1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một ngày bình yên

Chủ đề trong '1984 Hà Nội' bởi chuot_u, 28/12/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. chuot_u

    chuot_u Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    các bác chả hiểu gì cả, sao lại nói topic ko ăn nhập với chủ đề nhỉ, nếu như giải quyết được các vấn đề, (mà chúng ta sẽ nhắc tới), thì sẽ có một ngày bình yên,...mọi điều em làm đều là nhằm tìm một ngày bình yên mà :)
    Be friend for good
  2. chuot_u

    chuot_u Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    bác hitori nói đúng à nha, quyển danh ngôn nào đó đâu có những cảm nghĩ, những kinh nghiệm của riêng chúng ta đúng ko ?
    thanks bác,
    Be friend for good
  3. chuot_u

    chuot_u Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    một ngọn lửa chia sẻ là một ngọn lửa lan toả, một nụ cười cho đi là nhiều nụ cười nhận lại."Sự sống" chỉ có khi đi cùng với trao đổi, với hi sinh, để mỗi ngày mọi người đều được làm mới, để yêu mình và yêu nguời hơn nữa. Không có những điều trên sống chỉ dừng ở mức tồn tại mà thôi,..
    Các bác ạ em đã từng suy nghĩ rất nhiều về sự khác biệt giữa sống và tồn tại, đôi khi nhận thức rất rõ ràng đôi khi lại rất mù mờ, ngay cả trong cuộc sống hiện tại cũng bị 2 khái niệm này chi fối và cảm thấy mình tồn tại nhiều hơn là sống
    Be friend for good
  4. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    dạo này mi triết lí nhiều quá đến nỗi không nhận ra nữa đấy em ah....
  5. whitechocolate

    whitechocolate Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/06/2001
    Bài viết:
    4.009
    Đã được thích:
    0
    1 ngày bình thường thì đã chả bị mấy câu triết ní này quấy nhiễu
    hmmm gd
  6. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    em gái ơi làm sao con người ta làm sao có thể có một ngày bình yên khi mọi thứ xung quanh họ không ngừng đổi thay???? hãy trả lời cho chị điều đó. sẽ có những khoảng trống để người ta nhìn lại cuộc đời mình đã đi qua phải không???? nhưng có để làm gì???? nhìn lại để làm gì cho thêm đau lòng va nuối tiếc?????
  7. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    đọc tí cho vui mắt nhá
    Có lẽ Thượng đế bắt chúng ta phải gặp một số người xấu trước khi gặp một người tốt, để cuối cùng ta phải biết cảm ơn vì gặp được người ấy.
    Bạn mất một phút để mê tít một ai đó, một giờ để thích một ai đó, một ngày để yêu một ai đó, nhưng có khi mất cả đời để quên được một người.
    Tình yêu bắt đầu bằng một nụ cười, sau đó là một cái hôn và kết thúc bằng một giọt nước mắt hoặc một cái ôm vĩnh cửu.
    Tình yêu đến với những người vẫn hi vọng ngay cả khi họ đang thất vọng, đến với những người vẫn tin tưởng dù họ đã bị phản bội, đến với những người vẫn yêu dù trước đó họ đã bị tổn thương rất đau.
    Ta đau khi yêu một người và ko được yêu trở lại. Nhưng nỗi đau lớn nhất là khi bạn yêu một người nhưng bạn không đủ can đảm để cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.

    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...
  8. GurLuver

    GurLuver Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/01/2001
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    0
    hic, dạo này ông hitori yêu iếc nghe ghê quá
    A place where there're only you & me ...
  9. ALEX-DEL-PIERO

    ALEX-DEL-PIERO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    1.523
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống luôn chuyển động ko ngừng.Và con người cũng phải chuyển động theo nó để có thể theo kịp cuộc sống..Vì vậy có thể nói cuộc sống ko bao giờ bình yên cả.Nhưng theo thuyết tương đối thì cuộc sống ko có gì hoàn hảo cả.Nên có thể tìm thấy được những giây phút bình yên.
    _ALEX_
  10. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    ông chả hiểu cái đinh gì cả... đấy là tôi đang thương tiếc cho những kẻ... hờ hờ!! đúng là cái đứa không biết gì ngồi ngoài lại là cái đứa biết nhiều nhất đấy nhỉ???
    nhìn thấy tên ALEX ở topic này mà choáng nặng... hoá ra ALEX cũng triết lý hay ghê!! thỉnh thoảng vào tham gia với HIT với chứ nhỉ???
    ai rảnh thì đọc
    Ngôn ngữ của tình yêu - chúc những người yêu nhau hạnh phúc
    Họ là 2 sinh viên yêu nhau nhưng gặp sự phản đối mạnh mẽ từ phía gia đình nhà cô gái. Sau một năm, anh tốt nghiệp và quyết định đi du học. Trước khi ra đi, anh đã cầu hôn với cô gái : "Anh biểu lộ tình cảm của mình bằng lời nói không hay, nhưng tất cả những gì mà anh biết là anh yêu em. Nếu em chấp nhận anh, anh sẽ luôn bên cạnh và chăm sóc em suốt quảng đời còn lại. Về phía gia đình, anh sẽ cố gắng hết sức thuyết phục gia đình em đồng ý. Em thuận ý làm vợ anh chứ ?".
    Cô gái ưng thuận và với sự quyết tâm của chàng trai, cuối cùng gia đình cô gái cũng nhượng bộ và đồng ý cho họ kết hôn với nhau. Vì vậy, trước khi chàng trai đi học, hai người làm lễ đính hôn. Cô gái tham gia công tác xã hội, trong khi anh tiếp tục việc học ở nước ngoài. Họ bày tỏ tình cảm của mình qua những lá thư và điện thoại. Tuy có khó khăn nhưng họ vẫn luôn nghĩ về nhau.
    Một ngày nọ cô gái bị tai nạn giao thông trên đường đi làm. Khi tỉnh dậy cô thấy cha mẹ mình bên cạnh giường. Cô cảm nhận được tình trạng tồi tệ của mình. Nhìn thấy mẹ khóc, cô muốn làm cho mẹ yên lòng. Nhưng những gì cô có thể thốt ra chỉ là tiếng thở dài. Cô đã mất đi giọng nói của mình. Bác sĩ bảo rằng tai nạn đã va chạm vào não của cô, là nguyên nhân khiến cô không thể nói được. Cô đã suy sụp, mặc dù cha mẹ cô đã động viên rất nhiều. Trong suốt thời gian ở bệnh viện cô chỉ khóc trong thầm lặng.
    Xuất viện về nhà tình trạng của cô cũng chẳng thay đổi gì. Ngoại trừ tiếng chuông điện thoại reo. Mỗi tiếng chuông reo như từng nhát dao đâm vào tim cô. Cô không muốn cho anh biết và càng không muốn trở thành gánh nặng cho anh. Cô viết cho anh một lá thư nói rằng cô không còn đủ kiên nhẫn đợi chờ anh nữa . Cô gởi lại anh chiếc nhẫn đính hôn. Chàng trai gửi hàng ngàn lá thư và vô số những cuộc điện thoại, nhưng cô gái không trả lời mà chỉ khóc.
    Cha mẹ cô quyết định chuyển nhà, hy vọng rằng cô sẽ thật sự quên những gì đã xảy ra và sống vui vẻ. Cô gái học ngôn ngữ ước hiệu và bắt đầu một cuộc sống mới. Mỗi ngày cô tự nhủ mình hãy quên anh ấy đi. Nhưng một hôm bạn của cô đến cho hay anh đã trở về. Cô van xin người bạn đừng cho anh biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Từ đó cô không còn nhận được tin tức gì của anh.
    Một năm trôi qua. Người bạn của cô đến thăm và trao cho cô thiệp mời dự lễ kết hôn của anh. Trái tim cô gái tan vỡ. Khi cô mở thiệp cưới, cô thấy tên mình bên trong. Ngước lên, cô thấy anh đang đứng trước mặt. Chàng trai dùng điệu bộ nói với cô gái rằng : " Một năm qua anh đã dành thời gian học ngôn ngữ này, chỉ để em hiều rằng anh không quên lời ước hẹn của chúng ta. Anh muốn nói với em rằng: Anh yêu em". Anh ***g chiếc nhẫn vào tay cô gái. Cuối cùng nụ cười đã nở trên môi cô.

    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...
    Được hitori_vodanh sửa chữa / chuyển vào 17:32 ngày 02/01/2003
    Được hitori_vodanh sửa chữa / chuyển vào 22:32 ngày 02/01/2003

Chia sẻ trang này