1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

MỘT MÌNH

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi dinh-lan-huong, 25/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0

    17/8/03
    TÊt c nh­ ®æ ôp lªn ®?u b¾t ta suy ngho cïng mét lóc.KQ thi §h,chuy-n cña bè,chuy-n cña m-nh.TÊt c rñ nhau kh«ng hen mµ g?p ®óng mét thêi ®iÓm. ?oD in dday? ,diary in difficult days.Chuy-n thi §h,bµi lµm kh do,ta ch~ thùc sù lo l¾ng khi nghe tin HA b¸o ®iÓm ,25.5,kh¸ cao.Häc tµi thi ph
    Đời là "hội chợ phù hoa"

    VÔ DUYÊN ĐỐI DIỆN BẤT TƯƠNG PHÙNG
    Được dinh-lan-huong sửa chữa / chuyển vào 12:52 ngày 24/08/2003
  2. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    "If you are not true to love, who can love you with all of his heart ?
    If you don''''t give him chances, who can come to you ?
    If you don''''t show yourself, who can pull you out of darkness ?"
    Hôm nay mới đọc được những câu này của một người (chả dám nhận là gì của mình,ta có là ai đâu cơ chứ!)Ta lại chợt nhớ đến câu :
    "Trèo lên cây bưởi hái hoa
    Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
    Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc,
    Em có chồng anh tiếc lắm thay
    Ba đồng một mớ trầu cay
    SAO ANH KHÔNG HỎI NHỮNG NGÀY CÒN KHÔNG? ... "
    Thời gian không quý giá thì người ta đã không muốn quay lại thời gian làm gì.Nhưng dường như có quay lại thời gian thì tôi biết mọi chuyện cũng sẽ như thế này.Tôi đã không cố gắng ư?Tôi để mọi chuyện trôi qua ư?Cố gắng đôi khi phải từ 2 phía.
    Tôi không phải là con rối trong trò tuồng,trong rạp xiếc để ai muốn giật dây thế nào thì giật đâu.
    "Not true to love"?Thế mà tôi cứ vẫn thấy tự hào vì dám công nhận tình cảm của mình cơ đấy.Dù gián tiếp hay trực tiếp tôi không thấy xấu hổ vì tình cảm chân thành của tôi.(Hãy tự an ủi,ta là nữ nhi thường tình mà vẫn dũng cảm hơn một số người.Mà thôi,với ai đó,cái tính từ "dũng cảm" này mỉa mai thay,có khi lại bị hiểu là "mặt trơ trán bóng" ấy chứ)
    Cơ hội ư? Đã có nhiều hơn bình thường rồi.Cái chính là cái khái niệm "chance''''" mỗi người một khác.
    Ngạc nhiên vì một cách xử sự.
    ?]

    Đời là "hội chợ phù hoa"

    VÔ DUYÊN ĐỐI DIỆN BẤT TƯƠNG PHÙNG
  3. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    "If you are not true to love, who can love you with all of his heart ?
    If you don''''t give him chances, who can come to you ?
    If you don''''t show yourself, who can pull you out of darkness ?"
    Hôm nay mới đọc được những câu này của một người (chả dám nhận là gì của mình,ta có là ai đâu cơ chứ!)Ta lại chợt nhớ đến câu :
    "Trèo lên cây bưởi hái hoa
    Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
    Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc,
    Em có chồng anh tiếc lắm thay
    Ba đồng một mớ trầu cay
    SAO ANH KHÔNG HỎI NHỮNG NGÀY CÒN KHÔNG? ... "
    Thời gian không quý giá thì người ta đã không muốn quay lại thời gian làm gì.Nhưng dường như có quay lại thời gian thì tôi biết mọi chuyện cũng sẽ như thế này.Tôi đã không cố gắng ư?Tôi để mọi chuyện trôi qua ư?Cố gắng đôi khi phải từ 2 phía.
    Tôi không phải là con rối trong trò tuồng,trong rạp xiếc để ai muốn giật dây thế nào thì giật đâu.
    "Not true to love"?Thế mà tôi cứ vẫn thấy tự hào vì dám công nhận tình cảm của mình cơ đấy.Dù gián tiếp hay trực tiếp tôi không thấy xấu hổ vì tình cảm chân thành của tôi.(Hãy tự an ủi,ta là nữ nhi thường tình mà vẫn dũng cảm hơn một số người.Mà thôi,với ai đó,cái tính từ "dũng cảm" này mỉa mai thay,có khi lại bị hiểu là "mặt trơ trán bóng" ấy chứ)
    Cơ hội ư? Đã có nhiều hơn bình thường rồi.Cái chính là cái khái niệm "chance''''" mỗi người một khác.
    Ngạc nhiên vì một cách xử sự.
    ?]

    Đời là "hội chợ phù hoa"

    VÔ DUYÊN ĐỐI DIỆN BẤT TƯƠNG PHÙNG
  4. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    Hiện thực chẳng tươi đẹp như ai nghĩ.Thường thì người ta nhìn nó qua lăng kính mầu hồng.Trăng cũng đẹp nhưng mà để vươn lên đến mặt trăng người ta phải đứng vững trên mặt đất.
    Đêm qua,đêm hôm nay,khi mà xung quanh đã chìm vào yên tĩnh,khi màn đêm màu tím thẫm dần.Ánh trăng lại ùa vào phòng.Ở đây xa dần phố xa với những ánh đèn nhiều màu,có lẽ thế nên ánh trăng càng trong càng tỏ hơn.Nơi đât khách,có lẽ ta không nghĩ ta lại có thể đối diện được với trăng như thế này.Ngẫm mình,tự dưng nhớ đến Lý Bạch.Người khổng lồ đời trước,xa đến mấy ngàn dặm đã có chung chút gì đó với ta,một hạt cát bé nhỏ chăng?-Ngẩng đầu nhìn trăng và cúi đầu nhớ cố hương.
    Công viên Christ Church thật rộng.Hai lớp áo mỏng chẳng thể ngăn được gió buốt lạnh thổi dọc con đường đầy cây lá vàng.Mùa thu,lá vàng như nắng,lá đỏ ánh lên trong nắng..lấp lóa.Bên bờ hồ,trên thảm cỏ,từng tốp người,từng đôi,từng cặp,trông thật vui vẻ và hạnh phúc.Duy chỉ có một chiếc bóng áo vàng ,rực rỡ mà lẻ loi.Gió thổi vi vút,tay đã lạnh cóng và lòng cũng vậy.
    ''''Yếm rách còn ngăn được gió,tình em dang dở yếm nào che?''''
    Tưởng rằng tất cả đã nguôi,tưởng rằng có thể ''''ra đi đầu không ngoảnh lại''''.Tưởng rằng ta là một con người cứng rắn...Có đôi khi con người thật ảo tưởng vì cuộc đời là một chuỗi tiếp diễn,chẳng thể cắt lìa quá khứ với hiện tại hay hiện tại với tương lai...
    Thấm thoát đã hơn hai tuần rồi.Nhắm mắt lại để lướt qua chỗi ngày vừa dứt,để hướng về Hà Nội,hướng về những người mặt người thân,những hình bóng đã mờ nhạt,mở mắt ra để thấy hiện tại,để tỉnh táo thấy ta đang ở đâu.

    Đời là "hội chợ phù hoa"
    Người ra đi đầu không ngoảnh lại,sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
  5. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    Hiện thực chẳng tươi đẹp như ai nghĩ.Thường thì người ta nhìn nó qua lăng kính mầu hồng.Trăng cũng đẹp nhưng mà để vươn lên đến mặt trăng người ta phải đứng vững trên mặt đất.
    Đêm qua,đêm hôm nay,khi mà xung quanh đã chìm vào yên tĩnh,khi màn đêm màu tím thẫm dần.Ánh trăng lại ùa vào phòng.Ở đây xa dần phố xa với những ánh đèn nhiều màu,có lẽ thế nên ánh trăng càng trong càng tỏ hơn.Nơi đât khách,có lẽ ta không nghĩ ta lại có thể đối diện được với trăng như thế này.Ngẫm mình,tự dưng nhớ đến Lý Bạch.Người khổng lồ đời trước,xa đến mấy ngàn dặm đã có chung chút gì đó với ta,một hạt cát bé nhỏ chăng?-Ngẩng đầu nhìn trăng và cúi đầu nhớ cố hương.
    Công viên Christ Church thật rộng.Hai lớp áo mỏng chẳng thể ngăn được gió buốt lạnh thổi dọc con đường đầy cây lá vàng.Mùa thu,lá vàng như nắng,lá đỏ ánh lên trong nắng..lấp lóa.Bên bờ hồ,trên thảm cỏ,từng tốp người,từng đôi,từng cặp,trông thật vui vẻ và hạnh phúc.Duy chỉ có một chiếc bóng áo vàng ,rực rỡ mà lẻ loi.Gió thổi vi vút,tay đã lạnh cóng và lòng cũng vậy.
    ''''Yếm rách còn ngăn được gió,tình em dang dở yếm nào che?''''
    Tưởng rằng tất cả đã nguôi,tưởng rằng có thể ''''ra đi đầu không ngoảnh lại''''.Tưởng rằng ta là một con người cứng rắn...Có đôi khi con người thật ảo tưởng vì cuộc đời là một chuỗi tiếp diễn,chẳng thể cắt lìa quá khứ với hiện tại hay hiện tại với tương lai...
    Thấm thoát đã hơn hai tuần rồi.Nhắm mắt lại để lướt qua chỗi ngày vừa dứt,để hướng về Hà Nội,hướng về những người mặt người thân,những hình bóng đã mờ nhạt,mở mắt ra để thấy hiện tại,để tỉnh táo thấy ta đang ở đâu.

    Đời là "hội chợ phù hoa"
    Người ra đi đầu không ngoảnh lại,sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
  6. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đi ăn trưa,Josh dở hơi lại trêu mình với Ory.Đúng là đồ rỗi việc.Hết chuyện để nói rồi sao.MÌnh chả có cảm xúc gì hết.Josh,sao nó cứ nhằm vào mình để trêu thế nhỉ?
    Bây giờ nhiều người thích làm người vô hình thật.I still see through your appearance.Were u online?
    Đi học rồi về nhà,tất cả theo một vòng quay.Cuối tuần này ta sẽ mua điện thoại,sẽ đi đặt vé.Làm tốt xong việc trước mắt rồi hãy đến những cái cao xa khác.Để vươn tới trăng người ta cần đứng vững trên mặt đất.
    Hôm nay ,một lũ con trai,con gái,mình thấy sao mà đú đởn,yêu đương nhằng nhít.Không quen nổi.Mình thế này thành kẻ nhà quê,thành người ko thức thời chăng?
    Mặc kệ họ,việc mình mình làm ,mỗi người có một mục đích phù hợp riêng mà hoàn thành cho bằng đc.
    ''TĨNH'' luôn là chữ mà ta cần đến.Chán thật,nói ra mới nhớ, chữ ''''tâm '''' chữ ''''Trí'''' chữ ''''nhẫn'''' bố mua cho trong VMiếu hôm 2 Tết ,phải mang theo thế mà quên khuấy đi mất. Nhưng mà thôi, .tất cả chỉ là hình thức.Cái chính là mình

    Người ra đi đầu không ngoảnh lại
    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
  7. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đi ăn trưa,Josh dở hơi lại trêu mình với Ory.Đúng là đồ rỗi việc.Hết chuyện để nói rồi sao.MÌnh chả có cảm xúc gì hết.Josh,sao nó cứ nhằm vào mình để trêu thế nhỉ?
    Bây giờ nhiều người thích làm người vô hình thật.I still see through your appearance.Were u online?
    Đi học rồi về nhà,tất cả theo một vòng quay.Cuối tuần này ta sẽ mua điện thoại,sẽ đi đặt vé.Làm tốt xong việc trước mắt rồi hãy đến những cái cao xa khác.Để vươn tới trăng người ta cần đứng vững trên mặt đất.
    Hôm nay ,một lũ con trai,con gái,mình thấy sao mà đú đởn,yêu đương nhằng nhít.Không quen nổi.Mình thế này thành kẻ nhà quê,thành người ko thức thời chăng?
    Mặc kệ họ,việc mình mình làm ,mỗi người có một mục đích phù hợp riêng mà hoàn thành cho bằng đc.
    ''TĨNH'' luôn là chữ mà ta cần đến.Chán thật,nói ra mới nhớ, chữ ''''tâm '''' chữ ''''Trí'''' chữ ''''nhẫn'''' bố mua cho trong VMiếu hôm 2 Tết ,phải mang theo thế mà quên khuấy đi mất. Nhưng mà thôi, .tất cả chỉ là hình thức.Cái chính là mình

    Người ra đi đầu không ngoảnh lại
    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
  8. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    Every night in my dream ,I see you,I feel you.That is how I know you... Go on.Far cross the distance and spaces between us...
    Hai bạn Nhật cạnh ta đang lẩm nhẩm bâng quơ bài hát này.Tự dưng thấy lòng chùng chình một nỗi nhớ niềm thương.
    Ngày bình thường như bao ngày ta vẫn sống.Quá khứ một tháng trước như lâu lắm rồi.Ngoảnh nhìn lại mà thấy xa lạ đến thế.
    Cuộc sống vẫn cứ thế,cứ thế và ta biết mình phải cố gắng cho mục đích lớn của cuộc đời.Mãi là tranh đấu...
    Người ra đi đầu không ngoảnh lại
    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
  9. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    Every night in my dream ,I see you,I feel you.That is how I know you... Go on.Far cross the distance and spaces between us...
    Hai bạn Nhật cạnh ta đang lẩm nhẩm bâng quơ bài hát này.Tự dưng thấy lòng chùng chình một nỗi nhớ niềm thương.
    Ngày bình thường như bao ngày ta vẫn sống.Quá khứ một tháng trước như lâu lắm rồi.Ngoảnh nhìn lại mà thấy xa lạ đến thế.
    Cuộc sống vẫn cứ thế,cứ thế và ta biết mình phải cố gắng cho mục đích lớn của cuộc đời.Mãi là tranh đấu...
    Người ra đi đầu không ngoảnh lại
    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
  10. KLI

    KLI Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Tự đứng trên đôi chân của mình không có nghĩa không cần đến người khác. Em đã gồng mình lên để khẳng định cái tôi - không cần ai khác. Nhưng em ạ , có lẽ không được đâu. Đã có lúc ta thử tách ra để xem khi không có họ - những người xung quanh ta hay những người thân nhất ta có trụ được nổi không....Được, cố gắng thì vẫn được. Nhưng sao thấy vô nghĩa thế .
    Em cảm thấy không ai có thể chia xẻ tất cả những gì trong em, em sợ em sẽ không còn mạnh mẽ trong mắt họ...Nếu em không viết ra để tự đối diện với chính mình thế này thì em sẽ chỉ ở trong vòng luẩn quẩn và thấy mình bế tắc. Cứ viết ra, đừng để ý ai nói gì cả. Sẽ có lúc nhìn lại thấy buồn cười chính mình nhưng có sao đâu. Ai chẳng có một thời như thế, em nhỉ?
    Sẽ có những nỗi buồn lặp đi lặp lại, có những ngày tháng tưởng đã qua mà lại như sắp đến...em cứ đi qua một chặng đường và nhìn lại, cứ thế.. Không ai đi thay cho em được, cũng không ai đủ tự tin để đi cùng em, chỉ đứng bên cạnh con đường em đang đi và dõi theo từng đoạn, từng đoạn.
    Vậy nhé. Lâu lắm rồi không gặp em, có nhiều chuyện xảy ra với em quá mà c...h...a thì...đang mải mê trong cuộc chiến với chính bản thân mình, với .... . Do u remember me? f...k...t...r?
    Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
    Những phố dài xao xác hơi may
    Người ra đi đầu không ngoảnh lại
    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
    ...

Chia sẻ trang này