1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mười tám tuổi tự cảm

Chủ đề trong '1985 Hà Nội (1985 Club)' bởi Nguyet-ca, 24/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    - Kế hoạch chi tiết ??? Bạn nói chuyện gì mà lạ vậy ? Vậy ra cho mượn sách là nghĩa vụ ? Ai thích mượn thì liên hệ chứ ? Không lẽ tôi loa loa lên là tôi có sách đây, lạy các ông các bà mượn giùm tôi ???
    - Có những điều tôi không muốn mà vẫn phải làm vì đó là bố mẹ tôi, nếu không làm tôi sẽ là người bất hiếu. Tôi vẫn đang đấu tranh không ngừng nghỉ, và đến khi nào tôi hết kiên nhẫn. Cũng có thể tôi sẽ thắng, nhưng mà chưa biết được .
    - Nói thật nhé, mấy cảm xúc của mấy bạn có nói hết trong mấy phần về tâm lý của tuổi dậy thì rồi, đọc mà xem(vnexpress) <--- nói chung thì tuổi này thích tranh luận và tự khám phá mình hơn là nghe và đọc những gì người khác viết về mình.
    -- Tâm trạng mà các bạn viết ra đây thì diễn ra bao lâu trong một ngày?
    - Bạn có luôn sống thật với chính mình?
    - Muốn sống có chiều sâu, muốn hiểu biết về xã hội hơn thì phải thi khối C,D hả?
    <-- làm ơn đọc lại các thứ đã có ở trên, nếu vẫn nghĩ như vậy thì coi như tôi văn chương dốt nát quá đã làm bạn hiểu lầm.
    - Đã ai thực sự kiếm ra tiền, và trang trải cuộc sống bằng tiền của mình chưa? <-- hồi trong năm lớp 10 và 11 tôi cũng có kinh doanh đôi thứ, lãi lời cũng tương đối, đủ để tiêu vặt trong nửa tháng ( tính theo từng tháng một ) . Nói chung là rất sung sướng vì mình được tiêu những đồng tiền mình làm ra, bằng sức lao động của chính mình. Như thế biết quí đồng tiền hơn . Năm nay thì phải dẹp hết !
    Đôi lời chọc ngoáy thế thôi, mọi người đọc đừng giận.

    Văn học là quê , nhạc Trịnh là nhà.
  2. ducpt85

    ducpt85 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/11/2001
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Uh, sao nói nặng vậy,
    Kế hoạch tức là liên hệ thế nào, vào thời gian nào, và muốn mượn mõ thì phải nói chung là có yêu cầu gì đó, "các bạn có thể đến muợn, với điều kiện là phải giữ cẩn thận, thật cẩn thận và mượn không quá 1 tháng" .nhiều thứ phải bàn bạc lắm. Tui dốt văn, dùng từ kế hoạch chắc là không sát nghĩa hả.
    " nói chung thì tuổi này thích tranh luận và tự khám phá mình hơn là nghe và đọc những gì người khác viết về mình. "<-- vẫn biết vậy nên tôi mới để nó xuống cuối, và tôi vẫn bàn luận về nó chứ nếu không thì chỉ cần nói đúng một câu là hết chuyện mà. Tôi nêu ra một chỗ để mọi người có thể đọc được những nghiên cứu nghiêm túc về mình, vì vậy các bạn nên đọc chứ không phải là thích hay không
    Tui nêu ra toàn câu hỏi hay thế mà lại chui vào tận nơi, trả lời được một hai câu rồi bỏ là sao.

    Friend forever !!
  3. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    Oái oái , tớ có nặng lời gì đâu ??? Mà tớ trả lời đàng hoàng đấy chứ, thế thiếu cái gì à, để tớ còn bổ sung ???
    Thế này thì lại phải gọi Trung vào " chiến " thôi chứ nhỉ ??? Vui quá !
    Hôm qua 85 offline thế nào ? Tớ phải đưa mấy bác bên box nhạc Trịnh nhà tớ đi uống cafe.
    Còn về vụ cho mượn sách thì..hic, nhà tớ có nhiều sách nhưng không phải cái gì cũng có, nên các cậu thích đọc sách gì thì phải mail cho tớ để xem tớ có không đã, nếu có thì tớ sẵn sàng cho mượn, không thì đành chịu vậy. Email của tớ : madish_linh@yahoo.com, YM cũng là như thế luôn.

    Văn học là quê , nhạc Trịnh là nhà.
  4. Luxiphe85

    Luxiphe85 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/06/2002
    Bài viết:
    293
    Đã được thích:
    0
    Dành cho những ai đã, sẽ và sắp bước vào tuổi 18.
    Ngồi đọc mà tự cảm đi.

    SỐNG LÀ PHẢI BIẾT ĐẤU TRANH.
  5. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0
    khổ thân thằng bé hết chỗ câu bài ... chậc chậc
    POKET - VOULOIR, C'EST POUVOIR...
  6. Sergechrono85

    Sergechrono85 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    4.695
    Đã được thích:
    0
    Luxiphe có công kéo những chủ đề hay lên cho chúng ta xem đó chứ, sao lại nói cậu ấy câu bài.

    "The weak lose their freedom to the strong.
    Such is the way of the strong
    And it is the providence of nature that only the strong survive..."
  7. immortal-flower

    immortal-flower Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    646
    Đã được thích:
    0
    San sẻ với các bạn một chút tự cảm riêng tư mà mình đã viết trong thời gian qua :
    Lâu rồi không viết cái gì, đâm cũng thành ra nhơ nhớ... chat chit mãi rồi cũng chán, quay sang viết bài mới giật mình, lâu rồi không viết tự nhiên mất hết cả cái gọi là...kĩ năng.
    Ngày bé , à mà cả khi lớn cô giáo vẫn dạy là viết văn phải vận dụng kĩ năng. Nhưng cô lại bảo ?o Văn là người ?o.Ồ thế ra theo tính chất bắc cầu trong toán học thì .... làm người là phải cần có kĩ năng à... Sống 17 năm rưỡi trên cõi đời này,dù không nhiều nhưng cũng đôi khi được vinh dự chiêm ngưỡng những cảnh chướng tai gai mắt của con người. Họ đang sống và đang lọc lừa, nạt nộ nhau bằng thế lực và đồng tiền. Đó phải chăng là kĩ năng sống ? Một người đàn ông ngoài 27 tuổi khoác lên mình bộ quần áo công an màu vàng, màu áo của Ngành An Ninh nước CHXHCN Việt Nam đã tự cho mình cái quyền được hất đổ gánh rau của một cụ già 72 tuổi đang lúng túng nói mấy lời van xin. Như thế người ấy tự cho mình cái quyền được thực thi nhiệm vụ công an một cách máy móc, cũng như thoả mãn với công việc làm người của mình.
    Một thương nhân mở cửa hàng kinh doanh. Mặt hàng kinh doanh của anh ta khá to tiền, tính ra cũng đến vài tỉ đồng và được tiếng là ?o làm ăn lớn ?o, nhưng bù vào mặt khác, anh ta phải chạy bạc mặt ngoài đường để lo làm sao không thua lỗ. Anh ta sống trong thế giới của những con số, thu và chi, lỗ và lãi. Anh ta cũng có một gia đình, và để duy trì gia đình ấy, anh ta phải làm như bao người doanh nhân khác, đó là mưu mẹo. ?o Thương trường là đấu trường ?o. Người ta sử dụng những mưu mẹo cũng chỉ chung qui vì một miềng ăn.
    Trở lại với người doanh nhân . Anh ta duy trì cửa hàng của mình không chỉ bằng tài kinh doanh mà còn bằng một số mối quan hệ ngoài xã hội.Phải kể đến là đội ngũ quản lý thị trường , công an giao thông, cứ mỗi dịp lễ tết là thò mặt vào, không cần mời rủ. Cái mặt câng câng, trơ tráo cười cầu tài với anh và cô thủ quĩ ?o Anh xem thế nào, tết nhất đến nơi rồi ?o. Và sau một hồi điều đình,những câu chuyện giả tạo, nhạt nhẽo, cả đội ngũ công an đứng lên với mỗi chú một phong bì trong tay, mặt tươi hơn hớn. Mỗi phong bì là cả trăm ngàn. Họ sung sướng trong khi người doanh nhân uất đến nghẹn họng. Hẳn họ đang nghĩ đến những bộ quần áo đẹp sắm tết cho con cái, những thức ăn ngon hơn mọi ngày đưa vào bếp cho bà vợ chế biến, mua từ những đồng tiền này.
    Cổ nhân đã dạy ?o Nhân chi sơ, tính bản thiện ?o. Thật vậy, ai sinh ra về bản chất đều tốt đẹp và lương thiện. Có ai đã tự hỏi người doanh nhân và công an đã như thế nào trước khi họ gặp nhau ? Mười, hai mươi hay ba mươi năm trước đó,họ đã ra sao ? Họ chắc chắn hoàn toàn trong sạch khi mới bước vào công việc của mình . Dần dà, những tác động bên ngoài làm họ thay đổi, hay nói khác đi ,là ?o lõi đời hơn ?o. Người doanh nhân bắt đầu biết đến mưu mô nghề nghiệp, người cảnh sát quản lí thị trường bắt đầu biết đến cái gọi là ?ođi xin đểu ?o. Chung qui cũng vì miếng ăn cho gia đình và chính bản thân mình. Phải chăng sống như thế gọi là sống có kĩ năng ?
    **********
    Thế giới đang xoay vần. Mỗi ngày trái tim tôi rộng mở để đón lấy cuộc đời. Cuộc đời đẹp thiết tha và ngạt ngào hoa trái thơm tho. Đã có những ngày tôi bị ánh mặt trời chói loà làm cho loá mắt, và cứ ngỡ rằng những hoa trái thơm tho kia đã đi vào giấc ngủ vĩnh hằng. Và mình không biết rằng lúc ấy mình đang bi quan. Đôi khi đã buông ra những lời sáo rỗng , giả tạo chỉ đủ làm ù tai người nghe một lúc rồi lãng quên ngay. Đã có lúc không tìm ra ý nghĩa sống, mình quay cuồng theo nhịp trái tim hốt hoảng, gấp gáp và hoang mang, càng đi càng thấy con đường trải thảm mà trước đây mình ngỡ là màu đỏ, càng đi càng thấy tối dần... Đã có những giấc mơ.... Trong giấc mơ.....
    Đi hết quãng đường ấy thì bắt gặp ánh sáng. Hình như trước mắt là một dòng sông trải rộng mượt mà, một người con gái giặt áo bên bờ sông say mê hát những đoản khúc đồng quê êm ả, đôi bờ là những cây sồi già trầm mặc. Hình như đó vẫn là những gì bình yên nhất mà trái tim mình từ lâu đã mong mỏi đi tìm để cùng về hoà nhịp. Hoá ra mới thấy bấy lâu nay, hay từ khi sinh ra mình vốn ưa lặng lẽ, ưa những gì giản dị và bình yên. Một chút nổi loạn chỉ là những cố gắng bất lực để chứng minh với thế giới xung quanh rằng mình còn đang tồn tại. Nhưng mình đã không hiểu rằng người ta chỉ tồn tại khi là chính mình, trong thế giới của mình.. bình yên.. và như thế có tên là hạnh phúc. Hạnh phúc thật nhỏ bé và giản đơn. Mình tìm thấy hạnh phúc trong những nốt nhạc... cũng giản đơn như chính bản thể mình nhưng đem lại biết bao là hạnh phúc.
    Viết ra những dòng ngây ngô này mới thấy mình thật là trẻ con biết bao...

    Ngọc ơi, tao xin lỗi vì đã dùng nick của mày.
  8. hoasimtim

    hoasimtim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/03/2002
    Bài viết:
    539
    Đã được thích:
    0
    Bạn này viết hay như ...........sách .........Đọc xong công nhận cũng tự cảm được chút ít......... Nhưng mà mới 17 tuổi mà nghĩ được như thế thì mình cũng hơi cảm phục bạn đấy ...... Đùa chứ cho xin phát chữ kí được không ???

    Hoasimtim ne t'ame jamais
  9. Gorillaz

    Gorillaz Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/09/2001
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    có 1 bài bên Văn học ấy, em Trang thích thì vào đọc nhé, đọc chia với chị nhé bé. hì.
    Năm lớp 5 cho muớn truyện, kiếm dc mấy trăm mua kẹo, lớp 7, 8 tôi có dịch bài gửi báo vớ vẩn, kiếm dc mí đồng vụn vặt ăn kem, mua truyện đọc. Bắt đầu từ năm nay, 17 tuổi, ở chốn nguời, mới kiếm dc đồng tiền thật sự, đồng tiền lớn. Đi dạy 14 dollars/h, 1 tuần dạy 3 h, rồi fụ cô giáo dạy vẽ, vừa kiếm cre***, vừa kiếm dc chút đỉnh, nói chung, kiếm dc cái gì đó ở tuổi này, nhiều cái để nghĩ, kiếm để về Sài Gòn, để ấy, để du lịch, thế mà...nhiều chuyện quá, nhiều chuyện thật.
    Ấy sớm quá cũng khổ, Nguyêt Ca ơi.
    I'm not like them
    But I can pretend
    The sun is gone
    But I have a light
    The day is done
    But I'm having fun
  10. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    Ấy sớm quá cũng khổ, Nguyêt Ca ơi.<---" ấy" là thế nào hử Gorrilaz ? Tớ đã nghe chị pittypat kể nhiều về cậu, nhưng không nghĩ là cậu lại mò vào box 85 này đọc và viết bài đâu.
    Mình cũng biết là số mình đa đoan, sẽ khổ mà.

    Từ em thôi là nguyệt, coi như phút đó tình cờ...

Chia sẻ trang này