1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

một chút thơ cho lúc buồn>>.......

Chủ đề trong 'Tuyên Quang' bởi rangkhenh1285, 14/06/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Chuyện cổ tích về loài người
    Trời sinh ra trước nhất
    Chỉ toàn là trẻ con
    Trên trái đất trụi trần
    Không dáng cây ngọn cỏ
    Mặt trời cũng chưa có
    Chỉ toàn là bóng đêm
    Không khí chỉ màu đen
    Chưa có màu sắc khác.
    Mắt trẻ con sáng lắm
    Nhưng chưa thấy gì đâu!
    Mặt trời mới nhô cao
    Cho trẻ con nhìn rõ
    Màu xanh bắt đầu cỏ
    Màu xanh bắt đầu cây
    Cây cao bằng gang tay
    Lá cỏ bằng sợi tóc
    Cái hoa bằng cái cúc
    Màu đỏ làm ra hoa
    Chim bấy giờ sinh ra
    Cho trẻ nghe tiếng hót
    Tiếng hót trong bằng nước
    Tiếng hót cao bằng mây
    Những làn gió thơ ngây
    Truyền âm thanh đi khắp
    Muốn trẻ con được tắm
    Sông bắt đầu làm sông
    Sông cần đến mênh mông
    Biển có từ thuở đó
    Biển thì cho ý nghĩ
    Biển sinh cá sinh tôm
    Biển sinh những cánh buồm
    Cho trẻ con đi khắp
    Đám mây cho bóng rợp
    Trời nắng mây theo che
    Khi trẻ con tập đi
    Đường có từ ngày đó.
    Nhưng còn cần cho trẻ
    Tình yêu và lời ru
    Cho nên mẹ sinh ra
    Để bế bồng chăm sóc
    Mẹ mang về tiếng hát
    Từ cái bống cái bang
    Từ cái hoa rất thơm
    Từ cánh cò rất trắng
    Từ vị gừng rất đắng
    Từ vết lấm chưa khô
    Từ đầu nguồn cơn mưa
    Từ bãi sông cát vắng...
    Biết trẻ con khao khát
    Chuyện ngày xưa, ngày sau
    Không hiểu là từ đâu
    Mà bà về ở đó
    Kể cho bao chuyện cổ
    Chuyện con cóc, nàng tiên
    Chuyện cô Tấm ở hiền
    Thằng Lý Thông ở ác
    Mái tóc bà thì bạc
    Con mắt bà thì vui
    Bà kể đến suốt đời
    Vẫn không sao hết chuyện.
    Muốn cho trẻ hiểu biết
    Thế là bố sinh ra
    Bố bảo cho biết ngoan
    Bố dạy cho biết nghĩ:
    Rộng lắm là mặt bể
    Dài là con đường đi
    Núi thì xanh và xa
    Hình tròn là trái đất...
    Chữ bắt đầu có trước
    Rồi có ghế có bàn
    Rồi có lớp, có trường
    Và sinh ra thầy giáo
    Cái bảng bằng cái chiếu
    Cục phấn từ đá ra
    Thầy viết chữ thật to:
    Truyện loài người trước nhất.
    (XQ)
  2. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Con yêu mẹ
    - Con yêu mẹ bằng ông trời
    Rộng lắm không bao giờ hết
    - Thế thì làm sao con biết
    Là trời ở những đâu đâu
    Trời rất rộng lại rất cao
    Mẹ mong, bao giờ con tới!
    - Con yêu mẹ bằng Hà Nội
    Để nhớ mẹ con tìm đi
    Từ phố này đến phố kia
    Con sẽ gặp ngay được mẹ
    - Hà Nội vẫn còn rộng quá
    Nào những phố gần phố xa
    Các đường như nhện giăng tơ
    Gặp mẹ làm sao gặp hết.
    Con yêu mẹ bằng trường học
    Cả ngày con ở đấy thôi
    Lúc con học, lúc con chơi
    Là con cũng đều có mẹ.
    - Những tối con về nhà ngủ
    Thế là con lại xa trường
    Còn mẹ phải ở một mình
    Thì mẹ nhớ con lắm đó.
    Tính mẹ cứ là hay nhớ
    Lúc nào cũng muốn bên con
    Nếu có cái gì gần hơn
    Con yêu mẹ bằng cái đó.
    - À mẹ ơi có con dế
    Luôn trong bao diêm con đây
    Mở ra là con thấy ngay
    Con yêu mẹ bằng con dế.
    (XQ)
  3. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Mẹ và con
    Viết cho Tuấn Anh
    - Mẹ ơi, bông hoa kia
    Là của ai hở mẹ?
    Cái màu xanh trên cửa
    Kia nữa là của ai?
    - Của con đấy con ơi
    Đều của con tất cả
    Cái màu xanh trên cửa
    Cái bông hoa cuối vườn
    Ông mặt trời chiều hôm
    Tiếng chim kêu buổi sáng
    Cái mặt ao lặng lặng
    Có con cá đang bơi
    Cái dòng sông trôi trôi
    Có con thuyền mới đỗ...
    Là của con cả đó
    Cả mẹ cũng của con.
    Con ôm mẹ con hôn:
    - Của con sao nhiều thế?
    - ừ của con nhiều quá
    Nhưng mẹ lại nhiều hơn
    Vì tất cả của con
    Mà con là của mẹ
    30-1-1972
    (XQ)
  4. Redtulips

    Redtulips Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2008
    Bài viết:
    3.766
    Đã được thích:
    175
    Có một thời như thế - Xuân Quỳnh
    Có một thời vừa mới bước ra
    Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
    Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
    Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
    Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia.
    Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
    Trang nhật kí xé trăm lần lại viết
    Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
    Có một thời ngay cả nỗi đau
    Cùng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
    Mơ ước viển vông, niềm vui thơ dại
    Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
    Và tình yêu không ai khác ngoài anh
    Người trai mới vài lần thoáng gặp
    Luôn hi vọng để rồi luôn thất vọng
    Tôi đã cười đã khóc những không đâu
    Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
    Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...
    Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
    Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
    Chi chút thời gian từng phút từng giờ
    Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
    Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
    Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.
    Tôi đã đi mấy chặng đường xa
    Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
    Niềm mơ ước gửi vào trang viết
    Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
    Em yêu anh hơn cả thời xưa
    (Cái thời tưởng chết vì tình ái)
    Em chẳng chét vì anh, em chẳng đổi
    Em cộng anh vào với cuộc đời em
    Em biết quên những chuyện đáng quên
    Em biết nhớ những điều em phải nhớ
    Hoa cúc tím trong bài hát cũ
    Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
    Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
    Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.
    ......
    Chết thật! Ngay cả cái diễn biến như đoạn tô vàng giờ cũng không còn đúng với mình nữa. Thế mà có thời gian mình tâm đắc với những câu ấy thế!
    Chẳng nhẽ mình đã già hơn cả bà già rồi hay sao?
  5. blue_bell

    blue_bell Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/10/2004
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    Thanks 2 bạn vì tự dưng làm tuổi thơ mình sống dậy, đúng vào mùa hạ (vc hai bác XQ với LQV có cách cảm nhận mùa hạ thật tuyệt vời). Mình không đọc nhiều, chẳng nhớ nhiều, chỉ thấy tụi bạn mình, đứa nào thích thơ XQ thì y như rằng sẽ thích cả Onga Becgon.
  6. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
     
    Bạn bù beo có nhận xét tinh tế thật !
  7. blue_bell

    blue_bell Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/10/2004
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    Gửi Quy Nhơn
    (Tặng một bác sĩ PTTK)
    Quy Nhơn yên bình, Quy Nhơn lung linh
    Em lặng bước trên cầu Nhơn Hội
    Thoáng chút gì trôi qua tay, bối rối
    Giữa thanh thản lòng mình, em ngước nhìn anh...
    Anh bộn bề, tất tả trước bình minh
    Áo trắng. Găng tay. Khẩu trang. Bệnh án
    Ánh mắt, nụ cười thanh bình, lấp lánh
    Nét tự hào
    Rạng rỡ
    Niềm vui.
    Hà Nội một chiều chớm thu anh ơi
    Nhớ
    Rất nhớ đêm Quy Nhơn xưa ấy,
    Ở nơi cát vàng, biển xanh, anh có thấy
    Chút nắng thu hồng em gửi với ngàn mây...
    Hà Nội, tháng Bảy 2009
    Bài thơ đó, Tèo thích đọc thì vào mà đọc, nhưng cấm cười bạn đấy.
  8. Tony_Teo_ban_ca_keo

    Tony_Teo_ban_ca_keo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    0
    vỗ đùi phát! Hay! Dưng mà chưa thấy hình tượng cây viết (miền Bắc gọi là cái bút) trong bài thơ này.
    Chờ phần hai.
  9. blue_bell

    blue_bell Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/10/2004
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    trời ơi thơ thẩn kiểu cóc cụ với ễnh ương mà, hình tượng "cây viết" đâu có nằm ở đây được hả bạn hiền.
    Cái chính là hai bạn í nghe thấy kèng kẹc với uôm uôm là nhận ra tiếng nhau, gật gù với nhau, nhẩy
  10. Tony_Teo_ban_ca_keo

    Tony_Teo_ban_ca_keo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    0
    Nếu ko ra được tuyển tập thì làm 1 chùm thơ đi nhẩy???

Chia sẻ trang này