1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một tình yêu.........

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi White_Fox, 09/03/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. White_Fox

    White_Fox Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    636
    Đã được thích:
    0
    Một tình yêu.........

    Trong lúc lang thang trên blog vô tình mình đọc được bài này, mình thấy nó thật hay và cảm động quá nên mạn phép khổ chủ cho mình post bài này lên ttvn vì mình nghĩ bạn cần chia sẻ..

    http://blog.360.yahoo.com/blog-BIYCu9w5bqly.va3CP7PKciCO.ntWCtPnw--?cq=1&p=108#comments

    Nga ơi! Chị vừa qua blog của Nga đọc đi đọc lại entry Nga viết cho chị.Chị xin lỗi!Chị ko có ý gì cả khi năm ngoái chúc Nga như vậy,mà chị cũng ko nhớ có phải chị chúc vậy ko nữa,nhưng nếu rút lại được lời chúc thì chị trăm nghìn lần xin rút lại để Nga khoẻ trở lại, để 2 chị em mình tiếp tục thực hiện những kế hoạch còn dang dở nữa chứ,Nga nhớ ko?

    (viet cho mot nguoi
    Đêm ngày 30/11/06 rạng sáng mùng 1/12/2006( vào đúng lúc này 20 năm trước.16 ngày nữa mẹ mình sẽ sinh ra 1 thiên thần bé bỏng - its me)không biết là vì gió lạnh quá hay là vì xúc động quá khi lần đầu tiên nhạn được một món quà sinh nhất trước nủa tháng,lần đầu tiên nhận được 1 món quà là sách.Phải nói là bà chị TRANG là ngưòi thật đặc biệt của cuộc đời mình,toàn tặng những món quà mà cả đời này em NGA chẳng bao giờ dám quên. Điển hình là năm ngoái sinh nhật mình,bà í tặng 1 bức trang ghép 1000 mảnh cực đẹp( phải nói là đẹp thật).Nhưng với khoảng 50 miếng màu trắng của bầu trời,100 miếng màu xanh của rừng cây,200 miếng xanh nhạt hơn của bãi cỏ,thêm hàng đống miếng đỏ đỏ vàng vàng.Có lẽ chị TRANG cũng hiểu vì sao từ lần sinh nhật ấy NGA cố lảng tránh ko nói đến bộ tranh ấy,hic,khó ghép dã man chị TRANG ạ.Mặc dù NGA đã nhờ bao nhiêu chuyên gia trong lĩnh vực ghép tranh đến nhưng bất thành.Thực ra cố thì sẽ ghép đựoc,nhưng chẳng đứa bạn nào, đứa em nào của NGA đủ kiên nhẫn để ghép hết bức tranh ấy cả,hic.Thời gian qua đi, đông qua,xuân tới, hạ về,thu sang,rồi 1 mùa đông nữa lại đến,sinh nhật nữa của NGA lại đến.Hiện tại,ngoài môn giả phẫu bệnh lù lù trước mắt,NGA ngày đêm lo lắng còn vì 1 lí do nữa đó là " lời nguyền" của phù thuỷ TRANG đi kèm bộ ghép tranh năm ngoái." NGA mà ko ghép xong bộ tranh này thì " Mãi mãi tuổi 20" luôn",huhu,làm thế nào bây giờ,tranh thì chưa ghép xong,ko biết có qua đựoc tuổi 20 ko đây.Còn nhớ đúng giao thừa năm ngoái mình quyết tâm,hì hụi ngồi ghép tranh,nhưng quả là sức người có hạn lắm nên ghép được 1 nửa thì ngủ đín.Cứ về đến nhà,nhìn qua bộ ghép hình ở góc nhà, đi chơi,hình như bị bộ ghép hình ám hay sao ấy,thả nào ra đường cũng bị tai nạn,hết xe đâm rồi chó đuổi.Mà mình đi xe có nhanh gì cho cam,chỉ tầm 70km/h chứ mấy.
    Hic,chị TRANG ơi,chị TRANG yêu NGA lắm phải ko?CHị TRANG xí xoá "lời nguyền" ấy cho NGA nhé,nhé,nhé!Chị TRANG gật đầu nhé.Chị TRANG mà đọc mấy dòng này thì chị TRANG đồng ý ngay chị TRANG nhỉ! COi như chị TRANG đồng ý rồi nhé, để NGA còn " nhắm mắt xuôi tay" bước qua tuổi 20 1 cách thanh thản chứ,he.
    Nói vậy thôi,cảm ơn chị TRANG vì món quà sinh nhật trứơc 16 ngày nhé.YÊU CHỊ TRANG NHẤT)

    Đọc những dòng này chị cảm thấy ân hận vô cùng,chị sợ chính mình, tự hỏi tại sao lại thế chứ.Ko phải do chị đâu Nga nhỉ,mình đã ăn sinh nhật rồi mà,chị cũng đã hứa với Nga là rút lại ''lời nguyền" đó rồi mà.Thế sao tự dưng Nga lại ốm,sao Nga ko nhận ra chị,sao chị gọi mà Nga ko tỉnh hả Nga?Nga có biết mẹ đã khóc,gầy ,héo hon đi nhiều lắm ko,bố đêm nào cũng thức trắng để trông Nga,,bố ko khóc,ko nói nhiều,vẫn trêu đùa,gaọi Nga nhưng bố buồn lắm đấy,Nga chẳng bảo bố nói" với bố con là tất cả" mà.Hạnh phúc với Nga là nhìn thấy nụ cười ngố của bố,nụ cười hiền dịu của mẹ,nghe tiếng cười vang của My- Còn với mọi người hạnh phúc bây giờ là Nga đôi mắt nâu của Nga có hồn trở lại,là Nga tỉnh dậy,nhận ra mọi ngưòi,cứ tạm thế đã,còn sau đó là gì thì tính sau.

    NGA ơi,chị nhớ Nga lắm,yêu Nga nhiều nữa,chị chưa bao giờ nói với Nga như thế phải ko?Chị sẽ về nhà,cố xếp hết bộ xếp hình( chị phải xếp được),chị sẽ tặng Nga cái khăn mà Nga đòi nhưng chị hết tiền ko mua cho.Chỉ cần Nga hứa là sẽ tỉnh lại thôi.Mình còn phải về nhà ăn Tết mà phải ko,Nga cùng chị mong những ngày đó từ lúc chưa thi rồi còn gì, ở đây buồn lắm. cũng ko phải lo về những nốt thuỷ đậu nữa đâu,chị đếm rồi,chị nhiều hơn Nga nhiều lắm mà,chị em mình cùng mang tiếng lắm sẹo,chả sao,nhỉ!
    Gần 1 tháng rồi đấy Nga,lúc Nga về vội quá còn ko kịp chào chị.HÀ thì cứ kêu,vắng Nga nhà này buồn nhỉ,chị chẳng nói gì nhưng tự dưng thấy mặn chát đầu môi.Vắng Nga,chẳng ai chờ chị ở nhà mỗi khi chị đi học về muộn,về đến đầu ngõ thấy nhà cửa tối om,im lìm,buồn lắm.Cũng chẳng ai kể chuyện,trêu chọc chị nũa,chẳng ai để chị có thể mè nheo đòi đèo đi chơi như 1 đứa trẻ,hay chợt nổi hứng thú ăn uống và lại dắt xe ra cửa bất chấp thời tiết và cái ví tiền lúc nào cũng lép kẹp.......Bữa cơm chỉ có 1 mình chẳng muốn ăn nữa,nhà lúc nào cũng vắng tanh vắng ngắt như nhà ma,ngoài tiếng TV thì chẳng còn âm thanh gì sống động trogn cái nhà này.Ko biết con chó nhà hàng xóm có cảm thấy bức bối ko vì dạo này nó ko có cơ hội cố vểnh tai lên chỉ chực bắt được tiếng cười của Nga là sủa inh ỏi,hì,Anh hàng xóm xương sườn của Nga cũng về rồi đấy,nhưng có lẽ mùa này mà anh ấy a cho Nga đến xương sườn thì vào nhà viêm phổi chết mất....Mặc dù có lắm lúc chị mong được có 1 mình mình,nhưng giờ sự cô đơn sao đáng sợ thế.
    Nga ơi, đừng sợ và cố lên nhé.Ko có gì là ko thể mà,phải ko?1/1000 người bị thuỷ đậu mới có 1 người bị như Nga thì 15 % trong số những người bị như Nga có thể khoẻ mạnh trở lại bình thưòng ko lý gì lại ko có tên Nga trong đó.Nhiều người cũng bị như Nga nhưng họ đã chiến thắng,khoẻ mạnh bình thường.Mà thôi,ko cần phải nhìn hay nghĩ đâu xa,nhìn chị đây nè.Nga cũng phải kiên cường và dũng cảm như chị chứ,chiến đâu với bệnh tật hết mình nhé.Chị ko chờ lâu nữa đâu đấy,mấy hôm nữa là phải tỉnh nhé.Chị sẽ đi tìm lớp diễn viên cho Nga,ko thể để 1 tài năng như thế bị vùi dập ở cái phố Phưong Mai này đựoc,Nga chẳng nói thế còn gì.Chị cũng sẽ đi tìm nhà,ko ở cái nhà nặng vía này nữa, để lúc nào cũng nghe tiếng gò hàn inh ỏi bên tai,mở mắt ra cửa là bãi rác, rồi mối "đê doạ" chực chờ của cái WC,lũ chuột kinh di to hơn mèo.......Nhưng chị ko thích ở 1 mình nữa đâu,Hà thì suốt ngày đi,Nga mà ko chóng khoẻ lại thì ai ở với chị,chăm sóc,nhắc nhở, động viên chị chứ,Chẳng lẽ Nga ko yêu quý chị nữa?

    Nga hứa với chị đi,hứa rồi nhé! Chị chờ đấy! Và chị cũng hứa với Nga :chị sẽ ko mất niềm tin đâu - Niềm tin rằng Nga yêu quý của chị sẽ sớm khoẻ mạnh như xưa.YÊU NGA NHẤT
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này