1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một thoáng suy nghĩ.......

Chủ đề trong '1980 - Hội Khỉ Sài Gòn' bởi pickou, 20/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. pickou

    pickou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/06/2002
    Bài viết:
    2.362
    Đã được thích:
    0
    Một thoáng suy nghĩ.......

    Tôi không biết viết nhật ký cũng như không thích viết ra những dòng tự sự về bản thân. Nhưng con người ai cũng có trái tim, cũng có tình cảm riêng của mỗi người và tôi cũng không ngoại lệ? Có đôi lúc chúng ta bực bội chuyện đời, chuyện gia đình, chuyện xã hội hay chuyện của riêng bản thân cũng là những lúc mà chúng ta bộc phát ra những cảm xúc mãnh liệt nhất mà có rất nhiều người khó có thể kềm chế được bản thân mình. Tôi là một người điển hình trong số những người đó. Nhưng có mấy ai hiểu rằng tôi rất cô độc, cô độc đến nỗi không một ai có thể chia sẻ những nỗi buồn, niềm vui cùng tôi. Làm sao bây giờ? Đành phải tự phân thân mình, tự chia sẻ với mình và câu chuyện đã bắt đầu ?
    Nó tên là B, một cái tên vừa khó nghe và vừa xấu như khuôn mặt hiện giờ của nó. Cất tiếng khóc ngày 10/10 trong một gia đình khó khăn và túng thiếu nhưng cái đó không phải là tất cả những nỗi bất hạnh của nó đâu. Ba ruột bỏ mẹ con nó đi nước ngoài từ lúc nó còn chưa có hình hài trong bụng mẹ. Thuở xưa gia đình nghèo khó, mẹ nó vừa phải đi xé lá thuốc lá ban ngày, đêm về thì bán bia tươi đầu ngõ cho những ông khách bợm ?obia?, đã vậy còn bị tiếng ?oChưa chồng mà có chửa? nên không dám ngẩng đầu nhìn ai trong xóm cả. Tất cả những sự đau khổ mà mẹ và nó đã chịu đựng này do ai mang đến?? Mẹ và nó đâu có lỗi lầm, đâu có tội tình gì, tại sao người người lại đối xử với mẹ, nó như vậy ?? Cái từ ?oBố? rất là mờ trong đầu nó. Tại sao? Đơn giản thôi vì nó không có bố, người đó không đủ tư cách làm bố của nó mặc dù nguời đó đã ban cho nó sự sống.
    Lúc còn bé, nó khao khát có một người bố lắm, đi học về ai cũng có bố mẹ đưa đón, còn nó thì không. Vì chén cơm, manh áo nên mọi người đều lo phần của mình, đâu có ai rảnh mà đưa đón nó đi học chứ. Mẹ nó còn phải đi làm, các cô, chú thì bận công việc. Tất cả mọi thứ nó đều phải tự mình xoay sở lấy, từ chuẩn bị bài, đi học cho đến những thứ lặt vặt như quần áo, giày dép? Bạn biết không, đồ chơi, quần áo mà nó mặc đi học là của người ta cho nó đó. Mỗi lần người ta cho nó đồ chơi hay đồ để mặc đi học thì nó rất là vui mặc dù là đồ cũ nhưng nó luôn quý mến và giữ gìn những gì nó có. Tài sản của nó chẳng có gì quý giá, chỉ là những bộ quần áo đi học mang sắc trắng ngã vàng hay những món đồ chơi cũ kỹ, có đôi khi là một chiếc xe hơi bằng nhựa. Bạn ơi, nó buồn lắm, tất cả những gì nó có chỉ là tình thương của người mẹ và những gì nó tự làm nên. Nó ước gì sau này nó học thật giỏi, đi làm kiếm thật nhiều tiền để lo cho mẹ, cho bản thân và cho gia đình của nó sau này. Nó sẽ sống đúng nghĩa là một người đàn ông thật sự, bù đắp phần nào trong cuộc sống của mẹ nó (nó yêu mẹ nó hơn bất cứ ai trên đời này !!!). Nó luôn cố gắng học thật giỏi? sống thật tốt?


    Còn nữa...






    Nothing's Impossible !!!
  2. pickou

    pickou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/06/2002
    Bài viết:
    2.362
    Đã được thích:
    0
    Thời gian cứ trôi, cuộc sống gia đình khá hơn đôi chút; mẹ nó được một công ty nước ngoài tuyển dụng làm kế toán trưởng (Nó hãnh diện vô cùng về người mẹ của nó). Theo gương mẹ nó, nó cũng thành công trong kỳ thi tốt nghiệp cấp III, đạt điểm tốt nghiệp loại giỏi. Nhờ sự an ủi, động viên của gia đình và người mẹ, nó thi đậu vào trường Đại học tin học và ngoại ngữ. Không gì sung sướng bằng tự mình gặt hái những thành quả do mình tạo ra, phải không? Bây giờ còn ai dám chê cười mẹ con nó nữa không nè, hi hi, nó hãnh diện về bản thân, về mẹ nó và về những gì nó đã làm trong những năm tháng chất đầy sự đau khổ và nhục nhã.Cuộc sống đã dành cho nó một con đường mới, tốt hơn, tươi đẹp hơn, nó đổi thay?
    Ở lứa tuổi đang theo học đại học, nó luôn thấy mình cô đơn lạc lõng vì đám bạn bè trong lớp. Bọn chúng giàu có, đẹp trai, được ba mẹ mua cho loại xe đắt tiền để đi học. Nó cũng như bao người khác, nó cũng thèm có được chiếc xe đi học lắm nhưng điều kiện gia đình không cho phép. Nó quyết định vừa học vừa làm? Một năm sau, số tiền nhỏ nhoi mà nó dành dụm mỗi ngày đã giúp nó mua được một chiếc xe mới cáu cạnh. Nó thiệt là phục nó luôn. Từ lúc có xe riêng, nó thật là hạnh phúc đến không ngờ. Nó bắt đầu hình dung đến một gia đình của riêng mình, nó bắt đầu đi tìm một nửa của nó?
    Người đầu tiên (hay mối tình đầu) của nó tên là H, là cô bé học chung lớp cấp III ngày xưa. Dáng cao, thân hình mảnh mai, giọng nói dịu dàng cộng với nước da trắng như tuyết đã làm tâm hồn nó chao đảo không thể nào cưỡng lại khi H nắm tay nó thay lời tỏ tình. Qua sự quen biết với gia đình nó, H cũng vừa học vừa làm, H được người chú nó giới thiệu làm người mẫu trong đài truyền hình. Nó không ngờ rằng khi bước chân vào thế giới nghệ sỹ ấy thì H đã thay đổi một cách nhanh chóng. Thay đổi từ những cái nhỏ đến những chuyện lớn như thay đổi tính nết. H ăn diện như một bà hoàng, xài tiền như thác đổ và luôn cáu gắt những chuyện không đâu. H cho rằng nó ăn mặc cù lần quá, không hợp thời trang chút nào? H bắt đầu đánh mất vẻ vô tư, ngây thơ của ngày xưa, H nỡ lòng bỏ quên nụ cười ở nhà để luôn mang theo sự buồn bã đối diện với nó. Thậm chí nhân cách của H cũng mất đi, thay vào đó là những thói bon chen, đua đòi , sắm sửa theo kiểu quý tộc chính tông của đất Sài Gòn. Để được nổi tiếng trong giới ấy, H không ngần ngại rũ bỏ tất cả những thứ cũ kỹ, rách nát và dấu kín chuyện nó là bạn trai của H để khỏi bị ông bầu ghen ghét !!!. H trượt từ sai lầm này đến sai lầm khác? Nó đành phải ôm lấy bầu kỷ niệm buồn lặng lẽ nói lời chia tay. Nó đau đớn khi phải nói ra những lời mà suốt cuộc đời nó không muốn nói. Nhưng chuyện gì đến thì sẽ đến. Nỗi buồn luôn vây quanh ám ảnh nó, làm nó hụt hẫng, thất vọng và hoàn toàn mất niềm tin ở cuộc sống trong một thời gian dài? rất dài?. Thời gian vẫn chậm chạp trôi qua?
    Một ngày kia, trong chuyến đi giao lưu với trường Cao đẳng hàng không, nó làm quản trò (hoạt náo viên) cho một nhóm sinh viên chơi. Nó bày hết trò này đến trò khác, thật nhí nhảnh, thật vui. Trong giờ giải lao, nó được một người bạn tên H (lại là tên có chữ H !!! ) ở trường Cao đẳng hàng không khen rằng: ?oBạn quản trò vui quá, bạn tên gì vậy??. Không ngờ nó nói chuyện với người đó lại hợp như vậy, cứ như là một nửa của nhau vậy. Một trang mới của câu chuyện tình yêu lại mở ra cho nó và cô ấy. Quen nhau được ba năm, nó lâng lâng sung sướng trong hạnh phúc mà tự tay nó xây nên. Lo lắng, quan tâm, chăm sóc hết mình cho cô ta, dành tất cả những gì mình có cho cô ấy. Sau thời gian dài như vậy nó đã quyết định rằng một nửa của nó chính là người ấy. Đám cưới dự định sẽ diễn ra vào tháng 10. Nhưng nào ai có ngờ rằng cuộc sống luôn đầy rẫy những thử thách. Nó chết lịm người khi nghe tin H đã qua đời do tai nạn máy bay !!! Nó bình tĩnh và tự nhủ rằng ?" Hôm nay đâu phải ngày trực của H đâu?- Nó gọi điện kiểm tra thì mới hay rằng H đi bay thế cho người bạn thân bị ốm. Trời ơi, nó muốn la thật to, đập phá tất cả những gì trong tay nó đang cầm để vơi đi nỗi đau mất mát lớn nhất này của nó. Có ai đó hiểu được không? Nó đâu có lỗi gì đâu ?? Tại sao ông trời lại đối xử với nó như vậy chứ ?? Nó không biết nó đã làm những gì sau đó, chỉ biết là nó khóc rất nhiều, rất nhiều?Nó gào thét rất lớn khi áo quan được đem đi thiêu. Nó không còn đủ can đảm để suy nghĩ nữa?.. Tích tắc tích tắc?. ?. ?. ?

    Nothing's Impossible !!!

  3. dracular_kid_bum

    dracular_kid_bum Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    mình sẽ làm gì nếu rơi vào trường hợp này nhỉ, chả biết nữa...
    nói ra cũng là một cách làm nhẹ nhõm bớt tâm hồn...
    chúc nó sớm vượt qua...
    kid
  4. 24h

    24h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    3.432
    Đã được thích:
    0
    Mỗi một con người đều có những nỗi đau riêng của bản thân... nhưng điều quan trọng, tự bản thân phải đối diện với nó ko né tránh và giải quyết nó như thế nào?... Vượt qua những nỗi đau, chúng ta sẽ thấy được một ngày tươi sáng hơn... Một ngày mới lại bắt đầu, với những lo toan trong cuộc sống... Đôi lúc bản thân ko kịp nhìn lại những gì mình đã trải qua. Nhưng khi đã có thời gian nhìn lại nó... thì mới phát hiện mình kiên cường biết bao... Và giúp mình trân trọng những gì hiện tại mình đang có...
    "Im lặng quá tiếng ai đang gọi....
    Không-chỉ tiếng lòng tôi gọi-thế thôi!"
  5. QuyVoTinh

    QuyVoTinh Guest

    Nó tên là B hả ??? Hmmm... nghe tên hình như là rất quen nhưng mà bà bắn nó wên mất tiêu là thằng nào rồi.... Các bạn đang suy nghĩ về bản thân ar ???Mình cũng vậy... nhiều khi mình suy nghĩ.. nếu phụ huynh mình không khó khăn với mình như bây giờ thì có lẻ mình đang là một người hiền lành và tốt bụng...Đời mấy ai biết được chữ ngờ.....Mình không muốn làm người xấu nhưng mà vì tự do của bản thân nên đành phải đi ngược lại với những gì người ta mong đợi ở mình... bad luck
  6. trai_HN_da_tinh

    trai_HN_da_tinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/11/2002
    Bài viết:
    615
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời không bao giờ chỉ tồn tại những nỗi buồn đâu.B hãy luôn nhớ rằng bên cạnh bạn luôn còn có những người bạn,còn có những "tô mì gõ" nữa cơ mà.Dù rẻ tiền nhưng nó rất ấm áp khi bạn "đói"mà và nó cũng là ý nguyện của người "trả tiền" đấy,"người đó" luôn mong muốn bạn được hạnh phúc được cảm thấy bạn đang sống có ý nghĩa với bản thân hay với Gia Đình hoặc với 1 người nào đó.Chẳng được ở gần để giúp nhau nhưng "nó" vẫn luôn coi B là đại ca duy nhất mà nó nể đấy.Cho nên đại ca của "nó" hãy luôn vui vẻ và đừng nên nghĩ quá nhiều về quá khứ nữa nhé,hãy sống cho tương lai của mình và Gia Đình của đại ca(gồm cả cái GĐ nhỏ bé sắp có nữa-đệ mong như vậy).
    Tặng Đại ca bài hát mà đệ thường hay nghe khi buồn nhé.
    Bài hát: Buồn ơi, ngủ yên!
    Album: Áo xanh
    Tác giả: Tuấn Khanh
    Tiếng chân cuối đường, vẫn nhắc tôi ai đi mãi không về. Biết bao những chiều, chỉ có tôi nơi đây nhớ mong ai. Chiều lạ quá, nắng phai ái ai í ai í ai í ai í ai, nhói tim người.
    Ngủ yên, những nỗi buồn hãy ngủ yên, eh eh.
    Chorus: Chuyện buồn ngày hôm qua, xin ngủ vùi trong ta. Từng ngày trôi qua mau sao nỗi buồn còn canh thâu, nhắm mắt nuối tiếc biết sớm mai không còn ai bên cùng tôi. Này người tình đi xa, biết ngày nào em vui. Đường dài đầy mưa rơi nhớ những ngày người bên tôi, giữ lấy bóng dáng những tháng năm yêu còn vui bên đời nhau.
    VẪN LUÔN HẰNG MONG ĐẠI CA CỦA TÔI VUI VẺ VÀ YÊU ĐỜI,THÀNH CÔNG TRONG CUỘC SỐNG NHƯ ĐẠI CA HẰNG MONG MUỐN.
    I...+T.....+A....+ L.....+ Y..... = 2...6...1...2...0...9
  7. cassiechit

    cassiechit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/06/2002
    Bài viết:
    4.994
    Đã được thích:
    0
    Những gì em bít là những chuyện này, là những chuyện anh đã kể cho em nghe, bây giờ anh mới kể cho mọi người, và là những chuyện của quá khứ.
    Anh trai, anh có còn nhớ hồi anh em mình khuya nào cũng chat với nhau? Những lúc đó, anh kể cho em nghe hết. Em nghe & chia sẽ với anh, và giữ kín như là bí mật của 2 anh em mình. Anh bảo anh chỉ muốn kể cho em nghe vì... vì gì nhỉ? Em wên mất lý do anh nói rồi. Anh còn bảo, anh lúc nào cũng cưng em nhất.
    Rồi biết bao nhiu là chuyện chẳng hay xảy ra. Nhìu lúc em tự hỏi mình mà không dám hỏi thẳng anh... em có còn được như vậy không? Em thì không OL khuya được. Anh thì đi làm rùi, cũng đâu có thức khuya để chat được. Vậy đó... Em thấy anh bùn, em bít là anh bùn, em muốn nghe anh tâm sự, vì bít đâu, em lại giúp anh vơi đi như lúc trước. Nhưng em lại nghĩ, em có còn đủ... đủ cái gì nhỉ? Tức là... anh có còn muốn tâm sự với em nữa không? Hay là đã có 1 người khác có thể thay thế em? Hoặc tệ hơn là bi giờ, anh không còn muốn nói với bất cứ ai nữa?
    Thật sự anh đang bùn vì chuyện gì? Sao anh không tập trung giải quyết chuyện đó đi? Những chuyện gì đã là quá khứ, hãy nghĩ ít về nó thui anh ạ. Em bít, không có quá khứ thì không có hiện tại. Nhưng có 1 người đã nói với em: "Cuộc sống là hiện tại, không phải là tương lai, càng không phải là quá khứ ". Đã từ lâu rùi, em học được cách sống "nghĩ ít" anh ạ. Nghĩ ít và nghĩ về những niềm vui, và có quên đi những chuyện bực dọc của bản thân. Em cảm thấy thật sự nhẹ nhõm khi làm được như vậy.
    Em mong là anh em mình sẽ có 1 chút thời gian, để... để làm gì anh nhỉ? Để em được nghe anh nói, em sẵn sàng làm cái Recycle Bin để chỉ ngồi và nghe anh nói. Nhưng... anh có còn muốn nói với em không?...
    To sư phụ: Anh nữa. Dạo này anh khác lắm. Muốn gặp anh cũng khó. Bao lâu rùi anh em mình không chat với nhau? Em nhớ những ngày xưa cũ, những lúc em cần 1 lời khuyên, thì có ngay anh. Anh còn nhớ câu chuyện em kể là có 1 người làm em thay đổi quyết định không đi Mỹ nữa mà ở lại không? Người đó là anh đó. Bản thân anh thấy anh not good, có thể nhìu người thấy anh not good, nhưng lúc nào em cũng thấy anh là 1 good man. Vậy thui, ít nhất là trong việc cho em lời khuyên. Em chẳng hỉu... Có nhìu thứ thay đổi, và có nhìu thứ... em không hỉu..... Just wanna tell U all these things for U to know what I''m thinking, and to take it easy. Never mind it, plssss...

    Cassie Love
  8. pickou

    pickou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/06/2002
    Bài viết:
    2.362
    Đã được thích:
    0
    To Chit: Tóm tắt 1 câu : Có đôi lúc phải nhìn lại con đường mình đã đi qua , qua đó mình có thể tiếp thêm niềm tin, tiếp thêm sức mạnh để tiếp tục tồn tại và giải quyết công chuyện hàng ngày. That''s all.
    Everybody: Thanks for all !

    Nothing's Impossible !!!

  9. cassiechit

    cassiechit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/06/2002
    Bài viết:
    4.994
    Đã được thích:
    0
    Thnx God for hearing that, Bro!!! Good luck to U...

    Cassie Love
  10. hoahalan

    hoahalan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    Nó đã đọc , đọc kĩ ,thậm chí rất kĩ bài viết này. Những điều mà nó tưởng tượng thật khác xa so với những gì mà nó biết. Lần đầu tiên khi viết bài nó cảm thấy ngập ngừng....Cảm thấy thật khó nói nên lời nhưng mà nó vẫn muốn viết....Nó chỉ muốn làm 1 điều gì đó dù là nhỏ, rất nhỏ cho người mà nó chưa hề biết mặt , biết tên. Hay đơn giản là nó chỉ muốn lắng nghe tâm sự , tự cho mình cái quyền hiểu và chia sẻ mà thôi.
    Một bài viết đã gây cho nó nhiều cảm xúc. Ko phải là nó đã ko trải qua những nỗi đau của sự mất mát chia ly. Nó cũng đã từng vĩnh viễn chia tay một người bạn mà nó rất yêu quý. Và cũng thật trùng hợp , người bạn đó cũng có cái tên là H. Nhưng có 1 diều mà nó nhận ra rằng : Người bạn đó luôn ở bên nó , cho nó nghị lực mỗi khi nó khó khăn, thất bại. Nó biết sự cách biệt giữa nó va người bạn đó là sự sống và cái chết nhưng trong trái tim nó vẫn luôn có 1 người bạn vẻ ngoài mảnh mai, yếu ớt song bên trong lại là 1 nghị lực sống phi thường - 1 tấm gương cho nó noi theo. Và nó tin rằng người bạn mà nó chưa 1 lần tiếp xúc này cũng sẽ ko bao giờ quên cô bạn của mình. Nó đã từng nói trước mộ bạn nó:
    Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa
    Trong trái tim ta vẫn mãi gần nhau
    Bây giờ nó muốn nói lại điều đó cho người bạn này. Ko biết người bạn đó có hiểu những điều mà nó muốn nói.
    Trước kia chỉ qua 1 tiếng đàn mà Bá Nha và CHung Tử Kỳ trở thành 1 đôi bạn tri âm tri kỉ. Đây là câu chuyện trong văn chương , nó ko biết có thật hay ko nữa. Nó cũng hiểu trên đời ko phải ai cũng có may mắn tìm được bạn tri âm , có thể hiểu thấu nỗi lòng của mình. Với người bạn mới này, nó ko có tham vọng trở thành 1 Bá Nha của Chung Tử Kỳ mà nó chỉ mong muốn được chia sẻ mà thôi. Nó mong sao người bạn mới này sẽ có những tháng ngày tốt đẹp sắp tới. Mong sao Hội khỉ sẽ là nơi người bạn này tìm thấy sự vui vẻ, bình yên.
    Nó chưa bao giờ tâm sự về bản thân trên Net vì đối với nó Net là 1 thế giới ảo nhưng hôm nay nó đã viết quá nhiều. Những dòng chữ mà nó đã đọc của người bạn này làm nó nghĩ suy. Net có thể là ảo nhưng tâm sự cảu người bạn đó là thật. Net đã giúp cho nó hiểu hơn về người bạn này. Nó càng thấm thía hơn 1 điều mà nó luôn tâm niệm : Cuộc sống sẽ đẹp hơn khi con người sống biết quan tâm đến nhau , biết chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Nó hi vọng những tình cảm tốt đẹp mà mọi người giành cho người bạn này sẽ làm bạn cảm thấy ấm lòng hơn. Có lẽ còn rất nhiều người khác yêu quý bạn mà bạn chưa biết đó thôi. Rồi bạn sẽ thấy , cuộc sống sẽ công bằng với những ai đáng được như vậy. Nó cũng muốn nhắn nhủ điều này với 1 người anh trong Hội khỉ mà nó quý mến.
    Nó nhớ trong Topic Lật đật nó đã viết: Trong cuộc sống của bạn có ko ít niềm vui nỗi buồn , bên cạnh những nụ cười là những giọt nước mắt đắng cay, đi cùng những thành công lại là những thất bại.....Cuộc sống là vậy . Tất cả những cảm giác đó chúng ta đều phải trải qua và phải vượt qua. Có lẽ chỉ những ai đã trải qua cảnh khổ cực mới biết thế nào là sung sướng , cũng như chỉ người sắp chết mới biết cuộc sống là thiên đường. Nó cũng nhớ 1 câu thơ của ai đó:
    Trong mất mát anh thấy mình cứng cáp
    Nảy nở trong anh những mầm xanh của niềm hi vọng
    Những mầm xanh vươn lên kiếm tìm cuộc sống
    Khát vọng của ngày mai.
    Đó cũng là lời muốn nói cuối cùng mà nó giành cho người bạn này.

Chia sẻ trang này