1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

My Diary - Sèf ch?f??ng bao giơ?? anh xò?a nĂ???i mĂ?̣t dò?ng tĂ?n ...

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi nhkconcept, 01/09/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nhkconcept

    nhkconcept Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    My Diary - Sèf chf?ng bao giơ? anh xòa nĂ?i mẶt dò?ng tĂn ...

    Viết cho em va? cho chính ba?n thân anh, SG nhưfng nga?y nga?y mưa tháng 8 ... 
    Em thân yêu !Anh đaf thâ?m gọi như vậy kê? tư? nga?y chúng ta quen nhau , cho tới tận bây giơ? anh vâfn thâ?m gọi tên em trong nhưfng lúc anh đau khô?, tuyệt vọng, cufng như nhưfng lúc anh ca?m thấy hạnh phúc nhất cu?a cuộc đơ?i mi?nh.Nga?y ấy, anh ca?m thấy như mi?nh la? ngươ?i hạnh phúc nhất thế giới, vi? được có em bên cạnh. Có lef anh sef ko bao giơ? tin anh sef yêu một ngươ?i con gái na?o khác ngoa?i em đâu, vi? một lef đơn gia?n, anh yêu em đến thế cơ ma?....
    ... Em ạ, ca?m giác mất em la?m cho anh ca?m thấy mi?nh cô độc, giưfa cuộc sống ô?n a?o náo nhiệt na?y. Anh như một gaf lưf ha?nh cô độc giưfa một sa mạc mênh mông ma? không có một định hướng na?o cho riêng mi?nh, giơ? đây anh la? ke? đi đến công ty sớm nhất, anh đến sớm đê? được ngô?i một mi?nh yên tifnh, nhớ vê? em; va? anh chi? trơ? vê? nha? thật muộn, va?o lúc ma? anh không co?n muốn suy nghif gi? nưfa, đê? cho ca?m giác trong anh không co?n tiếc nuối, hoa?i niệm... . Anh không co?n có được ca?m giác chơ? mong, ca?m giác lâng lâng trong lo?ng khi nghif vê? em, hay la? ca?m giác hạnh phúc khi ngô?i đối diện với em chă?ng hạn ....
  2. nhkconcept

    nhkconcept Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Không co?n có em, anh lao va?o la?m việc cật lực, anh không muốn mi?nh ngơi nghi? chút na?o, vi? như thế sef giúp cho anh không co?n ca?m giác tiếc nuối như nhưng nga?y đâ?u ko co?n em. Nhưng em ạ,  những lúc một mình từ công ty về nhà khi đồng hồ chỉ qua 11h đêm, đi qua những con đường vắng thì anh biết chắc chắn rằng trong lòng mình đang nghĩ gì, và ca? nhưng khi anh ngô?i một mi?nh không có ai bên cạnh cufng vậy..... Công việc cũng có nhiều khó khăn, nhưng việc tìm hiểu một công nghệ mới, hay một vấn đê? mới me? đối với anh tuy khó nhưng anh vâfn có thê? la?m được một cách nhanh chóng, nhưng đê? quên em, hay đê? hiê?u tại sao chúng ta lại như thế na?y thi? qua? thật la? khó, nhiê?u lúc anh không biết thế na?o nưfa... Em đaf tư?ng muốn anh không la?m em thất vọng vi? quyết định cu?a em, thi? cuối cu?ng anh lại đaf , đang va? sef không hiê?u nô?i tại sao chúng ta lại thế na?y, tại sao vậy em ???....
  3. chieudihoang

    chieudihoang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/08/2004
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Một người cùng tình cảnh. Có lẽ là người ta hiểu rỏ lý do nhưng chưa muốn chấp nhận. Tôi thì theo tụi bạn đi cho nó hết ngày. Công việc thì vẫn vậy nhưng mà khó có thể làm được lắm. Dẫu biết sau những lúc vui vơi tụi bạn thì mình vẫn buồn nhưng rồi cũng sẽ qua được. Tôi cũng như anh, tưởng rằng sẽ không qua được. Mà thực tế thì bây giờ cũng không thể nào qua. Đành phải học cách sống chung với nỗi đau đó thôi.
  4. nhkconcept

    nhkconcept Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Cà?m ơn bàn 'àf 'Ă?ng cà?m, chia sèf nhưfng cà?m xùc với tĂi, cùfng như nhưng lơ?i hàt rẮt hay cù?a Phù Quang nưfa...
    Trong vò?ng xoày cù?a cuẶc 'ơ?i 'Ă? quĂn mẶt ngươ?i nhiĂ?u khi khĂng khò, nhưng mà? do ta khĂng muẮn quĂn, hay khĂng thĂ? nà?o quĂn.... Sau nhưfng cuẶc vui, mẶt mì?nh trơ? vĂ? nhà?, 'i qua nhưfng con 'ươ?ng, nhưfng kỳ? niẶm quen thuẶc thì? khĂng hèn mà? cà? con tim và? trì nhớ cù?a ta lài dà?nh cho ngươ?i Ắy thĂi bàn à....
    SẮng chung với nĂfi 'au, nĂfi nhớ, với nhưfng kỳ? niẶm cùfng là? mẶt càch hay phà?i khĂng bàn ...
  5. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    chẳng có nỗi đau nào mà không rũ sạch được cả , sống chung với nỗi đau nhiều khi đâu có nghĩa ta đau vì một ai đấy, vì một tình yêu bất diệt vĩnh hằng trong tưởng tượng nào đó mà chẳng qua không bước qua được cái tôi của mình .Vô hình chung cũng lại là sự nửa vời, ích kỷ riêng bản thân mình thôi. làm sao nói được nhỉ ....và cũng lại là không biết bắt đầu từ đau , sao lại cứ tựtrói buộc bởi những lý lẽ sáo rỗng thế này huh.....
    ôi chời !!! thiếu muối rồi
    "Rút dao chém xuống nước, nước chảy càng mạnh
    nâng chén tiêu sầu, sầu càng thêm...
    gió sớm mai thổi đi bốn phương
    xưa nay chỉ thấy người nay cười
    có ai nghe thấy chuyện người xưa khóc đâu
    hai chứ Ái Tình thật cay đắng..."

    dạo này không có việc gì làm
  6. nhkconcept

    nhkconcept Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Và rô?i những công việc quay cuồng đó nó cuốn anh đi, và có lúc anh tươ?ng như nó đaf đẩy được hình bóng em khỏi tâm trí anh . Mặc dù những lúc đi làm về, một mình lủi thủi trên nhưfng con đường vắng tanh thì anh lại nghĩ đến em, lại ước gi? được có em bên cạnh...
    Thời gian trôi qua nhanh quá. Nhiều khi lang thang một mình, nghif vê? chuyện cu?a chúng ta , anh lại tự nhu? "Thôi, có lẽ mình dừng lại ở đây. Yêu thương nhớ nhung la?m gi? nưfa, mi?nh cufng đâu co?n tre? nưfa, mệt mo?i quá rô?i". Và anh đaf thử làm thế em ạ. Anh lại lao vào công việc, làm việc nhiều hơn trước, anh không cho phép mi?nh còn một chút thơ?i gian rảnh rôfi nưfa, vi? anh nghif  đơn gia?n ră?ng nếu không có thơ?i gian tha?nh thơi suy nghif chắc như thế rô?i thi? cufng sef quên được em. Nhưng không pha?i như vậy, ca?ng mệt mo?i, ca?ng chán na?n, anh ca?ng muốn nghif vê? em, nghif vê? tương lai, đê? thêm hy vọng....
  7. xitrum83

    xitrum83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2003
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm qua mãi mãi chẳng thể trở thành hôm nay, mà chỉ lùi xa hơn, thành hôm kia, hôm kìa,... khoảng cách ngày càng dài thêm, chỉ tại mình tự dối mình, tự níu kéo, và phải khuấy động lên, nên cứ ngỡ như còn mới đâu đây.
    Kỷ niệm, chẳng thể nào rũ bỏ được, nhưng cũng chẳng thể nào mang theo mình mãi, từng ngày trôi qua, người ta ít nhiều gì cũng có thay đổi, thay đổi từng chút một, trong quan điểm, trong cách nhìn nhận, chỉ có kỷ niệm là không, nó đứng lại, và như vậy cũng có thể xem là bị lùi lại, mãi ru mình trong kỷ niệm, nhưng kỷ niệm đó không còn phù hợp với hiện tại nữa. Nếu một dịp nào đó có thể quay về, tưởng rằng có thể tiếp tục chắp vá cho kỷ niệm cũ, thì lúc đó chỉ nhận được thất vọng, chính mình thất vọng, cũng vật đó, người đó nhưng chính mình và mọi thứ đã khác xưa nhiều lắm rồi, lúc đó có chấp nhận được sự thay đổi đó không, hay đã bị quá khứ ám ảnh nhiều quá rồi.
    "Người ta vì sợ chết mà cứ phải sống, vì sợ quên nên cứ phải nhớ", nhưng người ta chỉ nhớ những điều đã cũ, mà không nhìn thấy và theo kịp cái mới.
    Nếu đã không sống hết mình ở ngày hôm qua, để rồi nuối tiếc, thì chỉ còn một cách duy nhất để sửa chữa, đó là sống hết mình cho ngày hôm nay, cho ngày mai.
    Nói bao giờ cũng dễ, có cam tâm để làm hay không thôi. Dù sao hôm qua mãi mãi chỉ là quá khứ. Đi hết con đường hiện tại đang đi, và chờ đợi kết quả ở cuối con đường, thành quả từ những cố gắng của mình bao giờ cũng đáng quý.
    Tặng nhkconcept lời bài hát này:


    Đời Còn Vang Bước Em
    Hoàng Thanh Tâm
    Em có về cho đời vang tiếng bước
    Từng tháng năm đã mờ dấu yêu thương
    Em có về giữa phố đời xa lạ
    Nhìn cuộc tình trôi theo ngày tháng xa
    Em có về nghe rừng thu thay lá
    Cành chơ vơ đã bỏ lại mặt trời
    Tình trăm năm như sông ngòi còn chảy
    Em có về tắm lại tuổi thanh xuân
    Em có về nghe từng viên đá cũ
    Mệt nhoài lăn theo giữa giòng đời
    Ta vẫn hát như chuyện mình đã vời
    Em có về như một thuở ngồi nghe
    Em cứ về cho đời vang tiếng bước
    Ta cứ buồn cát bụi đường xa
    Đời đi qua là tiếng đọng ơ hờ
    Em cứ về làm những bước tình xa

  8. nhkconcept

    nhkconcept Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Anh nghĩ anh sẽ chẳng bao giờ quên em được đâu, nhưng anh thực sự không muốn quên đi cái ước mơ được trở thành một phần của cuộc đời em. Liệu anh có quên được không? Liệu co?n có một kết thúc na?o ma? anh có thê? không nhi?? Anh cũng chẳng biết nữa. Anh chẳng còn biết chắc được một điều gì. Cufng như giơ? đây anh thấy mi?nh không nắm bắt được gi? nưfa ca? ...
    Em có co?n nhớ cái nga?y chúng mi?nh gặp nhau không, co?n anh thi? không thê? na?o quên được nga?y hôm ấy. Giưfa cái ô?n a?o, náo nhiệt cu?a một nga?y triê?n lafm, nhưng anh va? em vâfn có thê? ti?m thấy nhau trong cái do?ng ngươ?i tươ?ng như vô tận ấy, anh tư?ng nghif không hiê?u sao mi?nh lại có duyên với nhau đến vậy.... Anh đaf không thê? na?o rơ?i mắt kho?i em kê? tư? cái lúc anh nhi?n thấy lâ?n đâ?u tiên, va? du? công việc cu?a anh không gâ?n khu vực ấy, nhưng anh vâfn cứ lang thang ơ? nơi đó,, đê? được nhi?n thấy em ... Va? cho đến tận bây giơ? đôi lúc anh vâfn nhớ vê? cái khoa?nh khắc ấy, trông em thật gâ?n gufi, thật dêf thương...Tối hôm đó, tuy ră?ng anh pha?i kết thúc công việc thật khuya, phụ giúp mọi ngươ?i tới tận hơn 11h30, nhưng anh không ca?m thấy mệt, trong đâ?u anh chi? nghif vê? hi?nh bóng cu?a em, va? mong muốn được gặp lại em ca?ng sớm ca?ng tốt, cái ca?m giác ấy nó biến anh tha?nh một con ngươ?i khác hă?n em ạ, buô?n cươ?i ghê[​IMG].... La?m việc xong, mấy ngươ?i bạn ru? nhau đi uống bia, thật vui, nhưng tay anh lâu lâu lại sơ? va?o cái do?ng địa chi? mail ma? em viết cho anh. Lúc ấy qua? thực du? có đô?i ca? thế giới na?y, anh cufng không thê? la?m mất tấm giấy bé nho? ấy... Tối đó, tới 12h30 bọn anh mới vê? được tới nha?...
    Ngay sáng hôm sau, lên công ty la? anh viết mail cho em ngay, va? anh có ca?m tươ?ng ră?ng em cufng đang chơ? mail cu?a anh, du? anh không biết có pha?i thế không, nhưng cufng rất nhanh, anh nhận được mail hô?i âm cu?a em, ba?o la? em rất vui....
  9. nhkconcept

    nhkconcept Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Nga?y hôm qua mafi mafi chă?ng thê? trơ? tha?nh nga?y hôm nay, nhưng nga?y mai ta sef rất câ?n đến nga?y hôm qua, tức la? nga?y hôm nay. Va? cứ thế....Bạn cu?a tôi ơi, khái niệm hôm qua, hôm nay chi? la? khái niệm tương đối thôi, thơ?i gian la? tương đối, vạn vật mới la? vifnh hă?ng...
    Bạn biết không, tôi sợ sự thay đô?i, vi? mi?nh thay đô?i có thê? sef không tốt hơn, hay la? nhưfng ngươ?i thích mi?nh cu?a nga?y hôm nay, hôm qua, có thê? co?n nhận ra mi?nh hay không...Ky? niệm cufng thế, chính vi? nó đứng lại, không thê? na?o thay đô?i được, nên mới câ?n pha?i trân trọng va? giưf gi?n, vi? ta không thê? có lâ?n thứ hai cái ky? niệm ấy nưfa...
    "Người ta vì sợ chết mà cứ phải sống, vì sợ quên nên cứ phải nhớ", bạn nói đúng, nhưng thực sự không pha?i ai nhi?n lại nhưfng cái cuf cufng đê?u không theo kịp cái mới đâu - cái na?y co?n pha?i xem lại :-)
    Cuộc đơ?i như một con đươ?ng, chúng ta đê?u đang đi trên con đươ?ng ấy,  có thê? rô?i cuối cu?ng chúng ta sef gặp nhau ơ? cuối con đươ?ng, hay ơ? một ngaf tư na?o đấy nhi?,  du? chơ? nhau trong niê?m yêu thương hay trách oán, nhưng trong cuộc đơ?i na?y, gặp được nhau, quen biết nhau đaf la? hạnh phúc rô?i bạn ạ ...
    Rất ca?m ơn bạn vê? lơ?i ba?i hát rất hay, mong có sự chia se? ...
    -------------------------------------------------------------------" ...Vâfn biết ta không co?n tre? nưfaSao thương ai ơ? mafi cung hă?ngLơ?i nguyện cuf trên đâ?u như nguyệt quếĐâu chịu nho?a khi tới giưfa mu?a trăng... "
  10. Langbiang

    Langbiang Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    588
    Đã được thích:
    3
    BĂc ơi, em lại nghĩ khĂc, sợ nhất lĂ người ta khĂng chi mĂnh. BĂc cĂ nhận ra lĂ bĂc 'Ă khĂc 2 nfm trư>c 'Ăy khĂng... Khi bĂc khĂc 'i, suy nghĩ khĂc 'i, cĂch nhĂn nhận mọi vấn 'ề cũng khĂc. VĂ cĂ thf, nghĩ về mTt người yĂu lĂ tưYng cũng khĂc.
    Em cũng từng gi'ng bĂc, khfng khfng nghĩ rằng mĂnh mĂi mĂi mu'n Y lại thời 20 tươi 'ẹp. VĂ mong cũng giữ 'ược bĂn mĂnh hĂnh ảnh người con trai của thời 20 ấy. Nhưng r"i thời gian qua 'i, 2 nfm thĂi, 'ủ 'f em biết rằng bĂy giờ gặp lại, chắc gĂ chĂng trai ngĂy xưa 'Ă cĂn hợp v>i em (cũng vậy, chắc gĂ em cĂn lĂ người 'ẹp nhất trong mắt anh ấy :-( ). Cứ 'f thời gian qua 'i, gặp thĂm những người m>i, r"i mĂnh m>i nhận 'ược ra rằng mĂnh 'ang Y 'Ău vĂ 'ang cần gĂ...
    Những kỷ ni?m thường 'ẹp vĂ khiến người ta 'au lĂng nu'i tiếc khi nghĩ về vĂ con người thường cĂ xu hư>ng nu'i tiếc tu.i trẻ của mĂnh. VĂ thĂm nữa, thường thĂ theo thời gian, những bu"n bĂ, thất vọng của tĂnh cảm ngĂy xưa sẽ phai tĂn 'i, thế lĂ cĂn mĂi trong lĂng người ta ch? toĂn lĂ những kỷ ni?m ngọt ngĂo vĂ Ăm Ăi. Nghĩ về chuy?n ngọt ngĂo vĂ Ăm Ăi, ai lại khĂng nu'i tiếc... Nhưng nếu kĂo vĂo 'ấy 'ủ cả cảm xĂc lĂc giận hờn, thất vọng của ngĂy xưa xưa ấy, chắc chắc n-i day dứt về kỷ ni?m sẽ vơi 'i rất nhiều...
    Em cũng lĂ người hay nghĩ ngợi vĂ nu'i tiếc về kỷ ni?m, nhưng dần dần em hifu rằng thời nĂo cũng cĂ những kỷ ni?m 'ẹp của nĂ.... Mong bĂc tĂm 'ược nhiều kỷ ni?m 'ẹp thời bĂy giờ 'f sau nĂy cĂn cĂ cĂi nh> lại... :-)
    Người hạnh phĂc lĂ người biết tận hưYng niềm vui trong hi?n tại. BĂc cĂ mu'n lĂm người hạnh phĂc khĂng? (hạnh phĂc hay bất hạnh 'ều do mĂnh tự tạo nĂn bằng suy nghĩ của mĂnh cả, bĂc nh?... )...
    A, em thĂch cĂi avatar của bĂc quĂ, vĂ em cũng rất mĂ cĂi mĂu vĂng rực rỡ 'ầy sức s'ng 'am mĂ của dĂ quỳ ... MĂa nắng lĂn cao nguyĂn nhĂn thấy mĂu hoa 'ấy nhức cả mắt, thế lĂ thấy mĂnh 'ầy sức s'ng hơn... BĂc cũng thĂch hoa dĂ quỳ vĂng Ă? (em 'oĂn 'ại nhĂ, thế chắc bĂc cũng lĂ người lĂng mạn)

Chia sẻ trang này