1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một góc cho thơ nha !

Chủ đề trong 'Cần Thơ' bởi Math, 15/05/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nghung

    nghung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Tôi có người để nhớ đến tương tư (thơ Du Tử Lê)
    Dè sẻn mấy viên kẹo kia cũng hết
    như trăm năm ta sống được bao ngày
    tôi trở về dò lại dấu mưa bay
    cây thương tích quay lưng làm mặt lạ
    Không ai nói vì không ai biết cả
    em ở đâu? Tình tôi nữa, ở đâu?
    riêng lũ chim câu nghiêng má, chụm đầu
    kể nho nhỏ chuyện tình yêu thánh nữ
    Tôi trở lại, ngồi đây và giả dụ
    như em vừa ở đó mới đi ra
    người khuất rồi nhưng mộng vẫn chưa xa
    trái tim vẫn đợi tôi về gõ cửa
    Em xa bạn mà thương ghê - rõ khéo!
    (có ai nhờ tôi nói hộ ai đâu)
    chỉ mình tôi đi, lầm lũi, kêu cầu
    viết nhăng cuội, thở than cùng bóng tối
    Gương chung thuỷ với lược đời, hãy chải
    cho dài thêm nao nức ở trong tôi
    cho tình bền dù người chẳng rẽ ngôi
    mà vẫn thẳng đường đi vào vĩnh cửu
    Tha thiết quá, khiến tôi thành bận bịu
    đến tức cười vì chỉ ngóng, trông thôi
    tin không về. Tôi cúi hỏi bàn tay
    buồn ghê nhỉ. Ngón nào đang thở dốc?
    Tình đã ngọc nên sầu tôi cũng ngọc
    trên nương-rau-ân nghĩa cửa muôn đời
    em bảo tôi "gieo máu lửa khắp nơi"
    gớm ! kinh khủng. Người đâu mà ác thế
    Cây có bóng. Thú có rừng để ở
    tôi có người để nhớ đến tương tư
    đã nhủ lòng mãi mãi chỉ.....ai cơ
    nhưng vẫn hỏi:- thực ư ngày tháng ấy?
    Thư vạn dặm mà hương lừng giấy mới
    Em vì tôi từ chối mọi thiên đàng
    Tôi vì em thập tự giá xin mang
    đi suốt kiếp với Tin Mừng sáng dội
    Xanh thêm nữa cho tình ta bát ngát
    dìu nhau đi - cho thấy lại chân trời
    gọi tên nhau - cho biển hết bồi hồi
    hôn nhau nữa - cho đời sau... có sử
    Nhưng tất cả đã thành lời chúc dữ
    vì em đi, chim cũng bỏ tôi về
    mây bỏ trời. Mưa rủ nắng bay đi
    tôi ở lại nhâm nhi niềm tuyệt vọng
    Lo biết mấy: em cực kỳ bé bỏng
    như nụ hoa chưa hé nhận ơn đời
    như sương mai còn lấp lánh mắt người
    (con nai nhỏ mang thơ về xứ lạnh)
    Vâng bé bỏng. Hiểu gì đâu cô quạnh?
    ngựa tan đàn. Chim lẻ bạn kêu sương
    nên tình em: sách ước viết nghìn chương
    còn chưa đủ. Nhắc chi phần mộ lấp
    Ngọc tinh khiết với tôi là thứ nhất
    và cuối cùng cho một cõi hoang vu
    em về mau. Cửa hẹp đó đang chờ
    và nhận lấy tình yêu người tuẫn đạo
    Nhờ chủ đề này mà tui mới bắt đầu chú ý đến thơ, cám ơn cụ Math
    Tôi hát bài ca ngợi ca cây lúa
  2. nghung

    nghung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Si mê
    Có phải em là người tôi mơ ước
    Từ khi tôi mới chậm chững yêu đương
    Hay tôi đã khéo tu từ kiếp trước
    Để hôm nay được gặp gỡ người thương.
    Tôi xin hàng giờ ngồi trong im lặng,
    Thu hình em vào đáy mắt cô đơn.
    Tôi xin lấy sắc tươi hồng của nắng
    Tô cho ngày gặp gỡ đẹp mầu hơn.
    Da em trắng hay là mầu bạch ngọc,
    Miệng em cười hay bình rượu đê mê,
    Xin cứ trao dù là ly độc dược
    Hỡi thiên thần tôi khát vọng si mê.
    Sẽ được đi về cùng trên lối ngõ,
    Về nơi hạnh phúc mỗi buổi hoàng hôn
    Hay ôm chặt lấy (hình) người yêu bé nhỏ
    Ghim vào lòng thất thểu bước tha hương.
    (thơ Đào Tiến Luyện)
    Tôi hát bài ca ngợi ca cây lúa
  3. Math

    Math Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/01/2002
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0

    Lặng lẽ
    Tôi yêu em nhưng chẳng nói nên lời
    Số phận em không phải dành cho tôi
    Sợ chính mình sẽ làm em đau khổ
    Hay những lúc vụng về làm mắt em lệ rơi
    Tôi chỉ đứng bên lề cuộc đời em thôi
    Và sẽ dõi theo em từng bước một
    Dù ở đâu trên vạn nẻo đường đời.
    Tôi yêu em... như thế đủ rồi
    Không đòi hỏi ước mơ chi cả
    Chỉ mong rằng em hạnh phúc mà thôi.
    Cảm ơn em, cô gái của tôi
    Đã cho tôi niềm vui cuộc sống
    Niềm vui được sẻ chia những khổ đau khó nhọc
    Được làm một chiếc bóng đơn côi
    Lặng lẽ bên em ... suốt cuộc đời.
    (Thơ : Puskin
    Dịch : Thiên An)

    "Có khi nào trên đường đời tấp nập
    Ta vô tình đã đi lướt qua nhau
    Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
    Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu."

    Đa tình như Math
  4. daubep

    daubep Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    ....box mình có vẻ toàn là nhà thơ cả nhỉ
  5. hoangduy74

    hoangduy74 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2002
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Tôi Sẽ Sang Thăm Em
    Tôi sẽ sang thăm em
    Để nhớ những mớ tóc màu củi chưa đun
    Mầu gỗ chưa ai ghép làm thuyền
    Lùa vào trong nhóm lửa
    Tôi sẽ sang thăm em
    Để những ánh mắt màu sao sáng tỏ
    Hay đôi mắt màu thóc đang say
    Màu vàng khô pha lẫn sắc nâu gầy
    Đừng nhớ những ngày còn là lúa
    Để lệ trắng như gạo mềm rơi trên tay
    Tôi sẽ sang thăm em
    Để tình yêu đừng chua cay
    Để tình yêu là sóng
    Một giòng sông gặp gỡ giòng sông
    Tôi sẽ sang thăm em
    Dù có một nhịp cầu mới mở
    Nhưng chỉ để hành quân
    Tôi sẽ sang thăm em
    - Ngay hôm nay -
    Chờ ngày mai có thể
    Chúng mình sẽ xa nhau
    Chúng mình sẽ thù nhau
    Chúng mình sẽ nhìn nhau bằng đôi mắt người
    đàn bà có tuổi
    Và giòng sông có thể dài thêm nữa với
    Bờ sông không đuổi kịp giòng sông
    Nhịp cầu đổ gãy
    Và chúng mình
    Với bốn bàn tay chết đuối
    Trên bờ sông
    Như người đàn bà suốt đời thai nghén
    Phải không em?
    Nguyễn Sa
  6. hoangduy74

    hoangduy74 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2002
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Tương Tư
    Tôi đã gặp em từ bao giờ
    kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
    kể từ gió thổi trong vừng tóc
    hay lúc thu về cánh nhạn kia?
    Có phải em mang trên áo bay
    hai phần gió thổi một phần mây
    hay là em gói mây trong áo
    rồi thở cho làn áo trắng bay?
    Có phải mùa xuân sắp sửa về
    hay là gió lạnh giữa đêm khuya
    hay là em chọn sai màu áo
    để nắng thu vàng giữa lối đi?
    Có phải rằng tôi chưa được quen
    làm sao buổi sáng đợi chờ em
    hay từng hơi thở là âm nhạc
    đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương
    Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
    đi về bằng những ngón chân thưa
    và nghe em ghé vào giấc mộng
    vành nón nghiêng buồn trong gió đưa
    Tôi không biết rằng lạ hay quen
    chỉ biết em mang theo nghê thường
    cho nên đôi mắt mờ hư ảo
    cả bốn chân trời chỉ có em.
    Nguyễn Sa

Chia sẻ trang này