1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một vài nhận xét về Nỗi buồn chiến tranh

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Pocahontas, 14/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Pocahontas

    Pocahontas Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Một vài nhận xét về Nỗi buồn chiến tranh

    " Nghĩa vụ một con nguời truớc trời đất là sống chú không phải là hi sinh nó, là nếm trải sụ đời một cách đủ ngọn ngành chú không là chối bỏ". câu này nên hiểu thế nào nhỉ.

    Nếu ai đã đọc tác phẩm này ko biết có cảm n hận giống tôi ko. tất cả suy nghĩ, cách nhìn của tác giả thông qua nhân vật kiên đều mang đậm tính tiểu tu sản và duờng nhu có gì đó cực đoan, đẩy lên thái quá, từ hình ảnh chiến tranh tới tâm tư lãng mạn của nhân vật kiên và mối tình như trong mộng tuởng.

    your lover
  2. saint81

    saint81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/12/2001
    Bài viết:
    412
    Đã được thích:
    0
    Vầng , tác phẩm này quả có nhiều điểm đặc biệt thật , chẳng thế mà một thời báo chí làm ầm ĩ cho đây là tác phẩm *********, nói xấu Cách mạng , nói xấu đảng .
    Sự đời cũng kì thật , lúc thì tặng cho người ta giả thưởng hội nhà văn , lúc thì dìm tác phẩm của người ta xuống bùn , có phải chỉ vì người viết ra nó đã lỡ đụng chạm đến nhân vật nào đó ????
    Thế sự du du nại lăo hà ​
    Vô cùng thiên địa nhập hàm ca ...​
    Được sửa chữa bởi - saint81 vào 15/04/2002 04:45
  3. pagoda

    pagoda Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    494
    Đã được thích:
    0
    Như thường lệ, Pocahontas tiếp tục đưa ra những nhận xét cực kì đơn giản và ngắn gọn cái rẹt về các tác phẩm văn học. Lần này là Bảo Ninh với "Nỗi buồn chiến tranh" :-)
    Tôi không hiểu thế nào là tính tiểu tư sản, là thái quá, là cực đoan

    V@
    [/size=4
  4. VNHL

    VNHL Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2001
    Bài viết:
    1.764
    Đã được thích:
    0
    Copy bài của bác Cuoihaymeu về Nỗi buồn chiến tranh trong một topic xa xưa, nơi từng xảy ra những trận chiến quyết liệt giữa các trường phái văn học.
    ...., đó là cuốn tiểu thuyết hay nhất về đề tài chiến tranh mà tôi từng đọc.
    Nó quyết liệt và đau đớn còn hơn cả Ăn mày dĩ vãng, Ba lần và một lần... của Chu Lai. Cái dữ dội chứa chất trong tiểu thuyết của Bảo Ninh là cơn bão lửa cuồn cuộn trong kí ức của một người lính, một kí ức đau buồn và nóng bỏng về chiến tranh với những miên man suy tưởng về số phận con người, về giá trị cuộc sống, về tình yêu. Lần đầu tiên VH VN có một tác phẩm dầy dặn ở quy mô tiểu thuyết về chiến tranh và người lính mà không hô khẩu hiệu. Ngược lại, tác giả lại dám nói đến mặt trái của tấm huân chương, cái giá bỏ ra trong cuộc chiến- chính là số phận của từng người lính. Bảo Ninh viết về chiến tranh và sự mất mát một cách vô cùng hiện thực và 'trần trụi', trước ông hình như chưa
    ai dám viết thế.
    Tôi gõ ra một đoạn về trận đánh mở màn ký ức của câu chuyện nhé :
    ' Một trận đánh ghê rợn, độc ác, bạo tàn... Mùa khô ấy, nắng to gió lớn, rừng bị ướt đẫm xăng đặc, cuồn cuộn lửa luyện ngục. Các đại đội đã tan tác, đang co cố cụm, lại bị đánh tan tác. Tất cả bị napan tróc khỏi công sự, hoá cuồng, không lính không quan gì nữa rùng rùng lao chạy trong lưới đạn dày đặc, chết dúi ngã dụi vào biển lửa. Trên đầu trực thăng rà rạp các ngọn cây và gần như thúc họng đại liên vào gáy từng người một mà bắn. Máu tung xối xả, chảy toé, ồng ộc, nhoe nhoét. Trên cái trảng cỏ hình thoi ở giữa truông, cái trảng mà nghe nói đến ngày nay cỏ cây vẫn chưa lại hồn để mọc lên nổi, thân thể dập vỡ, tanh bành; phùn phụt phì hơi nóng. ... ' Thà chết không hàng... Anh em, thà chết ...! ', tiểu đoàn trưởng gào to,, như điên, mặt tái dại, hốt hoảng hoa súng ngắn lên, và ngay trước mắt Kiên anh ta tự đọp vào đầu, phọt óc ra khỏi tai, Kiên líu lưỡi, kêu ố ố trong họng.. Bọn Mỹ xông tới, tiểu liên kẹp bên sườn. Đạn dày đặc tủa tới như đàn ong lửa. Kiên nấc to, buông súng ôm lấy một bên hông và khuỵu ngã; thong thả lăn từng vòng, từng vòng xuống lòng suối cạn, máu nóng hổi ruới đẫm bờ dốc thoải...'
    Đọc ghê rợn vậy thôi nhưng điều tôi thán phục bác Ninh chính là giá trị văn chương của cuốn sách. Rất hiếm có cuốn nào của VN ta văn hay và ám ảnh đến thế đến thế. Có những đoạn đẹp vô cùng.
    ' Bất chấp chiến tranh kinh khủng, bất chấp bạo tàn và ô nhục, bất chấp sự rơm rác của những định kiến và của những giáo điều gò khuôn cuộc sống của con người, Phương của anh vĩnh viễn trẻ trung, vĩnh viễn ở ngoài thời gian, vĩnh viễn ở bên ngoài mọi thời buổi. Vĩnh viễn nàng tuyệt đẹp, đẹp không chung một nét với bất kỳ một kiểu đẹp nào mà đời từng được biết. Nàng như là thảo nguyên vừa qua một mùa mưa lướt vào mùa gió, cuồn cuộn sóng cỏ xô bờ, rợp trời hoa cúc tơ hồng bay. Nàng xinh đẹp, mê dại và bất kham, hấp dẫn đến lịm người bởi sắc đẹp kì ảo và không lường, đẹp một cách đau lòng, đẹp như thể một sắc đẹp bị chấn thương, như thể một sắc đẹp lâm nguy, mấp mé bên bờ vực.
    Rất nhiều năm sau này, trong một đêm chìm đắm vào những thất vọng khô cằn. Kiên mơ thấy đời mình hoá thân thành một dòng sông trôi chảy trước mặt để đưa anh về vùng chết, thì đúng giây phút cuối cùng sắp buông rơi mình, Kiên lại chợt nghe thấy tiếng gọi của Phương từ buổi hoàng hôn cay đắng năm xua cất lên và lay thức anh. Tiếng gọi cuối cùng ấy của mối tình đầu cũng đồng là vang âm đã nhập tâm về một cuộc đời hạnh phúc, một tương lai tươi sáng mặc dù đã bị bỏ lỡ, đã bị buông rơi nhưng không hề mất đi, mãi mãi còn ở đó, chờ đợi anh trên đường quá khứ.
    Trải ra vô tận trước mắt anh bốn mươi năm đã qua của cuộc đời. Kỷ niệm, vô vàn kỷ niệm vẫy gọi và thôi thúc anh trên đường. Dĩ vãng không điểm tận cùng và dĩ vãng là vĩnh viễn thuỷ chung, với tình bạn, tình anh em, tình đồng chí, và nói chung, bất diệt những tình nguời.
    Mãi mãi anh bị cuốn hút về những đốm lửa trong không gian trải dài đến cuối chân trời quá khứ. Những đốm lửa chiến tranh đầu tiên trong đời, vệt sáng của cuộc phiêu lưu đầu tiên và cũng là tia sáng của tình yêu rọi lên từ đáy xa sâu thẳm thời thơ ấu.'
    Đấy là tác phẩm rút ruột của bác Ninh, và theo cá nhân tôi , về đề tài thân phận người lính sau chiến tranh, VHọc VN trước và sau quyển đấy mãi mãi là khoảng trống. Chỉ tiếc là không kiếm đâu ra cái online của nó. Có điều , với Nỗi buồn chiến tranh, Bảo Ninh cũng đã đạt đến đỉnh cao trong đời văn của mình và từ đó về sau không thấy bác ta vượt qua mình lần nào nữa. Nhưng một đời văn để lại một cuốn ấy cũng là quá đủ.
    Cuốn này sau còn được một giải thưởng văn học lớn của Thuỵ Điển, sau đó thì có lệnh đình bản .
    Nhưng bác ạ ' bất chấp sự rơm rác của những định kiến và của những giáo điều gò khuôn cuộc sống của con người', tôi vẫn cứ nói rằng nó là tác phẩm đáng kể nhất về đề tài chiến tranh của VN ta thập kỷ 90, chính nhờ nó mà tôi cảm thấy thêm yêu đất nước ta hơn, yêu nền văn học của ta hơn, để có thể cầm nó mà mở mắt cho bất cứ thằng Tây mất dạy nào dám chê bai văn hoá VN ta như các bác Fin, anhquan... đã từng gặp. .. Thân ái! .

    nghe rơi bao lá vàng
    ngập giòng nước sông Seine
    mưa rơi trên phím đàn
    chừng nào cho tôi quên

    Được sửa chữa bởi - vnhl vào 15/04/2002 09:47
  5. FriendlyDog

    FriendlyDog Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    251
    Đã được thích:
    0
    Chỉ có những người lính đã qua thời bom đạn mới có thể đánh giá về "Nỗi buồn chiến tranh".
    Chúng ta, những người đi sau, hãy lắng nghe và cảm nhận.
    Có một cuốn sách nữa về chiến tranh và chúng ta không thể không đọc, đó là " Nhật ký chiến tranh" của Chu Cẩm Phong.
    Hãy tìm, sẽ gặp. Hãy gõ, cửa sẽ mở. Hãy xin, sẽ được cho
  6. dragon231

    dragon231 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Chào các bác,
    Tôi cũng rất thích những tác phẩm về chiến tranh, tôi đã đọc "nỗi buồn chiến tranh" của Bảo Ninh, "Ăn mày dĩ vãng" của Chu Lai. Không dám binh luận thêm nhiều....
    Bác friendly Dog co biet "Nhật ký chiến tranh" có ở đâu trên mạng không thi cho tôi biết hay là bác co dưới dạng E.book không thì gửi cho tôi được không? Tại tôi không ở trong nước nên chịu không tìm được.
    Chân thành cảm ơn.
    Tiện đây hỏi các bác đã đọc "Chuyện kể Y2K" chưa? Tôi thấy nó rất thực ma sao lai bị cấm nhỉ?

  7. saint81

    saint81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/12/2001
    Bài viết:
    412
    Đã được thích:
    0
    Chuyện kể Y2k thật thì thật thật , nhưng đơn gỉan đó là sự thật mà người ta muốn che giấu thì làm sao công khai cho chú xem được
    Thế sự du du nại lăo hà ​
    Vô cùng thiên địa nhập hàm ca ...​
  8. Pocahontas

    Pocahontas Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Duong nhu pagoda ko dong y' voi nhan xet' cua toi lam , moi nguoi` co mot quan diem rieng, mot cam nhan rieng va toi chi dung' o khia canh chu quan de nhin nhan mot tac pham. tinh tieu tu san u?, dieu do' het suc ro ret ngay tu trong suy nghi nhan vat, trong tung cau van, tung khung canh, tung con nguoi. toi ko he` cho do' la mot dieu xau va nguoc lai, toi ko duoc biet nha van Bao Ninhla nguoi vung` nao, nhung thuc su ong da mieu ta dung con ng uoi hanoi voi suy nghi dac trung cua nguoi hanoi, tu chut' lang man, toi thieu' y' chi vuon len, thieu thuc te' va... , thuong la`mot nghe si tai hoa chu' ko phai con nguoi thanh` dat ve cac linh vuc khac.Toi ko dam' man dam` nhieu ve van de nay` vi chua du tung` trai .
    Nhung van hoc van la van hoc, toi ko thich cuon tieu thuyet nay` o diem ngoi but tac gia da qua', co the noi la qua' thuc te chang khi mieu ta su khoc liet cua chien tranh. toi chua trai nghiem qua chien tranh, nhung thuc su doc cuon truyen nay het suc nang ne`. tac qua co ve hoi qua' tap trung mieu ta vao nhung thay nguoi, nhung dong song mau' , mot cuong do lap di lap lai qua' nhieu, va dieu do' thuc su ko can thiet
    your lover
  9. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Ấy ấy, sao Pocahontas lại lôi Tequila vào đây???

    Nhận xét đấy là của bác pagoda đấy chứ. Tớ đã đọc cuốn này đâu mà dám nói năng gì?

    Tequila Sunrise

  10. Be_Free_new

    Be_Free_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2001
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Tôi đọc Nỗi Buồn Chiến Tranh lần đầu tiên liền bị hút sâu vào mạch truyện mà không dứt ra được. Những tác phẩm về chiến tranh thì nhiều, nhưng viết về chiến tranh một cách bi hùng đến thế như Bảo Ninh thì ít khi nào tôi được đọc ở các tác giả Việt Nam. Bảo Ninh xoáy sâu vào sự khốc liệt của chiến tranh để tôi thấy hết sự mong manh của phận người, cái phi nghĩa của chiến tranh và cái nồng ấm và lạnh lùng giữa những con người với nhau. Lứa trẻ sau chiến tranh nhìn nó như cái gì đó thoang thoảng qua, chắc sẽ khó cảm nhận được sự tàn bạo và bi tráng của chiến tranh và những hậu quả của nó. Trong những người tôi biết, có không ít người rời cuộc chiến với những chấn thương hằn sâu trong ký ức, trở đau mỗi khi kỷ niệm vọng về. Nếu ai đã từng đi về miền Trung thì chỉ trên một con đường thôi, đi chừng trăm mét đã thấy một nghĩa trang liệt sĩ. Còn trên những ngọn đồi, những sườn núi lân cận thì những nhát xẻng bổ xuống vu vơ có thể dễ dàng gặp phải những hài cốt còn khắp nơi của những người bên này hay bên kia chuyến tuyến. Đọc Bảo Ninh tôi thấy lại cái cảm giác rờn rợn như khi đi trong khu vực này, nơi những người dân bảo khu này chắc ma nhiều lắm vì ngày trước thây của hai bên phủ đầy núi. Những bóng ma ấy sao vật vờ như những phận người trôi nổi trong chiến tranh, không biết ngày mai sẽ sống chết ra sao, không có cả một nấm mồ. Nó làm tôi nhớ đến vùng Flandre gần biên giới giữa Pháp và Bỉ, có nhiều nghĩa trang những người lính chết trong thế chiến thứ nhất đến từ khắp nơi trên thế giới. Trong đó có một nghĩa trang, trắng xoá những hàng bia nhỏ, đề tên những người Trung Hoa nghèo khổ phiêu dạt tới Châu Âu đổi miếng ăn bằng máu và mạng sống của mình, họ còn được lưu lại ít nhất vài dòng chữ trên tấm bia. Còn những người Việt Nam, chết trên chính quê hương của mình, mà ngay cả những người thân cũng không thể biết được hài cốt của họ lưu lạc nơi đâu. Chiến tranh sao vô nghĩa và bất nhẫn quá! Đọc Nỗi Buồn Chiến Tranh để thấy và cảm cái tàn khốc và vô nhân của nó, để hiểu hơn nỗi đau của những người đi qua chiến tranh. Lạm bàn một chút về một góc của chiến tranh mà thôi vì Nỗi Buồn Chiến Tranh còn là câu chuyện về tình yêu và thân phận nữa.

Chia sẻ trang này