1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

My whole diary

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi miss_U_so_much, 20/01/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Ko hiểu sao hum nay lại thích vào đây lắm thế nhỉ?
    Chắc chẳng còn chỗ nào để đi nữa
    Ngồi nghe mãi bài này ko thấy chán

    Tình yêu như chuyện cổ tích
    Cha đã lâu lắm không xem
    Tình yêu như người bạn cũ
    Mẹ đã lâu lắm không gặp
    Một ô cửa trắng một cô bé giấu
    những giọt lệ giữa những vì sao
    Rơi ngoài song trong một đêm
    lấp lánh ánh trăng
    Đằng sau từng lời hờ hững
    là tháng năm sắp qua rồi
    Đằng sau nụ cười hạnh phúc
    là tiếng khóc lúc không người
    Một ngôi nhà vắng một đêm trắng
    như những nỗi buồn trong đêm mùa đông
    Hay màu hoa đang chờ lúc
    xuân sang thức dậy
    Rồi giấc ngủ đến cô bé mơ
    mình là én bay trong sương mờ
    Băng qua đại dương bay đến
    những thiên hà xa lắm
    Để cho màu trắng như giấc mơ
    dịu dàng sẽ ở lại trong tim
    Và trên mái nhà
    Đàn chim én về cùng mùa xuân

  2. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Ngày hum nay chỉ nghe nhạc và tiếp tục công việc making a wish...
    Xem mấy cái video clips, buồn cũng có, vui cũng có, nhưng rốt cuộc chẳng hiểu tâm trạng mình dừng lại ở cái nào nữa...
    .......
    Mai off rùi mà chẳng thấy hứng thú gì cả, bao nhiêu ngày chờ đợi háo hức để rồi trước ngày hôm đó lại chẳng còn cảm giác nữa, sao vậy nhỉ?
    ........ ​
  3. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Happy and meaningful day!!! Many thanks to everyone!
    Có người bảo mình viết nk như kiểu mấy em bé lớp 1 viết, hờ hờ. Vậy ko viết như thế nữa

  4. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Really exhausted!
    Hôm qua đi học, lờ đà lờ đờ, mắt thì trĩu hết cả xuống, đầu thì đau, lại thêm cái bệnh đau lưng nữa chứ, sau đó lại tiếp tục đau bụng...ặc ặc... Chết mất!
    Ngồi trong lớp chẳng học hành gì cả, cử rên hừ hừ với chị Ch...
    Về nhà, chẳng còn chút sức lực, cơm cũng chẳng buồn ăn, bố mẹ hỏi thăm mãi. Cuồi cùng cũng phải cố mà nhồi nhét, ko dám kêu ca, vì chiều còn phải đi xin việc, kêu ca nữa là ở nhà. Bố mẹ đã ko muốn đi làm rùi thì chớ, sợ ko đảm bảo sức khoẻ. Biết mình đang như thế thì ở nhà luôn.
    Lên phòng chỉ muốn đi nằm ngay, nhưng còn có nửa tiếng là đến h hẹn rùi. Nhưng vẫn phải bật máy 1 chút. Chờ đợi 1 cái gì đó!
    Nhận mail, đọc, rùi lại khóc, đúng là hâm thật!
    Đã click vào phần reply, nhưng chẳng biết nên bắt đầu viết từ đâu, lại thôi. Có lẽ nên nói trực tiếp sẽ tốt hơn...
    Tìm cái áo sơ mi để đến chỗ hẹn, lâu ko mặc, trông iu phết Đến nơi, D hâm vẫn chưa đến, gọi ko được, đứng chờ 1 lúc thì 2 thằng cũng đến. Vào phòng tranh thích thật, bao nhiêu tranh đẹp, tha hồ ngắm, được làm ở đấy thì thích thật. D vào đàm phán, nhưng chị chủ lại ko có ở đấy, vẫn chưa được việc gì cả. Người ta hẹn hum nay quay lại, chắc chỉ 1 mình D đi, ko biết câu trả lời thế nào. Hồi hộp chờ đợi
    Về nhà, ngủ 1 mạch đến tận h ăn cơm thì phải, vẫn chưa muốn dậy đâu, nhưng muh sợ mọi người gọi nhiều. Thật sự rất mệt!
    Tối online, chẳng nói chuyện với ai cả, ngồi tổng kết điểm cho cuộc thi, nhưng chưa đủ điểm, hic, BGK lại đang bận, thí sinh thì cứ PM hỏi kết quả, chẳng bít làm thế nào cả. Rối hết cả lên, đầu lại càng ong ong.
    Cuối cùng cũng có đủ điểm để tổng kết, ngồi type 1 bài rõ hoành tráng, còn kẻ cả bảng điểm thật công phu, chiêm ngưỡng tác phẩm rùi click gửi bài, ặc ặc, quá nhiều ký tự so với mức quy định, chưa kịp copy, quay lại thì mất sạch. Tức đến phát khóc, mà lúc đấy thì đâu còn sớm gì cho cam. Bao nhiêu lần rùi, cứ type được bài nào tâm huyết mà dài dài là lại mất, ko biết bao nhiêu bài như thế nữa Lại phải type lại từ đầu, chẳng biết nên bắt đầu từ đâu nữa, chẳng nhớ mình cần nói những gì cả. Đầu thật sự choáng nặng, mãi mới viết được vài chữ, bao nhiêu thứ cần nói mà quên sạch. Chỉ muốn gục luôn xuống nhưng đây là cuộc thi, tất cả phải chính xác và hoàn thiện. Lại cố!
    Type xong phải copy vào word trước. Biết ngay mà, gửi đi, vẫn bị quá ký tự, lại phải tách làm 2 bài, ko gửi được cái table, gửi lên chẳng hiểu nó ra cái gì nữa, nhưng thật sự đã quá mệt mỏi, chẳng còn sức để làm lại. Để nguyên như vậy, mong mọi người đọc cũng hiểu. Đi ngủ thì cũng đã gần 2h, mà điện thoại thì 5h30'' đã báo thức. Chẳng hiểu ngủ kiểu gì?
    Sáng chuông điện thoại reo, kêu inh ỏi, lại để tận bàn máy vì sạc pin từ trước khi đi ngủ, với tay tắt chuông, ko nhớ là đang cắm sạc, cứ thế kéo, leng keng, 1 số thứ trên bàn đã rơi xuống, chẳng biết là cái gì, rút điện thoại mang ra chỗ nằm. Nằm 1 lúc, lại nhớ phải gọi con em, hum nay lại dễ gọi thế ko biết, gọi cái dậy luôn. Nó hỏi chị ko dậy ah? Uh, chị ko đi học đâu, dưỡng sức trưa còn đi. Hôm nay cưới Th mà, em họ, ko đi ko được. Bố cũng vào hỏi thăm, nhưng ko thể nào đi được thật. Lại mê man ngủ, 8h tỉnh dậy, thấy đèn đt nhấp nháy, Tuấn điên hỏi thăm, và báo là ca 2 cũng ko phải học. May thật, thế là chỉ bị nghỉ 1 môn thui. Rùi lại tn của anh Ph nữa chứ, anh hẹn mọi người hum nay để chia tay luôn, anh về hẳn SG rùi mà, biết từ hôm qua, nhưng thật sự ko đi nổi. Nhưng biết mình ko đi học, anh lại nhắn mọi người lùi lại ngày mai. Mai anh sẽ lại đến trường, hic, nhất định phải đến chào anh, lần cuối cùng mà...
    Dậy luôn, mẹ lại bảo đi đưa dâu luôn, ko muốn đi nhưng chị em chẳng lẽ lại thờ ơ như thế.
    Cô dâu xinh thật, nhìn mấy cái ảnh cưới treo ở phòng khách đẹp khủng khiếp, hichic...
    Cuối cùng cũng dự xong đám cưới, cô dâu còn phải về tận Thanh Hoá để ra mắt họ nhà trai, mọi người rủ nhưng làm sao đi được chứ.
    Đi về trước, lại bật máy, xem tình hình cuộc thi, có 2 thư mới, 1 cái lại hỏi xin cái wallpaper, share cho ko bít bao nhiêu người rùi, ko ngờ lại đắt hàng như thế 1 thư nữa là của bạn đoạt giải trong cuộc thi, cám ơn cuộc thi và đưa địa chỉ cần gửi quà May là cũng ở HN, có thể chuyển trực tiếp được, mai sẽ tiến hành.
    Chỉ định trả lời 2 cái thư và dạo 1 vòng ttvn rùi đi nghỉ, nhưng lại gặp bạn given, ngồi nói chuyện 1 lúc, lại còn bị bóc lột sức lao động nữa chứ. Đầu càng ngày càng ong, nhiều lần gục xuống mặt bàn, nhưng tập trung dịch mấy cụm từ cũng dần quên. Thấy dễ chịu hơn. Nhưng vẫn phải đi nghỉ, ko thì tối chẳng có sức mà chiến đấu
    Ngủ 1 giấc, bật máy thấy status của mọi người...thật kinh khủng, chẳng bít cái ngày gì nữa mà sao mọi người lại như thế? Em trai, anh trai, bạn given, bé vicky, chị les và 1 số người nữa, chẳng dám hỏi chuyện ai cả. Ngồi nghe nhạc và vào thăm S_C.
    Hôm nay chắc chẳng làm được gì rùi, mai lại dồn dập mọi việc, ko biết có làm kịp hết ko? Cố lên nào, ko được gục ngã như thế. Keep trying, P!

  5. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Có 1 thí sinh PM địa chỉ gửi quà, ko ngừng cảm ơn cuộc thi. Và thêm 1 câu cuối cùng khiến mình thật sự rất vui.
    Chúc em luôn vui vẻ có 1 8-3 thật ấn tượng nhé
    Chắc chắn em đã rất hạnh phúc khi em đã mang lại niềm vui cho nhiều người trên diễn đàn phải ko?
    hihi, đúng vậy, thật sự rất hạnh phúc

  6. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    HAPPY AND MEANINGFUL DAY!
    2 món quà đáng iu nhất
    [​IMG]
    [​IMG]
    Cám ơn anh trai và bác P nhé, thật sự em rất hạnh phúc Và rất nhiều lời chúc từ mọi người nữa, cám ơn tất cả mọi người, iu mọi người nhìu nhìu

    Được miss_U_so_much sửa chữa / chuyển vào 21:12 ngày 08/03/2006
  7. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Vui!
    Bắt đầu sống có ý nghĩa!
    Hạnh phúc!​
  8. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    SẼ MÃI LÀ BẠN THÂN

    Em yêu anh mà không dám nói
    Chỉ dấu trong tim để đêm nhớ người
    Mơ được trong vòng tay say đắm
    Và ánh mắt anh nhìn em thiết tha
    Em luôn mong được bên anh mãi
    Được thấy anh vui, được nghe tiếng cười
    Bao yêu thương đành thôi chôn kín
    Vì ta đã có những hạnh phúc của riêng ta
    Sao trời cao cho chúng ta gặp nhau làm chi
    Cười đùa bên nhau rồi chia tay khi đêm dần buông
    Thôi thì thôi xin hãy xem là giấc mơ mà thôi
    Để được bên nhau, để được yêu nhau
    Quên thời gian trôi phải không anh
    Vì duyên số trách sao không cùng chung lối
    Đành yêu anh giấc mơ ngọt ngào anh hỡi
    Xin hãy hiểu cho nhau vì em và anh
    Cả chúng ta đã có những bờ bến bình yên
    Chuyện tình đôi ta đến trong muộn màng anh hỡi
    Thì vậy thôi xin hãy chôn sâu vào trái tim mình
    Đành thôi quên mau tình ta trao nhau
    Ta sẽ mãi mãi là bạn thân nhé anh
    Cả ngày nghe đúng bài này, cứ để repeat, giai điệu vẫn vang lên đều đặn...
    Nhiều người bảo nhạc HQH khó nghe, chẳng mấy ai nghe được, nhưng ko hiểu sao mình lại rất hợp, đúng là khó nghe thật, nhưng sao mình lại muốn nghe và thích nghe đến như vậy?
    Đêm qua ngủ hơn 2h, sáng dậy, lờ đờ, đầu đau, choáng váng, khó thở, lảo đảo ra bến xe. Cảm giác như mình ko thể chịu nổi nữa. Gục ngã mất!
    Ko thể! Mình là 1 chỗ dựa cơ mà, ko được để cho người khác gục ngã!
    Và mình cũng chẳng gục được, thâm chí còn đững vững hơn, vì mình có quá nhiều chỗ dựa mà, tất cả đã kéo mình dậy, ko để cho mình dễ dàng gục ngã như vậy. Mình thật may mắn, và muốn đem cái may mắn đó share cho nhiều người khác nữa. Nhưng có lẽ 1 mình mình ko thể làm 1 chỗ dựa vững chắc cho 1 ai đó được. Cần thêm nhiêù chỗ dựa như thế nữa. Lại lảm nhảm rùi! Cố lên nào!
    Có 1 chuyện làm mình suy nghĩ, và hơi khó xử, uhm.... đã giải quyết, hy vọng mọi chuyện sẽ lại bình thường. Sẽ lại là bạn nhé!
    1 ngày với đầy đủ cảm xúc: mệt mỏi, vui vẻ, hứng khởi, chờ đợi, hạnh phúc, khó xử, lo lắng, buồn, cũng có cả những giọt nước mắt, nhưng cuối cùng đọng lại 1 nụ cười, đúng là mình có quá nhiều chỗ dựa nên ko thể gục ngã được. Cám ơn anh trai, cám ơn cụ!
    Bạn iu quý của tớ cũng thế nhé, tớ sẽ là chỗ dựa cho bạn mà, luôn để dành 1 bờ vai để bạn có thể dựa bất cứ lúc nào bạn muốn, và luôn sẵn sàng lắng nghe nữa. Cho tớ cơ hội được nghe bạn kể những chuyện làm bạn ko vui nhé!
    Vẫn là giai điệu bài hát, ko muốn tắt, muốn nghe mãi!

    Được miss_U_so_much sửa chữa / chuyển vào 00:29 ngày 11/03/2006
  9. theunforgiven711

    theunforgiven711 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2005
    Bài viết:
    2.526
    Đã được thích:
    0
    Ko mún viết linh tinh vào diary của người khác !!
    Nhưng mờ dù sao thì cũng chỉ mún cảm ơn MUSM thôi
    Cảm ơn nhìu nhìu nhá !!!
  10. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Dạo quanh mấy box, có duy nhất 1 cái nick của mình...
    Bình yên lạ!

Chia sẻ trang này