1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

MỘT NGÀY MÙA ĐÔNG!!!!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi thuhatchonguoi, 04/01/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thuhatchonguoi

    thuhatchonguoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2003
    Bài viết:
    1.017
    Đã được thích:
    0
    Cả ngày nay ở office T không làm gì ra hồn cả, boss đi vắng, không khí cũng dịu xuống...Chỉ le hoe vài người, hình như ai cũng tranh thủ vắng chủ nhà gà mọc đuôi tôm,công việc vẫn đầy ắp trên bàn....Ngày trước dễ gì mà làm khó được T ...Còn bây giờ thì khác rồi...muốn có sự tập trung toàn tâm toàn ý xem ra khó khăn lắm lắm...
    Lúc sáng vừa nhận được mail reply của người nói cám ơn sau khi nhận được cái link site chuyên về photo T đã gửi tối qua....Người hỏi T, trong link đó có nhiều tay chụp hơn người phải không ???
    T cũng chưa rõ ràng tay nghề của người đến đâu dù biết rằng người khá giỏi về các ngón nghề nghệ thuật.
    Thư đi tin lại vài lần thì người chỉ T cách vào site pix của người...Tâm phục khẩu phục..Các pix người chụp rất có hồn...T never nghĩ người có thể chụp ra được những bức ảnh về cảnh vật, con người, đẹp và có hồn đến thế...Bây giờ mới ngộ ra tại sao chữ tài lại hay đi vần với chữ hoa....
    Càng hiểu thêm về người càng làm cho T đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác....T vốn thích mùa thu, nên mấy cái pix về mùa thu của người làm đắm lòng T là điều đương nhiên....Nhất là căn nhà nhỏ màu vàng nằm ở giữa bao bọc bởi một rừng cây lá đủ màu....Lại save làm wallpaper mà quên mất một điều rằng mình không nên bày biện những gì liên quan đến người ở ngay trong tầm mắt mình nữa...Đã bảo là T muốn quên người kia mà... Đến bây giờ vẫn không hiểu tại sao T lại nặng lòng với người như vậy, có nên gọi là cuộc tình khi chuyện chỉ xảy ra chóng vánh trong một chiều, không đầu không cuối, mong manh như tơ trời, vậy mà có thể làm T suy sụp đến thế...Chuyện đã qua một tháng rồi, T bắt đầu tập quên cái nick của người mà ngày trước mỗi khi viết mail là T luôn bắt đầu bằng 4 chữ ấy, chỉ mỗi người và T hiểu ý nghĩa của nó. T vẫn còn giữ nguyên trong cell contact, T không nỡ xoá, dù vẫn lo ngay ngáy mỗi khi bạn bè mượn cell dùng để gọi cho ai đó...
    Có lẽ là quả báo vì T đã làm người trước đau khổ nên giờ T phải gánh chịu..
    Chiều nay nắng tắt muộn ghê, tan sở, xong cours bowling rồi mà nắng chiều vẫn còn....Vàng vọt..
    Lại lang thang ra tiệm anh Đ chờ nhóc C nghĩ việc rồi cùng đi ăn tối....
    Hic ...chỉ trong ba khắc giờ, nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất dưng T lại lôi chuyện T thắc mắc về sự quay lưng đột ngột của một người đàn ông, ra hỏi anh Đ và anh T... Vì T nghĩ là đàn ông với nhau thì có lẽ đa phần suy nghĩ cũng giống nhau, T muốn nghe ý kiến của họ...Họ muốn tìm hiểu sâu vào câu chuyện một tí hòng có thể đưa ra những ý kiến xác đáng nhất...T nói đại khái nhưng không nói rõ người đàn ông ấy là ai...
    T nghĩ họ lờ mờ đã đoán ra người rồi...
    Có trải lòng được đâu, nghe họ phân tích câu chuyện thì lại nặng lòng thêm...Kết cuộc là T phải quên đi....
    Họ bảo cá tính người và T no match !!
    Rồi đem một người con gái khác ghép với người, đem một người con trai khác ghép với T bảo là match hơn....
    Họ đoán sự đột ngột quay lưng của người có lẽ vì đó.....
    Cười và chào bb anh Đ về, bước từng bước như ai xiền xích chân mình....nặng trĩu...
    Hối hận vì lỡ trải lòng ...Thêm người biết thì thêm phiền, mà có hay ho gì đâu....Mà biết đâu họ hiểu rằng đã đến lúc thôi trêu Người và T nữa cũng nên....
    Quên thì sẽ phải quên người rồi đấy...
    Nhưng làm sao đây....
    Cứ đến lúc sắp dỗ được lòng bình yên thì tự dưng sẽ xảy ra một vài việc gì đó liên quan đến người hoặc từ người để khiến T trở về với nỗi đớn đau mong chờ trong vô vọng....
    Tại sao chuyện lại chẳng dễ dàng êm xuôi ra đi cũng như khi nó nhẹ nhàng đến vậy...


    [nick]
    Được thuhatchonguoi sửa chữa / chuyển vào 19:29 ngày 08/09/2006
  2. thuhatchonguoi

    thuhatchonguoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2003
    Bài viết:
    1.017
    Đã được thích:
    0
    It''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''s friday, ngày cuối cùng của tuần làm việc... Cảm giác chán nản vẫn chưa chịu rời buông, hôm nay đến sở với đôi mắt xốn xang đỏ ngầu...Dị ứng mắt hay tại thiếu ngủ...Không biết nữa, kệ đi...Stress có chiều hướng trầm trọng, sức khỏe T cũng không tốt cho lắm vì cứ bị bệnh lặt vặt, tuần rồi đi khám bệnh, bác sĩ bảo dạ dày tiết nhiều chất gì gì đó ( mỹ từ của ngành y) làm cho T hơi bị khó thở....Cho toa mua thuốc uống hai tuần xem có giảm không, số lượng thuốc cho hai tuần dần thành bốn tuần, vì lúc nhớ lúc quên... Không uống theo giấy bác sĩ dặn dò mà T uống theo trí nhớ kém cõi của mình...Mặc kệ....Tệ thật...
    T đã thay đổi nhiều, ngày trước cứ đến thứ 6 là T vui lắm, vô đến sở là T vui vẻ, trêu người này, ghẹo người kia, hí hửng đợi đến giờ về và luôn luôn có ý định trong đầu sẽ đi đâu đó sau khi tan sở... Bây giờ T khác rồi, sao T không thấy hào hứng chút nào cả..T hờ hững với ngày tháng...T sợ nhất là hai ngày cuối tuần..Khi T không biết T sẽ làm gì, và đi đâu...
    Có hôm, vô định hướng, vừa lái xe vừa nghe nhạc, dạo một vòng rồi về...mở máy dạo net...ngồi thừ đó.....
    Sở thích nằm nướng xem phim cũng không còn, lấy một bộ phim ngắn của anh Đ về xem mà gần 2 tuần mới hết, bật lên, rồi nằm thừ đó vô cảm nhìn bức tường trần đối diện...
    Dạo trước, có một đêm sau khi đi ăn xong, ngồi trong xe cho người chở đi lanh quanh...Nghe đài Jazz, ngay khi Diana Krall hát bài When I look in your eyes....
    T nói với người bài này hay và nghe rất êm tai khi đêm về, và nhất là khi đi trên những khoảng đường vắng xe qua lại không ồn ào như thế này, nghe Jazz or blue là tuyệt nhất....T không thích nghe Jazz khi tâm hồn đang sôi động và nơi có không khí ồn ào...Người nói khi nào T muốn người chở đi lanh quanh và nghe nhạc êm dịu như đêm nay thì gọi người.... T đùa bảo T chỉ thích nghe khi tối khuya thôi, người thức nổi không ?? Người trả lời nếu như T chịu gọi thì giờ giấc ko phải là vấn đề...T biết người không thể thức khuya quá, có lẽ một phần vì tuổi tác, và có lẽ vì thói quen nữa.....Muộn nhất là 12 giờ đêm, người phải ngủ rồi...Ngoại trừ những lần tụ tập hiếm hoi... T cũng thuộc dạng không thể thức khuya quá, thể lực T không mạnh khỏe, cứ mỗi lần lỡ kẹt đi party hoặc ham vui thức quá khuya là T phải ngủ nhiều giờ và nhiều ngày gần như trong suốt một tuần liền thì mới mong lấy lại đủ sức....
    Có nhiều đêm mất ngủ, da diết nhớ người và điệu nhạc du dương cũ, T cứ nghĩ: ước gì T được trở lại cái khoảnh khắc bên người khi nghe Diana Krall hát:
    When I look in your eyes, I see the wisdom of the world in your eyes
    I see the sadness of a thousand goodbyes
    When I look in your eyes
    And it is no surprise, to see the softness of the moon in your eyes
    The gentle sparkle of the stars in your eyes
    When I look in your eyes
    In your eyes, I see the deepness of the sea
    I see the deepness of the love
    The love I feel you feel for me
    Autumn comes, summer dies
    I see the passing of the years in your eyes
    And when we part there will be no tears no goodbyes
    I''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''ll just look into your eyes
    Those eyes, so wise
    So warm, so real
    How I love the world, your eyes reveal

    Bây giờ gọi người, người đi không ??? Chắc chắn là không, vì ta không còn là gì của nhau nữa - của cái thủa sắp thuộc về nhau
    Không có người , bài hát Jazz êm dịu T đành phải nghe một mình....
    T không đam mê Jazz như người đâu my JZM ạ...Không một chút hiểu biết gì về nhạc lý, T chỉ thích những bài có ca từ sâu sắc và âm điệu lẫn tiết tấu dễ đi vào lòng người.
    Nhớ có lần ngồi nhìn và nghe người đàn say mê ....điệu Jazz lúc trầm lúc bỗng, nhanh có chậm có....đầy hứng khởi.
    T ước gì đêm đừng qua nhanh ...và người cứ ngồi đó đánh đàn cho T nghe mãi...
    T sống bay bỗng quá, đầy hoang tưởng và lắm ảo mộng phải không ??!! Cũng như cái sự yêu mến của T dành cho người vậy...Mến mà không biết tại sao ???
    Nếu bây giờ ai hỏi, T cũng không biết vì sao nữa...
    Anh T bảo yêu mà không biết vì sao là tình yêu của bọn trẻ con, loại tình yêu mù quáng, yêu bất cần ngày mai sẽ ra sau... T không nghĩ vậy, tình yêu mà có chen lý trí vào thì không còn là tình yêu nữa...Thời đại bây giờ nhìn các đôi yêu nhau, đa số là yêu bằng mắt, bằng cái vỏ bên ngoài hơn bằng tim...
    Lại thấy T lạc hậu...Cứ ngớ ngẩn yêu rồi đau, cứ như T tự lấy
    dây cột T vậy...
    Cũng may, ông trời còn thương T, cho T có những người bạn đáng quí bên mình khi gặp chuyện...Họ là niềm an ủi...
    Lắm lúc nghĩ lại cũng vui, rảnh rang là hẹn nhau đàn đúm, đi coffee tám đủ chuyện trên trời dưới đất, nhất là mấy cái việc triết lý tình cảm, ai cũng cho mình là đúng với mớ lý sự cùn...
    T vẫn còn chút chuyện gút mắc trong đầu, T nhớ anh Đ đã hỏi T: T thích người ta vẽ đường cho T đi hay T thích đi con đường do chính T vẽ... T bảo dĩ nhiên là T thích người ta vẽ đường cho T đi hơn rồi...Anh Đ thêm vào: mà con đường đó T phải thích đi thì T mới chịu đi đúng không ???
    Còn nếu người ta vẽ con đường mà T không thích đi, thì thế nào ?? T có chịu đi không ???
    Phức tạp quá, T im lặng vì T không muốn đưa ra bất cứ câu trả lời nào khi T chưa rõ ràng....
    Phải hỏi kỹ anh Đ lại mới được...Vụ này hay hay đây...
    Tự nhiên trong lòng lại xen một nỗi xấu hổ khi đã đem chuyện của mình nói cho anh Đ và anh T....Ngố thật...
    Từ bây giờ T phải tập 3 không khi ai đó nhắc người hoặc hỏi chuyện về người : không nói, không buồn, không nghĩ... chỉ cười trừ thôi...
    Nghe nhiều mệt tai, mệt tim quá....
    Như vậy cho xong...
    Sắp giờ lunch rồi, để nghĩ xem sẽ ăn gì...

    [nick]
    Được thuhatchonguoi sửa chữa / chuyển vào 03:56 ngày 09/09/2006
  3. thuhatchonguoi

    thuhatchonguoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2003
    Bài viết:
    1.017
    Đã được thích:
    0
    Crazy - Gnarls Barkley
    I remember when, I remember, I remember when I lost my mind
    There was something so pleasant about that place.
    Even your emotions had an echo
    In so much space
    And when you''re out there
    Without care,
    Yeah, I was out of touch
    But it wasn''t because I didn''t know enough
    I just knew too much
    Does that make me crazy
    Does that make me crazy
    Does that make me crazy
    Probably
    And I hope that you are having the time of your life
    But think twice, that''s my only advice
    Come on now, who do you, who do you, who do you, who do you think you are,
    Ha ha ha bless your soul
    You really think you''re in control
    Well, I think you''re crazy
    I think you''re crazy
    I think you''re crazy
    Just like me
    My heroes had the heart to lose their lives out on a limb
    And all I remember is thinking, I want to be like them
    Ever since I was little, ever since I was little it looked like fun
    And it''s no coincidence I''ve come
    And I can die when I''m done
    Maybe I''m crazy
    Maybe you''re crazy
    Maybe we''re crazy
    Probably

    Đang buồn mà nghe bài này cũng thấy giảm được ức chế...
  4. thuhatchonguoi

    thuhatchonguoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2003
    Bài viết:
    1.017
    Đã được thích:
    0
    Autumn Leaves
    (Jacques Prévert/Johnny Mercer/Joseph Kosma)
    The falling leaves drift by my window
    The falling leaves of red and gold
    I see your lips the summer kisses
    The sunburned hands I used to hold
    Since you went away the days grow long
    And soon I''''''''''''''''ll hear old winter''''''''''''''''s song
    But I miss you most of all my darling
    When autumn leaves start to fall
    Since you went away the days grow long
    And soon I''''''''''''''''ll hear old winter''''''''''''''''s song
    But I miss you most of all my darling
    When autumn leaves start to fall
    I miss you most of all my darling
    When autumn leaves start to fall

    [​IMG]
    [nick]
    Được thuhatchonguoi sửa chữa / chuyển vào 08:38 ngày 09/09/2006
  5. bunnie

    bunnie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    1.068
    Đã được thích:
    0
    T ơi, B đã đọc hết những gì T cho B đọc rồi, câu chuyện của T làm B thấy buồn quá, không biết nói gì để an ủi bạn nữa. Chỉ mong làm một ng bạn tinh thần của T, giúp T qua được lúc khó khăn này thôi.
    B chỉ mong T sớm nguôi ngoai để một ngày nào đó ngoái nhìn lại chỉ thấy đó là những kỷ niệm của một thời thôi T à. T cố gắng nhiều nhé.
    B luôn tâm niệm rằng "Điều đó rồi cũng qua đi..." để làm mình mạnh mẽ và giỏi chịu đựng hơn. Đã có một thời gian B tưởng mình không thể cười được nữa T à, nhưng rồi, điều đó cũng qua...
    Thương
    Được bunnie sửa chữa / chuyển vào 11:29 ngày 09/09/2006
  6. thuhatchonguoi

    thuhatchonguoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2003
    Bài viết:
    1.017
    Đã được thích:
    0
    Giọt nước làm tràn ly....
    Đáng lý tối qua phải là một cuộc hội họp vui vẻ như mọi khi ở nhà anh Đ, nhưng không,chuyện mà T cố tình đơn giản thì ngày càng phức tạp và rối rắm thêm. Nội bộ náo loạn....
    C nói: chưa bao giờ hội bị như thế....
    Chán chẳng buồn nói...
    Thất vọng ngập tràn trong lòng về một số người...
    Họ có dụng ý gì ??? Chợt thấy T non lòng quá, chưa đủ thủ đoạn để hiểu được thói đời...
    Muốn được yên thân không phải là chuyện dễ dàng...

Chia sẻ trang này