1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

mưa buồn

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi ngoclanhuong20, 27/05/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ngayxuaoi0210

    ngayxuaoi0210 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    965
    Đã được thích:
    0
    ...
    Thôi cố quên đi em, một thoáng qua mùa đông
    Đời có như là không. Xin em đừng buồn,
    Đừng tiếc thương ngày cũ, đừng khóc cho ngày qua. ...
  2. ngayxuaoi0210

    ngayxuaoi0210 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    965
    Đã được thích:
    0
    Trời ơi, không thể tin được có một ngày hình bóng L đâu đó lại hiện về. H đã quyết tâm quên, làm mọi cách để quên, quên đi quá khứ về 2 người bạn, chỉ bạn thôi, chưa một chút gì hơn thế. Rồi H đã quên và đang xây dựng cho mình một cuộc sống mới, hi vọng nó sẽ nhiều màu sắc để hình bóng người bạn đó không còn bao giờ quay lại nữa.
    Chiều hôm qua số máy cũ của L gọi vào số máy cũ của H, bây giờ là số của em gái H. Nó nói ai đó hỏi đây là số máy của H à, không phải và người đó xin số mới của H. Nghe đưá em đọc số đt đó, H đã giật mình, nhìn đi nhìn lại cái số đó, hình như nó rất quen, nhưng L đã không dùng số này lâu rồi mà. Vẫn chưa chắc, H tìm ngay bản danh sách lớp ngày xưa, đúng rồi, là L.
    Một phút vô cảm, rụng rời. Rồi mắt H nhoè đi, ký ức về L ư? H đã phải rất khổ sở để xoá đi và hình như nó đã thực sự mờ nhạt và vô cảm rồi đối với H. H cố hình dung về L, để làm gì? H vừa vô cảm lại vừa thấy lòng mình rối bời quá, vưà mừng vui vưà đau khổ, vui ư? Vì điều gì chứ? Có lẽ nó chỉ là bản năng, vì tin tức về L bặt vô âm tín quá mà, H vẫn không hiểu L đi đâu, nay tự dưng có chút tin tức về L tất nhiên H sẽ mừng rồi, dù gì thì cũng là bạn của nhau 2 năm học chung lớp, 1 năm cùng khoa mà. Trời ơi còn rối bời thì nhiều hơn. Rồi H lại miên man nhớ về những nỗi buồn của mình trong suốt thời gian từ khi gặp L cho đến khi không còn tin tức gì nữa. H khóc, nhưng những giọt nước mắt không thể rơi được nữa, nước mắt cho L đã hết rồi L ạ, H đã khóc hết rồi, giọt nước mắt cuối cùng cho L cũng chỉ cách đây đúng 3 tháng 11 ngày, hôm đó là sn L. Trong lòng H là gì? Cảm giác hỗn loạn, có chút bồi hồi, mừng rỡ, và H biết còn dành cho L rất nhiều, 5 năm ĐH đi qua, người ta đến với H nhiều nhưng H không dành cho ai một chút gì, ngoài L, Chỉ có điều L không biết đâu, H lạnh quá mà... Giờ thì chỉ mong chốn khỏi nỗi buồn, sống thật vui....
    Rất muốn gọi điện hỏi thăm L, rằng hơn 1 năm qua L sống ra sao, đời sống, tình cảm của L dạo này thế nào? Cái câu nói ngày xưa L hay dùng để hỏi làm H phì cười vì cái lối hài hước của bạn.
    Nhưng...Một phần vì ngại, còn nhiều phần vì...H thấy sợ động chạm vào nỗi buồn xưa, sợ nó lại quay trở lại vì đã mất bao công sức để rời bỏ nó.
    Thế nên dù trong lòng muốn gọi ngay cho L nhưng cái đầu bảo mình hãy dừng lại.
    Hãy để mọi thứ như nó đang diễn ra, thời gian hơn 1 năm nay giúp H sống yên bình rồi, không còn buồn nữa, hãy để nó cứ êm ả trôi đi, tất cả quá khứ về L đã bị xé bỏ rồi, một buổi sáng chủ nhật cách đây hơn nửa năm, H đã xé hết những mẩu giấy, những cuốn sổ mà những nỗi vui hay buồn về L cũng đều được ném vào đó, H nhồi nhét những mảnh giấy vụn vào một túi nilon loại 5kg đầy căng mà lòng xót xa như rời bỏ một phần tri kỷ vậy, nhưng rồi bỗng thấy nhẹ nhõm lạ kỳ...
    Nếu một ngày nào đó H và L gặp nhau, chúng ta sẽ lại là những người bạn nhé, thực sự, H sẽ rất vui, sẽ tự nhiên, không hay ngại như ngày xưa mỗi khi đi cùng L nữa.
  3. monitor_vn_2005

    monitor_vn_2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2006
    Bài viết:
    1.197
    Đã được thích:
    0
    cũng công nhận là đi xe máy nhiều đến khi đi xe đạp thích thật, giá mà nhà mình cũng gần công ty thì hay biết mấy tuy nhiên trời nắng mà đạp xe đạp kể cũng hơi vất, mai lại được đi xe đạp roài , thằng bạn có sở thích đạp xe đạp buổi sáng , thế nên sáng mai nó rủ đạp xe và tập thể dục buổi sáng luôn , làm 1 vòng hồ tây kể cũng thú vị thật , chỉ tiếc là nó có người để đèo, còn mình thì lại trả có ai để đèo, kô biết mình có vô duyên kô khi đi cùng nhỉ, nhưng sáng chủ nhật mà ngủ thì kể cũng hơi phí .
  4. ebele25

    ebele25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2006
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    mỗi lần trời đổ mưa, mình lại đang đi trên con đường vắng, đi mãi, đi mãi, tìm được hàng bán áo mưa thì người đã ướt hết rồi, thế là chẳng mua áo mưa nữa, mặc hay không mặc lúc đó có khác gì nhau. thế là "rain and tear are the same" ! một mùa mưa thì không đếm nổi bao nhiêu lần "rain and tear are the same" nữa !
    Rain and tear, are the same, but in the rain, there nothing but the rain !​
  5. ngoclanhuong20

    ngoclanhuong20 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2006
    Bài viết:
    316
    Đã được thích:
    0
    cứ đi, cứ đi mãi, đến khi người ướt hết, nước bắt đầu nhỏ xuống từ trên tóc, rồi rơi xuống mặt, đến lúc đó tôi mới biết rằng trời đang mưa rất to, vậy mà đi suốt trên đường mà k hề cảm giác k biết rằng trời đang mưa.......
    hỏi tại sao lại thích đi dưới mưa?
    vì.............khi đi dưới mưa thì người khác không phân biệt được đâu là nước mưa và nước mắt.......

Chia sẻ trang này