1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

...một lần chợt nghe, quê quán tôi xưa, giọng người gọi tôi... nghe tiếng rất nhu mì ...

Chủ đề trong 'Nghệ Tĩnh' bởi zuji, 17/08/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. zuji

    zuji Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2005
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    ...một lần chợt nghe, quê quán tôi xưa, giọng người gọi tôi... nghe tiếng rất nhu mì ...

    ...có ai nghe và chắt chiu câu từ này không ...chia sẽ nhé
  2. baden333

    baden333 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2007
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0

    Khi tui đọc mấy dòng ni
    Trong lòng lại muốn được đi lên tàu
    Về quê để được chộ nhau
    Về quê để được đỡ đau: Nhớ nhà!
  3. zulu

    zulu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.066
    Đã được thích:
    0
    Nghe nói sau này đường ô tô HN về Vinh chỉ phải đi có 4 tiếng thay vì khoảng 6 tiếng như hiện nay. Theo thông tin vỉa hè, sắp khởi công xây dựng đường cao tốc Ninh Bình - Vinh, công ty thi công trúng thầu hình như là công ty đang thi công mấy cái cầu vượt trong nội thành HN (Vinaconex thì phải???). Anh em ai làm trong ngành giao thông check hộ lại thông tin nhé. Wow, thế thì thứ 6 nào em cũng về thăm mẹ đĩ nhà em được rồi.
  4. queemxunghe

    queemxunghe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2007
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    ơ kìa thế Đà nẵng muốn về thì sao
    mai em về
    hơ hơ quê ta ta thì về
  5. love_miss_vinhroom

    love_miss_vinhroom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/10/2004
    Bài viết:
    2.040
    Đã được thích:
    0

    Ca khúc: Bên đời hiu quạnh
    Nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn
    Thể hiện: Khánh Ly
    **********
    Đôi khi thấy mình lạc lõng giữa dòng đời, đôi khi thấy mình sống mà cứ hư hư, thực thực. Em chẳng thể tìm lại mình sau bao nhiêu trải nghiệm trong cuộc đời.
    Em nghe một bài hát, thấy đồng cảm trong những thanh âm đầy ẩn số ấy. Ngồi một mình, tĩnh lặng trong đêm, như có lần em từng bảo: chỉ có cấu hình ?oem và đêm? là tồn tại được mãi mãi? Không còn thấy quá cô độc, không còn cảm thấy cuộc sống vô nghĩa, nhưng
    Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
    Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ
    Hai hàng nước mắt rơi xuống tự nhiên như là không thể nào khác được?. Tại sao thế nhỉ? Phải chăng là bởi bài hát là những gì em đang nghĩ? Em nhớ lại một triết lí của Trịnh: "Vì có tình yêu nên có âm nhạc. Vì có khổ đau nên có âm nhạc. Có hạnh phúc nên cũng có âm nhạc". Em không hiểu nổi và cũng không có tham vọng hiểu những gì mà Trịnh viết nhưng mà em thích cảm nhận Trịnh theo cách của riêng em.
    Em thích vì đơn giản là em cảm giác buồn đến tận cùng, buồn đến mức em không thể buồn hơn. Để được hoà mình vào giai điệu và ca từ bài hát. Và rồi thoáng sợ vì em cũng đang thấy mình giống như thế. Một ngày bỗng chợt nhận ra mình ở một nơi xa lạ?
    Một lần chợt nghe quê quán tôi xưa
    Giọng người gọi tôi nghe tiếng rất nhu mì
    Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
    Giật mình nhìn tôi ngồi hát bao giờ
    Như có ai đó từng gọi em từ một cõi xa vọng lại, tiếng gọi đồng vọng với thanh âm mà Khánh Ly đã cất lên?
    Rồi một lần kia khăn gói đi xa
    Tưởng rằng được quên thương nhớ nơi quê nhà
    Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
    Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ
    Ca từ như nghẹn lại, nước mắt lại rơi xuống, tan vào với đêm. Chỉ còn em một mình, yên lặng đến rợn ngợp?
    Đường nào quạnh hiu tôi đã đi qua
    Đường về tình tôi có nắng rất la đà
    Đường thật lặng yên lòng không gì nhớ
    Giật mình nhìn quanh ồ phố xa lạ
    Đường nào dìu tôi đi đến cơn say
    Một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời
    Dù thật lệ rơi lòng không buồn mấy
    Giật mình tỉnh ra ồ nắng lên rồi
    Em nhận ra mình thật bình yên, bởi đâu có gì mà không bình yên đến thế. Em chẳng bị vướng bận bởi cái gì hết. Có thể cái em thấy là cái ?oLòng thật bình yên mà sao buồn thế ...? là cái ?ogiật mình". Bởi em là kẻ đang trốn chạy, em trốn chạy những gì đang diễn ra quanh cuộc sống của em, những ảo tưởng mà người ta gọi là vô tư?.
    Em trốn mình vào những suy nghĩ không đầu và không cuối. Trốn những giây phút nước mắt rơi lặng lẽ đằng sau tiếng cười khô khốc. Em trốn tất cả ... Để rồi cũng chợt nhận ra mình cũng từng ?ohát bao giờ?, đã từng ?okhóc bao giờ?.
    Em cũng đã từng nhận ra những cái tương tự như ?ogiật mình nhìn quanh ồ phố xa lạ? . Chợt nhận ra .... Dù thật lệ rơi lòng không buồn mấy. Giật mình tỉnh ra ồ nắng lên rồi .Em rất thích câu ca này bởi đúng là khi mà người ta có thể khóc người ta sẽ không cần phải buồn. Khi người ta khóc là đã trút được cả cõi lòng mình. Có lẽ thế. Đôi khi, em thèm được khóc cho thoả thích, khóc đến cạn nước mắt và ....
    ?oGiật mình tỉnh ra ồ nắng lên rồi .....?
    Dạo này không up nhạc lên được ai muốn nghe hỏi cụ google nhớ
  6. Chú love miss copy bài này từ đâu ra mà hay thế
  7. love_miss_vinhroom

    love_miss_vinhroom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/10/2004
    Bài viết:
    2.040
    Đã được thích:
    0
    Hỏi thế mà cũng hỏi Google chứ đâu nữa .
  8. love_miss_vinhroom

    love_miss_vinhroom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/10/2004
    Bài viết:
    2.040
    Đã được thích:
    0
    Thêm cả nhạc nhẽo luôn cho máu :http://www.clip.vn/watch/Dai,vn,Ben-doi-hiu-quanh.html
  9. pagealca

    pagealca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/08/2006
    Bài viết:
    382
    Đã được thích:
    0
    Ờ. chờ nó hoàn thành mà về thăm thằng ku kon anh hàng xóm!
  10. 134041276

    134041276 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/07/2006
    Bài viết:
    287
    Đã được thích:
    0
    Nhớ quê kinh khủng! Chỉ muốn nghe giọng nói của quê hương thôI!

Chia sẻ trang này