1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

my first love ...!

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi hai_linh, 17/12/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hai_linh

    hai_linh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2004
    Bài viết:
    1.102
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu đầu tiên của tôi-đó là một câu chuyện tình rất buồn nhưng lại thật sâu sắc và khó quên.Mãi cho đến tận bây giờ,đôi khi bất chợt nhớ lại,tôi lại cảm thấy lòng mình quặn lên một nỗi đau thật day dứt và khó tả,một nỗi đau mang tên anh và những lúc như thế thì tôi lại càng khẳng định được rằng:tôi vẫn còn yêu anh,rất nhiều....
    Lần đầu tiên tôi gặp anh là vào một ngày mưa phùn cuối tháng 11 trong căn tin trường tôi.Anh học trên tôi 2 lớp,là 1 chàng trai có vẻ ngoài tuy lạnh lùng nhưng lại rất thu hút,tôi không bao giờ có thể quên được ánh mắt buồn sâu lắng vương rất nhiều ưu sầu và trầm tư của anh khi nhìn những hạt mưa rơi tí tách ngoài sân,có lẽ kể từ lần gặp gỡ định mệnh ấy đã cuốn tôi vào vòng xoáy tình yêu với anh,thế là từ đó tôi đã thầm để ý đến anh,có thể nói là bấy cứ lúc nào anh ở đâu là ở nơi đó có sự hiện diện của tôi,mặc dù chỉ là đứng từ xa nhìn anh thôi nhưng với tôi đó lại là một niềm vui và sự hạnh phúc vô bờ.....Tôi cũng để ý thấy rằng tuy anh rất đẹp trai và nổi bật nhưng anh lại chỉ toàn đi chơi chung và nói chuyện với lũ con trai,không bao giờ thấy anh xuất hiện cùng với "bóng hồng" nào-điều đó cũng đã vô tình tạo cho tôi được một niềm hy vọng nho nhỏ sâu thẳm trong tận đáy lòng.Và rồi vào một ngày đầu tháng 3,tôi đã lấy hết can đảm để viết cho anh một lá thư làm quen,lúc đầu cũng lo lắm chứ,sợ rằng mình sẽ bị từ chối nhưng thôi kệ,đã phóng lao thì phải theo lao thôi chứ biết sao bây giờ?Và nếu như ngay từ lúc đó anh từ chối kết bạn với tôi thì có lẽ tôi đã không đau khổ như bây giờ,lúc biết được rằng anh đồng ý làm bạn với tôi,thật sự là tôi đã bất ngờ và vui lắm,khởi đầu chỉ là bạn bình thường nhưng tôi cũng đã khấp khởi hy vọng rằng thời gian sẽ vun đắp cho tình cảm của tôi và anh ấy.....Khoảng thời gian sau đó hai chúng tôi đã có với nhau những kỉ niệm rất đẹp,những lần cùng ngồi trò chuyện với nhau trong căn-tin hay những lần cùng nhau đi bộ về lớp sau những giờ ra chơi đã làm cho tình cảm của tôi dành cho anh ấy ngày càng sâu đậm hơn.Mãi cho đến một ngày tôi mới giật mình nhận ra rằng:tôi đã thật sự yêu anh ấy mất rồi,không phải là vì vẻ bề ngoài bảnh bao của anh ấy nữa mà là vì chính con người thật bên trong,từ tư cách đạo đức và quan niệm lối sống của anh đã làm cho tôi thật sự khâm phục.Mặc dù biết rằng trước đây anh đã từng có bạn gái và vì một lý do không đáng mà 2 người đã chia tay,anh cũng nói thật với tôi rằng cho đến bây giờ anh vẫn không thể quên được cô ấy nhưng tôi đã chấp nhận hết tất cả,yêu mến anh một cách mù quáng và nhiều khi còn làm nhiều chuyện hơi bị ngu ngốc vì anh nữa,trong khi anh thì vẫn cứ dửng dưng và lạnh lùng trước tình cảm của tôi hay nói đúng hơn,anh chỉ luôn xem tôi như 1 người bạn hay nhiều lắm là 1 đứa em gái khờ khạo của mình mà thôi.Tuy tôi không nói ra là tôi thích anh nhưng qua những hành động cử chỉ của tôi làm vì anh,tôi chắc rằng anh hiểu,nhưng tại sao.....anh vẫn im lặng?Vì nghĩ rằng anh hơi khó xử và cần thời gian để suy nghĩ nên tôi đã nhẫn nhịn chờ đợi......Và rồi,cái ngày định mệnh ấy cũng đã đến,anh chủ động gửi e-mail cho tôi,nhưng không phải là để nói về chuyện của 2 đứa chúng tôi mà là để cho tôi thấy tấm hình của anh và chị AP(người yêu cũ của anh) chụp chung với nhau kèm theo "nhật ký chuyện tình của anh và chị AP" và câu cuối cùng khi chốt lại mọi chuyện anh đã nói rằng:"Trái tim anh sẽ mãi mãi ở bên AP,mãi mãi......".Con tim tôi đau thắt lại và hoàn toàn vỡ tan tành khi đọc xong bức e-mail ấy.Đến lúc đó tôi mới hiểu được rằng,trong lòng anh hoàn toàn không có chỗ dành cho tôi,từ đầu đến cuối đều là do một mình tôi đơn phương theo đuổi anh và cũng đã ít nhiều ngộ nhận tình cảm của anh dành cho tôi.Yêu đơn phương 1 người thật là 1 điều đau khổ biết chừng nào.Sau khi suy nghĩ rất lâu tôi đã quyết định gởi cho anh 1 lá mail khác để nói thật về tất cả tình cảm mà tôi đã dành cho anh ấy bấy lâu nay kèm theo với 1 câu kết là:"Với em thì tình bạn có thể thăng hoa lên thành tình yêu nhưng còn tình yêu thì không bao giờ có thể giảm xuống là tình bạn đâu anh à,đừng gởi cho em thêm bất kỳ lá mail nào nữa,em không muốn lại 1 lần nữa tan vỡ vì anh như thế này đâu!"Và rồi sau lá mail ấy của tôi...anh đã im lặng....Tôi cũng đã tìm cách tránh mặt anh từ đó,dẫu biết hành động đó của mình là trốn tránh sự thật nhưng tôi tin rằng mình đã làm đúng.Nếu gặp người tôi yêu mến nhưng người đó chỉ mang lại cho tôi toàn khổ đau thì thôi,tôi thà không gặp nữa,làm vậy sẽ tốt cho tôi và anh ấy hơn....Mối tình đầu cay đắng của tôi đã có 1 kết thúc buồn như vậy đó các bạn à!
    Anh đến và đi khỏi cuộc sống của tôi nhanh như một cơn gió thoảng,mặc dù tình yêu với anh không được trọn vẹn và chỉ mang đến cho tôi toàn là nước mắt và khổ đau nhưng những ngày tháng ngắn ngủi được ở bên cạnh anh đối với tôi đó là những tháng ngày êm đềm và hạnh phúc nhất,có quá mâu thuẫn không vậy các bạn?Tôi tin rằng quyết định từ bỏ của mình là đúng,bởi vì càng dấn sâu vào thì tôi sẽ càng đau lòng và tuyệt vọng hơn mà thôi!Dù cho giờ đây chúng tôi đã mỗi người một phương và cũng lâu rồi tôi không gặp anh nữa nhưng tôi vẫn muốn anh biết 1 điều:tôi đã không hối hận khi yêu anh,trước đây,bây giờ và mãi mãi,bởi vì tình yêu là không bao nói đến sự hối hận,cảm ơn anh đã đến và cho tôi biết rằng được yêu thương một người nào đó thật sự là một điều hạnh phúc biết dường nào.Hy vọng rằng ở 1 nơi nào đó trên đất nước Việt Nam này ,anh cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc thật sự cho riêng mình,anh nhé!
  2. woha23

    woha23 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Nghe bạn kể chuyện của bạn tự nhiên mình cũng rơm rớm nước mắt. Mối tình đầu của tớ cũng là một mối tình đơn phương.
    Tớ đọc bài của bạn thì tớ thấy kinh nghiệm bạn nên rút ra (mà nhiều người cũng rút ra như thế đấy) là ko nên cố yêu người dường như ko dành cho mình.
  3. 1000kisses

    1000kisses Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2004
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Tớ thấy ai cũng buồn khi nhắc đến những mối tình đơn phương. Nhưng chả hiểu sao với tớ, đấy lại là những tháng ngày tớ thấy mình sống say mê và hạnh phúc. Tớ nhận ra rằng giữa cuộc sống với biết bao thứ phức tạp, mình có một góc nhỏ tâm hồn, trong sáng, ko lo âu, tính toán, chỉ dành để mơ mộng và yêu thương. Và tình yêu đơn phương đấy cũng đã giúp tớ hiểu rằng trái tim mình đủ lớn để yêu mà ko đòi hỏi điều gì, chỉ cần nhìn thấy anh cười và hạnh phúc, thế là đủ.
    Thời đấy đã xa rồi, chỉ còn là kỉ niệm đẹp thôi. Nhưng ko hiểu sao mình chưa bao giờ nghĩ tình yêu ấy là mối tình đầu, vì mình nghĩ rằng tình yêu thực sự phải từ hai phía cơ.
  4. tundohoi

    tundohoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/11/2005
    Bài viết:
    2.901
    Đã được thích:
    0
    hihix...nói đến vấn đề first love...lại thấy tủi thân......sao tình yêu đầu tiên lại thường tan vỡ nhỉ?.....ko thể nào hiểu nổi.....
    Nói thật...mối tình đầu của tớ tan vỡ và tớ ko nghĩ mình lại có thể bắt đầu .....một mối tình khác....Mình sẽ chờ....bởi vì mình tin " Yêu là tin vào những điều ko thể"
  5. AK47S

    AK47S Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2005
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0

  6. passably

    passably Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2005
    Bài viết:
    359
    Đã được thích:
    0
    Yêu thương một người và đuợc nguời đó yêu thương lại (nhiều hơn) mới là một điều hạnh phúc
    .....
    Đọc nhừng gì bạn viết tớ càng trân trọng hơn những gì mình đang có, với con gái ko gì hạnh phúc bằng đuợc nguời con trai yêu thương mình thật lòng và luôn nghĩ , quan tâm tới mình phải ko
    ...
    Mối tình đầu bao giờ cũng đẹp (phần lớn), nhưng mối tình său chót này với tớ mới là mối tình bất hủ
  7. hai_linh

    hai_linh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2004
    Bài viết:
    1.102
    Đã được thích:
    0
    Tớ cũng đâu đòi hỏi ở anh điều gì , tớ cũng chỉ muốn ở cạnh bên anh ấy, dù chỉ đuợc coi là 1 người bạn thôi cũng được , và cũng chỉ để được nhìn thấy người ta cười nhưng người ta đã như thế rồi thì có lẽ tớ chỉ nên đứng từ đằng xa mà nhìn lại .... có lẽ như vậy là đủ rồi . Như vậy để cho người ta kô thấy khó xử vì mình ... Mặc dù trong lòng vẫn nặng tình với người ta ! Chỉ mong người ta sẽ hạnh phúc hơn mình vì người ta đáng được như thế , người ta đã phải chịu khổ nhiều rồi ! Mong người ta sẽ tìm được 1 người để có thể sẻ chia tất cả những buồn vui...! dù lòng đau như cắt !
  8. rabbit_n_glasses

    rabbit_n_glasses Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2005
    Bài viết:
    1.063
    Đã được thích:
    0
    Có một người tôi vẫn hay gọi là first xyz. Xyz ko hẳn là một tình yêu, vì quan hệ của chúng tôi chủ yếu diễn ra vào những năm cấp 2 - cái tuổi trẻ con sắp lớn, e dè, hay xấu hổ, và hay mơ mộng, tuy thật ra vẫn là một đứa trẻ con. Nhưng dường như cái xyz đó đã đi theo tôi cho đến tận ngày hôm nay, và cả những ngày sau nữa. Đó vẫn là người con trai đầu tiên tôi nhớ rất nhiều, người đầu tiên làm tôi đỏ mặt rất nhiều, và là người luôn luôn để lại trong tôi một hình ảnh tốt.
    ...
    Đã viết, rồi xoá, rồi lại viết, lại xoá.
    Dường như khi nói về bạn tôi có quá nhiều điều muốn kể với mọi người. Mọi người chẳng thấy câu chuyện hứng thú như chúng tôi đã thấy, cũng là chuyện thường tình.
    ...
    Làm sao nhỉ? Hôm trước cô bạn của chúng ta lại hỏi tôi "bạn trai bạn gái thế nào" - "T chưa có với ai cái cảm giác như đã có với T..". Sau đấy nó ra sức vun lại cho tôi với bạn, nghĩ vừa buồn cười vừa thương nó.
    ...
    ...
  9. neverback

    neverback Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2005
    Bài viết:
    1.665
    Đã được thích:
    0
    buồn quá ..........
    ước gì cũng có 1 ai đó yêu mình như thế nhỉ
  10. timtamxxx

    timtamxxx Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2005
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Mối tình đầu của tôi... 5 năm rồi đó mà sao kỷ niệm vẫn sống lại ào ạt, day dứt đến thế. Mỗi lần thu về, hè sang, mỗi lần bắt gặp một đôi bạn trẻ giản dị chở nhau trên chiếc xe đạp cũ, mỗi lần hương hoàng lan tràn ngập khắp phố phường Hà nội... thời đó sao mà trong sáng thế, ngây thơ thế... yêu nhau chỉ mà để biết yêu nhau thôi... yêu nhau mà ko bị bất cứ cái gì phức tạp của cuộc sống xen lẫn vào... đâu biết rằng tình yêu như vậy chỉ quá đỗi mong manh...
    Tình yêu đó, cồn cào trong tôi... ko phải chỉ bằng ký ức hay một vết cắt lớn trong trái tim mãi mãi không lành, tình yêu đó sống trong tôi bằng mùi hương hoa lan ngọt dịu anh trao (giờ đây tôi không còn trách anh chưa một lần tặng tôi hoa hồng nữa), bằng âm thanh cuộc sống nơi xóm trọ sinh viên giản dị mà ấm áp, bằng những đêm hè nóng bức đạp xe mà ko biết mình tới đâu... tất cả, tôi biết... sẽ không khi nào phai nhạt trong tôi...
    ....Dù giờ đây tôi đã xa anh lắm...
    ... Ngày hôm nay anh lên xe hoa... Mong anh cuộc sống hạnh phúc... Thật lòng cầu chúc cho anh.. mong lắm người ấy yêu anh nhiều hơn và ít làm anh buồn hơn những gì em đã mang đến cho anh... Xin được một lần cuối nói lời yêu với mối tình đầu...

Chia sẻ trang này