1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một ngày để nhớ và một đời để quên

Chủ đề trong 'Tuyên Quang' bởi cho_xu_beo_mum_mim, 21/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cho_xu_beo_mum_mim

    cho_xu_beo_mum_mim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2004
    Bài viết:
    778
    Đã được thích:
    0
    Một ngày để nhớ và một đời để quên

    Bạn sẽ làm gì khi cần quên đi một người? Cho ý kiến để mọi người cùng tham khảo nhé.
  2. vanyeuminhem

    vanyeuminhem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2003
    Bài viết:
    3.649
    Đã được thích:
    1
    Không thể quên, "....phải mất cả đời để quên một người"
  3. quynh5385

    quynh5385 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/02/2004
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    tại sao lại cần phải wên chị chỉ cần cất nguời đó ở 1 chỗ nào mà chính chị ko thể tìm ra là ổn thôi mà
  4. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Theo mình nghĩ là không nên cố quên, bởi cố quên thì sẽ càng nhớ, phải không? Đôi khi cũng không nhất thiết phải quên một người..
    Trong tim tôi có một góc nhỏ rất bình yên giành cho một người. Cũng đã có lúc tôi hỏi như các bạn vậy, làm sao để quên một người, và có một người đã cho tôi biết rằng, hãy giữ gìn những hình ảnh tốt đẹp, và tất cả sẽ trở thành kỷ niệm, không có gì đáng để ta vứt bỏ cả. Và những kỉ niệm ấy sẽ mãi ngủ yên, thế thôi....
  5. MangXaxuongpho

    MangXaxuongpho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2004
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Hỡi ôi càng quên lại càng nhớ
    Cho nên mình cố nhớ để mà quên,,,
  6. kinhkhung

    kinhkhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2004
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    "Khi không muốn còn gì để nhớ
    Là lúc lòng không thể nào quên
    Khi cầu mong một chút bình yên
    Chính lúc đó một cơn sóng dậy..."
  7. pna

    pna Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2004
    Bài viết:
    1.287
    Đã được thích:
    0
    Thời gian có thể xoá nhoà những kỷ niệm.
    Vết thương nào rồi cũng liền. Và xa cách có thể làm lòng người xa cách.
    Nhưng xa cách có thể làm bùng lên ngọn lửa tình yêu. Và để quên đi một người, thật khó. Khi cố tình muốn quên đi một người, dường như ta lại càng thấy nhớ hơn. Tôi đã đọc được một câu chuyện, không còn nhớ chính xác, chỉ nhớ nội dung, về cách mà người ta đã quên...
    "Hàng ngày, mỗi sáng đến cơ quan, cô gái lại đứng trên ban-công tầng ba, nhìn xuống góc sân có cây bàng nhỏ, nơi hai người đã từng hò hẹn yêu thương và chàng trai tặng cô một lá bàng hình trái tim. Bây giờ, cây bàng đã qua mùa thu trút lá. Anh đã chạy theo một người con gái khác, còn cô thì mỗi sáng, nhìn xuống góc sân nhỏ và thấy ngàn mũi kim đâm...
    Rồi một chàng trai khác cùng cơ quan, bất chợt gặp ánh mắt buồn của cô, bất chợt xin cô bán cho anh những Nỗi nhớ. Nỗi nhớ đong đầy... Nỗi nhớ mà cô luôn có khi nhìn cây bàng mùa đông, cây bàng mồ côi tình yêu.
    Cô mỉm cười đồng ý, và bán cho anh Nỗi nhớ của mình bằng những ly cà fê, bằng những lần hẹn hò đi uống nước...
    Rồi anh lại hỏi cô bán cho mình những Nỗi buồn. Anh xin mua một chút buồn trong nỗi buồn trĩu nặng của cô.
    Be happy. Everybody let go have some fun. Và cô lại bán cho anh chút buồn... Nỗi buồn của cô, nhờ anh rồi cũng vơi đi. Nhưng cô vẫn còn nghĩ nhiều, rất nhiều về người cũ.
    Anh biết điều đó. Anh đi công tác. Rồi cô bất chợt thấy mình dường như lại bắt đầu nhớ về anh. Một chút.
    Anh trở về sớm hơn dự định, và muốn cô bán cho anh thêm những Kỷ niệm: Không phải ai cứ muốn quên ai đó là có thể quên ngay được. Có khi, kỷ niệm gắn vào máu thịt, dứt ra đau lắm. Anh muốn mang dùm cô những kỷ niệm buồn, để cô thảnh thơi đi về phía trước...
    Và rồi anh tặng lại cho cô, sau những Nỗi nhớ, Nỗi buồn, Kỷ niệm... chỉ một Niềm vui...
    Chiếc lá bàng kỷ niệm ngày nào với chàng trai đã rời bỏ cô, cô đã dũng cảm thả xuống, quay quay chấp chới trong gió..."
  8. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0

    Đây là bước sai thứ 2 rồi, chưa làm được đúng bước 1 đã đi sai bước 2, thôi được rồi, quên thì quên.... khuyên can chẳng có ích gì với người đang... say đâu.
    Tặng mọi người câu chuyện cổ tích này vậy:
    Tình yêu và Lý trí
    Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, đức hạnh và những thói xấu sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm.
    Một ngày nọ, đức hạnh và thói xấu tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó. Thông Minh đề xuất: "Chúng ta cùng chơi trò trốn tìm nào!". Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi. Lý Trí la lớn: "Này các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé!".
    Lý Trí đứng tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm: "Một, hai, ba?"
    Đức Hạnh và Thói Xấu cuống cuồng đi tìm chỗ để nấp.
    Dịu Dàng nấp sau mặt trăng.
    Phản Bội nấp sau những vườn bắp cải.
    Yêu Mến cuộn tròn giữa những đám mây.
    Nồng Nàn trốn ngay giữa trung tâm của trái đất.
    Nói Dối giấu mình phía sau của tảng đá nằm bên dưới của một hồ lớn.
    Tham Lam trốn trong một bao tải?
    Và Lý Trí đã đếm đến bảy mươi? tám mươi? chín mươi.
    Lúc này, tất cả đều tìm được một chỗ ẩn nấp cho mình, ngoại trừ Tình Yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn. Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình Yêu trong trái tim mình.
    Khi Lý Trí đếm tới một trăm, Tình Yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình Yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của từng đóa hồng?
    Lý Trí bắt đầu tìm kiếm. Lười Biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười Biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt.
    Sau đó lần lượt Dịu Dàng, Nói Dối, Nồng Nàn, Yêu Mến? cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình Yêu.
    Ghen ghét với Tình Yêu, Ghen Tỵ đã thì thầm vào tai của Lý Trí: "Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu ******** Yêu đấy".
    Lý Trí bước đến gần và tìm kiếm. Lý Trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây để tìm kiếm và dừng lại khi trái tim của Lý Trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu.
    Tình Yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý Trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình Yêu. Lý Trí khóc thét lên: "Tôi phải làm gì đây? Tôi phải làm gì đây? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ?"
    Tình Yêu nói: "Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi". Và đó là lý do vì sao Tình Yêu là mù quáng và luôn đồng hành với Lý Trí
  9. dalanhuonghp

    dalanhuonghp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2003
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Người ta nói rằng đừng cố bắt mình phải quên 1 người khi mình đang còn nhớ .Vì càng cố quên lại càng nhớ hơn.Cách tốt nhất là luôn sống vui vẻ , luôn làm cho mình bận rộn hơn để không còn thời gian nghĩ đến nữa...Rồi dần dần sẽ quên .Thật đơn giản , nhưng làm đượ hay không lại là ý chí của mỗi người
  10. chanmatdep

    chanmatdep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2004
    Bài viết:
    546
    Đã được thích:
    0
    Tít à! Hôm nay thật là một ngày đáng nhớ. Tao vừa cãi nhau và chui vào hàng nét ngồi. Ngồi một lúc mới nghĩ ra hôm nay tao quên không mang "Xiền". Đúng là .......... Làm thế nào để về được đây???????????/

Chia sẻ trang này