1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một góc thương yêu !

Chủ đề trong 'Ninh Bình' bởi tinyeu99, 22/12/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Blueriver16

    Blueriver16 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2009
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  2. doankhucthu

    doankhucthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2008
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    0
    HOA...CHỜI ƠI!....híc...
  3. Blueriver16

    Blueriver16 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2009
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    CHỜI ƠI...HOA
    Được blueriver16 sửa chữa / chuyển vào 21:40 ngày 07/06/2009
  4. doankhucthu

    doankhucthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2008
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    BUỒN!...MỆT NHOÀI!...SUY NGHĨ Và XEM LẠI ĐI NÀO!.....
    VỘI VÀNG.

    Tôi muốn tắt nắng đi
    Cho màu đừng nhạt mất;
    Tôi muốn buộc gió lại
    Cho hương đừng bay đi

    Của ong **** này đây tuần tháng mật;
    Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
    Này đây lá của cành tơ phơ phất;
    Của yến anh này đây khúc tình si;
    Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
    Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
    Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
    Tôi sung sướng Nhưng vội vàng một nửa:
    Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
    Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
    Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
    Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
    Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
    Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
    Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
    Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lạị
    Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
    Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
    Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
    Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt....
    Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
    Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
    Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
    Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
    Chẳng bao giờ, ôi ! chẳng bao giờ nữa...
    Mau đi thôi ! mùa chưa ngả chiều hôm,

    Ta muốn ôm

    Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
    Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
    Ta muốn say cánh **** với tình yêu,
    Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
    Và non nước, và cây và cỏ rạng,
    Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
    Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
    -- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
    Xuân Diệu.
    Được doankhucthu sửa chữa / chuyển vào 01:57 ngày 08/06/2009
  5. huongnhu4

    huongnhu4 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/10/2007
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    61
    CÓ PHẢI KHÔNG...?
    Phải không em, nàng xuân?
    Chưa bao giờ đi vắng?
    Phải không anh, tình nhân?
    Chưa bao giờ, tình lặng?
    Phải không em, đào phai?
    Chưa bao giờ phai sắc?
    Phải không anh, chàng trai?
    Máu đào không hề nhạt?
    Nàng xuân vẫn cứ đi.
    Tình xuân còn hoài đó
    Người đi vẫn cứ đi
    Tình yêu hòa vào gió.
    ( 8/6/09 - Hnhu )
    Hoa đẹp. Tình hoa đẹp!
  6. doankhucthu

    doankhucthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2008
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    !!!....!!!....!!!
  7. Blueriver16

    Blueriver16 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2009
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Mang về ...trà đá ...
    HN những ngày này...sao mà NÓNG thế nhỉ!!!!!!!
  8. saobang24190

    saobang24190 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2009
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    hơ.lãng mạn quá
  9. doankhucthu

    doankhucthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2008
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    0

    Chào SAO BĂNG!...Mời dzô cùng chơi!...vui vẻ ạ!
    Không...LÃNG MẠN quá đâu bạn ạ!
    Bình Thường như..... MỌI NGÀY!...MỌI NGƯỜI!...
  10. k3lagthag

    k3lagthag Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2007
    Bài viết:
    320
    Đã được thích:
    0
    Vô tình 1cơn mưa có thể kiến ta có cảm giác lạ thế này...nó không giống như những chai sạn hằng ngày mình vẫn có hoặc chỉ ít thời gian trước đây. Lúc chạy cơn mưa,em nép sáp vào sau anh cho đỡ ướt...đã bao lần em nép vào anh nhưng lần này anh thấy khác...anh thì chỉ mong sao đưa em nhanh về nhà cho khỏi ướt.Khi mình anh ra về dưới cơn mưa...lâu lắm rồi anh không đi dưới mưa...và anh cũng thấy khác rất nhiều...đi chậm chậm như nhấm nháp cơn mưa. Anh về nhà..không đứa nào ở nhà..đêm nay chỉ mình anh với căn phòng bề bộn này...anh thấy khác.

Chia sẻ trang này