1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mưa giá.

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi Hoacuoi, 07/02/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. v22h04

    v22h04 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    1.116
    Đã được thích:
    0
    Chẳng thể đủ nhìn ra 1 ngày mai mà Ta đã từng tự nhủ. Đã từng tin và chấp nhận những việc mình đã chọn lựa. Từng kiêu hãnh mình sẽ làm ổn thoả tất cả mọi thứ. Lí trí phải đặt lên trước tiên.Luôn luôn là như vậy. Ta đang đi, cố gắng đi, cố lắm, vì sự sĩ diện đang choén hết tâm can . Vậy đấy, một lúc chợt nhận ra mình đã chao đảo và không thể bước nổi.Ko thể bước đi nữa rồi. Nghẹn đắng khi sự thật : Con đường đã đi là lạc lối. Đã từng có quá nhiều niềm tin cho rằng mình sẽ làm thay đổi và con đường đấy sẽ là của mình và mình sẽ bước đến khi tìm thấy niềm vui, hạnh phúc. Nghẹn ngào và nhận ra. Thật là viển vông.Mình đã ko hề hạnh phúc. Biết thế nào đây khi Ta phải chấp nhận điều này, biết thế nào đây khi Ta lại tiếp tục gắng gượng, mà niềm tin hầu như ko đủ để Ta chỉ là đánh lừa thôi bản thân rằng mình sẽ lại vượt qua. Một chút chỉ là để nhắc nhở bản thân : Ngày mai sẽ lại là một ngày mới. Giống 1 đứa trẻ con lớn xác. Một chút an ủi, một chút thương hại lúc này sẽ ứa nước mắt, trông mình thật tội nghiệp. Một đứa trẻ con sẽ rơi nước mắt cho hiện tại, một đứa trẻ con lớn xác thì khóc vì hiện tại và nỗi lo lắng cho ngày mai sẽ tới như nào.
    Được iye sửa chữa / chuyển vào 19:30 ngày 11/06/2004
  2. Gio_mua_dong_bac

    Gio_mua_dong_bac Làm quen Moderator

    Tham gia ngày:
    14/03/2003
    Bài viết:
    8.105
    Đã được thích:
    5
    Vẫn thấy em cười đùa đó đây,
    Mái nhà năm xưa tóc em còn bay
    Gặp nhau giây phút bên đời ấy
    Nỗi gì bâng khuâng,níu chân hoài???
  3. Gio_mua_dong_bac

    Gio_mua_dong_bac Làm quen Moderator

    Tham gia ngày:
    14/03/2003
    Bài viết:
    8.105
    Đã được thích:
    5
    Tôi gắng viết .... viết những điều mình tưởng tượng.... Cho cuộc đời sống sượng... chút chua cay! Viết cho tình nghĩa thành vô nghĩa! Phút nhắm mắt vụt hiểu điều thấm thía ....Thực hay hư, mọi khía cạnh cuộc đời ?? Đều trả giá sự được, còn hay mất !!! ...Nào ai biết sau những khoảng lặng là những vực thẳm khôn cùng .................................
    "Cái gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim" Nhóc nhỉ?
    Mong rằng với thời gian, ta sẽ mãi là "thảm cỏ mát" để Nhóc dừng chân mỗi khi chân mỏi, gối chùn, sẽ là "bờ vai" mỗi khi Nhóc cần dựa, để "hai cuộc đời xa lạ luôn soi rọi vào nhau tìm nguồn an ủi, sẻ chia"
  4. Hoacuoi

    Hoacuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2004
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    Bất kì ai trong chúng ta đều có những lần vấp ngã, bởi thế.....chúng ta luôn cần nắm lấy bàn tay nhau để bước đi trong cuộc sống... Có lẽ, Nhóc đã mất bình tĩnh, và luôn tìm lại sự bình tĩnh của chính mình, luôn tìm, điều đó lại có, lại không, vì cuộc sống và thế giới Nhóc vẫn luôn luôn đang chuyển động. Điều Nhóc đã thiếu đó chính là chưa thể dung hoà được những suy nghĩ của mình lúc này.
  5. libra_angel

    libra_angel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    3.897
    Đã được thích:
    1
    Ngã đã nhiều , đứng lên hoàn toàn tự lập ....kô cần ai bên cạnh , những lúc ấy sao mình kô can đảm nói lên suy nghĩ của mình ....những lúc ấy sao mình tệ hại đến vậy , để rồi lại chỉ có mình gặm nhấm nó , chỉ có mình làm mình tổn thương .....biết thế ,,,,cũng cố gắng để kô phải thế ,...nhưng sao kô được ...tương lai ...có thể hỏi tương lai tôi có anh bên cạnh mỗi khi vấp ngã kô ...........................Tôi tìm câu trả lời ở đâu .......tôi phải đặt niềm tin vào đâu ........... giá thật ! cái lạnh giá âm ỉ qua tim từng chút một .....từng chút một ....chưa có cây diêm nào để xua nó đi ...chưa có ....
  6. Gio_mua_dong_bac

    Gio_mua_dong_bac Làm quen Moderator

    Tham gia ngày:
    14/03/2003
    Bài viết:
    8.105
    Đã được thích:
    5
    Nhóc lạnh lùng và cô độc.Nhiều khi thấy bất lực với cái nửa Đá của chính mình.Hình như Nhóc có tất cả những gì mà người khác mong ước vậy mà như Cát ,càng nắm chặt thì nó càng cố tình vuột khỏi tay....
    Ta nhỏ hơn hạt muối
    Chẳng đủ mặn làn môi
    Nhưng ta nhiều nông nổi
    Đủ đa mang một đời ....

    Ngoài trời mưa ....
  7. Hoacuoi

    Hoacuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2004
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    Đâu...
  8. Gio_mua_dong_bac

    Gio_mua_dong_bac Làm quen Moderator

    Tham gia ngày:
    14/03/2003
    Bài viết:
    8.105
    Đã được thích:
    5
    Cho mùa đông ở lại.....
    Em lau mắt
    Mùa đông về bên cửa
    Cây bàng già
    Gầy guộc ngón kiêu sa
    Em lau nước mắt cho cuộc tình đã xa
    Để quên mùa đông một mình bên cửa
    Tiếng lá xa đưa
    Hoang tưởng bước anh về

    Gió . Gió đến nao lòng , gió thốc vào ngực cái không khí lạnh buốt của một buổi chiều mây rất muộn .Dựa người trên cửa sổ ,cố kéo cổ áo lên cao , chợt thấy nhớ vô cùng tuổi thơ của mình khi những mùa đông đi qua nhẹ nhàng như chớp mắt ...
    Chưa bao giờ mình lại day dứt trước mùa đông nhiều đến thế , chua bao giờ mình lại khao khát đến cháy lòng là mùa đông sẽ ở lại mãi ... chưa bao giờ mình có một mùa đông ấm áp như thế , sự ấm áp và hạnh phúc mà mình chỉ có thể có được khi thấy nó ở bên...
    Rồi sẽ vơi đi một nửa nhưng vẫn còn một nửa,nửa mà chẳng biết mình sẽ phải chịu đựng đến bao giờ....
    Cho cơn mưa đi mãi...
    Trời xa quá, cơn mưa xưa ngớt vội,
    Em đi rồi, để lại nhịp tim rung,
    Cho mưa nay tôi lần trong ngõ tối,
    Chiếc ô thừa mà thiếu kẻ che chung

    Bước thật chậm....cho mưa ướt áo...chiếc lá cuối cùng sắp rụng...xác xơ...thiên hạ thì co ro...bỗng nhớ...phố bỗng dài như dòng sông uốn quanh...chắc mình "bước lạc"..."lạc thật"...''''''''lục tìm'''''''' một chút thân quen....vờ như vô tình...bước nhanh....Mưa vẫn mưa....
  9. Hoacuoi

    Hoacuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2004
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    Khi một buổi sáng thức dậy với cái đầu ko còn ong ong, với bước đi quên sự năng nề. Với đôi mắt hướng ra phía trước không còn mờ nhạt, hít một hơi thật dài. Thấy mình nhẹ nhõm,mới biết trân trọng những gì mình có, trân trọng những lúc khoẻ thế này.Ốm dậy, , trâu bò cũng biết ốm cơ đấy, tủm tỉm cười vì lời chia sẻ đơn giản của 1 người bạn Có đủ thời gian để nghĩ lại những việc mình đã làm.
    Khi đủ can đảm để bước đi, thế mà lại không đủ tỉnh táo để nhận ra những điều không thuộc về mình. Tuổi trẻ, có thừa sự hiếu kì của 1 đứa trẻ để thèm muốn và mong dành cho mình những thứ không thuộc về mình, không hợp với mình. Để thử sức...Chùn chân, mỏi mệt, nghoảnh đầu lại .Nếu là 1 lời trách mắng thì tốt hơn không? Không hề giả thích những gì mình làm, vì những điều đã qua, chẳng đủ rộng lớn để mà trọn gói với tất cả. Và vì, đang đứng là thực tại. Người ta cứ ngoái lại vì những điều đã qua, tạo dựng những bước chân đi giật lùi để thấy lại sự thanh thản. Hão huyền.
    Được iye sửa chữa / chuyển vào 19:33 ngày 11/06/2004
  10. Gio_mua_dong_bac

    Gio_mua_dong_bac Làm quen Moderator

    Tham gia ngày:
    14/03/2003
    Bài viết:
    8.105
    Đã được thích:
    5
    Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
    Gió ơi gió ơi bay lên để bụi đường cay lòng mắt
    Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
    Áo xưa chưa quen phong trần đợi mùa thu vàng áo thêm.

    ...........................................................??????????????

Chia sẻ trang này