1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mùa Thu hội quán - dành cho những người sinh vào tháng 8+9+10

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi kreative, 19/09/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. kreative

    kreative Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    582
    Đã được thích:
    0
    hum nay trời mát mẻ thế, lại thèm uớng rượu rồi
  2. xiberi

    xiberi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2005
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0
    Đó là Heo May,
    Heo may từ sớm Ngày,
    Khi ta chợt thức giấc, lúc Mặt Trời chưa lên ...
    Khi tiếng Sấm rền rĩ như muốn níu kéo mùa Mưa Bão ở lại thêm ...
    Khi có vài vệt Mưa đan với màn sương mùa này còn mỏng mảnh, để làm ướt những tán cây, để se lạnh những mái hiên mờ sáng ...
    ...bỗng ta nghe ....Trong tiếng xào xạc phía xa của dãy Xà cừ cao lớn thấy có chút se sắt, hiu hiu của một Mùa Đông Sớm ...
    Với riêng mình, đâu có khi nào ta bị lẫn lộn giữa một cơn gió thường với cái lãng đãng đến xao lòng của một chút Heo may ?
    ...trong những tháng năm về trước, vào cái ngày đầu tiên khi cơn gió ấy trở về, ta thường ngồi ở một góc hồ xa vắng, hoặc ở phía một triền đê dài hút mắt,
    chai rượu nhỏ,
    dăm ba điếu thuốc,
    Một mình ...
    và ta đắm chìm vào cảm xúc
    ...........
    ....................
    ( Nhưng giờ đây, ta chỉ biết rằng : Đó là Heo may, và Trời Đất ngoài kia .... không thể nào lẫn được, bởi mỗi Tế bào nơi ta đều cảm nhận và lên tiếng thì thầm như thế ...
    Nhưng ví sao ? Vì sao duy có lần này ta lại thấy lòng mình trống rỗng ?
    Ta không thể, ta không thể trải mình ra được nữa ?
    Ai sẽ viết tiếp giùm ta đây nhỉ ?
    Ai nhỉ ?
    Và Sao trở lại Lúc Này, ơi xao xác Heo may ?)
  3. kreative

    kreative Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    582
    Đã được thích:
    0
    hay !
    có khi mốn làm thằng lãng tử lang thang hết nơi này đến chốn khác, dưng mà lãng tử thế thì lấy đâu ra tiền mà đi, thôi đành ngậm ngùi ngày 8 tiếng với cơm áo gạo tiền, còn lại 2/3 ngày là của ta
    sáng kiếm tiền để tối uống rượu, hum nào mời xiberi đi uống rượu nhé, hội này có mấy em rót rượu nghề lắm, kô say không về, mà đã say rồi thì làm sao mà về được

    PHIÊU DU
  4. xiberi

    xiberi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2005
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0
    Ha Ha ....
    Cảm ơn Kreative !
    Sẽ Chờ Nghe để ...Nhận lời mời của Cậu !
    Ha Ha ....
    PHIÊU DU ? !
    Sẽ Tuyệt lắm nhỉ ?!
    Uống Rượu nhé ?
    Nhưng Chúng Ta sẽ :
    Uống mà Như Không Uống ?
    Say mà không hẳn là Say ... ?

    như thế hay hơn,
    Bởi vì với Heo may, Ta không thể nào Say như cái Say vị Cồn của Rượu ....mà sẽ chỉ là Say Vì Những Cảm Xúc giữa Chấp chới, Bay bay khi hơi Gió chuyển Mùa,
    Say giữa Những Người Bạn dù Quen, Sơ mà như không hề có khoảng cách,
    Giữa những ...Lãng tử của Mùa Thu Hội Quán ....
    Chà chà ...
    PHIÊU DU thôi !
    Với Rượu nồng thơm hơi ấm của Mùa Thu
    Vương từ Đất, từ Trời vàng Rực rỡ
    Hoà với Gió, với Nồng nàn Hoa Sữa
    Để Lòng Say trong Khoảnh khắc Giao Mùa ...
    ...của Những Ngày Cuối Thu ?

    ................
    ..............................
    (Kreative sẽ ... "Viết tiếp" giùm tôi nhé ? )
  5. xiberi

    xiberi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2005
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0

    Làm Lãng tử ?
    Có gì khó nhỉ ? Loại Máu đó thường là sẵn có trong một số người nào đó,
    hoặc được tiếp thêm và hâm nóng bởi những Xúc cảm Bất chợt, Tình cờ ...
    Cũng không cần phải Có tiền mới trở thành Lãng tử,
    ...bởi Bỗng một Đêm trằn trọc, hoặc chỉ một giây phút giật mình tỉnh giấc mơ hồ, Ta có thể Nổi "Cơn Bất Tử"
    .....và như kẻ mộng du ....
    4h30 buổi sớm, Ta dắt xe ra, đi về phía Những Cửa Ô, để được ngắm những Nhọc nhằn của Mưu sinh nhiều Kiếp sống,
    Để được ngắm Hồ tây trong Sương hư vô ...
    Để ngắm Phố phường đang dần dần thức giấc ...
    .....và Ngắm Mặt Trời Lên, nếu không phải là Một Cơn mưa quất rì rào trên lá ....
    Như thế,
    Và như thế ................
    Rồi ta lại Trở về với thường nhật Áo, Cơm ....?
  6. cryonmyshoulder

    cryonmyshoulder Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2005
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    0
    Đôi lúc anh vẫn thả hồn vu vơ xa xăm, qua ánh mắt - đôi lúc ng ta vẫn bảo anh là "sến"....có lẽ chăng bởi anh sinh vào tháng 9?
    Bản thân anh thấy cũng chẳng sai và cũng chẳng bao giờ coi đó là 1 lời chê bai cả, thế nên anh vẫn là anh.....
    Tháng 9 này nhớ em - nhớ em da diết...và dường như nó bộc lộ hết mọi định nghĩa về nỗi nhớ mà anh biết. Đã từng có lúc anh yêu mùa thu - anh yêu cái tiết trời xe lạnh trên đất Hà Nội, bởi khi đó ấm áp là lúc có em kề bên...Còn giờ đây anh chỉ thấy sợ - thấy cô lại cái cảm giác hiu quạnh...bởi quanh anh đâu còn có em, chỉ còn nỗi cô đơn....duy nhất mà thôi.
    Anh đi tìm người khác, anh muốn lấp đầy chỗ trống mà em đã tạo nên. Anh nghĩ đó là liều thuốc hiệu quả nhất - nhưng ko phải như vậy...Thời gian cũng dần làm mờ nhạt những tồn tại của em trong anh, cô ấy chẳng có tác dụng gì hơn ngoài những lúc để anh tâm sự...Giờ cô ấy đang xoá dần hình ảnh của em đấy, em hãy làm gì đi chứ....Đừng im lặng, đừng lạnh lùng, đừng bình yên trước tình cảm cháy bỏng của anh như MÙA THU vậy.....
  7. sk8erboi

    sk8erboi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Hơ hơ... cảm ơn bồ rất nhiều...!!! Hy vọng là vậy... (maybe )
  8. in_blue

    in_blue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2005
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    Xa lắm 1 giấc mơ yêu...
    Đã 2 mối tình đi qua bắt đầu và cũng kết thúc vào mùa thu. Mối tình hiện tại, năm trc, cũng vào cái ngày hứng gió heo may thế này. Nếu nhớ k nhầm, lạnh chút nữa.
    Xa lắm rồi. 1 kí ức, 1 cảm giác mà mỗi khi có gió heo may ùa về, lại thấy mình là thi sĩ, muốn hát, muốn đàn, muốn viết,muốn vẽ về lòng mình cho mùa thu nghe....Để khi đông đến, lại 1 lần nữa nhé, đóng tâm hồn lại.
    Sợ đau lần nữa,nhưng còn sợ sự cô đơn trống trải hơn. K biết điều đó có lặp lại lần nữa chăng? Sẽ có lúc vui vầy, sẽ có lúc chia xa. Tự nhiên thôi. Cái j đến ắt đến, cái j đi ắt đi...
    Tôi lững thững bước trong kí ức mờ nhạt nhưng k bao h theo gió kia bay mất...
    Gần em nữa đi anh, những ngón tay sao k đan vào nhau....
  9. hnmisssg

    hnmisssg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    HƯƠNG VỊ MÙA THU
    Những người Hà Nội đang ở xa, khi thu về có một lúc nào để lòng mình nhớ nhung về nơi có mùa thu kỳ lạ? Tôi cảm nhận được ngọn gió heo may tràn ngập hồn mình khi liễu buồn buông lệ bên Hồ Gươm, khi có những người từ đâu không biết, đi rong phố phường bán từng ***g chim ngói, loài chim chỉ xuất hiện mỗi độ thu về...
    Mùa trời lên cao, đất khô đi, cây tự nhuộm mình cho lá mang màu vàng đỏ, lòng người nhớ thương nhau, tìm tri âm tri kỷ, thanh tao thì uống một tách cà phê, dung tục thì đến quán mộc tồn... ấy là lúc có món đặc biệt: Cốm Vòng, chỉ mùa thu Hà Nội có và ngon đến thế.
    Và cũng chỉ một làng cổ, huyện Từ Liêm cổ, quá cửa Ô Cầu Giấy mấy trăm bước chân, làng Dịch Vọng mới có thứ cốm vòng như thế. Ngay cách đấy ít làng, có làng Lũ cũng làm cốm, nhưng chỉ là món quà rẻ cho trẻ em, cứng và bệch bạc, dù đây là nơi chôn nhau cắt rốn của nhà thơ Nguyễn Siêu trong bốn chữ xưng tụng của người đời cùng với Cao Bá Quát "Thần Siêu, Thành Quát".
    Cốm là quà không phải để ăn no. Ăn cốm là ăn mùa thu vào lòng, vào tâm khảm. Mùa thu Hà Nội trong veo như tâm hồn thiếu nữ, thanh sạch, mát dịu như không chút bụi trần, để con cá chép Lý Ngư cũng phải vượt Vũ Môn mong hóa thành rồng. Sáng bảng lảng sương, chiều dìu dịu nắng, đêm êm đềm ngọt ngào... trong không gian huyền thoại đắm say ấy, sớm sớm những chuyến tàu điện đầu tiên rẽ sương từ Ô Cầu Giấy vào Hàng Ðẫy, Hàng Bông, Bờ Hồ... có những bà, những cô hàng cốm xuống tàu, theo lối quen, tỏa hương thu vào mọi nẻọ.
    Ít người cần rao. Ai cũng có khách quen, có khi quen đã mấy đời. Nếu là khách lạ cứ nhìn chiếc đòn gánh cong một đầu là biết. Ðòn gánh là cả gốc tre già, đánh lên cả gốc, chẻ đôi, dùng từ đời mẹ, sang đời con, nó như cái câu liêm, câu bầu trời xuống ủ cho mềm cốm. Hai bên thúng là từng lớp cốm xanh thoang thoảng hương lúa, mùi mùa phơi thóc, cốm nằm mơ màng trong từng lớp lá sen già đượm thứ hương hoa dâng hiến, hoặc lá khoai ráy xanh non, bóng như một thứ xa- tanh (satin) mát mịn. Dúm một dúm, đặt vào lòng bàn tay, ngửa cổ, thả nó vào đầu lưỡi, nó sẽ tan, sẽ ngấm, sẽ thì thầm thứ vị ngọt mềm của trời đất nước non, cả đầm sen ngan ngát, cả sóng lúa rì rào, cả màu mây lãng đãng... và mơ màng nhớ đến một suối tóc dài thơm hương bồ kết của ai đó đang ngồi giã cốm trong đêm trăng.
    Ăn cốm là nhai từ từ, khoan thai, từng hạt ngọc xanh mà dẹt, mềm mà thơm, ngọt mà mát. Không thể ăn cốm mà xới vào bát rồi lùa như ăn bún, ăn phở. Người Hà Nội ăn riêng cốm, ăn một mình cốm để tận hưởng sắc màu, hương vị thanh thoát, tao nhã đúng là "ăn hương ăn hoa", ăn để mình cũng biến hình vào trời thu, hồn mình lãng du cùng non nước...
    Cũng có người thích ăn cốm với hồng ngọc là thứ hồng đỏ, ngọt sắc cho hai màu tương phản, nâng đỡ âm dương, hoặc ăn cốm với chuối tiêu trứng cuốc, thứ chuối mà chỉ mùa thu mới vàng ươm dệt thêm từng đốm màu nâu vào vỏ để quyến rũ mắt nhìn và dâng hương cho mê tơi khứu giác, dù ăn như thế cốm phải hy sinh một phần hương sắc.
    Người Hà Nội còn ăn chè cốm, cốm xào, chả cốm... nhưng bánh cốm thì cũng đã thành nghệ thuật. Bánh cốm Nguyễn Ninh đường Hàng Than, đã tiêu biểu cho nghệ thuật chế biến món ngon Hà Nội, thành tấm lòng thơm thảo của người con đi xa gửi về biếu mẹ cha luống tuổi, thành sự mừng vui của những ngày sêu Tết.
    Cô hàng cốm xưa, đi chân đất, vấn vành khăn nâu, trên đầu đòn gánh cong, còn tòn ten chiếc chổi mới bện bằng rơm cốm.
    Sau mấy chục mùa thu chinh chiến, nay đất nước lặng im tiếng súng, cốm vòng lại có mặt với miền Nam, mang theo gió thu Hà Nội, mang màu xanh và hương đất Bắc để hòa với mưa nắng của miền Nam.
    Khi lúa nếp uốn câu chưa chín vàng, đã được tuốt mang về. Làng Dịch Vọng um tùm tre trúc, ngập tràn trăng sáng, đầy gió thu mát, điển hình cho làng quê Việt Nam như ca dao, như cổ tích. Trong gió và trăng ấy, thóc nếp được tuốt rồi được rang trên lửa củi, xong đem giã chày tay, rồi sàng, rồi giần quay quay nhè nhẹ êm êm... Lại giã, lại giần, sàng. Hàng chục lượt như thế, vỏ trấu bong ra, cái bổi tơi bời, hạt cốm dẹt mình, bắt đầu tỏa hương vào mùa tu làng xóm. Nó còn được hồ thêm chút lá lúa cho thêm xanh, cho đậm chất đã làm nên hạt lúa. Cuối cùng những hạt ngọc mềm ấy được nằm mơ ngủ say trong lá sen, lá ráy đã lau chùi thật sạch, chờ chuyến xe điện đầu tiên, lên đường vào phố. Tháng tám qua làng Vòng sẽ nghe được nhịp gõ, bộ gõ tiết tấu to nhỏ gần xa, vang vang và trầm đục, tiếng loạt xoạt của rơm xanh, tiếng rì rầm của tay sàn sảy...
    Cốm không thể ăn nhiều. Cô hàng cốm cũng không gánh đi nhiều, không lặc lè như cô hàng gạo, hàng rau. Và cốm cũng không thể làm nhiều như sản phẩm bằng lúa nếp khác.
    Cốm là hạt lúa nếp nhưng đã thành kiếp khác. Nó là tinh hoa, là tài tình, cũng chẳng giống bánh chưng bánh dầy... nó là sáng tạo đã ngàn đời, từ nguyên thủy đến trường tồn dân tộc?
    Nhiều năm cốm tưởng chừng bị mai một. May thay, mùa thu vẫn xanh cùng đất nước, cốm lại được sinh thành, hồi xuân, lại tái hồi cho lòng người nguôi ngoai thương nhớ.
    Bạn phương trời, bao mùa xa vắng! Hà Nội lại gởi lá thư xanh bằng gói cốm lá sen cho bạn đây, một chút "thời trân", một câu thơ lục bát bằng hương và vị... Hãy nhận lấy bạn ơi, để nhớ về một mùa thu Hà Nội đầy mỹ cảm...
    Tuỳ bút - Băng Sơn
    ******************
    CỐM VÒNG
    Ở Việt Nam, vào mùa thu bạn có thể cảm nhận thấy khi đi qua những cánh đồng xanh mà hạt thóc nếp đầu tiên làm trĩu thân lúa còn tươi, mùi thơm ngát của hương lúa còn non không? Trong cái vỏ xanh kia, có một giọt sữa trắng thơm là những chất tinh tuý nhất của thiên nhiên đã ban tặng cho con người. Dưới ánh nắng, giọt sữa dần dần đông lại, bông lúa càng ngày càng cong xuống, nặng vì cái chất quý trong sạch của trời, nói như Thạch Lam đã nói.
    Nhiều nơi biết cách gặt thứ lúa ấy, chế biến ra cốm. Nhưng cốm ở làng Vòng là nổi tiếng nhất. Làng Vòng thuộc huyện Từ Liêm, cách trung tâm Hà Nội về phía Tây Bắc độ dăm cây số, chia ra làm nhiều thôn là: Vòng Tiền - Vòng Hậu - Vòng Sở - Vòng Trung, chỉ có hai thôn Vòng Hậu, Vòng Sở là làm cốm ngon.
    Lúa gặt ở cánh đồng về, không được đập, vò hay đạp mà phải tuốt. Rồi bí quyết của cốm vòng là việc đảo thóc trong lúc rang.
    Tất cả sự khéo tay cộng với những kinh nghiệm lâu đời khiến cho người dân làng Vòng đảo thóc trong những nồi rang kia lúc nào cũng giữ được đều lửa bằng thứ củi cháy âm.
    Ðảo cốm xong mang giã ngay, không được để nguội. Công việc xay giã cũng cần phải tiến hành rất tinh tế: khi giã phải đều, không được nện nặng tay quá. Trong khi giã phải luôn luôn đảo cốm từ trên xuống, từ dưới lên cho đều, sau đó phải sàng, phải hồ. Cuối cùng cốm được trải ra thật mỏng trên những mảnh lá sen còn tươi.
    "Cốm không phải thức ăn của người vội, ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lại cả trong hương vị ấy cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ, trong màu xanh của cốm cái tươi mát của lá non và trong chất ngọt của cốm cái dịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc. Thêm vào cái mùi hơi ngát của lá sen già, ướp lấy từng hạt cốm một, còn giữ lại cái ấm áp của những ngày mùa hạ trên hồ" (Thạch Lam).
    Cốm có thể cùng ăn với chuối tiêu trứng cuốc nhưng hoà hợp nhất là ăn với trái hồng chín đỏ. Xưa kia vào mùa cốm, người con trai muốn lấy lòng bố mẹ vợ tương lai thường mua cốm và hồng đem biếu.
    Từ hơn nửa thế kỷ nay bánh cốm trở thành thứ bánh cưới. Vuông vắn, bốn cạnh, tám góc, bọc lá chuối xanh, buộc dây lạt đỏ như những sợi tơ hồng buộc chặt nhân duyên.
    Mình bánh có màu xanh tươi mát của lá non, tuy đã xào với đường và mỡ vẫn còn phảng phất hương thơm của loài lúa nếp. Nhân bánh là đậu xanh giã nhuyễn, vương mấy sợi dừa trắng muốt.
    Có thể là nhiều nơi làm được loại bánh cốm này nhưng chỉ có Hà Nội mới nổi tiếng. Mà nổi tiếng nhất là bánh cốm của hiệu Nguyên Ninh ở phố Hàng Than mà hiện nay đã phục hồi phát triển, đồng thời có thể tìm mua ở các cửa hàng bánh ở phố Hàng Ðường hay Hàng Ðiếu
  10. thangtutd

    thangtutd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2005
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0

    Dư âm của đợt off dài là một trận ốm , thế là nghỉ làm . Giam mình trong nhà suốt mấy ngày dài buồn muốn chết , trời thu thì đẹp thế mà không thể lang thang trên các ngả đường yêu thích . Hôm nay có lẽ hoa sữa đã nở nhiều lắm rồi . Thèm được hít hà cái mùi hương thơm nồng quến rũ ấy quá !
    Em không nghe mùa thu.
    Lá thu rơi xào xạc
    Con nai vàng ngơ ngác
    Đạp trên lá vàng khô
    Mùa thu có đợi ? Em về .

Chia sẻ trang này