1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mùa đông xanh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi khanlenxanh, 30/11/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. khanlenxanh

    khanlenxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Mùa đông xanh

    When You Tell Me That You Love Me

    I wanna call the stars
    Down from the sky
    I wanna live a day
    That never dies
    I wanna change the world
    Only for you
    All the impossible
    I wanna do

    I wanna hold you close
    Under the rain
    I wanna kiss your smile
    And feel the pain
    I know what s beautiful
    Looking at you
    In a world of lies
    You are the truth

    And baby
    Everytime you touch me
    I become a hero
    I ll make you safe
    No matter where you are
    And bring you
    Everything you ask for
    Nothing is above me
    I m shining like a candle in the dark
    When you tell me that you love me

    I wanna make you see
    Just what I was
    Show you the loneliness
    And what it does
    You walked into my life
    To stop my tears
    Everything s easy now
    I have you here

    And baby
    Everytime you touch me
    I become a hero
    I ll make you safe
    No matter where you are
    And bring you
    Everything you ask for
    Nothing is above me
    I m shining like a candle in the dark
    When you tell me that you love me

    In a world without you
    I would always hunger
    All I need is your love to make me stronger

    And baby
    Everytime you touch me
    I become a hero
    I ll make you safe
    No matter where you are
    And bring you
    Everything you ask for
    Nothing is above me
    I m shining like a candle in the dark
    When you tell me that you love me

    You love me
    When you tell me that you love me


    Đến một ngày nào đó, liệu sẽ có người nói với nó những điều ngọt ngào như vậy ...? :(

    Trời lạnh - cóng tay - nhức đầu - tức ngực ......những thứ quen thuộc của mùa đông đang chạm dần vào nó
    Nó vốn luôn thích sự khởi đầu hơn là kết thúc. Vậy thì hôm nay, sự khởi đầu của một ngày là từ 6h30 phút và khoảng thời gian vừa đủ để " trở về " chắc chắn không phải là tệ .
    Mà bỗng nhiên nó nhớ chiếc khăn len của mùa đông năm ngoái, có lẽ năm nay nó cũng sẽ tự kiếm cho mình một chiếc khăn len màu xanh thật đẹp. Mong là mùa đông này, nó không còn cảm thấy lạnh lẽo nữa, cần hơn bao giờ hết sự tĩnh lặng của tâm hồn.
    Nó đang cố đọc chính mình, nhưng không phải như một cuốn sách mà có thể, giống như một bản nhạc
    À, chắc là sẽ khó bởi vì nó vốn cảm thụ nhạc kém lắm

    Nó đang cầu nguyện Chúa cho dù nó biết Người chẳng bao giờ nghe thấy lời thì thầm nhỏ bé này cả.
    Nó cứ nghĩ gía mà mùa đông năm nay sẽ có màu xanh, xanh như cái khăn len thân thương của nó thì tuyệt vời biết bao

    Nhớ mùa đông, nhớ khăn len và nhớ đến một người - một người chẳng bao giờ chịu quàng khăn xanh ...
  2. khanlenxanh

    khanlenxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Chúc bạn một bữa trưa ngon miệng.....
    Nó thích log in vào buổi trưa như vậy để nghe cái câu chúc này, lâu rồi chẳng còn nghe ai nói một lời chúc đơn giản mà ý nghĩa như vậy cả
    Nhiều nhất vẫn chỉ là lời chúc : Ngủ ngon .... mà giấc ngủ thì đâu có đến dễ dàng như vậy
    Khao khát và điên cuồng
    Em lật tung cả lòng mình
    Tìm kiếm anh hay tìm kiếm sự bình yên?
    Hơn mười mấy năm trời, hoá ra sự chờ đợi của nó chỉ là đổi lại thứ cảm giác tuyệt vọng này ?
    Thượng đế đang nhạo báng sự tin tưởng của nó chăng ?
    Đến một ngày bước chân mỏi mệt
    Bỗng nhìn lại, không còn ai đứng bên ta

    Buồn!
  3. khanlenxanh

    khanlenxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    KHÔNG ĐỀ GỬI MÙA ĐÔNG
    Thảo Phương
    Dường như ai đi ngang cửa
    Hay là ngọn gió mải chơi
    Chút nắng thu vàng se nhẹ
    Chiều nay
    Cũng bỏ ta rồi
    Làm sao về được mùa đông
    Chiều thu - cây cầu...
    Đã gãy
    Lá vàng chìm bến thời gian
    Đàn cá - im lìm - không quẫy
    Ừ, thôi...
    Mình ra khép cửa
    Vờ như mùa đông đang về.
    Mùa đông thân quen và xa lạ. Nó mơ về những hàng cây bàng co mình trong suơng sớm
    Giọt mưa của mùa đông rơi xuống những kẽ tay lành lạnh đến tê cả cõi lòng
    Và nó ẩn mình trong đam mê, những đam mê cứ trực trào ra khỏi ***g ngực dù đã và đang cố nén lại
    Nó thèm được bộc lộ, hơn bao giờ hết dù rằng thực tế nó vẫn đang chọn cách câm nín chịu đựng nỗi đau này chỉ bởi vì nó biết rõ rằng ....một ngày không xa ....cơn đau ấy sẽ tan biến và trở thành sức mạnh cần thiết cho nó bước tiếp những gì còn dang dở.
    Người ta thường than khóc về nỗi đau của mình quá nhiều mà quên đi rằng có rất nhiều cách để thoát khỏi tình trạng đó và hay hơn cả là học cách tự chữa trị cho mình
    Nó biết nó là một người chậm chạp nhưng không bỏ cuộc, nhất là với những bài học như vậy. Nó sẽ học cho đến cùng!
    Xem ai sẽ là người thua cuộc
    Bình yên một thoáng cho tim mềm
    Bình yên ...
    Vào đêm thường thấy lòng mình gần với lòng mình hơn
    Cái nó thực sự cần lúc này không phải là một bàn tay ấm áp chìa ra hay một ánh mắt thông hiểu, nó cần , chỉ đơn giản là một sự cố gắng không ngừng và đừng bao giờ bỏ cuộc.
  4. khanlenxanh

    khanlenxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Đừng bao giờ tự biến tình cảm của mình thành một thứ đáng thương hại
    Mà thực tế là chẳng ai đủ sức để nhìn nó với ánh mắt đó cho được
    Nó mạnh mà ! Tất nhiên là thế
    Cậu bạn đó ...
    Chẳng có gì hấp dẫn, chẳng có chút gì cả
    Không quan tâm !
    " Cái gì dễ dàng có được thì người ta thường không biết trân trọng"
    Ta đâu có cần trân trọng, đâu có cần cái từ giả dối và nửa vời ấy
    Điều ta cần là những thứ vĩnh viễn ta không thể có được
    Ích kỷ và độc ác, vốn là vậy mà
    Ai cho ai cái gì mà không cần nhận về, nếu không nhận được về điều gì thì người ta cũng sẽ so đo tính toán hay làm giấy nợ trong đầu, chứ có người nào là vô tư?
    Nó không rõ có sự vô tư ấy không vì nó chưa thấy bao giờ, mà nó cũng chẳng biết có cơ hội mà thấy được nữa hay không
    Nếu tôi không thể giữ tôi ở lại
    Tôi đành thả tôi đi
    Tôi ơi
    ...
    Tính đùa giỡn bất kể là vui hay là buồn này, đôi khi lại là một cách để che giấu mình thiếu tự nhiên nhất.
    Giấc mơ đêm qua làm nó sợ. Liệu có ngày nào người ta lột chiếc mặt nạ ấy của nó ra không?
    Mà ...thôi ...
    Nói là phải làm. Nó vốn thích thế và luôn thế . Trước cả khi kịp nghĩ ngợi gì, kịp phân tích đúng sai lợi hại gì.
    Giấu mình thật là khó ...
    " Trong cái thế giới điên khùng này, chỉ có em là người duy nhất khiến anh tin tưởng..."
    " Nếu chúng ta ngủ thì có thể, ngày mai sẽ tới đấy ....Nhưng, nếu như có thể thì anh ước gì ngày mai sẽ chẳng bao giờ tới "
    Vì họ sẽ được ở bên nhau, mãi mãi. Một từ mãi mãi chẳng bao giờ thành sự thực.
    Không biết nếu kiếp trước tồn tại thì nó là gì nhỉ ? Muốn biết!
  5. khanlenxanh

    khanlenxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Cậu không tỉnh táo gì cả !
    Đến khi anh ta nói như vậy mà cậu vẫn còn có thể chọn cách xử sự như vậy chỉ để chứng tỏ cái tình cảm mà cậu đang tôn thờ ấy là tình yêu được ư ?
    Vứt cái tình cảm ấy đi. Anh ta không hề xứng đáng chút nào.
    Mù quáng và điên rồ chỉ sớm giết chết tình cảm trong lòng cậu mà thôi.
    Nhưng tôi không thể nói cậu hãy rời bỏ anh ta, bởi chính tôi cũng chẳng thể làm đc điều đó với mình...
    Nhưng
    ....
    Đừng giết chết lòng mình bởi một tình cảm như thế...Xin cậu...
    ...
    !
    Tôi bước tiếp quãng đường không có người ấy
    Chẳng cô đơn, chẳng mộng mị, chẳng đau buồn
    Chỉ nỗi nhớ vẫn hàng đêm trở giấc
    Đánh thức lòng tôi...
    Buổi sáng của mùa đông thường có hương vị đáng nhớ hơn buổi sáng của những mùa khác, với nó - kẻ say mê cảm giác lạnh lẽo này.
    Nhanh thật. Vậy là sắp đến Giáng Sinh ...
    Có lẽ tối nay sẽ đọc " hạt dẻ ấm " - người ta nói với nó là hay lắm. Cũng không biết nữa
    Biển có còn màu xanh
    Phạm Thị Ngọc Liên
    Đứng bên biển mà nhớ biển điên dại
    ngọn sóng ngày nào khuất ở nơi xa
    mặt trời vàng hoe
    tim tôi xanh như núi
    mà chiều ập xuống thật nhanh
    Mà tình lạnh ngắt thật nhanh
    chân chưa thả chân trần
    tay chưa vùi xuống cát biển
    chưa được hôn tôi
    người đã gọi về
    Chiếc vỏ ốc nằm trong túi áo
    tôi nằm trong nỗi buồn của tôi
    muốn bơi mà không được
    muốn nói mà không được.
    Nghìn lớp sóng cứ quằn quại ngoài kia
    nghìn lời giã từ cuộn trong lòng ngực.
    Hình như việc dậy sớm và bắt đầu thật chăm chỉ mọi việc đem lại cảm giác thật vui...
    Nó thích " Hãy bắt đầu một ngày mới với NestCafe..."- Open Up
    Đáng sợ nhất là thời gian không ngưng
    Ký ức thì tồn tại
    Biết trách hờn điều gì khi mình tỉnh thức
    Thấy rõ mình đang rơi.
    Rơi và Vỡ Tan...
    Băng!
  6. botay_chamcom

    botay_chamcom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Hello
  7. khanlenxanh

    khanlenxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Trời hôm nay ấm lên rất nhiều
    ...
    không đuổi theo nữa - mệt rồi - một cách ngu ngốc thôi - dừng lại và nhìn vào mình : Sống vui lắm !
    Mùa đông càng lạnh thì sẽ càng vui ...
    Tiếp tục nhé !
    Stop here ! Rite Nao !!!

  8. khanlenxanh

    khanlenxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Rao bán mùa đông
    Giờ trở về rao bán mùa đông
    Ta ngọng nghịu xếp bài thơ dang dở
    Hoa đông rụng qua mấy mùa thương nhớ
    Giờ trở về bối rối bước chân không.
    Giờ trở về đem rao bán mùa đông
    Ta xa xứ hành trang là nỗi nhớ
    Chiếc lá rụng gối đầu vào trang vở
    Giờ trở về lá úa một lời mong
    Con đường làng cỏ khát gọi mưa xuân
    Ta bỏ quên vết chân trần từ đó
    Đồng nứt nẻ cựa mình nức nở
    Ta bỏ đi lặng lẽ ngủ quên mùa.
    Giờ trở về?ta rao bán ?có ai mua
    Nghe gió thổi, câu ơi à chợt rét
    Ngoại nhóm bếp làm hồng lên màu mắt
    Giờ trở về nghe đông ướt qua mi.
    Lại ấm lòng trong mỗi bước chân đi
    Hoa mùa đông đỏ mong chờ mỗi độ
    Mầm khoai mới vẫn vươn mình trong gió
    Ta trở về chẳng thể bán đông đi !
    Đau bụng cả một ngày trời, nó chẳng làm được việc gì cho ra hồn cả!
    Và tôi tan vỡ
    Trong vũng buồn tôi
    Đành lòng ai nỡ
    Bước qua , đã rồi
    Vớt từng mảnh vụn
    Chắp nối nụ cười
    Buồn lung linh hạt
    Ứa đầy đôi ngươ

Chia sẻ trang này