1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nên hay ko nên???

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi Rubynpi, 03/06/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Rubynpi

    Rubynpi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2009
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn các bạn/các anh/các chị đã chia sẻ.
    Cũng có các ý kiến và nhận định khác nhau về vấn đề của mình, cũng dễ hiểu vì bạn ko là người trong cuộc và cũng ko thể hiểu được hết với chỉ qua mấy dòng tâm sự của tôi.
    Bạn Anxiety link 2 dòng bôi vàng và nhận định: với tôi, chung thuỷ là 1 thói quen lâu năm thì là ko chính xác đâu bạn, quan niệm về chung thuỷ của tôi cũng như mọi người thôi, tôi ko thay đổi và ko bao giờ có ý thử thách tình cảm của mình. Sở dĩ tôi nói tình yêu của tôi như 1 thói quen lâu năm là vì nó ko ồn ào mãnh liệt, như thế này nhé, trung bình 1 tháng tôi về quê 1 lần trong vài ngày, còn anh thì chắc 1 năm lên thăm tôi 2 lân cũng trong vài ngày (như tôi đề cập ở trên là mẹ anh ko thích anh lên thăm tôi vì sợ ảnh hưởng đến chuyện học hành, còn anh thì sợ mẹ nên cũng ko dám) vì vậy chúng tôi chủ yếu liên lạc qua điện thoại, trung bình 1 ngày 2 lần. Cứ thế đều đặn trôi trong 3 năm xa nhau, cảm xúc hình như nó cũng chai sạn đi bạn ạ, chỉ có điều chắc cả 2 đều nghĩ mình là người đã có người yêu và chỉ để tâm để làm những việc khác mà ít quan tâm đến nó, chính vì thế nên tôi mới đánh giá tình yêu của chúng tôi tồn tại được chính vì thói quen lâu năm.
    Với bạn piero2 thì tôi nghĩ tôi ko phải có cảm giác xem thường nên mới lăn tăn đến chuyện kết hôn, tôi cũng là người có học thức và một thanh niên hiện đại nên nếu có cảm giác xem thường thì chắc chắn tôi ko có gì phải phân vân mà trải lòng để nhờ mọi người tư vấn. Việc là phụ nữ mà đi làm trước bạn trai nhiều năm cũng vất vả lắm, phải khéo léo trong xử sự không thì dễ mâu thuẫn. Ngày xưa đều là sinh viên thì nói gì cũng được, nếu anh sai thì có thể nói thẳng thắn, giải thích để anh rút kinh nghiệm. Giờ đi làm thì há miệng mắc quai, nhắc nhở 1 tí sẽ bị quy cho là bây giờ ổn định rồi, kiếm được tiền rồi nên lên lớp, nói giọng đạo đức, lại tự ái. Tôi ko hề xem thường chỉ muốn anh tốt lên vì anh và cả vì tôi nữa. Tôi ko phải chỉ ngồi 1 chỗ quan sát, thấy ko ổn thì tìm đường chạy để tìm anh "ngon lành" hơn mà thực sự tôi đã cố gắng để thay đổi tình hình rồi bạn ạ.
    Tôi nói những điều trên ko phải để thanh minh cho ý định của mình và chỉ để mọi người hiểu hơn vì sao tôi phải phân vân như vậy, và có lẽ cũng là để tìm 1 sự cảm thông nữa chăng? Tôi thấy hoang mang và ko dám quyết định, nói thêm 1 chút thì 1 phần vì tôi là nguoi bi thiếu tình cảm nên luôn sợ mất, và ko dám từ bỏ cái gì đã từng thuộc về mình.
    Đa phần mọi người khuyên nên chia tay, tôi cũng biết vậy là đỡ khổ nhưng sao lòng nặng trĩu vậy. Khi lí trí mãnh liệt, khi tình cảm trào dâng, dằn vặt, dày vò, mệt mỏi quá đi thôi.
  2. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    Bạn biết nói câu này cũng dễ hiểu vì bạn ko là người trong cuộc và cũng ko thể hiểu được hết với chỉ qua mấy dòng tâm sự của tôi thì tôi cũng nói câu này Bạn đọc vội bài tôi nên suy diễn nhầm rồi (dù bài tôi chỉ 2 dòng.)
    Tôi nói tôi hiểu khái niệm A khác với bạn nghĩa là ''tôi hiểu nó khác với bạn'', không có nghĩa là ''bạn phải hiểu kiểu tôi mới là đúng'', hoặc là ''bạn nằm trong số những người bất thường.''
    Đấy là giải thích về cái hiểu nhầm. Còn bây giờ bàn chuyện bài hôm nay.
    Vàng: Tôi hiểu khái niệm chung thủy khác với bạn.
    *****​
    Cuộc sống đầy những đổi thay, miễn không làm trái đạo đức, không làm hại người khác là tốt, không phải vì sợ tương lai hay vì cố chấp bám vào quá khứ thì mới là sống đàng hoàng, có đạo đức và chung thủy (theo nghĩa tôi hiểu) đâu bạn.
    5 năm tuổi sống trong giai đoạn 20-30t là một sự thay đổi lớn của 1 con người, thuận theo sự thay đổi là biết.
    Khôn cũng chết, dại cũng chết, biết thì sống.
    *****​
    Tặng bạn câu này: Những thói quen không có lợi để lâu sẽ là một phần của tâm hồn.
    Yêu thương căn bản là tốt đẹp, nhưng giữ lại một thói quen yêu thương không có lợi thì bạn nên cân nhắc thật kỹ.
  3. tuansh150

    tuansh150 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    tớ thấy con gái yêu lần đầu thường hay chịu đựng, mà mù quáng ở chỗ: cứ nghĩ mình sẽ cảm hóa đc những tật xấu của người yêu.
    còn tớ nghĩ rất đơn giản: đàn ông phải có ý chí.
    Nhất là bạn đã đi làm, ra cuộc sống và nhìn thấy nhiều người đàn ông chín chắn, thành đạt. Chuyện bạn lo lắng cũng là điều dễ hiểu. Chọn chồng chứ ko fải chọn 1 đồ vật, đồ vật lúc ko ưng ý nữa có thể vứt đi, nhưng chồng thì ko, liên quan đến cả cuộc đời, cho nên bạn fải suy nghĩ thật kĩ.
    Đàn ông ko nhất thiết fải là trụ cột kinh tế, nếu bạn kiếm đc nhiều tiền, về nhà đc chồng quan tâm chăm sóc thì cũng ok bạn ạ.
    Nói vậy chứ nếu là tớ ở trường hợp này tớ cũng chia tay, đã ko trụ cột thì chớ lại còn ít lên với người yêu, hờ hững thế thì loại luôn :))
  4. meo_con_xinh

    meo_con_xinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2006
    Bài viết:
    612
    Đã được thích:
    0
    Ngay từ reply đầu mình đã thắc mắc không hiểu bạn yêu anh chàng hiện tại vì lý do gì? vì qua cả 2 post của bạn thì mình vẫn chẳng thấy anh ta có đặc điểm gì để yêu được? Toàn là thấy những tật xấu đến rùng mình mà nếu là cá nhân mình mình thấy đó không xứng đáng là 1 người đàn ông:
    - Lười biếng
    - Ham chơi
    - Học kém
    - Không có chí tiến thủ
    - Tư tưởng ỷ lại, ăn bám bố mẹ gia đình
    - Được gia đình chiều chuộng từ nhỏ, quen lối sống hưởng thụ không thích lao động
    - Quá nghe lời bố mẹ, dễ bị gia đình tác động, không có chính kiến riêng
    - Gia đình không support mối quan hệ, mẹ chồng không muốn con trai họ đi lại với bạn
    - Mẹ chồng là người hẹp hòi, ích kỉ (tốt cho con mình thì vun vào, không có lợi cho con mình là cản trở, tỏ thái độ ngay - mà bản thân bạn cũng thừa nhận bà í ích kỉ)
    - Không quan tâm tới "người yêu", không lo lắng chăm sóc "người yêu", (bạn cần xem lại tình cảm của anh ý dành cho bạn - 1 năm mà chỉ lên thăm bạn 1-2 lần chứng tỏ anh ý không thực sự yêu bạn; ngoài ra luôn đứg về phía mẹ để nói không tốt về bạn). Mình đóng ngoặc kép vì mình không hiểu với những hành động anh í dành cho bạn, có nên gọi là 2 người yêu nhau không.
    Thôi thôi mình phân tích thế thôi. Mệt mỏi với case này lắm rồi. Nhìn 1 người đàn ông như thế này ở ngoài đường mình đã thấy khinh thường rồi chứ đừng nói đến là yêu. Mà lạ thật, tình cảm của anh í dành cho bạn nó có ra cái quái gì đâu mà bạn cứ bám theo nhỉ? Hay bạn tiếc vì nhà anh í giàu???
  5. thitgata

    thitgata Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2009
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Mình đọc lời tâm sự của bạn mình thấy bạn là ngừơi con gái có nghị lực .Nhưng bạn nên hiểu trong khi bạn cố gắng để lấy được người mình yêu thì ngược lại bạn trai của bạn lại không tự lập vẫn dựa vào gia đình .Thực ra bản chất của người bạn trai rất khó thay đổi ,bây giờ nếu còn yêu bạn thì bạn hướng dần từ từ .Nếu lấy nhau rồi với tính cách mà không thay đổi thì sống mệt lắm ,chỉ khổ con mình.Chúc bạn tỉnh táo để tìm ra hướng giải quyết việc trọng đại trong cuộc đời
  6. thuhuong2007

    thuhuong2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2007
    Bài viết:
    347
    Đã được thích:
    0
    Tôi đã đọc kỹ vấn đề bạn đang phân vân, bạn thông cảm cho tôi nói thẳng là tôi thấy tình yêu của các bạn nó nhàn nhạt thế nào ấy, cái gọi là "thói quen" nó đã mài mòn cảm xúc của một tình yêu vốn đã không có nền móng vững chắc vì đó là "tình yêu trong sáng, chỉ có lời trái tim mách bảo, ko toan tính gì" bạn ạ. Có thể bạn cho tôi là nghiệt ngã khi nói rằng, đã từ lâu rồi cái tình yêu trong sáng từ trái tim kia đã không còn giữ nguyên hình hài như trước nữa, khoảng cách địa lý, khoảng cách về học vấn của các bạn chỉ là cái cớ làm phai nhạt tình yêu vốn đã không sâu sắc ngày từ đầu. Thực ra một tình yêu trong sáng, quan điểm sống khác nhau, có sự chênh lệch ít nhiều về trình độ và khả năng tự lập,..rồi thì hoàn cảnh gia đình,..vẫn không thể là nguyên nhân khiến bạn đang phân vân liệu có nên kéo dài một mối tình 4 năm, điều cơ bản là các bạn ( mà chủ yếu ở đây chính là bạn) đã khá "lười biếng", đã để buông xuôi tình yêu của mình trôi theo cái gọi là sự chung thuỷ của một thói quen lâu năm. Tình yêu của bạn quá bình lặng và êm đềm đến nỗi bạn còn có thể tính được trung bình một tháng các bạn gặp nhau mấy lần, một ngày liên lạc với nhau mấy lần thì quả là đáng ngại thật, các bạn hiểu được nhau như thế nào với chỉ từng ấy thời gian bên nhau, bạn chung thuỷ, khó thay đổi và cũng khó để yêu một ngươì nhưng sự chung thuỷ đó đã khiến bạn không thay đổi được chính bạn, bạn không thể thay đổi được một hiện thực là bạn đã có người yêu cho nên bạn mặc nhiên chấp nhận người mình yêu, chấp nhận tình yêu của mình cứ tồn tại như nó vốn có...cho đến một ngày bạn hoang mang, theo như tôi hiểu thì bạn đang hoang mang không biết kéo dài mối tình này thì sẽ thế nào. Bạn vẫn yêu anh ta, tất nhiên là theo thói quen, nhưng bạn lại sợ kết hôn, bạn không tin anh ta có thể là trụ cột gia đình trong khi bạn sợ phải gánh vác điều đó, tôi rất ngại khi phải nghĩ rằng chính vì bạn là người bị thiếu tình cảm, luôn sợ mất cái đã từng thuộc về mình nên bạn rất thụ động trong tình yêu, bạn chỉ hy vọng và chờ đợi người ta thay đổi...bạn nói đã cố gắng thay đổi tình hình rồi, điều này càng chứng tỏ tình yêu của bạn đã không đến như bạn mong muốn, tại sao bạn không thay đổi tình hình khi còn có thể. Tôi thật sự thông cảm với bạn và muốn nói những lời tự đáy lòng rằng trước khi bạn muốn thay đổi tình hình bạn hãy thay đổi chính mình đi đã.
    Chúc bạn hạnh phúc.
  7. traique_megai

    traique_megai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2004
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    Đang có tâm sự,định post 1 bài trên này,nhưng có khi post xong đầu lại điên lên mất
    @ : mình thấy chuyện của bạn cũng như rất nhiều câu chuyện tình yêu khác,lúc mới yêu là lúc 18 đôi mươi,lúc đó có thể yêu ngay chỉ bằng 1 ánh mắt,một cử chỉ,1 nụ cười,khi yêu rồi thì người yêu mình chẳng có tật xấu nào cả,"chỉ hơi hơi ko tốt thôi và mọi chuyện sẽ thay đổi "
    Sau 4 5năm yêu nhau,bây giờ trưởng thành rồi,người đàn ông mình yêu nếu có chút tài,có công ăn việc làm ổn định thì chẳng sao, chứ anh ta mà kém cỏi ko lo dc cho bản thân mình (hay chỉ lo dc ở cái mức mà mình chưa thấy hài lòng), ngay lúc đó cô nào mà chẳng suy nghĩ,cô nào mà chẳng phân vân,cô nào mà chẳng lo xa,mà cái đó cũng chẳng có gì sai,ai mà chẳng muốn mình có 1 tương lai tốt.
    Các cô cứ bảo các cô chung thủy,các cô ko so sánh,em cho là nói dối,có thể các cô ko nói ra,nhưng khi các cô thấy trong quan hệ xã hội của mình (lớn hơn nhiều cái quan hệ xã hội cách đây 4 5 năm nhá, lúc đó anh chàng của mình là trung tâm) có mấy anh đẹp trai,thành công,ga lăng, kiểu gì các cô chẳng ngoảnh lại rồi thở dài 1 cái.
    Mà đã có suy nghĩ như vậy thì tốt nhất là lượn,có lấy nhau cũng chẳng hạnh phúc được .
    Vài lời viết vội theo suy nghĩ,hơi lủng củng các bạn thông cảm
  8. Rubynpi

    Rubynpi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2009
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Tôi nghĩ bạn là một nhà tâm lí học, bạn hiểu rất rõ những gì đang diễn biến trong tôi và bạn nói hoàn toàn đúng. Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã hiểu và thông cảm.
    P/S: các bạn đọc những lời bạn thuhuong2007 viết thì sẽ hiểu được vì sao tôi vẫn duy trì 1 tình yêu lâu năm mà vẫn sợ nếu kết hôn, vì sao tôi phân vân. Lí do hoàn toàn không phải vì tôi tiếc vì nhà anh ấy giàu đâu nhé.
    Cảm ơn tất cả mọi người vì những chia sẻ, tôi sẽ suy nghĩ kĩ hơn, tích cực hơn để có quyết định chính xác.
    Một lần nữa xin cảm ơn!
  9. meo_con_xinh

    meo_con_xinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2006
    Bài viết:
    612
    Đã được thích:
    0
    Bài này hay. Xứng đáng 5*
  10. bixinh1803

    bixinh1803 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2007
    Bài viết:
    790
    Đã được thích:
    0
    Thế em vote nhá?
    (thực ra là e vote rùi, chị vote đi)
    @chị chủ topic: quyết là đc í mà.

Chia sẻ trang này