1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một chút niềm vui nho nhỏ chap 32:

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 29/05/2014.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    CHAP 32: Ngày hắn đi - 15/8/2013
    Hắn chuẩn bị dọn đi, và em chỉ còn được ở bên hắn đúng 5 ngày.
    5 ngày, nghe sao mà ngắn ngủi đến thế
    5 ngày... Em trân trọng đến từng giây... từng phút...
    ..........................
    Em và hắn cùng coi Masterchef US season 3
    Coi cái show này mà ko có cái gì nhai thì dễ ức chế lắm, nên 2 đứa cứ chuẩn bị sẵn đồ ăn, vừa coi, vừa nhóp nhép
    Hắn của em rất khoái Joe, đặc biệt là cái ánh mắt lạnh như băng của anh í. Mỗi lần thấy Joe lườm nguýt là hắn lại bắt chước hệt như vậy. Joe đúng là cái hình tượng lạnh lùng very cool mà hắn hướng đến
    Hắn của em ghét Ryan. Thấy Ryan chơi xấu Christine, hắn rủa “Thằng này mà dám đến Việt Nam thì biết tay với ông
    Em thì thích anh Josh. Mỗi lần thấy anh í thì em cứ “Ôi, anh Josh... anh Josh của iem...
    Thật ra e ko cuồng Josh đến thế, cơ mà mỗi lần em gọi tên anh ấy là hắn lại lườm nguýt, nhìn cái vẻ mặt của hắn buồn cười quá nên em cứ thích trêu hắn thôi.
    Lắm lúc ghét quá, hắn còn hạ bệ anh Josh “Nhìn đen đen dơ dơ thấy gớm”, hay “Cái bọn đó được cái trym to chứ có khỉ gì đâu mà khoái”. Cơ mà mặc kệ, hắn càng tỏ thái độ thì e càng thích ghẹo. Thế là hắn đè đầu em đạp cho mấy cái vì cái tội mê zai.
    Nếu hắn có đọc được thì… anh ơiiiiii… anh Josh của em tự tử mất rồi, oazz oazzz oazzzzzzzz
    ..........................
    Ngày hắn đi, em và hắn còn ráng coi cho hết tập chung kết. Nhiều lúc vừa coi, hắn vừa choàng tay ôm em, có lúc lại nằm lên chân em, có lúc lại quay qua thơm em 1 cái... Em chẳng nói gì, cũng chẳng phản ứng gì, nhưng mà... em thấy hạnh phúc lắm. Bình yên đến lạ lùng.
    Em ước, phải chi hắn đừng đi. Phải chi hắn cứ ở mãi bên em như thế. Phải chi.......
    ..........................
    Ngày hắn đi, AX gọi cho em.
    Hắn đứng đó, nhưng cứ mặc kệ, ko tỏ thái độ hay phản ứng gì cả.
    Hắn nói
    - Anh nghĩ em biết phải cư xử như thế nào. Anh tin em, nên ko quan tâm chuyện AX nữa
    Em ậm ừ cho qua chuyện, cơ mà em hiểu 1 điều: hắn ko quan tâm ko phải vì hắn tin em, mà đơn giản chỉ vì hắn ko quan tâm nữa. Và, nếu AX và em giữ mối liên lạc như vậy thì hắn với ex nhắn tin, gặp gỡ cũng là chuyện bình thường mà thôi
    - Anh sẽ còn liên lạc với cT chứ?
    - Ko
    - Nếu cT liên lạc với anh thì sao?
    - Thì tuỳ em
    - Tuỳ em là sao?
    - Là em nói sao thì anh làm thế, vậy thôi!
    Thật sự, đó ko phải là điều em mong chờ.
    Em ko phải mẹ hắn, em ko thể bắt hắn làm thế này hay thế kia, cũng ko thể suốt ngày bên cạnh hắn, quản lý hắn được. Em chỉ mong nghe được 1 quyết định của hắn, VD như “Anh sẽ ko liên lạc với T nữa”, hay “Nếu T có nt thì anh cũng ko trả lời”.
    Em thật sự mong hắn nói như vậy chứ chẳng phải “em nói sao thì anh làm thế
    ..........................
    Ngày hắn đi, em bị đau. Mỗi lần đau lên, em lại xuýt xoa với hắn
    - Anh ơi, em đau quá, chắc sắp die tới nơi roài
    - Ở nhà theo dõi vài hôm rồi đi khám nha em – hắn cũng tỏ ra quan tâm và dặn dò em như thế
    ..........................
    Ngày hắn đi, em vội vã mang hết quần áo của hắn ra kiểm tra. Em đơm lại mấy cái nút áo, khâu lại mấy cái túi quần...
    Hắn của em ko thích mặc áo khoác. Hắn chỉ mặc áo len thôi. Hắn có 2 cái áo len, cơ mà có 1 áo bị rơi nút mà em vẫn chưa tìm được để đơm lại. Ko biết bây giờ hắn đã nhờ được ai đơm giúp chưa...?
    ..........................
    Ngày hắn đi, em làm món nghêu hấp xả cho hắn. Hắn thích ăn món đấy lắm.
    Em chuẩn bị đi mua nghêu thì hắn đưa tờ 200k
    - Em lấy tiền anh mua nè
    - Thôi, em có rồi
    - Lấy đi, mua để đổi tiền lẻ cho anh
    Em mua hết 60k, còn 140k mà em quên chưa trả lại cho hắn. Và đến tận hôm nay, trong bóp em vẫn luôn để sẵn 140k...
    ..........................
    Ngày hắn đi, em test lại trí nhớ của hắn
    - Mỗi ngày anh được hút bao nhiêu điếu?
    - 5 điếu
    - Cái gì? Thiệt ko?
    - ...........
    - Ai cho anh hút 5 điếu hả?
    - Ủa, vậy chứ mấy điếu ta?!?
    - 4 điếu!
    - Àh àh, 4 điếu
    - Nhớ nha anh, 4 điếu thôi, khi nào đi nhậu hay đánh cờ thì mới được 5 điếu đó
    - Nhớ rồi!
    ..........................
    Ngày hắn đi, em đứng ngay cửa, vẫy vẫy tay
    - Anh ơi, mai em chạy qua anh rồi mình đi ăn chung nhaaaa
    - Ừh – hắn gật đầu rồi vội vã bước đi
    ..........................
    Ngày hắn đi, em cười thật tươi
    Bước vào phòng, em lặng lẽ ngồi vào 1 góc, nhìn lại cái tổ ấm của mình...
    Em nhớ cái ngày 2 đứa đi mua xoong nồi chén bát, nhớ cả lúc chú đưa ga mang bình ga đến, lắp vào, em cứ mừng ríu cả đít “Anh ơi, đầy đủ tiện nghi quá, muốn ăn gì cũng có thể tự nấu rồi. Hehe, thiệt là thích. Đúng là 1 gia đình rồi!
    Em nhớ mỗi đêm trải chăn ngủ, em sẽ trải tấm màu xanh phía dưới, trải tấm màu đỏ (mà em và hắn mới mua) phía trên, còn tấm màu vàng thì dùng để đắp. Mà hắn của em dễ thương lắm, đêm nào ngủ cũng kéo hết chăn, làm em nằm mà cứ co ro mãi, nên em phải nằm sát hắn, ôm hắn để ké tí hơi ấm...
    Em nhớ lúc em đang lau nhà mà hắn cứ đứng trước mặt, em lườm hắn, ra dấu bắt hắn bước lên lầu, thế mà hắn cứ tưởng em bảo hắn đi lấy chăn gối, vậy là hắn tí tởn “Lấy con sâu! Lấy con sâu!” (Gối của em hình con sâu) rồi nhún nhảy chạy lên cầu thang với cái điệu bộ y như đứa con nít vừa được giao cho 1 nhiệm vụ cực kì quan trọng
    Em nhớ thói quen “trong nhà chỉ mặc quần sịp” của hắn. Em nhớ hình ảnh hắn ngồi thái rau quả để giúp em nấu ăn. Em nhớ cái tật rung đùi của hắn. Em nhớ quần con cua mà hắn thường hay mặc.......
    Em cứ ngỡ hắn sẽ mãi mãi bên em
    Em cứ ngỡ đây là gia đình của mình rồi
    Thế mà bây giờ......
    Kệ giày cũng thiếu đi đôi giày của hắn
    Chăn mền cũng chỉ còn lại 2 tấm
    Cả phòng mất đi tiếng cười đùa vui vẻ...
    Sau những nụ cười vờ như ko thấy sự lạnh nhạt của hắn, cuối cùng, em trở lại đây - cái nơi 2 đứa đã từng hạnh phúc – giờ chỉ còn mình em
    Quote:
    Từ sâu trong đôi mắt này, anh hờ hững ko như bao ngày
    Phải chăng nơi chốn đây, để anh vội đến và rồi vội đi?
    Phải chi anh thấu hiểu rằng em đã yêu anh rất nhiều?
    Nói đi anh người ơi giờ anh muốn em phải sống sao!
    ...
    Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm, em vẫn đứng đây chờ anh đi tìm
    Lúc anh ko còn ai hết, hãy ở yên em sẽ đi kiếm
    Bởi em yêu người vô cớ, vì đã lỡ nhận hết đau buồn
    Nói đi anh người ơi giờ anh muốn em phải sống sao!
    TIP BONG DA MIEN PHI HANG NGAY TIP BONG DA UY TIN TIP BONG DA CHINH XAC NHAT TIP BONG DA CHAT LUONG VIET NAM TIP BONG DA HANG DAU VIET NAM TIP BONG DA

Chia sẻ trang này