1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

"Nào ta cùng lãng quên"

Chủ đề trong 'Nghệ Tĩnh' bởi ShrekFan, 20/04/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ShrekFan

    ShrekFan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2005
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0
    Bắt được quả tang Sanu đang "rêu rao đời mình" ở hai box khác nữa cũng bằng đúng cái tên của topic này nhé! Không biết mình có được Sanu vote tặng sao nào vì đã giới thiệu một cái tên đẹp như vậy không? (đang gợi ý xin đểu sao đấy ạ).
  2. sanu

    sanu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    2.493
    Đã được thích:
    0
    Ko fải 2 mà là 3 đấy ... * chỉ là chuyện ... gần nhỏ thôi
  3. itanium7000

    itanium7000 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/08/2005
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    0
    Dân Nghệ mà răng cái topic ni đọc xong nỏ thấy chi là Nghệ cả!
  4. ShrekFan

    ShrekFan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2005
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0
    Ku itanium ngoài dùng tiếng địa phương mô tê răng rứa trong văn viết ra còn có cách gì để chứng tỏ mình là người Nghệ nữa không?
    To all: nếu ai có thắc mắc gì về bản tính, nhân cách, tư cách, ý thức của tôi, của chúng ta, vân vân và vân vân, xin hãy lập riêng ra một topic rồi dùng quote vào đoạn này đoạn kia mà bình luận. Topic này không dành cho những chuyện kiểu đánh giá tư tưởng như vậy nên làm ơn đừng để tôi phải nhắc lại lần nữa. Mất công lập ra topic viết bài cho mọi người đọc rồi lại còn mất công dọn rác, làm cảnh sát nữa thì mệt lắm
    Xây mới khó chứ vạch lá tìm sâu thì dễ ợt!
  5. ShrekFan

    ShrekFan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2005
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0
    @sanu: gần nhỏ là gần nhỏ thế nào? bản quyền của NTTH đâu? Sao của tôi đâu?
    Mà chữ lch trong title của sanu nghĩa là Lương... có đúng không ạ?
    -----------------------------------------------------------------------------------
    Mắt Đẹp
    Định tuần trước rảnh thì sẽ viết một bài về Mắt Đẹp, cuối cùng phần thì bận việc, phần thì hơi mất hứng nên cuối cùng lại thôi. Vì nghề nghiệp của Mắt Đẹp, mình sẽ không nêu tên thật ra đây, nhưng đôi mắt thì hoàn toàn xứng đáng với cái tên này. Mắt ba mình đẹp, mắt bà nội và ông nội trong ảnh chụp lại càng đẹp hơn. Mắt mẹ tuy không đẹp bằng mắt ba nhưng cũng đẹp. Mắt hai chị em mình hơi đẹp thôi nhỉ.
    Chắc là vì đã có sẵn trong máu mình rồi nên cái thủa mới lớn cứ gặp ai có đôi mắt đẹp là chết đứ đừ, may mà đến khi lấy chồng thì chỉ mê mỗi mắt chồng nữa thôi chứ không có ngày chết vì háo sắc mất, he he Ngày đầu tiên gặp mắt đẹp, mình choáng váng rồi từ đó mộng mơ tơ tưởng đến hơn hai năm sau - lúc Mắt Đẹp đi lấy vợ thì mới hết choáng hẳn
    Vì là con gái nên mình chẳng bao giờ nói ra điều gì, tuy nhiên hồi đó có làm một số việc ngu ngốc để gây sự chú ý mà bây giờ vẫn không dám nhắc lại vì quá xấu hổ Và hồi đó thì biết Mắt Đẹp có người yêu rồi mà vẫn không chịu tin, vẫn nghĩ rằng một ngày nào đó, lúc em có thời gian, em sẽ cho cô kia đi vào dĩ vãng Ôi tuổi mười sáu, mười bảy, cái thủa lúc nào cũng nghĩ mình là cái rốn của vũ trụ, thủa ngây ngây thơ thơ mà chắc là ngây nhiều hơn thơ Đến lúc em có thời gian cũng là lúc em có cả một cái cự ly khá lớn về không gian. "Xa mặt cách lòng", các cụ nói quả không sai.
    Bây giờ nhìn lại thì chính mình cũng không hiểu ngoài đôi mắt đẹp ra, tại sao mình lại có thể thích một người nhiều đến vậy. Có một người bạn gửi cho mình một cái Powerpoint Presentation về "duyên số và sự lựa chọn" nói rằng duyên số đã tạo cơ hội cho hai người gặp nhau nhưng chính sự lựa chọn mới là lý do để hai người trăm năm bên nhau. Chắc là đúng Mắt Đẹp nhỉ.
  6. mummmy

    mummmy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2005
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    0
    em quen bạn mắt đắm đuối
  7. heheHAU

    heheHAU Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/06/2002
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0
    Mảnh báo chiêm tinh
    Tôi được làm đám cưới 3 lần trước khi tôi lên 7 tuổi.
    Ông anh Gary của tôi luôn cử hành hôn lễ cho tôi dưới tầng hầm (để người lớn không biết). Gary rất giỏi bày trò nghịch ngợm với gia đình và với bọn trẻ con ha?ng xóm bằng những suy nghĩ vô cùng sáng tạo. Nhưng vì tôi là thằng bé nhất trong nhà và trong khu nên tôi thường nhận được những ?otận cùng sự sáng tạo? của anh ấy.
    Những gì tôi còn nhớ về những đám cưới ấy là các ?ocô dâu? bao giờ cũng lớn hơn tôi ít nhất là 5 tuổi. Họ đều có đôi mắt rất đẹp, lấp lánh khi họ cười. Những đám cưới đó dạy tôi hình dung ra sau này tôi phải tìm ?ongười bạn đời? cho mình như thế nào: Chắc chắn người đó phải có đôi mắt đẹp.
    Sự trưởng thành đến với tôi khá muộn. Đến năm 15 tuổi, tôi vẫn còn rất e sợ người khác giới và chưa bao giờ mong ước cưới được một cô gái xinh đẹp. Tôi chỉ mong rằng cô ấy luôn vui, luôn khỏe, luôn học tốt, dù cô ấy là ai và đang ở đâu.
    Tôi nắm tay một cô bạn gái lần đầu tiên là vào năm 19 tuổi. Từ thời điểm đó, tôi cũng hẹn hò với một vài cô xinh xắn và thông minh, nhưng tôi vẫn chưa tìm được một cô gái vừa ý. Tôi chỉ chắc chắn rằng một khi gặp cô ấy, tôi sẽ nhận ra ngay nhờ đôi mắt đẹp.
    Một hôm, điện thoại của tôi reo vang vào giữa trưa.
    - Don ?" tiếng mẹ tôi ?" Mẹ đã có lần nói với con về gia đình Addison mới dọn đến gần nhà chúng ta ấy! Don này, cô bé Clara Addison cứ hỏi mẹ về con đấy. Cô ấy muốn mời con đến chơi vào một buổi tối nào đó..
    - Xin lỗi mẹ, tối đó con có hẹn rồi!
    - Sao thế được ? ?" Mẹ tôi gắt lên bực tức ?" Mẹ còn chưa nói là buổi tối nào cơ mà?!
    - Hôm nào không quan trọng. Con biết gia đình Addison rất tốt, nhưng con sẽ không phí một buổi tối với những người thậm chí còn không biết mình muốn gì!
    Bạn đã thấy tôi bướng kinh khủng chưa? Nhưng tôi vẫn khăng khăng rằng chẳng có lý do gì để tôi phải đến nhà Addison cả.
    Vài năm trôi qua, tôi đã 22 tuổi, và bạn bè bắt đầu lo lắng cho ?otương lai? của tôi. Họ lên danh sách cho những cuộc hẹn và giới thiệu rất nhiều cô gái cho tôi. Tôi chẳng vừa lòng với cô nào. Cho nên tôi đã lập ra 3 nguyên tắc về những-cô-gái-được-giới-thiệu:
    - Không phải là những cô gái do mẹ tôi giới thiệu (mẹ tôi không hiểu được yếu tố ?ohấp dẫn giới tính?).
    - Không phải là những cô được giới thiệu bởi một cô bạn của tôi (con gái thường ca ngợi nhau dễ dãi).
    - Không phải là những cô một tên bạn độc thân của tôi giới thiệu (vì nếu cô ấy thực sự tuyệt vời thì sao hắn không hẹn hò với cô ta mà lại ?onhường? cho tôi?).

    Chỉ bằng 3 nguyên tắc đơn giản đó, tôi đã loại trừ được 90% những cuộc hẹn vô bổ, bao gồm cả một cô gái do Karen ?" cô bạn cũ của tôi ?" giới thiệu. Hôm đó, Karen gọi điện và bảo tôi rằng cô ấy mới quen một cô gái rất xinh đẹp, và vừa nhìn thấy cô gái ấy thì Karen nghĩ ngay đến tôi, cho rằng chúng tôi là ?omột đôi trời định?.
    - Xin lỗi cậu ?" tôi lạnh lùng đáp ?" cậu đã vi phạm nguyên tắc thứ 2 của tớ.
    - Don ?" Karen quát ?" cậu điên vừa thôi, những cái nguyên tắc ngớ ngẩn đó sẽ gạt đi tất cả những cô gái lý tưởng nhất. Nhưng tùy cậu thôi. Tớ cứ cho cậu tên và số điện thoại của cô ấy. Lúc nào cậu đổi ý thì gọi điện nhé!
    Để Karen khỏi làm phiền, tôi đã nói là tôi sẽ gọi. Cô gái đó tên là Susan Maready. Và tất nhiên, tôi không bao giờ gọi cho cô ta.
    Chỉ khoảng 2 tuần sau, tôi gặp Ted ?" cậu bạn học cùng từ hồi cấp II ?" trong một quán café.
    - Này Ted, trông cậu hào hùng thế! Như là đi trên mây ấy!
    - Vậy cậu có nhìn thấy những ngôi sao dưới chân tớ không? ?" Ted cười vang ?" Nhưng thật ra là vì tối hôm qua, tớ vừa tỏ tình với một cô bạn rất tuyệt!
    - Ái chà, chúc mừng nhé!
    - Cám ơn cậu ?" Ted vẫn nhe răng ra cười ?" 22 tuổi, tớ cứ tưởng chẳng có cô gái nào thèm để mắt đến tớ - và Ted rút trong ví ra tờ giấy, vẻ rất nghiêm túc ?" Xem này, nhìn xem!
    Đó là một trang báo có bài ?ohoroscope?, phần tuổi của Ted có ghi: ?oBạn sẽ gặp được một nửa của mình trong vòng một năm?.
    - Quái dị thế - tôi thốt lên ?" bình thường phần chiêm tinh bao giờ cũng phải nói những câu mà ai đọc cũng trúng, như kiểu ?oBạn rất hấp dẫn, cá tính mạnh ??, thế chứ?
    Vài tuần sau đó, Charlie ?" cậu bạn cùng lớp ?" và tôi mua chung một tờ báo khi đang ngồi trong căng tin. Tôi cũng kể chuyện về mẩu báo chiêm tinh của Ted. Charlie cười vang vì sự trùng hợp khi trong tờ báo mới, phần tuổi của tôi thì ghi: ?oBạn có cá tính mạnh, là người hấp dẫn?, còn phần tuổi của cậu ta ghi: ?oBạn hoặc một người bạn thân sẽ tìm được một nửa của mình trong vòng nửa năm?.
    Tôi thấy hơi lạnh gáy. Thật quái lạ! Có điều gì đó mách bảo tôi giữ lấy trang báo này. Và Charlie rất vừa lòng, dù cậu ta bỏ nửa tiền mua nó.
    Chẳng bao lâu sau, Brian ?" một cậu bạn cùng lớp ?" nói rằng muốn giới thiệu tôi với một cô gái tên là Susan Maready. Tôi chắc chắn là mình đã nghe thấy cái tên này, nhưng không thể nhớ là lúc nào và ở đâu. Và vì Brian đã có người yêu rồi, do đó coi như tôi không vi phạm ?onguyên tắc? về ?ocô gái được giới thiệu bởi một người bạn độc thân?. Thế là tôi đồng ý gặp Susan.
    Tôi gọi điện cho Susan và hẹn gặp bằng một buổi đi dã ngoại. Cuộc gặp đó? thôi, nên nói thế này, ngay khi tôi nhìn thấy Susan, tôi đã thấy tim mình đập mạnh hơn, nhanh hơn. Mắt cô ấy to và xanh biếc, tôi không thể giải thích được cảm giác của mình khi nhìn vào đôi mắt ấy. Chỉ biết rõ ra?ng là tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
    Sau buổi dã ngoại đó, tôi đã nhớ ra đây không phải là lần đầu tiên có người giới thiệu Susan với tôi. Cho đến hôm sau, khi gặp riêng Brian, tôi đã hỏi cậu ta về điều đó. Nhưng Brian cứ cố gắng đổi chủ đề, và cuối cùng kết luận:
    - Cậu đi mà hỏi Susan ấy!
    Nên tôi làm theo.
    - Em sẽ nói với anh điều này ?" Susan cười vẻ bí mật.
    - Em nói mau lên ?" tôi giục ?" Anh không chịu được sự tò mò đâu!
    - Em đã để ý đến anh cả năm nay rồi ?" Susan mỉm cười ?" Từ lần đầu tiên em nhìn thấy anh qua cửa sổ, khi em đứng trong phòng khách của gia đình Addison. Mọi người muốn mời anh đến nhà Addison để gặp em, nhưng anh không đến. Em nhờ Karen, nhưng anh cũng không nghe. Em cứ tưởng em sẽ không bao giờ gặp nổi anh đấy!
    - Karen nói đúng ?" tôi cười phá lên ?" Mấy nguyên tắc của anh thật là ngớ ngẩn.
    - Lại còn có nguyên tắc? ?" Susan tròn mắt.
    - Chứ sao! Bây giờ anh chỉ còn một nguyên tắc về chuyện hẹn hò thôi!
    - Là gì vậy? ?" Susan nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.
    - Là không bao giờ hẹn hò với một cô gái nào khác nữa!
    Chúng tôi đã ngồi nói chuyện với nhau suốt 7 tiếng đồng hồ và càng nói, chúng tôi càng phát hiện ra sự hợp ý đến kỳ lạ. Khi tôi trong 15 tuổi và mong ước về ?ongười vợ tương lai? của mình thì Susan 14 tuổi và cũng mong ước về ??người chồng tương lai?.
    Sau nửa năm yêu nhau, có lần Susan bảo tôi:
    - Anh có muốn biết một điều cực kỳ lạ không?
    - Sao lại không? Anh rất thích những chuyện lạ lùng!
    - Khoảng hơn nửa năm trước, trước khi em gặp anh, có lần em với bạn em mua chung một tờ báo, và ?
    Susan lôi trong túi ra một trang báo chiêm tinh và chỉ cho tôi xem phần tuổi của cô ấy: ?oBạn sẽ tìm được một nửa của mình trong vòng nửa năm??.
    DON BUEHNER
  8. heheHAU

    heheHAU Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/06/2002
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0
    đấy là truyện dài, mà nói đến mắt đẹp nên bon chen, hic, em hết năng khiếu lãng mạn
  9. sanu

    sanu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    2.493
    Đã được thích:
    0
    Phù ! Ngày hôm qua chỉ là một giấc mơ !

Chia sẻ trang này