1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

muốn cười thật buồn.....

Chủ đề trong '1982 - Hội cún Hà Nội' bởi joycee, 16/05/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. joycee

    joycee Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    491
    Đã được thích:
    0
    muốn cười thật buồn.....

    Muốn cười thật buồn...
    Lật lại quyển lưu bút xưa...
    Thầy cô, bạn bè bảo con hay cười, suốt ngày cứ líu lo, chắc là vô tư, hồn nhiên lắm! Cô Hoa thường ví con như "chim sơn ca ưa hót ríu rít". Cô Trạng dạy văn đã ghi hẳn vào quyển lưu bút: "Hình như trời đã ban cho em đức tính ấy!"...
    Bốn năm rồi, giờ con sắp tốt nghiệp Đại học, đem ra đọc, thấy vui vui... lại cười! Mọi chuyện theo tháng năm chắc gì không thay đổi. Chỉ con biết chắc một điều vẫn y nguyên: rằng con hay cười... và dễ khóc! Có phải giả dối không khi trong lòng rất đau, vây mà nếu con cười thì những chuyện không vui lập tức trốn đi đâu mất, như chỉ còn sự hân hoan hiện diện.
    Khuôn mặt là tấm gương phản ánh tâm hồn, nhìn vào đó ta biết người ấy hạnh phúc hay đau khổ. Nhiều khi con rất muốn được như vậy, ít ra để được thông cảm, sẻ chia. Biết trách ai đây, trách tại con thích cười? Trách trời cho con nụ cười sao vui thế hay trách những nỗi buồn đã kéo theo một nụ cười không thật?
    ... Chia tay rồi, gặp anh ấy con cười... Cái cười vững tâm và bình thản. Lại thêm một nụ cười tiếp tục nở trên nỗi buồn giấu kín, để khi anh ấy quay đi, con khóc, thấy mình thật đau. Mới hiểu mình đang chứng tỏ sự mạnh mẽ bằng tiếng cười. May thay, trời đã ban sẵn cho mình một nụ cười, một khuôn mặt rạng rỡ (?!)...
    ... Mẹ ơi, người ta đâu chỉ khóc trước những nỗi buồn. Con còn muốn được cười thật buồn nếu lòng mình đang khóc.
    V.T.H.THỦY
    20/4/2002
    joycee(sưu tầm)



    joycee đã thật sự xúc động khi đọc được những dòng tản mạn cuối tuần này trên một tờ báo, đôi khi người ta che dấu sự yếu đuối, để thể hiện mình mạnh mẽ bằng một nụ cười. Bạn có thể dối một ai đó chứ có bao giờ bạn dối được lòng của bạn đâu? Muốn cười thật buồn, có bao giờ trong cuộc đời của bạn, bạn gặp phải tình huống này chưa!!! joycee muốn gửi đến các bạn bài này vì joycee thất rất hay, thật ý nghĩa, và bạn có thấy thấp thoáng sau bài viết này là nỗi lòng của chính mình, và có khi nào bạn:"Muốn được cười thật buồn nếu lòng mình đang khóc !..."




    [GLOW=crimson][marquee=direction=down]
    [marquee=behavior=alternate]

    Money... I love you !

    [/marquee][/marquee]
    [/GLOW]​
  2. Ran

    Ran Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/12/2001
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    0
    Mỗi người đều có nỗi buồn riêng ở trong lòng , nhiều khi vì nhiều lí do ko thể nói ra được , như bạn thì tớ nghĩ cứ sống nội tâm nhiều như vậy sẽ rất khổ , nhiều lúc tớ có những chuyện buồn nhưng cũng cố mà cười , nhìu lúc cũng chẳng hiểu sao nữa , dù vậy nhưng tớ nghĩ đôi khi cũng nên khóc cho nó thanh thản , nếu không thì sẽ thành trầm uất lắm , hoặc nói chuyện với ai đó , cho nó đi đi , để khi nhìn lại nó mình sẽ ko đau khổ dằn vặt như vậy , lòng mình sẽ bình lặng hơn .
    Với cái cũ xưa không quay lại làm chi ...
    Được sửa chữa bởi - ran vào 16/05/2002 22:27
  3. Scorpion

    Scorpion Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/11/2001
    Bài viết:
    2.117
    Đã được thích:
    0

    Đã bao lần lý trí bảo trái tim
    Thôi ko iu,o giận hờn,o nhớ
    Nhưng trái tim thật là quái gở
    Cứ rì rào tha thiết gọi tên em
  4. chiquichita

    chiquichita Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    1.357
    Đã được thích:
    1
    Đúng vậy, chả hiểu sao khi cần khóc thì mình lại cứ cố mà toe cái miệng ra mà cười. Cười lên chứ cho đời nó tươi!!
    Nhớ ngày chia tay cấp III, Chiqui cười như chưa bao giờ vui đến thế, chạy đi chạy lại tất bật lo nấu ăn liên hoan. Chạy từ tầng 3 xuống tầng 1 để bưng bê các thứ bao nhiêu mà ko hề thấy cảm giác gì hết...vậy mà khi đứng nhìn mọi thứ sắp đặt ra để chuẩn bị liên hoan, tự dưng nước mắt ko kìm nổi nữa rồi. Và đúng là mình đã khóc, khóc thật nhiều..biết rằng chia tay là ko bao giờ còn ngồi chung lớp cùng nhau nữa rồi....chia tay có nghĩa là mỗi đứa 1 ngả, có nghĩa là phải tạm biệt mối tình áo trắng hoa phượng..có nghĩa là ko bao giờ có thể vô tư như thế nữa......
    Vậy mà nhanh quá, mình chia tay lớp A2 thân thương đã 3 năm nay rồi....ngồi giở lại lưu bút ra đọc, có đứa viết : "Anh ơi, anh thích những dòng lưu bút buồn hay vui?? Em thì thích tất cả những gì người ta gọi là kỷ niệm anh à. Nhưng dù sao đi nữa thì em muốn rằng khi anh đọc lại những dòng lưu bút này thì anh hãy nở nụ cười thật tươi, em ko muốn anh phải khóc vì bất cứ điều gì, anh của em phải luôn là Thu Anh nghịch ngợm nhất lớp A2 này chứ!!"
    Uh, nhớ chúng nó quá, ước gì được trở lại cái ngày vô tư nhất trên đời ý nhỉ??
    Chiquichita

Chia sẻ trang này