1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

một dại khờ ...một tôi...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi bonghonghoangdai943, 15/09/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bonghonghoangdai943

    bonghonghoangdai943 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    một dại khờ ...một tôi...

    Tôi cảm thấy khó thở trong ***g ngực ,tôi đã khóc ,khóc cả một buổi trưa mà không biết mình khóc cho cái gì ,khóc vì cái gì ....Tôi thấy mệt mỏi ,muốn quên tất cả để có thể thanh thản sống ...Liệu có đuwọc không vậy tôi ơi...?

    Đêm qua về muộn ,cô em gái nhỏ có vẻ không hài lòng ...hiểu và thương em đã quá lo cho chị ...Nhưng em ơi ,hãy cú để chị sống cho những gì chị cho là có thể ...chị mệt lắm rồi và chị đang muốn buông suôi tất cả ...Liệu có đưọc không...?

    Nếu bây giờ được say tôi cũng muốn chìm đắm trong những đê mê men nồng đó mặc dù tôi sợ cảm giác say và sợ nhìn thấy người say ...nhưng tôi say rồi đâu nhìn được ai say nữa mà sợ...Những đè nặng cuộc đời những ưu tư thường nhật gậm nhấm tháng ngày tôi đang sống ,đốt cháy những yêu thương vốn có con người ..tôi trai lì và tôi chỉ muốn khóc ....Liệu có bao giờ nước mắt cạn không...?

    Tôi là ai...?Là tôi hay là một hình hài của tôi ..những nhiệt huyết căng tràn của tuổi 20 đâu rồi ...?tôi không biết nữa ,hình như nó đã mất tăm ...Hai nửa con người rằng xé nhau....tôi sợ ....Tôi sợ phải cười khi lòng nặng trĩu ,...tôi sợ lặng thinh người khác dành cho tôi ...tôi sợ lặng lẽ ánh mắt anh ....tôi sợ..Thế mà ...vẫn cứ như một guồng quay ...những sợ hãi đó vẫn ập đến ....và tôi vẫn muốn được khóc ...khóc để quên hay khóc đê nhớ ..chính tôi cũng không biết nữa rồi....Liệu đêm về có thể ngủ yên.....?

    Tôi muốn nghỉ ngơi ,muốn đươc đứng trước một nơi rộng lớn để gào thét ,.....hiếm hoi quá ...có lẽ nào tôi dang trượt dốc và dang chênh vênh trên chính những nấc thang tôi đã đạt được.Anh vẫn đến kéo em vào lòng với vòng tay siết chặt ...nhưng nhiều lúc em muốn mình đừng gặp nhau nữa để khỏi phải thấy nhau trong bề bộn cuộc đời như vậy ....Thế nhưng có được bao lâu khi nỗi nhớ cứ ào đến mỗi lúc một nhiều ,sự cô đơn hiu quạnh đang gặm nhấm ...Liệu .có bao giờ anh hiểu điều đó trong em ...?
  2. bonghonghoangdai943

    bonghonghoangdai943 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Anh đến ...
    Hỏi vì sao em như thế ...không sao...nhiều lúc vẫn thế mà....
    Nước mắt em rơi ...lặng lẽ anh nhìn thấy ....cuộc đời có những nỗi lo....
    Đêm qua say....đã từng ước được say ....đến lúc say càng sợ thậm tệ....những đê mê men nồng đó chỉ làm người ta thêm tỉnh táo mà thôi...Muốn quên tất cả ... thế là uống ,uống với bất cứ lý do gì miễn là uống để có thể say.....đúng là ....
    Lúc nào đó em muốn khóc ...cứ để em khóc ....khóc để nhẹ nhàng hơn ...sau mỗi cơn mơ tỉnh lại ..yêu cuộc sống hơn ...
  3. bonghonghoangdai943

    bonghonghoangdai943 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Không nên nói khác rằng đã có lúc muốn không còn tồn tại để không còn phải nhìn thấy những điều không muốn nhìn...uh,Chậc lưỡi chết cũng chẳng dễ như người ta tưởng ....Mấy hôm nay mệt ...hình như cũng chẳng làm được gì hơn ....đang trượt dốc thậm tệ ...vẫn có anh bên cạnh lôi em lên một chút ....
    Từ bao giờ không biết nữa sợ cái lạnh lẽo của căn phòng ..không dám ở lại một mình hay là không muốn ..?Lại chịu nốt ...cái tôi gan lỳ của ngày xưa chạy mất tăm ....giờ đây tôi cũng chỉ yếu mềm như bất cứ ai....không hơn không kém ...
    Thấy cuộc đời có những nỗi lo...
  4. bonghonghoangdai943

    bonghonghoangdai943 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Người ta cần và người ta muốn....tôi có cần và có muốn không...?tôi lần mò trong đầu xem có cần cái gì không?chẳng cần ,không muốn ....tôi lặng yên một mình trong góc nhỏ của tôi...
  5. bonghonghoangdai943

    bonghonghoangdai943 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    em lại khóc mất rồi ...Lúc nhận được sms của anh ,em khóc ...Lúc nói truyện với anh ...em khóc ....Lúc điện thoai cho anh ...em cầm lòng để nước mắt khỏi rơi....Bây giờ không có anh ...em lại thấy sống mũi cay cay....có lẽ em chưa bao giờ như thế ....mà sao nhỉ ..>không biết là em khóc vì cái gì...?
    "anh đang ơ chỗ Linh nhà cô,em có lên đây chơi không?"Muốn bảo là có nhưng rồi đành phải nói là em bận học .Em luôn muốn gần anh ,hình như em không bao giờ muốn xa anh dù chỉ là một chút ,có thể chỉ cần nhìn thấy anh thôi em sẽ không còn phải băn khoăn cho những nhọc nhằn cuộc sống như thế này .em khó hiểu ,khó hiểu với chính bản thân em .Khoảng thời gian gần đây em thực sự thấy nặng nề ....có lúc anh đã tưởng giữa chúng mình có việc gì ...không có gì hết chỉ là tại em mà thôi .Em chưa bao giờ và không bao giờ muốn anh nhìn thấy em như thế này trong tình trạng này .....Anh cũng đã có quá nhiều vướng bận rồi ,em không nên làm anh phải lo lắng cho cả em nữa ..em cần thời gian để vượt qua những khó khăn lúc này .Ngày trước anh có lần đã hỏi em "hình như em không chịu được những cú sốc tình cảm " có lẽ nào thế chăng?Em tìm mọi cách để thay đổi tâm trạng này ...em đi chơi ,đi ăn uốnh ,đi lang thang ,đi mua sắm .....kết quả là gi? không thể khá hơn ....vẫn tâm trạng trĩu nặng đó ....Điều hay ho nhất em có thể nghĩ ra là ngủ thật nhiều ...càng tồi tệ kinh khủng ....không thể ngủ được những lúc muốn ngủ và không thể tỉnh táo được những lúc muốn tỉnh táo .....cái đầu em đến nổ tung lên mất thôi....
    dù em có viết bằng nick nào anh vẫn có thể nhận ra ...em cũng không biết có nên giấu anh những suy nghĩ vớ vẩn này nữa không ?Em thực sự thấy đau đầu.....em cần một cái gì đó mới mẻ để sống tốt hơn....Nhưng em không cần và chẳng muốn thì biết làm sao...?
    Ngày hôm nay đã nhận được một cơ số những cú điện thoại ,định tắt máy nhưng lại sợ mẹ gọi mà không liên lạc được thế là lại bật máy lên....Khờ khạo khi cái máy điện thoại nhiều lúc muốn quẳng nó đi ..thật là phiền toái ....Mọi người rủ đi ăn chơi nhay múa tối nay ở trường kiến trúc ...lại điện thoại ...cũng định đi ...nhưng không có hứng ....bế tắc trong suy nghĩ ....Hằng cũng nhận thấy điều đó nhưng chẳng làm được gì hơn....hi vọng rằng ngày mai khi tỉnh dậy không còn cảm thấy thế này nữa ...
    Ngày mai...chủ nhật...cuối tuần ....những dự định còn bỏ ngỏ....
  6. xinhxinhnhacvien85

    xinhxinhnhacvien85 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/05/2002
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Bạn ạ!Tâm trạng của bạn phần nào đó giống tôi ghê gớm.Những lúc như thế này tôi chỉ muốn bỏ đi đâu thật xa để cho đầu óc được thanh thản và ko còn phải suy nghĩ nữa.Hoặc đến 1nơi nào vắng vẻ,rộng rãi rồi la hét.Cứ ở trong hà nội chật hẹp với bề bộn cuộc sống lo nghĩ,chắc tôi và bạn giống nhau cùng sắp điên mất.
    Nhưng dù sao ta vẫn phải sống,tương lai còn đang ở phía trước.Phấn chấn lên phải ko?híc
    Những lúc như thế này tốt nhất nên đi chơi với bạn bè nhỉ,hoặc lao đầu vào công việc,học hành,thể dục thể thao cũng bớt được đấy!
  7. bonghonghoangdai943

    bonghonghoangdai943 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Thật sự tồi tệ trong suy nghĩ ...không công bằng với chính bản thân....chiều qua đã tắt máy và lang thang ..tìm một chút gì đó lạ lẫm để thay dổi tâm trạng ...không ổn lắm ...kết thúc là lại quay về bến đỗ đầu tiên...kinh khủng ...Mỗi ngày phải nghe điện thoại của mẹ ...lạnh người nhao ra khỏi những cơn vui...chỉ ập đến là nặng nề cuộc sống ....sợ và không muốn tiếp tục ...có hèn nhát không khi biết mình có thể mà không làm...đâu ai trả lời được ngoài chính bản thân.....
    Em đã hứa với anh là sẽ không buồn ,sẽ không khóc ...em xin lỗi ...khó quá anh ơi...Đừng quá bận tâm về những gì bây giờ em đang trải qua...Vấn đề chỉ là em cần thời gian để cân bằng và chấp nhận một số việc em không muốn chấp nhận và cố hữu không chịu chấp nhận ....
    Những giấc ngủ chập chờn vẫn tiếp diễn ...hình như chỉ ngủ khi không thể thức được nữa ..ru mình vào đêm ..không bình yên như mình tưỏng ...không muốn học ,không muốn chơi ,...nằm lặng lẽ trong phòng với những suy nghĩ linh tinh ...snág nay trở dậy thấy mình kiệt sức thật sự ....Hình như mình gầy và xanh đi nhiều ...không còn muốn nhìn ngắm mình trong gương nưa rồi ....làm sao đây ?ngày trước muốn lớn thật nhanh ...giờ đây chỉ muốn làm một đứa trẻ nhỏ với những mơ ước lung linh sắc màu ...chưa phải cảm nhận những nỗi đau...
    mặt trời vẫn luôn chiếu sáng mỗi bình minh ..nó không chờ ai ..không ai cả...
    Được bonghonghoangdai943 sửa chữa / chuyển vào 09:29 ngày 25/09/2006
  8. putinvietnam

    putinvietnam Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    368
    Đã được thích:
    0
    Nguy hiểm rồi đấy nhé...Anh ko bận tâm làm sao được chứ ??? Gắng lên đi em...
  9. bonghonghoangdai943

    bonghonghoangdai943 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Cảm giác nặng trĩu này sẽ không còn tồn tại lâu nữa....mông lưng nghĩ trong đầu la như thế ...nhưng cũng chưa dãm chắc điều gi...?chấp nhận hay phải chấp nhận đây ....?cứu vãn hay buông suôi....?một lô những câu hỏi không thể tìm được câu trả lời trong lúc này .....không thể tích cực hơn trong suy nghĩ ............chỉ thương anh cứ phải nhìn em trong tình trạng này ...em xin lỗi...
  10. bonghonghoangdai943

    bonghonghoangdai943 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    hôm nay trời lạnh đấy .em ra ngoài nhó mặc áo ấm nhé ....
    cảm ơn anh nhiều vì luôn ở bên em....Nếu không có anh ,em cũng chẳng biết bây giờ mình thế nào ..mình muốn gì và cần gì ..nhưng như một sự bù đắp cho cuộc đời ..em có anh ..có niềm tin chúng mình hướng tới ...em đang cố để vượt qua quãng thời gian khó khăn này ...rồi sẽ qua....

Chia sẻ trang này