1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một thời ta yêu nhau....

Chủ đề trong 'Hải Dương' bởi Silent_knight, 19/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Silent_knight

    Silent_knight Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    1.753
    Đã được thích:
    0
    Một thời ta yêu nhau....

    Chì? cò mẶt lĂ?n thĂi
    Em hò?i, anh yĂn lf̣ng
    ThẮ mà? em hơ?n giẶn
    ĐĂ? chùng mì?nh xa nhau
    BiẮt 'i 'Ău vĂ? 'Ău
    Con 'ò? khĂng bẮn 'ợi
    Ă"i cĂy xanh tì?nh 'ơ?i
    Cò nghe lò?ng ta gòi?
    Nhưfng mù?a xuĂn 'àf qua
    TiẮng ve vĂ? thĂ?n thức
    Giò thĂ?i và?o 'Ăm hè?
    KĂ? chuyẶn 10 nfm trước
    Chì? cò mẶt lĂ?n thĂi
    Em hò?i, anh yĂn lf̣ng
    ThẮ mà? em hơ?n giẶn
    ĐĂ? chùng mì?nh xa nhau
    Nơi tì?nh yĂu bf́t 'Ă?u
    Cùfng là? nơi khò nhẮt
    Trài tim dù? biẮt hàt
    Nhưng tì?nh 'ơ?i dĂf 'Ău
    Nhưfng 'Ăi lứa yĂu nhau
    Hàfy nghe tĂi kĂ? lài
    Chì? mẶt lĂ?n tròt dài
    ThẮ mà? thà?nh chia phĂi
    Chì? cò mẶt lĂ?n thĂi
    Em hò?i, anh yĂn lf̣ng
  2. ko_tin_ai_het

    ko_tin_ai_het Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2004
    Bài viết:
    1.397
    Đã được thích:
    0
    Cái thời đó thật đẹp fải ko anh, nhưng nó lại là 1 cuộc tình dang dở, có đầu tiên mà chẳng có kết thúc, anh sắp là chồng người ta rồi, cười ra nước mắt.............
  3. Silent_knight

    Silent_knight Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    1.753
    Đã được thích:
    0
    Bạn anh nói em vẫn không thay đổi, vẫn chờ anh. Thật khó tin khi mà ngày xưa tất cả đều do em tự quyết định. Anh có một nguyên tắc mới "Không tin vào con gái"
  4. tuyetrenxamac

    tuyetrenxamac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Phải chăng chỉ là một thời, một thời nông nổi của tuổi trẻ, của thời học sinh ........... tất cả sẽ chỉ là một kỉ niệm đẹp, một kỉ niệm sẽ ko bao giờ phai trong lòng chúng ta phải ko?
  5. Silent_knight

    Silent_knight Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    1.753
    Đã được thích:
    0
    Ôi mặt trời của những người không ngủ
    Ngôi sao buồn với nghìn tia sáng nhỏ
    Lung linh nhiều nhưng bất lực trước màn đêm
    Đưa anh về với kỷ niệm ấm êm
    Và quá khứ như em còn đứng đó
    Hồi hộp cháy mà không nhen lửa đỏ
    Người tình ơi, nhìn em gần mà sao thấy cách xa
    Em sáng nhiều sao lòng ta giá lạnh
  6. Silent_knight

    Silent_knight Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    1.753
    Đã được thích:
    0
    Chẳng còn gì để nói nữa cùng em
    Khoảnh khắc ấy mùa thu trôi lặng quá
    Chẳng kịp ngắm chút nắng vàng trên lá
    Đã đông rồi, gió lạnh thổi miên man
    Chưa kịp nắm tay, chưa kịp dỗi hờn
    Chưa kịp nói những lời tha thiết nhất
    Chưa kịp có mà em ơi đã mất
    Chút ảnh hình, kỷ niệm giữ mai sau
    Chẳng còn gì để nói nữa cùng nhau
    Thôi đừng tiếc, đừng buồn, đừng mong nhớ
    Thì hãy sống như những ngày xưa cũ
    Khi trong đời chưa thực có mùa thu.
    __________st-Hạ 1995__________
  7. hoathuytien

    hoathuytien Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/07/2002
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    Có những người gặp rồi ta sẽ quên, nhưng có người cả cuộc đời không thể quên
  8. ko_tin_ai_het

    ko_tin_ai_het Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2004
    Bài viết:
    1.397
    Đã được thích:
    0
    thời đó là thời " xe đạp ơi......................, giờ fải @ ơi, dylan ơi, rồi đi bộ ơi. hâhhhâh"
  9. hoangtutrau

    hoangtutrau Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/02/2004
    Bài viết:
    1.818
    Đã được thích:
    0
    ... chỉ là 1 kỉ niệm đẹp cần quên đi để sống với hiện tại
  10. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Xa rồi em nhỉ . Anh chẳng buồn vì chuyện chia tay chúng ta nữ a. Anh chỉ tiếc nuối thôi em ạ ! nếu như chúng ta ko phải vì khác quốc tịch , khác sự xa cách về phương diện địa lí , ko phải vì hoàn cảnh gia đình em , anh đã có thể yêu em được hơn thế nữa .
    Tình yêu như người ta bảo sẽ giúp chúng ta có thêm hạnh phúc , sẽ vượt qua được tất cả . Thế mà anh và em cố gắng mãi rồi nhỉ , cố gắng rồi mà xa cách rồi .
    Em còn nhớ ko ? Ngày mai thôi , kỉ niệm 1 năm nụ hôn đầu tiên của chúng ta .
    Nụ hôn đầu thế nào nhỉ ? Hôm đó anh đến đón em , em khóc , anh chẳng rõ chuyện gì nữa , em khóc vì bị 1 tên lợi dụng em , cũng may chưa có chuyện gì xảy ra với em . Nhưng em đã bị hắn hôn trộm , em tức giận vì em thấy em bị ép buộc hôn 1 nụ hôn khó chịu . Anh đã quý em rồi , tự dưng anh nói luôn : " Hãy để tớ có thể hôn lại Đa để đòi lại nụ hôn công bằng đó ? " . Anh rất run và thương em lắm . Em đồng ý luôn !
    Thời gian đầu với những khoảnh khắc đẹp như thế , giờ thì thành dĩ vãng rồi phải ko em ? Ngày đó em hồn nhiên , ngây thơ và anh cũng vậy . Cứ nghĩ 2 chúng ta vẫn còn đang là sinh viên , cứ chăm chỉ học đã . Bất ngờ thay , 1 năm sau , anh và em phải đối mặt với cơm , áo , gạo tiền và đặc biệt là sự nghiệp của 2 đứa . Chúng ta bắt đầu ít gặp nhau hơn và dần có khoảng cách giữa 2 đứa ... Rồi bằng chuyện chúng ta chia tay trong sự tiếc nuối và nỗi buồn âm ỉ mãi trong anh đến tận hôm nay .
    Anh cố gắng rời xa Hà Nội , mảnh đất mà anh và em gắn bó với nhau rất nhiều . Đến SG , xa em dần , để cố quên đi .
    Nhưng trong đầu anh hiện tại vẫn nhớ như in những con đường , những chiếc xe máy anh thuê để chở em đi chơi , nhớ em mặc những bộ đồ gì , nhớ những quán ăn , rạp chiếu phim , những nơi mà chúng ta đã đến và gắn bó với nhau . Nhớ Phủ Tây Hồ , nơi anh và em hôn nhau lần đầu tiên , nhớ đêm giáng sinh , em nói em buồn vì chuyện gia đình , nhớ đêm tết dương lịch , lạnh rét mướt , anh và em ôm nhau chặt lắm , đi giữa đường phố quanh hồ Gươm .
    Nỗi nhớ sẽ không buồn như đêm.
    Giấc mơ sẽ không còn cô liêu.
    Và tình yêu sẽ là lời ru trong tiếng nguyện cầu.
    Em hãy là một cánh sao xanh rơi vào lời nguyện cầu.
    Em cứ như bóng chiều lặng thinh đến trao lời tỏ tình.
    Nỗi nhớ sẽ không buồn như đêm.
    Giấc mơ sẽ không còn cô liêu.
    Những niềm đau sẽ ngủ yên trong tâm linh.
    Nỗi nhớ sẽ không buồn như đêm.
    Giấc mơ sẽ không còn cô liêu.
    Những niềm đau sẽ ngủ yên trong lời nguyện cầu.
    Em hãy là một cánh sao xanh rơi vào lời nguyện cầu...
    ... Và tình yêu sẽ là lời ru trong tiếng nguyện cầu.
    Cứ mong em mãi sẽ là như vậy . Lời nguyện cầu của em dành cho anh là em sẽ hạnh phúc như hồi anh bên em nhé ,
    Xa em rồi , anh vẫn đã và đang hoàn thành chương trình học ĐH hiện tại . Em thì sang năm tốt nghiệp rồi . Sau đó em sẽ về nước . Anh còn 2 năm nữa . Trước khi em về nước , anh sẽ gặp lại em 1 lần nữa , ngay chính tại Phủ Tây Hồ được ko em ?
    Cứ mỗi ngày anh thức dậy , anh lại tự hỏi rằng hôm nay em sẽ làm những việc gì , có số điện của em nhưng anh ko thể gọi . gọi rồi 2 đứa lại bỡ ngỡ , khó nói chuyện lắm phải ko em ?
    Mình cứ cố gắng anh nhé ? Ừ , dù em ko còn là 1 nửa quan trọng của anh nữa , nhưng anh vẫn trân trọng tình bạn xưa của chúng ta .
    Tình bạn , phải rồi , nhưng hiện tại trong lòng anh vẫn còn 1 tình yêu thương rất vô bờ bến với em . làm sao anh có thể tiến đến 1 tình yêu khác nếu cứ nhớ em vậy ! Anh nhớ em , nhớ em lắm . ban ngày cứ quần quật với học tập và công việc , đêm thì trống trải thao thức . Cũng ghen tị với những người khác , họ hạnh phúc và còn được đi đến ngày hạnh phúc cuối cùng nữa . Đó là 1 đám cưới , sau đó là những đứa con thơ ngây giữa họ .
    anh cũng muốn sẽ 1 ngày nào đó được đi rước dâu từ đất nước em về Việt Nam , được bên em bà bên cạnh những đứa con yêu dấu của chúng ta. Sao mãi là ước mơ xa vời vậy ?
    Thậm chí anh cứ mơ màng , mơ rằng tương lai chúng mình sẽ tốt đẹp hơn . Chia tay em rồi , giấc mơ đó càng xa rời hơn , nhưng anh vẫn cứ ko ngừng mơ mộng . Giấc mơ đó đã giúp anh vươn lên đỉnh cao sự nghiệp trong này . Anh đã cố gắng là 1 trong những sinh viên đứng đầu lớp , đã có vài công ty săn đón anh . Anh tự tin ra trường anh sẽ có việc làm ổn định . Vậy mà anh lại ko thể có em được . kể cả khi sự nghiệp anh đã ổn định . Em cũng như anh . Nhưng em sẽ trở về nước . Minh từng nói với anh là để thời gian và không gian là điểm tựa cho tình yêu nhưng sao cố gắng hoà trộn 2 thứ đó với nhau , anh vẫn mất em vậy ?
    Càng nói về em , anh càng muốn nói nhiều hơn nữa . nói nhiều hơn nữa , để rồi bây giờ thì cứ nói , và anh vẫn phải chấp nhận sự thật là mất em mãi mãi rồi ...

Chia sẻ trang này