1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một lâ??n nghe Only time

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi pieces_of_me, 10/02/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tltlinh97

    tltlinh97 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Có một cái gì đó ràng buộc anh suốt 2 năm 1 tháng 11 ngày kể từ lần cuối anh gặp Duyên cho đến hôm rồi khi anh gặp lại cô ấy trong đám cưới 1 người em chung. Cái gì đó không định nghĩa được ấy nó khiến anh dù đã rẽ cuộc đời mình theo 1 con đường khác vẫn cứ day dứt, buồn buồn và thiếu vô tư mỗi khi đọc hay nhìn thấy bất cứ thứ gì có liên quan tới Duyên.... dù sau này cảm xúc cứ phai nhạt dần nhưng thỉnh thoảng, mỗi khi "lên cơn", anh vẫn cảm thấy bất an ... Chị biết chuyện đấy nhưng chị không hề ghen hay giận dỗi. Chính vì thế anh mới có thể nhanh chóng quay về với hiện tại ...
    Cái gì đó đấy đã chấm dứt kể từ sau lần anh và Duyên gặp lại ấy. Bây giờ với anh, Duyên đã hoàn toàn là 1 câu chuyện của người thứ 3 chứ không còn là chuyện của anh nữa. Anh đã hoàn toàn rũ bỏ lại quá khứ thật nhẹ nhàng đến không ngờ ...
    Em rồi cũng thế, cũng sẽ còn phải chịu 1 cái gì đos đấy trong thời gian tới thôi ... nhanh hay chậm là còn tuỳ vào số phận, em ạ ...
    Bao giờ cho tới bao giờ ... Who known ... Only time ...
  2. hanoisyd

    hanoisyd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Bài hát này âm điệu chậm rãi, nghe hơi giống nhạc trong thánh ca, cảm thấy đâu đó một nỗi buồn thật man mác. Đọc tâm sự của các bạn trong box này lại càng cảm thấy buồn. Nhưng mình liệu cứ sống với quá khứ được không? Rồi thời gian sẽ xoa dịu đi tất cả. Biết là nói thì dễ, làm mới khó nhưng cũng phải cố gắng vượt qua chính mình, cất các kỉ niệm đó vào một góc sâu kín trong tâm hồn để tìm cho mình các cơ hội mới, cũng là tìm cánh cửa ra cho chính mình. Hi vọng khi nhớ lại, các kỉ niệm chỉ còn đúng nghĩa là kỉ niệm tô điểm thêm cho c/s, chứ không còn là một sự nuối tiếc nữa .
    Mình vốn chỉ thích vào đọc thôi, ít khi phát biểu lắm vì văn vẻ kém lém, tự nhiên đọc topic này lại cảm thấy muốn lan man một chút
  3. ChuotNgoc

    ChuotNgoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    4.344
    Đã được thích:
    0
    " Do you think that you will love someone in this bar ?"
    "I have never been there before. But if you are there, I will come to see you"
    Who can say where the road goes.....
  4. pieces_of_me

    pieces_of_me Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2004
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Tròn 3 năm kể từ ngày tôi lập topic này, cũng vào 1 ngày Tết (cách đây 3 năm, nó là ngày mùng 2 Tết). Không cố tình mà lại quay lại đây vào đúng ngày này.
    Ba năm trôi qua, đã có nhiều thứ đến rồi đi, buồn - vui, nước mắt - nụ cười. Đọc lại những dòng chính mình đã viết cách đây 3 năm, tôi thấy mình không khác gì ngày xưa nhiều lắm, các khác nhất có lẽ là trải nghiệm nhiều hơn, biết yêu thương và biết đau khổ nhiều hơn, thấy những gì mình đã đi qua ba năm trước thật trẻ con, khờ dại và vụng về.
    E. của ngày nào thì chỉ còn là một vết mờ trong ký ức, dù những kỷ niệm thì chẳng bao giờ tàn phai. Chỉ có Quân và người đối thoại với tôi trong topic này thì vẫn thế, và chúng tôi, vẫn là những người bạn, có thể là mãi mãi.
  5. tltlinh97

    tltlinh97 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Ừ, anh cũng không để ý ... sau 3 năm, em và anh vẫn thế, có thể cuộc sống riêng của chúng ta đã khác nhiều nhưng em biết là anh đã hơn 1 lần đọc lại những cảm xúc mà em bảo là trẻ con khờ dại của 3 năm qua ... in ra giấy , những gì anh và em viết trong 4-5 năm dã dầy hơn 130 trang A4 font Times New Romance size 12 - không quá ít và không quá nhiều nhưng đủ để ghi lại những vui buồn, hạnh phúc, đau khổ, những cuộc gặp gỡ và chia tay ...
    3 năm, anh thấy em đã trưởng thành rất nhiều từ những thất bại - anh cũng thế. Chỉ có tình bạn của anh với em và em với Quân chắc chắn sẽ không bao giờ thay đổi. Dù rằng Who can say where the road goes, where the day flows.. Ít nhất cũng có 1 thứ mà không cần thời gian chúng ta cũng có thể chắc chắn được, em nhỉ.
    Năm mới rồi ...
  6. starboard_side

    starboard_side Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    463
    Đã được thích:
    0
    Như một trò đùa của số phận ....
    Ngày cuối cùng lên bàn giao công việc, mọi thủ tục tưởng chừng nhanh chóng lại kéo dài thành 5-6 tiếng đồng hồ. Tình cờ gặp 1 task vốn dĩ quá quen thuộc, anh chẳng cầm lòng nổi liền nhảy vào làm hộ những nhân viên của mình - chính vì thế nên nhận được SMS của Xinh cũng chẳng reply được. 16g30, mọi sự đã xong, thay vì chờ thêm 30'' nữa để đi về cùng xe của công ty thì lại nhảy lên xe của khách hàng để về. Rồi ... Xinh gọi điện hỏi thăm, hoàn cảnh không cho phép tâm sự nhiều mà chỉ hẹn: "Ừ, hôm nào cà phê nói chuyện thêm".
    Về đến trụ sở của khách hàng, anh phải quá bộ 1 đọan để đón xe, chợt nhận 1 cú phone nữa của Xinh. Hoá ra anh đi ngang mặt cô ấy mà không để ý. Xinh đang sửa xe thì thấy anh lướt qua mặt đúng như cách mà anh và cô ấy đã lướt qua nhau trong cuộc đời này.
    Buổi tối trước Noel, anh lại chở Xinh bằng xe của cô ấy, 2 đứa ghé quán ăn gần chỗ anh gửi xe ăn tạm vài thứ linh tinh và nói đủ thứ chuyện trên đời: công việc, tình yêu, học hành, sự nghiệp, bạn bè ...
    Một ngày thật nhiều chuyện đáng nhớ và mọi chuyện diễn ra cứ như 1 trò đùa của số phận vậy.....
  7. nh12345

    nh12345 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    ******************************QUOTE************************
    Khi người tra trẻ, em biết không, cảm giác hy vọng luôn được bắt đầu sau mỗi lần tuyệt vọng.
    Chỉ khi người ta trẻ, em sẽ thấy, cảm nhận về nỗi cô đơn mới vừa được bắt đầu sau một cuộc nói chuyện ngắn ngủi với người mình yêu thương. Không có ai bên cạnh để hiểu ta đang nghĩ gì, đang làm gì, đang mơ ước gì? Nỗi cô đơn chỉ là sự đơn giản đến thế!
    Niềm tin khi người ta trẻ thật mong manh nhưng mãnh liệt vô cùng. Em có biết, đôi khi nó được khơi dậy từ những cảm xúc thật nhỏ bé và không thể gọi tên. Niềm tin khi người ta còn trẻ giúp ta dũng cảm đi tiếp con đường mới.
    Giá trị cuộc sống không còn là điều có nghĩa nếu ta thiếu đi tất cả những cảm xúc thoáng qua nhưng lại mạnh mẽ đến thế.
    Chỉ là một cơn mưa không mùa rơi xuống bất chợt cũng đủ để làm ta bối rối, một bản nhạc tha thiết vang lên trong tâm hồn cũng giúp ta tìm thấy niềm tin. Tình yêu khi người ta trẻ cũng thật giản đơn. Chỉ là yêu, rất yêu và chia sẻ, chia sẻ ngay cả những điều không thể nói ra.
    Niềm tin không có nhiều và cũng không dễ dàng để tìm thấy nhiều hơn một người có thể cất giữ niềm tin giúp ta. Em biết không, sẽ có những khoảnh khắc đi qua cuộc sống làm em tiếc nuối và nhớ mãi đến tận mai sau. Vẫn biết thế, những khoảnh khắc đẹp vụt qua, không thể nào níu kéo, nhưng làm cuộc sống nhẹ nhàng và ý nghĩa hơn rất nhiều.
    Cũng sẽ đến một ngày em thấy mình có cảm giác đủ với tất cả mọi điều vui buồn đang diễn ra trong cuộc sống. Khi đó, có nghĩa là ta đã không còn trẻ nữa, khi đó cũng có nghĩa là ta đã đi qua một chặng đường rất dài, bỏ lại đằng sau rất nhiều giá trị khác của cuộc đời.
    Có thể em còn trẻ nhưng nếu em đang bước đi với lòng kiêu hãnh, em chắc chắn sẽ tìm thấy chính mình khi một ngày khác đang bắt đầu. Đó cũng chính là thời điểm mà nỗi tuyệt vọng trong em đã trở thành niềm hy vọng mới.
    ****************************UNQUOTE************************
    Ở khoảng đời như em bây giờ, cảm giác đầu tiên nhận được sau những chối từ là tuyệt vọng.
    Ở khoảng đời như em bây giờ, sự cô đơn luôn là dự cảm đầu tiên lúc bắt đầu một mối quan hệ, dù chỉ là một mối quan hệ giản đơn. Và sau đó là một nỗi sợ hãi không cách nào chia sẻ được.
    Ở khoảng đời em bây giờ, tình yêu đôi khi chỉ ở mức chấp nhận để mình đứng ở xa, nhìn và mong ước một hạnh phúc cho người mình yêu thương, để đau đớn nhận lấy sự dè chừng của người khác mà với họ, mối quan hệ mong manh chỉ là một cái phao cho chính sự cô đơn của đời người. Để khi tình cảm đi qua, tận thâm sâu vẫn là một nỗi nhớ chưa giây nào nguôi ngoai. Dù chỉ là để nhớ cho một lần quay đi không ngoảnh lại.
    Và khi đó, chỉ còn lại những day dứt nhưng vẫn cứng lòng dặn mình ơ thờ hơn chút nữa. Bởi ở phía sau hay đằng trước, những giá trị cuộc đời trước mặt người khác chỉ là thứ mà ta dễ dàng nhận được nhưng khi đối diện với chính mình, cuộc sống chỉ là những mảnh vỡ chực chờ bung ra chứ không bao giờ có thể hàn gắn lại.
    Ở khoảng đời em bây giờ, người ta có đầy đủ lý do để kiêu hãnh và cũng có đủ lý do để buông xuôi mọi điều?
  8. starboard_side

    starboard_side Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    463
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi ta ngồi nghe lại Only Time và nhớ về tất cả những gì đã qua ... thấy mọi chuyện xa?y ra giống như 1 cuốn phim âm bản, cứ nhạt nhoà dần theo thời gian ...
  9. sayuru

    sayuru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/11/2009
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0

    Cuộc sống cứ tiếp diễn không ngừng. Và con đường cứ dài vô tận. Phía trước chẳng ai biết được là hạnh phúc hay khổ đau.
    Về đâu?
    Hãy để thời gian trả lời....
  10. starboard_side

    starboard_side Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    463
    Đã được thích:
    0
    Tình cờ tối nay anh và em lại lang thang trong cơn gió mang hơi ẩm của cơn mưa rào, đi qua những con phố vắng 1 cách bất thường và bỗng dưng anh lại có cảm giác như những ngày tháng 9 năm xưa anh và em lang thang Cổ Loa, SAMNET...
    4-5 năm đã qua từ những ngày ấy, anh và em đã thành đạt hơn nhưng anh và em vẫn được dạo phố cùng nhau, cùng nhắc về những ngày xưa ấy, cùng nhắc về những câu chữ trong topic này ...
    Không ai biết thời gian sẽ thay đổi mọi sự theo hướng nào nhưng anh biết có 1 thứ đã trở thành bất biến - tình bạn của anh và em ...

Chia sẻ trang này