1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một ngày bình yên

Chủ đề trong '1984 Hà Nội' bởi chuot_u, 28/12/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ALEX-DEL-PIERO

    ALEX-DEL-PIERO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    1.523
    Đã được thích:
    0
    Một câu chuyện tình yêu đẹp tuyệt vời.Nghe như cổ tích ấy.Nhưng đấy chỉ là một phần nhỏ của cuộc sống.Như em đã nói,cuộc sống ko có gì hoàn hảo cả.Tình yêu đẹp nhưng bên cạnh đó là tình yêu đẫm máu.Như 1 ông bố vợ từ Mỹ gọi điện thoại về VN thuê côn đồ đánh con rể.Hay như mẹ chồng dùng dao lam rạch 2 bên má của con dâu.Rồi 1 ông phó giám đốc bị đâm chết vì yêu vợ người khác....v....v....Cuộc sống ko bình lặng là thế đó.
    _ALEX_
  2. KHOTTABIT

    KHOTTABIT Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    411
    Đã được thích:
    0
    Cho em lấy mấy dòng của bác His la`m chữ kí
    YMID : Omaixup​
    '~'~'~'~'~Lonely Boy~'~'~'~'~'
  3. daicabubu

    daicabubu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2002
    Bài viết:
    718
    Đã được thích:
    0
    ĐỜI LÀ CÁI ĐINH , TÌNH LÀ CÁI QUE , NGƯỜI IU LÀ CON NGAN QUÈ
    HE' HE' , CÁC BÁC THẤY THẾ NÀO?
    CUỘC SỐNG LÀ GÌ CHỨ ? NHỮNG NGƯỜI CÓ CUỘC SỐNG BÌNH YÊN LẠI NÓI CUỘC SỐNG NHƯ AO ĐỜI PHẲNG LẶNG , VÀ KHI CÁI AO ĐÓ NỔI SÓNG RÙI MỚI HỐI TIẾC NHỮNG NGÀY XƯA
    A LOVE STORY THAT WILL TOUCH YOUR HEART
  4. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    to dcbb: làm ơn tắt capslock đê!! đọc nhức mắt quá!!
    to khot: tớ là hitori, gọi tắt là hit cũng được
    mọi người có thích đọc truyện tiếp không?? tớ post tiếp... chỉ sợ dài quá không đọc nổi...
    cái truyện kia special cho những người yêu nhau mà ở xa nhau nha... rồi đến khi trở về... nhất định sẽ hạnh phúc mà...
    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...
  5. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    trên đời này có 3 điều hạnh phúc:
    1. được sinh ra làm người (hờ hờ!! được làm người là sướng lắm rồi... thử tưởng tượng mình là con [​IMG] hoặc con [​IMG] mà xem ) Dù gì làm người đã là một hạnh phúc bởi chỉ có làm người mới có cảm nhận về hạnh phúc!!
    2. có được những bạn bè thân thiết và có một người để .....
    3. vứt tất cả cho cái số 2

    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...
    Được hitori_vodanh sửa chữa / chuyển vào 19:06 ngày 04/01/2003
  6. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    tớ biết cái chữ kí của Hit rồi..bài đó hay nhưng nhiều khi nghe buồn lắm.......
    ngày hôm nay không fải là một ngày bình yên...

    Được puppyltt sửa chữa / chuyển vào 21:49 ngày 04/01/2003
    Được puppyltt sửa chữa / chuyển vào 21:51 ngày 04/01/2003
  7. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    làm gì có chuyện nhiều khi....
    nghe lúc nào cũng buồn hết!! nhưng mà.... vẫn nghe được!! ai có lời cái bài đấy không nhỉ??? mấy câu cuối tớ nghe không ra...
    Khi thay đổi niềm tin, bạn thay đổi hi vọng
    Khi thay đổi hi vọng, bạn thay đổi thái độ
    Khi thay đổi thái độ, bạn thay đổi cách ứng xử
    Khi thay đổi cách ứng xử, bạn thay đổi hành động
    Khi thay đổi hành động, bạn THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI MÌNH

    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...
    Được hitori_vodanh sửa chữa / chuyển vào 13:26 ngày 05/01/2003
  8. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    đây nè.......
    Only Love
    Trademark
    Only Love
    2am and the rain is falling
    Here we are at the crossroads once again
    You're telling me you're so confused
    You can't make up your mind
    Is this meant to be
    You're asking me
    But only love can stay
    Try again or walk away
    But I believe for you and me
    The sun will shine one day
    So I just play my part
    Pray you'll have a change of heart
    But I can make you see it through
    That's something only love can do
    In your arms as the dawn is breaking
    Face to face and a thousand miles apart
    I've tried my best to make you see
    There's hope beyond the pain
    If we give enough
    If we learn to trust
    But only love can stay
    Try again or walk away
    But I believe for you and me
    The sun will shine one day
    So I just play my part
    Pray you'll have a change of heart
    But I can make you see it through
    That's something only love can do
    I know if I could find the words
    To touch you deep inside
    You'll give my dreams just one more chance
    To let this be our last goodbye
    But only love can stay
    Try again or walk away
    But I believe for you and me
    The sun will shine one day
    So I just play my part
    Pray you'll have a change of heart
    But I can make you see it through
    That's something only love can do
    That's something only love can do

  9. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    mình mà không post thì cái topic này lặn xuống đáy mất... mọi người có gì hay ho về cuộc sống thì chia sẻ với nhá....
    Giá trị của những câu hỏi
    Bọn chúng chẳng cần lý do gì cả. Chúng đến nhà anh chỉ vì anh là người gốc Do thái . Quân Đức quốc xã xông vào nhà, lôi anh và cả gia đình anh đi. Ngay sau đó chúng lùa họ như bầy gia súc và tống lên xe lửa rồi chở thẳng đến trại tập trung...chúng đã giết chết họ và chỉ mình anh còn sống.
    Làm sao mà anh có thể sống nổi trước cảnh tượng hãi hùng phải nhìn thấy con mình nơi bộ quần áo của một đứa trẻ khác vì bây giờ con anh đã chết sau một cơn mưa đạn?
    Thế nhưng anh vẫn phải sống.
    Một hôm anh nhìn cơn ác mộng chung quanh mình và phải đối diện với một sự thật hiển nhiên : nếu anh còn ở đây thêm một ngày, chắc chắn anh sẽ bị giết. Anh có một quyết định là phải thoát khỏi đây ngay lập tức! Anh không biết cách nào, anh chỉ biết mình phải trốn. Hàng tuần liền anh hỏi các bạn tù : "Làm sao chúng ta có thể thoát được nơi kinh hoàng này?" Anh hầu như luôn nhận được cùng một câu trả lời, "Đừng dại dột", họ trả lời "Không thể nào thoát nổi! Hỏi như vậy dằn vặt tâm trí anh mà thôi. Cứ chịu khó làm việc và cầu nguyện cho mình được sống sót" . Nhưng anh không chấp nhận điều này - anh nhất định sẽ không chấp nhận như thế. Anh bị ám ảnh vì chuyện trốn thoát và cho dù những câu hỏi của anh không có nghĩa gì, anh vẫn luôn luôn hỏi đi hỏi lại, "Làm sao tôi có thể trốn thoát? Phải có cách nào đó. Làm thế nào tôi có thể trốn thoát khỏi nơi này mà vẫn khoẻ, vẫn sống, ngay hôm nay?"
    Có lời nói rằng bạn cứ xin thì sẽ được . Và không hiểu vì sao hôm ấy anh đã nhận được câu trả lời. Có thể vì anh hỏi quá sức mãnh liệt, có thể là vì anh đã ý thức rõ "bây giờ chính là thời điểm". Cũng có thể là vì anh liên tục tập trung vào một tiêu điểm là câu trả lời cho câu hỏi của mình. Bất luận lý do gì, sức mạnh vĩ đại của tâm trí và tinh thần đã thức tỉnh nơi người đàn ông này.Câu trả lời đã đến với anh từ một nguồn gốc lạ thường: mùi lợm giọng của xác người đã thối rữa. Ở đó chỉ cách vài bước cách chỗ anh lao động, anh thấy một đống xác người đã bị xúc lên thùng xe tải - đàn ông , đàn bà , trẻ em, tất cả đã bị hít khí ngạt. Những chiếc răng vàng của họ đã bị gỡ ra, mọi đồ trang sức quí báu mà họ có, thậm trí quần áo họ mang trên người, đều bị lột sạch. Lúc đó thay vì hỏi, "Làm sao quân Đức quốc xã có thể ghê tởm, mất nhân tính đến thế? Làm sao Thượng đế có thể làm một điều tàn ác đến thế? Tại sao thượng đế lại để chuyện này xảy đến với tôi?" Stanislavsky Lech đã hỏi một câu hoàn toàn khác. Anh hỏi "Làm cách nào tôi có thể sử dụng điều này để trốn thoát?" Và ngay lập tức anh đã có câu trả lời.
    Hoàng hôn đang sửa soạn kết thúc một ngày lao động, Lech chạy lại nấp sau chiếc xe tải. Chỉ trong nháy mắt anh đã lột bỏ hết quần áo và lẻn mình trần truồng vào đống xác chết mà không ai để ý. Anh giả bộ như đã chết, không một chút cử động cựa quậy dù có lúc anh gần như ngộp thở vì một số xác chết khác tiếp tục được đè lên người anh.
    Mùi hôi thối của thịt người rữa, những cái xác chết cứng đơ bao bọc anh tứ phía. Anh chờ đợi và chờ đợi, hi vọng không một ai để ý đến một người vẫn còn sống giữa đám xác chết này và hi vọng sớm muộn chiếc xe tải cũng sẽ chạy đi.
    Cuối cùng, anh nghe tiếng động cơ xe tải nổ. Anh cảm thấy chiếc xe rung lên. Và đúng lúc ấy anh cảm nhận được mối hy vọng của mình khi đang nằm im giữa đống xác chết. Rốt cuộc anh thấy xe dừng lại và rồi nó trút toàn bộ những thây ma xuống một chiếc hố rộng mênh mông bên ngoài trại. Lech cứ ở yên đó hàng giờ cho tới khi màn đêm buông xuống. Sau cùng anh ta cảm thấy chắc chắn không có ai ở đó, anh rúc ra khỏi núi thây người và chạy trần truồng suốt 25 dặm cho tới khi tìm được tự do.
    Giữa Stanislavsky Lech và biết bao nhiêu người phải bỏ mạng ở trại tập trung, khác biệt ở chỗ nào? Tất nhiên có nhiều yếu tố nhưng một sự khác biệt quyết định chính là anh đã đặt một câu hỏi khác với những người kia. Anh đã hỏi một cách dai dẳng, hỏi và mong chờ có câu trả lời và trong tâm trí anh đã nảy sinh một giải pháp cứu sống anh. Những câu hỏi anh tự đặt ra hôm ấy ở Krakow đã khiến anh làm những quyết định chớp nhoáng ảnh hưởng trực tiếp tới số phận của anh. Nhưng trước khi anh nhận được câu trả lời, trước khi anh làm quyết định và trước khi có những hành động ấy, anh đã phải hỏi mình những câu hỏi đúng.
    Tôi muốn nói cho bạn điều này, người ta khác nhau là ở sự khác biệt trong những câu hỏi mà người ta nêu ra một cách nhất quán. Khi người ta chán nản, lý do thường là vì họ cứ lặp đi lặp lại cùng một câu hỏi tiêu cực như, "Có ích gì? Cố gắng làm gì, rốt cuộc cũng chẳng thay đổi được gì. Trời, sao lại là tôi cơ chứ?". Nếu bạn hỏi một câu hỏi khủng khiếp, bạn sẽ nhận được câu trả lời khủng khiếp. Bộ não của bạn luôn sẵn sàng phục vụ bạn, nên bất kỳ bạn đưa ra một câu hỏi nào, nó chắc chắn sẽ có một câu trả lời.
    Vì thế nếu bạn hỏi, "Tại sao tôi không bao giờ thành công?" nó sẽ cho bạn câu trả lời đại khái như sau : "Vì bạn ngốc nghếch lắm", hay vì bạn không đáng để làm điều gì đến nơi đến chốn".
    Tôi cho bạn một ví dụ về những câu hỏi thông minh, đó là truyện về anh bạn W. Mitchell yêu quí của tôi. Bạn nghĩ làm sao anh ta có thể sống nổi với hai phần ba thân thể đã bị cháy mà vẫn còn cảm thấy yêu đời? ... Sau vụ tai nạn máy bay , khi nằm trong bệnh viện và bị liệt từ chân trở xuống, anh đã gặp một phụ nữ thật hấp dẫn, một y tá tên là Annie. Mặt anh đã cháy đen hoàn toàn, thân thể liệt từ hông trở xuống , thế mà anh đã có cam đảm hỏi : "Tôi có cách nào làm quen với cô ấy không"? Các bạn anh trả lời, "Mày điên rồi, mày đang tự lừa dối mình". Nhưng một năm rưỡi sau , anh và Annie đã thân quen nhau và nay hai người đã trở thành vợ chồng. Đó là kết quả của những câu hỏi mãnh liệt : chúng đem lại cho chúng ta một nguồn năng lực không gì có thể thay thế : những câu trả lời và những giải pháp !

    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...
    Được hitori_vodanh sửa chữa / chuyển vào 18:17 ngày 07/01/2003
  10. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    Giá trị của nghịch cảnh
    Những nông dân ở miền nam Alabama đã quen trồng chỉ một thứ là cây bông (dùng để xe chỉ, dệt vải)
    Một năm kia những con sâu bọ đáng sợ đã tàn phá cả vùng. Năm sau những người nông dân đem nhà cửa của họ đi cầm cố để có tiền và tiếp tục trồng cây bông, hi vọng vào một kỳ gặt hái tốt đẹp. Thế nhưng khi những cây bông bắt đầu mọc, những con sâu bọ đó lại đến và phá sạch hầu hết các cánh đồng.
    Một số ít người ?osống sót? qua hai năm đó đã quyết định trồng một thử một thứ mà trước đây họ chưa bao giờ trồng ?" cây đậu phộng. Và kết quả là đậu phộng của họ đã nhanh chóng được thị trường ưa chuộng, đến nỗi lợi tức của năm đó đủ để cho họ trả hết nợ của hai năm trước. Kẻ từ đó họ trồng đậu phộng và rất phát đạt.
    Và rồi bạn biết những người nông dân đó đã làm gì không? Họ trích một phần tài sản to lớn của mình để dựng một đài kỷ niệm ngay giữa trung tâm thành phố ghi công ?onhững con sâu bọ?. Bởi nếu không vì những con sâu đó họ sẽ không bao giờ khám phá ra đậu phộng. Họ sẽ mãi mãi chỉ đủ ăn với nghề trồng cây bông từ thế hệ này qua thế hệ khác.

    Chúng ta thường than oán mỗi khi rơi vào nghịch cảnh. Thế nhưng nghịch cảnh đều có giá trị của nó. Và nếu chúng ta không bỏ cuộc, không đầu hàng, ngược lại nếu chúng ta coi đó như là những cơ hội để phấn đấu vươn lên, chắc chắn chúng ta sẽ khám phá được những giá trị quí báu.
    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...

Chia sẻ trang này