1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một ngày mới!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi juri, 10/04/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. truly_madly_deeply

    truly_madly_deeply Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    2.375
    Đã được thích:
    0
    Là mình đây
    Không phải vậy. Mình có thể có nói như vậy, nhưng không có ý vậy...
    Nhưng mà thôi, chỉ biết là chúng ta vẫn còn niềm tin, còn cố gắng là tốt rồi, phải không bạn
    Buồn cười quá. Sẽ có nhiều người cười mình. Nhưng cuộc sống mà, có khi đi hết cả đời người, chúng ta vẫn không nhận ra được hết mọi việc, cho dù đó là những việc đơn giản nhất thôi..
    Danh hoạ Van Gogh, cả đời sống trong nghèo khổ vì chỉ bán được duy nhất 1 bức tranh. Nhưng ai biết được, sau bao nhiêu năm, người ta lại giành nhau bỏ ra hàng triệu USD chỉ để được sở hữu những tác phẩm của ông. Một chuyện nực cười, phải không, hay cho là đáng khóc cũng được .
    Hết một ngày rồi. Mai lại bắt đầu 1hy vọng mới. Cũng có khi chỉ là chút chút nữa thôi. Mọi thứ đôi khi chính chúng ta không kiểm soát được..
  2. truly_madly_deeply

    truly_madly_deeply Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    2.375
    Đã được thích:
    0
    Là mình đây
    Không phải vậy. Mình có thể có nói như vậy, nhưng không có ý vậy...
    Nhưng mà thôi, chỉ biết là chúng ta vẫn còn niềm tin, còn cố gắng là tốt rồi, phải không bạn
    Buồn cười quá. Sẽ có nhiều người cười mình. Nhưng cuộc sống mà, có khi đi hết cả đời người, chúng ta vẫn không nhận ra được hết mọi việc, cho dù đó là những việc đơn giản nhất thôi..
    Danh hoạ Van Gogh, cả đời sống trong nghèo khổ vì chỉ bán được duy nhất 1 bức tranh. Nhưng ai biết được, sau bao nhiêu năm, người ta lại giành nhau bỏ ra hàng triệu USD chỉ để được sở hữu những tác phẩm của ông. Một chuyện nực cười, phải không, hay cho là đáng khóc cũng được .
    Hết một ngày rồi. Mai lại bắt đầu 1hy vọng mới. Cũng có khi chỉ là chút chút nữa thôi. Mọi thứ đôi khi chính chúng ta không kiểm soát được..
  3. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    \:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/
  4. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    \:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/\:D/
  5. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    Đồng ý. Nhớ bạn quá. Mỗi ngày mỗi hy vọng. Mỗi ngày là mỗi niềm tin mới. Cuộc sống mà bạn, chủ yêu do chính mình cảm nhận mà thôi. Câu chuyện về danh hoạ Van Gogh bạn kể cho mình nghe đó rất hay. Nhưng đừng lấy đó mà làm điều bi quan bạn nhé. Vì mình biết chắc rằng cái danh họa vẽ đó ko là vì danh tiếng của ông mà nó phục vụ cho niềm đam mê của ông. Ông thích và ông say mê nó. Bạn à, mình tin cuộc sống ko có ngõ cụt do đó bạn đừng buồn và bi quan thế. Chuyện gì rồi cũng qua thôi. Mình nghe trong giọng văn của bạn có chút chán nản lắm. Đừng vậy nhe. Cười lên dù bất kì trong hoàn cảnh nào nhé.
    Chiều nay mình mới giận hờn anh xong đấy chứ. Đúng là điên thật. Giận đã rồi thấy mình khùng bạn ơi. Giận anh cũng có biết đâu. Mình thương anh nên mới thế, anh làm sao hiểu được. Nhưng sau đó có chút lo lắng cho anh vì biết tính anh ít khi mà đúng hơn ko bao giờ quát ai cả. Chiều này nghe anh quát với đồng nghiệp hai lần. Nghe chị Dung nói chị Trang có bồ mới chắc anh buồn.
  6. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    Đồng ý. Nhớ bạn quá. Mỗi ngày mỗi hy vọng. Mỗi ngày là mỗi niềm tin mới. Cuộc sống mà bạn, chủ yêu do chính mình cảm nhận mà thôi. Câu chuyện về danh hoạ Van Gogh bạn kể cho mình nghe đó rất hay. Nhưng đừng lấy đó mà làm điều bi quan bạn nhé. Vì mình biết chắc rằng cái danh họa vẽ đó ko là vì danh tiếng của ông mà nó phục vụ cho niềm đam mê của ông. Ông thích và ông say mê nó. Bạn à, mình tin cuộc sống ko có ngõ cụt do đó bạn đừng buồn và bi quan thế. Chuyện gì rồi cũng qua thôi. Mình nghe trong giọng văn của bạn có chút chán nản lắm. Đừng vậy nhe. Cười lên dù bất kì trong hoàn cảnh nào nhé.
    Chiều nay mình mới giận hờn anh xong đấy chứ. Đúng là điên thật. Giận đã rồi thấy mình khùng bạn ơi. Giận anh cũng có biết đâu. Mình thương anh nên mới thế, anh làm sao hiểu được. Nhưng sau đó có chút lo lắng cho anh vì biết tính anh ít khi mà đúng hơn ko bao giờ quát ai cả. Chiều này nghe anh quát với đồng nghiệp hai lần. Nghe chị Dung nói chị Trang có bồ mới chắc anh buồn.
  7. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    http://nghenhac.info/nhackhongloi_pm.asp?iFile=31543&iType=27
    Im lặng, khoảng trống, hiện tại chưa có câutrả lời cho những câu hỏi. Thời gian sẽ trả lời cho tất cả mọi thứ. Thời gian và chỉ là thời gian.
  8. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    http://nghenhac.info/nhackhongloi_pm.asp?iFile=31543&iType=27
    Im lặng, khoảng trống, hiện tại chưa có câutrả lời cho những câu hỏi. Thời gian sẽ trả lời cho tất cả mọi thứ. Thời gian và chỉ là thời gian.
  9. truly_madly_deeply

    truly_madly_deeply Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    2.375
    Đã được thích:
    0
    Ờ, sao lại nhớ mình chứ , chả ai nói thế với mình bao giờ cả. Có chăng chỉ là Mẹ...
    Giọng văn mình, bây giờ chán nản và mệt mỏi thật sự. Nhưng không ai muốn vậy, và phải luôn nỗ lực để không phải vậy, phải không. Trước, mình nghĩ rằng mình thực sự lạc quan, hay là gì đó tương tự. Lãnh cảm? Hai thứ # nhau quá.
    Nhưng thực tế mới trải nghiệm.
    Công việc mình dạo này bị xới tung hết. Ảnh hưởng mà, dĩ nhiên thôi. Nhưng mình nghĩ mình cũng đang, và sẽ phải cố thôi vậy.
    Nói nhiều quá, khi mình nói nhiều, mình sẽ không làm nhiều, vậy thôi nhé, mình sẽ không nói về vấn đề này nữa
    Thế kế hoạch Đà Lạt của Juri đến đâu rồi? Juri còn học gì nữa đó? Sao chả bao giơ thấy Juri kể về chuyện bạn bè, gia đình,... cả. Mà cũng buồn cười, mình vẫn lang thang khắp các topic, đùa cợt đấy, nhưng mà cũng sụp đổ đấy. Chỉ buồn, khi chuyện còn nhỏ, bạn bè chả ai hỏi han hay ngăn cản giúp mình cả, dù biết... Thế, nên bây giờ, tuy ngã đau chân nhưng cũng đau trong lòng nữa.
    Có thể, ở cái tuổi này không chín, hoặc cũng có thể, mình không đáng (buồn cười..), nhưng dẫu sao, sự thực vẫn là sự thực.
    Juri viết bài ở đây có ai biết không? Bạn bè có thể theo link, cơ quan có thể lần theo History, hay những điều tương tự. Và Juri chắc bạn có thể viết hết những suy nghĩ ở đây chứ . Chắc là không, nhỉ. Vì dẫu sao, còn quá nhiều thứ để nói và biểu hiện, nhưng ít người sẽ làm thế, phải không
    Mình mang 4 hồ sơ về nhà làm đó, nhưng rồi chắc lại không làm được thôi. Mọi thứ đang trong tình trạng tệ hại. Ừ, mình đã cố, nhưng có thể mình chưa cố hết sức, hoặc con đường mình đang chọn bị sai. Sao đây nhỉ
    Viết nhiều quá, lâu lâu mình cũng k viết về cảm nhận và hiện trạng của mình thế này. Hy vọng công việc rồi cũng sẽ cuốn mình đi. Và nhiều thứ khác nữa.
    Buồn cười quá, tự dưng mình lại nghĩ đến câu "Hai đứa trẻ" (Thạch Lam), dù chả nhớ nội dung câu truyện đó như thế nào
    Mai..
  10. truly_madly_deeply

    truly_madly_deeply Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    2.375
    Đã được thích:
    0
    Ờ, sao lại nhớ mình chứ , chả ai nói thế với mình bao giờ cả. Có chăng chỉ là Mẹ...
    Giọng văn mình, bây giờ chán nản và mệt mỏi thật sự. Nhưng không ai muốn vậy, và phải luôn nỗ lực để không phải vậy, phải không. Trước, mình nghĩ rằng mình thực sự lạc quan, hay là gì đó tương tự. Lãnh cảm? Hai thứ # nhau quá.
    Nhưng thực tế mới trải nghiệm.
    Công việc mình dạo này bị xới tung hết. Ảnh hưởng mà, dĩ nhiên thôi. Nhưng mình nghĩ mình cũng đang, và sẽ phải cố thôi vậy.
    Nói nhiều quá, khi mình nói nhiều, mình sẽ không làm nhiều, vậy thôi nhé, mình sẽ không nói về vấn đề này nữa
    Thế kế hoạch Đà Lạt của Juri đến đâu rồi? Juri còn học gì nữa đó? Sao chả bao giơ thấy Juri kể về chuyện bạn bè, gia đình,... cả. Mà cũng buồn cười, mình vẫn lang thang khắp các topic, đùa cợt đấy, nhưng mà cũng sụp đổ đấy. Chỉ buồn, khi chuyện còn nhỏ, bạn bè chả ai hỏi han hay ngăn cản giúp mình cả, dù biết... Thế, nên bây giờ, tuy ngã đau chân nhưng cũng đau trong lòng nữa.
    Có thể, ở cái tuổi này không chín, hoặc cũng có thể, mình không đáng (buồn cười..), nhưng dẫu sao, sự thực vẫn là sự thực.
    Juri viết bài ở đây có ai biết không? Bạn bè có thể theo link, cơ quan có thể lần theo History, hay những điều tương tự. Và Juri chắc bạn có thể viết hết những suy nghĩ ở đây chứ . Chắc là không, nhỉ. Vì dẫu sao, còn quá nhiều thứ để nói và biểu hiện, nhưng ít người sẽ làm thế, phải không
    Mình mang 4 hồ sơ về nhà làm đó, nhưng rồi chắc lại không làm được thôi. Mọi thứ đang trong tình trạng tệ hại. Ừ, mình đã cố, nhưng có thể mình chưa cố hết sức, hoặc con đường mình đang chọn bị sai. Sao đây nhỉ
    Viết nhiều quá, lâu lâu mình cũng k viết về cảm nhận và hiện trạng của mình thế này. Hy vọng công việc rồi cũng sẽ cuốn mình đi. Và nhiều thứ khác nữa.
    Buồn cười quá, tự dưng mình lại nghĩ đến câu "Hai đứa trẻ" (Thạch Lam), dù chả nhớ nội dung câu truyện đó như thế nào
    Mai..

Chia sẻ trang này