Mục tiêu. Không có một mục tiêu nào để vươn tới, đó là tình trạng của mình bây giờ. Trước kia khi đi học tôi học có lẽ vì sợ bị điểm thấp, đôi khi có niềm vui vì mình đã học giỏi môn đó, ko có một niềm yêu thích thật sự,bây giờ khi đi làm thì cũng vật vờ làm việc, ko một ý chí tiến thủ, ko một niềm ham thích tìm hiểu. Mơ ước có một đam mê cháy bỏng với một cái gi dó, nhưng nó chưa bao giờ tồn tại cả. Giữa đám đông tôi luôn thu mình lại, tách minh ra khỏi đám đông, tôi luôn cảm thấy mình lẻ loi trước mọi người, tôi thích được tự nhiên hoà đồng với mọi người nhưng do tôi quá nhút nhát chăng.
Chào freigling, có lần tôi đố bạn tôi cty chuyen phát nhanh TNT là viết tắc của từ tiếng Anh nào. Nhìn thấy bạn tôi bối rối, tôi rất khoái chí....hè..hè...TNT là viết tắt của nhiều từ, trong đó có từ "Today Not Tomorrow". Bạn hãy cố gắng lên. Tôi bảo đảm với bạn là có rất nhiều điều sẽ làm bạn say mê. Ðiều đó ko cần phải là gì to tát đâu, nó có thể chỉ đơn giản là đi...uống cà fê vào mỗi sáng chủ nhật tại một shop sang trọng và có nhiều...em gái dễ thương hay ngồi đồng.. TNT, khi bạn thu mình lại có nghĩa là bạn đã để mọi thứ lùi lại vào ngày mai. Rồi ngày mai bạn lại tiếp tục thu mình lại...Cái ngày mai đó sẽ kéo dài đến điểm cuối của bạn. Bạn ko bao giờ muốn mình trải qua một life mà "ko có ngày hôm nay, và ngày mai thì ko bao giờ đến", đúng ko? Cố gắng mạnh ....bạo lên bạn. Mọi người sẽ chê cười bạn. Tôi ensure với bạn luôn về điều đó (sao mình lại khoái dùng tiếng Anh thế nhỉ, chết thật ...). Khi thiên hạ chê cười bạn vì sự lúng túng tội nghiệp của bạn, có nghĩa là thái độ sử xự (ko biết viết hai từ này đúng chính tả ko? tôi cứ lộn hai từ này wòai) của bạn ko làm họ ưng ý...Chà chà...bạn nổi điên lên chưa? Tại sao bạn là một cá thể độc lập với những người đó, người ta ko có quyền gì áp đặt lên bạn, mà họ lại dám chê cười bạn. Tôi thì tôi tức điên lắm lắm... Họ là cái...đinh inox gì mà dám phê phán tôi. Tôi phải làm hài lòng họ à? tôi phải có thái độ khác để làm đẹp lòng họ à? Như vậy chẳng khác nào tôi phải sống thêm cho họ ư? sống thêm cái cảm giác cho họ ư? Thế là tôi ...máu lên, ông đây ...đếch (sorry quý độc giả) cần nhé và ...đếch (sorry again) e ngại nhé, ông chỉ làm những gì ông cho là đúng thôi. Rồi dần dần như vậy, bạn sẽ.. bạo lực lên, freigling ạ. Cái cảm nhận bị chê cười kia sẽ chỉ là thời gian đầu và nó sẽ là dĩ vãng. Rồi mọi người phải tôn trọng giá trị của bạn, nếu bạn biết tôn trọng bản thân mình trước: biết khẳng định mình (thực hiện điều mà bạn cho là đúng, ko cần phải chiều theo cảm giác mang tính chất quá đáng và ko đúng của người khác). Thiên hạ sẽ ko tôn trọng một người khi thiên hạ thấy họ với người đó là những cá thể độc lập với nhau, nhưng người đó lại cứ phải sống theo cảm xúc của thiên hạ... Khi bạn mạnh mẽ hơn, bạn sẽ cảm nhận được mọi thứ xung quanh nhiều và rõ ràng hơn, khi mà sự nhút nhát ko còn ngăn cản bạn đến với mọi thứ xung quanh, lúc đó bạn mới biết được là bạn thực ra rất say mê với một điều gì đó. Trình tự tiến lên bạo lực có thể như sau: cố gắng, đạt được điều gì đó, mừng vui vì cuối cùng cũng làm được, rồi quay trở về...thất vọng vì..thất bại, nản lòng (chắc mình ko làm được đâu), bị...vùi dập, khát vọng mạnh mẽ trở lại, lại đạt được, mừng quá (cuối cùng rồi cũng làm được), rồi lại...thất bại, lại nản lòng, lại bị...vùi dập...... Thế đó, chắc chắn rất nhiều người phải rơi vào cái vòng lẩn quẩn như vậy. Nhưng ko sao bạn ơi, nếu biết đó là một thực tế thì ko cần phải nản lòng. Ðã là thực tế rồi thì ko thay đổi được, chỉ nên luôn duy trì ý chí chiến đấu của bản thân, ko thắng lúc này thì lúc khác, lo gì. Với lại, khi ta cố gắng thay đổi bản thân, chắc chắn tự nhiên sẽ bị....ngăn cản bởi rất nhiều lý do khách quan cũng như chủ quan. Chẳng hiểu tại sao lại như thế. Nhưng nếu ta biết được thực tế này thì ko nên nản lòng thì ta cũng sẽ đến đích một lúc nào đó. Nếu có gì mạo phạm, bỏ qua cho tôi nhé và chúc bạn luôn vui vẻ.