anh đi rồi, tình cảm lại thêm nhạt nhoà, nếu lấp lửng chuyện tình cảm như vậy nữa thì sẽ làm cho cả 2 thêm khó chịu thôi. Thà a đã muốn dứt thì dứt hẳn, đừng làm cả 2 đau khổ…
    - Anh biết rồi. Nhưng anh cũng nói từ đầu, anh chỉ muốn dọn đi, a chưa muốn chia tay. Tại e cứ ép nên anh mới nói chia tay đó chứ
    - Chuyện chia tay làm sao em ép anh được. Anh phải có chính kiến của mình, chẳng lẽ người ta nói thêm 1, 2 câu là anh đòi chia tay vậy sao?
    - Thôi được rồi. Giờ anh chọn cách 2. Anh sẽ chuyển đi, nhưng anh chưa muốn chia tay – hắn kết thúc cuộc đàm phàn
    Và 2 đứa vẫn ở bên nhau......
    Quote:
    Hãy trân trọng từng khoảnh khắc... dù vui hay buồn, hạnh phúc hay đau khổ... vì lúc đó ta vẫn còn có nhau
    Ngày bên nhau chẳng còn bao lâu, e tự nhủ mình phải để hắn cảm thấy thoải mái nhất trước khi rời bỏ tổ ấm của 2 đứa[​IMG]
    Em tự mình đi chợ mà ko còn rủ rê hắn theo nữa.
    Em ko mè nheo, ko dụ hắn chở e ra đường nữa.
    Làm gì em cũng để ý hơn, ko để hắn khó chịu, ko để hắn thấy bực bội, nói chung là sống mà nhìn mặt hắn í ạh [​IMG]
    Được đâu vài hôm thì em có việc, phải về quê.
    Sáng sớm, hắn chở em ra tàu. Lần này, hắn ko xách hành lý phụ em nữa, hắn cứ thế mà về thôi…[​IMG]
    Tối đó, em nt cho hắn thì hắn nói khuya đó hắn cũng về ĐL luôn, vì ở lại cũng chẳng làm gì, về nghỉ ngơi vài hôm. Hắn về, em thấy cũng yên tâm, chứ ở lại 1 mình tội nghiệp lắm.
    Cơ mà về được 1 ngày thì hắn có việc gấp phải trở lại SG.
    Thấy hắn đi đi về về như thế, em thương lắm. Vả lại, e cũng nói rồi. Sức khoẻ của hắn cũng ko phải tốt lắm, mệt mỏi như thế sẽ chỉ khiến hắn thêm căng thẳng thôi [​IMG]
    Em vẫn gọi điện, nt hỏi thăm hắn hằng ngày. Nhưng điều khiến em buồn nhất là… chỉ có 1 mình em chủ động gọi điện, nt cho hắn thôi.[​IMG]
    Hôm nào em cố tình ko liên lạc, hắn cũng mặc kệ, ko nt luôn.
    Hơn 1 tuần về nhà mà lòng dạ em cứ rối bời. Linh tính em biết có điều ko hay sắp xảy ra. Em cũng cảm nhận được sự hờ hững, thờ ơ của hắn rất rõ ràng.
    Quote:
    Mối quan hệ này dựa trên nói thẳng – nói thật – nói ngay
    1 ngày đẹp trời, em quyết định gọi điện, nói chuyện thẳng thắn với hắn[​IMG]
    - Anh àh, em định vào lại SG mới nói chuyện với anh, nhưng em thật sự chịu ko nổi nữa rồi…
    - Em muốn nói gì thì nói đi
    - Được, vậy em nói. Em thấy anh dạo này cư xử rất tệ. Lúc trước anh bảo, nếu thấy cuộc nhỡ của anh, em phải gọi lại ngay, thấy anh nt, em cũng phải rep, vậy tại sao bây giờ anh lại thay đổi như thế? Em gọi nhỡ, anh thấy cũng ko gọi lại. Em nt, anh thích thì rep, ko thì thôi. Em hỏi thì anh cứ nguỵ biện, bảo bận cái này, bận cái kia….
    - ừh – hắn có vẻ đang suy nghĩ[​IMG]
    - Khi em làm sai, anh bắt em phải xin lỗi, còn anh làm sai gì cũng ko bao giờ xin lỗi em. Anh nói xin lỗi ko cần thiết, vậy khi nào mới cần thiết hả anh?
    - ..........
    - Lúc trước anh cư xử khéo lắm. Anh bảo anh luôn welcome khi có người chỉ ra cái ko tốt của anh, anh bảo anh làm sai điều gì anh cũng tự dằn vặt mình, vậy tại sao bây giờ, anh ko còn muốn nghe em góp ý, tại sao biết mình làm sai mà anh vẫn tỉnh bơ, xem như chẳng có gì thế?
    - ..........
    - Lúc trước anh nói em ko biết nghĩ cho anh, làm tổn thương anh, còn bây giờ, tại sao hết lần này đến lần khác anh làm em buồn, làm em tổn thương vậy?
    - ..........
    - Con người ta càng lúc phải càng tốt hơn, càng hoàn thiện mình hơn, tại sao anh thì lại khác? Tại sao anh càng ngày càng tệ, càng trẻ con và vô trách nhiệm đến thế hả anh?
    - ..........
    - Lúc anh vui, anh nói em chín chắn hơn ngày mình mới quen. Khi anh buồn, anh nói em ko biết thay đổi, nói em ko có tố chất của 1 người phụ nữ, anh nói anh ko chịu đựng được em…[​IMG] Anh àh, anh sai rồi, anh thật sự đã sai rồi.Bản thân em tự thay đổi mình còn nhiều hơn cả anh, em tốt hơn trước, em làm gì cũng suy nghĩ kĩ càng, em còn biết chịu đựng, biết hi sinh, biết chăm lo cho anh. Người ko thay đổi là anh chứ ko phải là em. Em mới càng lúc càng ko thể chịu đựng được cái sự vô tâm, trẻ con, ích kỉ đó của anh
    - ..........[​IMG]
    - Anh bảo việc anh chuyển đi, anh đã suy nghĩ từ đầu. Ngay từ cái ngày mới về ở chung với em, anh đã nghĩ sẽ có lúc anh chuyển đi rồi. Anh nói anh làm gì cũng suy nghĩ rất kĩ, vậy anh cho em hỏi, anh suy nghĩ kĩ đến mức nào hả anh? Anh suy nghĩ cho ai? Anh suy nghĩ làm gì để cuối cùng, anh khiến em suy sụp vì 1 việc mà anh đã suy nghĩ rất kĩ?
    - ..........
    - Vì suy nghĩ kĩ nên anh mới nói anh thương em nhưng anh yêu bản thân mình hơn sao? Vì suy nghĩ kĩ nên anh mới nói anh cố gắng nhiều, anh xứng đáng với 1 người cũng biết cố gắng như anh chứ ko phải là em sao? Anh còn mang cả chuyện em ko được bằng khá ra để nói nữa. Sao anh ko nói thẳng luôn là anh thấy gia đình em, tương lai em ko xứng đáng với anh?
    - Anh ko nghĩ vậy, em có cần suy diễn đến mức đó ko?[​IMG] - hắn ko im lặng nữa
    - Đó là tất cả những điều anh nói, vậy anh muốn em phải nghĩ thế nào?
    - Anh nói nhưng anh ko nghĩ như vậy. Đó là do em suy diễn thôi.
    - Em ko tranh cãi với anh. Anh đã nói như thế thì em sẽ nghĩ vậy. Nếu anh là em, anh cũng nghĩ như em thôi!
    - .......... – lại im lặng
    - 2 tuần nay, cứ mỗi lần nghĩ đến đêm hôm đó, em lại đau lòng ko tả nổi. Chưa bao giờ em cảm thấy mất lòng tin đến thế.
    - ..........
    - 2 tuần nay, anh cứ luôn miệng nói với em Anh còn lâu lắm mới cưới vợ, tuổi anh ko cưới sớm được đâu”. Anh àh, anh nói điều đó để làm gì vậy? Anh quen em mà anh lại nói thế thì em phải làm sao? Nói thế thì chẳng khác nào anh nói luôn Anh quen cho vui thôi, giờ mà có công việc ổn định, có tiền đầy đủ thì anh cũng ko cưới em đâu!”. Quen nhau mà nói vậy thì thôi, thà anh đừng quen
    - ..........
    - Em chưa bao giờ ép anh cưới, vả lại mình còn trẻ lắm, em cũng chưa muốn lấy chồng đâu. Nhưng như vậy ko có nghĩa là em yêu cho vui đâu! Em cần 1 mối quan hệ nghiêm túc để đến khi 2 đứa có đủ điều kiện, đủ khả năng cả về vật chất lẫn tinh thần, thì sẽ cưới luôn.
    - ..........
    - Tóm lại, em chỉ muốn nói để anh hiểu là em ko yêu cho vui, em ko thích chơi trò chơi tình cảm, em cũng ko thích lãng phí thời gian. Anh chỉ cần trả lời cho em biết, anh có thật sự muốn quen nghiêm túc hay ko, vậy thôi.
    - Được rồi, em cho anh thời gian suy nghĩ. Tối nay anh sẽ gọi lại để trả lời cho em
    Suy nghĩ…?!?[​IMG]
    Em cứ ngỡ chuyện này chẳng có gi phải suy nghĩ.
    Việc nghiêm túc hay ko mà hắn cũng phải suy nghĩ hay sao?
    PS: Có lẽ mấy thím sẽ thắc mắc vì sao mà em nhớ kĩ những đoạn hội thoại đến thế. Vậy thì e cũng nói luôn, trước em có bảo là mỗi lần chuẩn bị nêu ý kiến, nói quan điểm, em đều phải take note hết ra giấy cứ như là chuẩn bị thuyết trình í. Và toàn bộ cuộc nói chuyện hôm đó đã được e take note ra kín cả 3 trang vở đấy ạh. Hôm nay review, e chỉ lấy vở ra chép lại thôi

    NHAN DINH BONG DA CHINH XAC NHATTIN NHANHTIN NHANH BONG DACA CUOC BONG DAKET QUA BONG DA

Chia sẻ trang này