1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nam Hoa Kinh.

Chủ đề trong 'Học thuật' bởi sole_husband, 05/07/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. voiconlontalonton

    voiconlontalonton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2003
    Bài viết:
    1.362
    Đã được thích:
    0
    Trang tử không phải ****, **** ko phải Trang tử, cả Trang tử lẫn **** đều là mộng cả thôi
  2. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    Khá thật! Hay đấy!
    Đúng đấy, voicon ạh!
  3. quocthai093

    quocthai093 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2008
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    các bác đọc Trang tử vậy cho mình hỏi làm sao biết được mình là chim to hay chim nhỏ?
  4. AcommeAmour

    AcommeAmour Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    2.058
    Đã được thích:
    0
    Là có nhiều thế giới song song tồn tại.
    Cũng là khẳng định Bất khả tri...
  5. AcommeAmour

    AcommeAmour Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    2.058
    Đã được thích:
    0
    Thể và Dụng.....

    Rất bao la trong Nam Hoa Kinh.
    http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n4nqn2n3n31n343tq83a3q3m3237nvn
    Theo truyền thuyết thì Trang tử giao du rất thân mật với Huệ- tử, tên là Thi, cũng là người Tống, và thường hay biện- nạn với nhau luôn. Trong sách Trang tử có rất nhiều sự tích về sự tranh luận của hai nhà, cho ta thấy nhân- sinh- quan, cũng như lập- trường tư- tưởng của đôi bên, khác nhau xa, mặc dù hai bên cùng chịu ảnh hưởng lẫn nhau.
    " Huệ- tử nói với Trang tử: Ngụy- Vương thưởng tôi một giống dưa to. Tôi trồng nó có trái nặng đến năm thạch. Dùng nó đựng nước, nó nặng, không cất nhấc được. Bổ nó ra làm bầu, thì lại không còn dùng được chỗ nào. Đâu phải nó không to lớn, nhưng vì cho nó là vô dụng nên tôi đập bỏ nó đi.
    Trang tử nói: Thế là ông vụng về chỗ đại dụng nó. Nước Tống có người khéo chế được món thuốc chữa răn nứt da tay, đời đời chuyên làm nghề ươm tơ. Có người hay biết, đến xin mua phương thuốc đó một trăm lượng vàng. Anh ta bèn nhóm thân tộc bàn rằng: Nhà ta đời đời làm nghề ươm tơ, lợi không hơn số vàng ấy, vậy xin để cho bán.
    Người khách được phương thuốc, đem thuyết vua Ngô. Nước Việt có nạn, vua Ngô sai anh làm tướng. Nhằm mùa Đông, thủy chiến với người nước Việt, người Việt đại bại. Vua Ngô bèn cắt đất mà phong thưởng cho anh ta. Cũng thời một phương thuốc trị rạn nứt da tay, mà một người được phong, một người không ra khỏi cái nghề ươm tơ; đó là tại chỗ biết dùng hay không biết dùng mà khác nhau vậy.
    Nay ông có trái dưa nặng đến năm thạch, sao không biết dùng nó làm trái nổi mà thả qua sông qua hồ, mà lo chi hồ vỡ bầu tan, không có chỗ đắc dụng? Thì ra vì cái lòng của ông hẹp hòi chưa trực- đạt đó".
    (Tiêu- Diêu- Du)
    ***
    " Một khi khác, Huệ- tử nói với Trang tử:" Tôi có cột cây to, người ta gọi nó là cây Vu. Gốc nó lồi lõm không đúng dây mực. Nhánh gốc nó thì cong queo không đúng quy củ. Đem trồng nó ở đường cái, người thợ mộc cũng không thèm nhìn. Nay lời nói của ông to lớn mà vô- dụng, nên người người đều không thèm nghe."
    Trang tử nói:" Ông riêng chẳng thấy con mèo rừng đó sao? Co mình đứng núp, nhìn vật đi rong, nhảy tây nhảy đông, không hiềm cao thấp, kẹt trong dò bẫy, chết nơi lưới rập. Đến như con thai ngưu, lớn như vầng mây che một phương trời, kể ra cũng là to thật, nhưng không thể bắt được chuột. Nay ông có cây to, lại sợ nó vô dụng. Sao không đem nó trồng nơi tịch mịch, giữa cánh đồng rộng bao la. Khách ngao du không làm gì, ngồi nghỉ dưới gốc nó, khách tiêu diêu nằm nghỉ dưới bóng nó. Nó sẽ không chết yểu vì búa rìu, cũng không sợ vật nào làm hại. Không có chỗ nào có thể dùng được, thì khốn khổ từ đâu mà đến được?"
    (Tiêu- Diêu- Du)
  6. cuonglhvt

    cuonglhvt Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/10/2003
    Bài viết:
    5.262
    Đã được thích:
    0
    Tui nghe như vầy:
    Con Trang cùng với người bạn tốt là con Huệđi dạo ra ngoài, vô tình đi đến bên sông Hào Thủy. Hai đứa ngồi trên một chiếc cầu, con Trang nhìn thấy vài con cá đang ung dung bơi đi bơi lại ở dưới sông, nó nói: ?oBà nhìn kìa! Mấy con cá vui vẻ biết bao nhiêu!?.
    Con Huệ quay mặt lại nói: ?oBà không phải là cá, làm sao biết được cá rất vui vẻ??.
    Con Trang hỏi vặn lại: ?oBà không phải là tui, sao mà biết tui không biết cá vui vẻ??.
    Con Huệ bác lại: ?oTui không phải là bà , cố nhiên không biết cảm giác của bà như thế nào. Nhưng bà cũng không phải là cá kia, bà làm sao có thể biết cá vui vẻ hay không vui vẻ??.
    Con Trang trầm ngâm một lát: ?oThôi, tụi mình hãy nói lại từ đầu. Vừa rồi bà hỏi tôi làm sao biết được cá vui vẻ, từ đó có thể thấy bà đã biết tui là người hiểu được cá vui vẻ. Còn về vì sao tui biết, thì bây giờ tôi nói với bà, tôi đến trên cầu Hào Thủy nhìn thì thấy"
  7. wuwudao

    wuwudao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/04/2009
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Con Huệ hỏi: "Nhìn thấy gì cơ?"
    Con Trang đáp khẽ: "Thì nhìn thấy bác cuonglhvt đang chọc ghẹo chị em mình đó."
  8. AcommeAmour

    AcommeAmour Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    2.058
    Đã được thích:
    0
    Trang tử.
    [​IMG]
  9. hantin2206

    hantin2206 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2010
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Cuốn Nam Hoa Kinh đọc rất thú vị .
  10. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Trang tử là 1 thánh nhân , người mở đầu và khai phá ra trong dịch lý .
    Nam hoa kinh viết chủ yếu về 2 vấn đề , âm dương ko phân biệt , và đạo .
    Cũng có nhiều cái khác nhưng nắng thấy nhảm quá , nên đọc mà cũng thấy chán chán , cũng chưa chắc do trang tử viết mà có thể hậu bối thêm thắt vào .
    Về âm dương ko phân biệt , như trái phải ko phân biệt , thị phi ko phân biệt, sống chết ko phân biệt. Hi hi, cái khó nhất là câu đó , sống chết ko phân biệt, sống cũng như chết mà chết cũng như sống .Về điều này trang tử nói rất giống đạo phật . Phật nói chết là sự trở về . Như sóng trở về với biển vậy .Đây là một đạo lý rất lớn cần phải hiểu và chứng ngộ được cái không mới lĩnh hội được.

    Đạo bất khả đạo phi thường đạo . Hay đạo vô vi , là đạo ko thể dùng lời nói mà diễn tả được . Mọi vật sinh ra từ đạo , chết đi cũng trở về đạo , đó là một nguyên lý rất lớn trong triết học phương đông . Hay nói cách khác là vạn vật đồng nhất thể . Ko phải cùng 1 thể , anh cũng là tôi mà tôi cũng là anh . Mà đúng hơn mọi vật được sinh ra từ đạo , rồi trở về đạo . Có chung khởi nguồn và kết cục là vậy .
    Về giá trị tư tưởng lớn nhất nằm ở 2 điểm đó , đặc biệt là âm dương ko phân biệt , đã vượt xa những học giả trước đó .

    Được truanang sửa chữa / chuyển vào 20:32 ngày 23/05/2010

Chia sẻ trang này