1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nếu bạn định đi Ai Cập thì...

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi virgo7250i, 15/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. LinhNguyen

    LinhNguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/08/2002
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Ê thằng cu Hà gô kia, mày trốn anh em rồi lẩn đi Ai Cập đấy hử?
  2. Gent

    Gent Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/01/2003
    Bài viết:
    408
    Đã được thích:
    0
    Rất tuyệt!!!!
    Cảm ơn Virgo đã chia xẻ với mọi người về chuyến đi... nó rất bổ ích cho mình vì đang có kế hoạch đi Cairo vào cuối tháng 9 đầu tháng 10 tới...
    Xin hỏi ở đây có bạn nào có ý định đi Cairo vào dịp đó không nhỉ? Hiện mình đang ở EU, nếu mà có ý định đi đó thì rủ nhau đi một chuyến cho biết thế nào là nóng và gió cát... tất nhiên là muốn thử đo xem cái KTT nó cao hơn Gò Đống Đa bao nhiêu
    Và xin hỏi ai đã từng đi du lịch Ai Cập độc lập không theo Tour rồi thì cho biết kinh nghiệm chút... với nhé!!!
  3. Info_Collector_new

    Info_Collector_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2001
    Bài viết:
    80
    Đã được thích:
    0

    Mình đang định cuối tháng 3 này sẽ qua Ai Cập khoảng 8-10 ngày (Chỉ với mục đích du lịch). Không biết có bác nào đã có kinh nghiệm gì thì có thể giúp đỡ mình với...
    Ví dụ như những nơi nào nên đi, những gì nên xem... Hik, nói chung là hiện giờ mình vẫn lù tù mù chưa có thông tin gì mấy.. nên rất mong nhận được sự giúp đỡ của mọi người.
    Rất cảm ơn các bạn đã quan tâm... :)
    u?c Toet s?a vo 11:28 ngy 07/02/2005
  4. CuuVan

    CuuVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    244
    Đã được thích:
    0
    Cách đây 1 tuần gặp bác Việt kiều kể chuyện đi Ai cập thấy hay hay. Hôm nay nghe bác có dự định sang đó tui cũng bắt đầu nghĩ đến địa danh này. Cụ thể thế nào bác nói qua cho tui biết với. Đoại loại gồm các thông tin:
    - Bác sẽ xuất phát từ đâu? Nếu EU thì hay quá.
    - Thời gian dự định và kế hoach chuyến đi kéo dài bao lâu? Vì hè này tui cũng đã có kế hoạch đi bắc Âu rồi.
    - Tài chính cho chuyến đi cần khoảng bao nhiêu?
    - Mình tự đi hay đi theo tour?
    Đến thời điểm này tôi chưa có ý định thực hiện chuyến đi này nhưng nếu biết được thông tin và thấy hợp lý thì sẽ cân nhắc.
    Thanx for all
  5. hungarian_dance

    hungarian_dance Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2003
    Bài viết:
    222
    Đã được thích:
    0
    Có bài viết này về Ai Cập của Phạm Hải Anh mới đăng trên báo Diễn Đàn, mời các bạn tham khảo.
    Các bạn định đi Ai Cập nhớ nghe ngóng tình hình cẩn thận nhé, thời buổi khủng bố như rươi giống người như đúc này nghĩ đến đi Ai Cập mình cũng thấy hơi ngại đấy, nhưng rất phục những người dám đi.
    Chúc vui,
    Hungarian_dance,
    Dưới bóng Kim Tự Tháp
    Cám ơn anh Huệ chị Yến, Mustafa
    cùng những người bạn Ai Cập
    Gửi Hoàng Nga, May và Three sisters

    Tivi dồn dập đưa tin khủng bố. Ai Cập là xứ đạo Hồi, gần Ả Rập, tuy chưa đến nỗi chiến tranh như mấy nước láng giềng nhưng ở Taba, giáp biên giới Isarael cũng vừa có nổ bom, mấy chục người thiệt mạng. Tôi chưa chán sống, Ai Cập 5 000 năm còn đó, chẳng vội gì phải đi lúc này.
    Ngày xưa học địa lý châu Phi, sa mạc Sahara, sông Nile, biển Đỏ? thấy xa xôi như chuyện trên trời. Đời người sống vài chục năm đã dài dặc bao nhiêu biến cố, mà xác ướp Ai Cập, Kim Tự Tháp hơn 4 500 năm tuổi, đúng là từ muôn kiếp nào. Đang cháy túi lại mơ đi chơi tuốt vào một không gian, thời gian xa lăng lắc giữa thời buổi lộn xộn như thế, thật điên. Nhưng chính vào cái lúc không nên nhất ấy, ước mơ đi Ai Cập trở nên không thể cưỡng lại được. Giống như ta nhảy kịp lên một chuyến tàu khi nó sắp bỏ rơi ta, như hái được sao trời thay vì ngồi nhà nhìn chai nước mắm mỗi ngày vơi đi một tí. Hồi nhỏ, tôi vẫn ước ao được thành người lớn. Người lớn không bị kiểm tra bài vở mỗi ngày, không phải ăn nếu không thích ăn và không bị buộc ngủ trưa khi bọn trẻ hàng xóm đang đùa chơi tíu tít ngoài kia. Trưởng thành rồi, tôi mới thấy hoá ra cái tự do của người lớn còn tệ hơn của trẻ con. Chẳng ông bố bà mẹ nào canh con được suốt ngày đêm, còn người lớn tự gác mình 24/24. Những cám dỗ trên đời thật vô cùng mà khả năng con người thì hữu hạn, ta như con nhện sống giữa mạng nhện của những quan hệ, đòi hỏi, cái này dính đến cái kia, nhằng nhịt bất tận. Chuyện đi Ai Cập, đơn giản như con muỗi, mà biến thành con bò, là vì tôi đã tự giam trong một nhà tù tơ nhện. Khi cầm tấm vé máy bay, tôi biết mình không chỉ đi Ai Cập mà còn thoát ngay trước mũi gã cai ngục là tôi để bước vào vùng trời tự do mà đứa bé ngày nào mơ ước khi trở thành người lớn.
    Ngọn núi siêu phàm của Pharaoh
    Tôi hơi thất vọng khi nhìn khối đá xếp hình tam giác, to, sứt sẹo và đen xì xì. Trong postcard và trong tưởng tượng của tôi, Kim Tự Tháp ánh lên màu vàng ròng, kiêu sa mỹ lệ chứ không thô tháp thế này. Nhân sư (Sphinx) tuy đường bệ nhưng mặt gẫy như? chó Nhật vì bị mất mũi. Tôi đánh một vòng dưới chân Kim Tự Tháp, ngửa cổ nhìn lên, huy động trong đầu tất cả những chuyện li kỳ đã đọc về Pyramid và bắt đầu thán phục. Cảm giác nhân tạo này dần dần thành thật, đến mức có lúc tôi thấy nghẹt thở vì xúc động. Hai triệu ba trăm nghìn tảng đá, mỗi phiến hơn 2 tấn xếp thành một khối uy nghi cao 145,75 m - trong suốt 43 thế kỷ (cho tới thế kỷ 19) là kiến trúc cao nhất thế giới. Độ chính xác của các cạnh, góc nghiêng, định hướng theo la bàn, độ khít giữa các viên đá khổng lồ hoàn hảo đến mức khó tin. Mỗi bức tường của Kim Tự Tháp Lớn Cheops có độ dài là 365,24 inch, đúng bằng số ngày của một năm dương lịch... Tôi thích tin vào lý thuyết người ngoài trái đất đã giúp xây Kim Tự Tháp để đỡ ý thức là mình hậu sinh 45 thế kỷ sau mà hơn đứt tiền nhân về khoản ngu si.
    Cuối cùng thì tôi đã sở hữu một Kim-Tự-Tháp-Của-Tôi, không phải là hình ảnh ngôi tháp vàng ánh lên như người ta đã nhồi nhét vào đầu. Một khối đá xếp trần trụi, đen đúa, sứt sẹo, lừng lững cắt lên trời xanh, đơn giản đến mức tôi có thể thu gọn nó chỉ trong một cái nhìn nhưng cũng kỳ lạ cho tôi suốt đời tìm mà không bao giờ hiểu hết.
    Trở về, xem lại những ảnh tự tay mình chụp Kim Tự Tháp, tôi vào Photoshop, hì hục sửa cho nó màu vàng giống như trong postcard, gửi đi. Thì cứ để những ai chưa đến được tưởng tượng về Kim Tự Tháp tráng lệ xứng với danh hiệu Kỳ Quan Số Một Thế Giới. Còn cái đống đá đen xếp hình tam giác be bé trong ảnh, tôi giữ riêng mình, để đôi khi ngẫm nghĩ về cái giản đơn và vĩ đại.
    Thành phố nhà không mái
    Quê hương của Kim Tự Tháp, kiến trúc hoàn hảo nhất thế giới về mặt hình học bây giờ lại là nơi nhan nhản nhà không mái.
    Ở Cairo có ?o Thành Phố Chết ?, xây san sát thành từng khu phố, cổng cao kín mít, cửa sắt uốn cầu kỳ, nhưng không có mái. Đấy là khu mộ, càng giàu càng xây mộ to, rộng y như nhà thật, và cũng có người nghèo dọn vào đấy ở, dù nó không có điện nước.
    Nhà của người sống có khi cũng không mái !
    Ai Cập cực kỳ khan mưa nên không cần mái, hoặc vì nhà chưa có mái thì coi như chưa xây xong, không bị đánh thuế nhà đất nên cứ để thế. Thay vì xây tiếp mái nhà, có nơi sáng kiến trồng dây leo che tạm. Cọc sắt bê tông đâm tua tủa lên trời, tường không trát, lộ thiên, một mảnh nilông hoặc vải treo phập phù thay cánh cửa sổ? đâu cũng có thể thấy dấu hiệu dở dang và điểm lạ là người ta có thể yên tâm sống thế năm này tháng khác. Hàng cột đá vĩ đại đổ gẫy trong đền Karnak (Luxor) không gây ấn tượng về sự lụi tàn của văn minh Ai Cập bằng những cọc sắt lởm chởm trên các ngôi nhà đang ở. Từ Hurghada tới Cairo, có một số khu đô thị mới hàng nghìn phòng, xây dở rồi bỏ không, giống như một dãy nhà chết, kẹp giữa sa mạc và biển. Hurghada, thành phố du lịch mới xây hào nhoáng nhưng không có cống. Trời mưa một trận vài ba phút, hôm sau còn thấy công nhân bận rộn đứng dùng giẻ lau thấm nước trên lòng đường như ta lau nhà.
    Bảo tàng Ai Cập Cổ Đại ở Cairo làm người xem bội thực vì hiện vật. Tôi ngó nghiêng từng móng tay khô đét trên xác ướp Khufu (Pharaoh đã cho xây Kim Tự Tháp vĩ đại nhất Ai Cập), mừng là mình chưa một ngày làm vua nên chắc chắn sẽ không bao giờ bị ướp xác. Mummy thú làm tôi thích hơn. Có xác mèo thiêng, khỉ thiêng? rất sinh động, quan tài chạm khắc, đồ tùy táng cầu kỳ và cả lính hầu chôn theo. Hóa ra người Ai Cập cổ cũng đi tìm hóa thân của thần vào các con vật như người Tây Tạng tìm Đạt Lai Lạt Ma. Con thú nào có dấu hiệu đặc biệt, ví dụ vết hình gì đó trên lưỡi, trên lông? thì được thờ phụng và hưởng các nghi lễ ngang với các Pharaoh. Tôi thấy một xác cá sấu rất to, cá thiêng nên khi sống được nuôi bằng bánh mì, sữa, thịt? và chết được ướp xác. Tôi rất muốn biết cảm giác của cá sấu ăn bánh mì uống sữa thì ngon miệng thế nào.
    Ở Luxor, một người lính gác mộ trong Thung Lũng Hoàng Hậu, đeo súng, mặc lễ phục bảnh choẹ, chìa tay xin tiền du khách. Tôi thoáng thấy trong bàn tay xoè ngửa của anh ta chồng chất bóng mặt nạ Pharaoh vàng chói lọi, những hình khắc cầu kỳ trên quan tài đá, đồ trang sức xa hoa lộng lẫy? 5 000 năm Ai Cập huy hoàng. Nghệ thuật ướp xác tuy cao siêu nhưng không ướp được linh hồn các Pharaoh vĩ đại. Tôi nhớ lại cảm giác vừa thú vị, vừa ngậm ngùi khi bỏ tiền vào thùng công đức trên đầu quan tài Từ Hi Thái Hậu. Bà hoàng đế Trung Hoa quyền bính nghiêng trời lúc sinh thời này có bao giờ tưởng đến ngày chết sẽ phơi xác để nhận tiền lẻ của khách thập phương ? Tôi lại nghĩ đến bàn tay xin tiền của người gác lăng hoàng hậu Ai Cập. Chẳng có gì trường tồn, cả sự uy nghi của vua chúa lẫn những nhục nhằn của thường dân. Có phải vì triết lý ấy, vì đạo Hồi hay lý do nào khác mà nhiều người Ai Cập ngày nay có thể sống an nhiên trong những ngôi nhà không có mái? Dù sao, sau những cố gắng thâm nhập đời sống bình dân Ai Cập, tôi cũng mừng khi đêm về được nằm trong căn phòng có cửa mái đàng hoàng, máy điều hòa chạy ro ro.
    Đàn ông bốn vợ, đàn bà bị thiến
    Toàn đàn ông, mà lại trẻ, đẹp trai nữa mới? phí ! Ðấy là ấn tượng đầu tiên khi tôi đến Hurghada, thành phố nhỏ bên bờ Biển Ðỏ. Khu nghỉ mát, biển màu ngọc bích, cọ xanh loà xoà? mà lại không có lấy một bóng hồng (đúng ra là bóng đen) một chiếc áo choàng habarah của phụ nữ Ai Cập. Hỏi ra mới biết Hurghada là một làng đánh cá, sau được biến thành khu nghỉ mát, người làm việc đều đến từ các thành phố khác, mà xứ đạo Hồi, đàn bà không được phép đi làm xa khỏi gia đình. Hurghada không giống bất kỳ khu nghỉ mát nào mà tôi từng qua ở chỗ nó, nhìn bề ngoài, ?ochay tịnh? về khoản tươi mát. Với những chàng trai Ai Cập đến đây làm ăn, Hurghada có vẻ như một trại lính mỹ miều, không có đàn bà, không có giải trí, chỉ sự nghiệp mà thôi. Có tiền thì hãy mơ có đàn bà, vì lấy vợ trước tiên phải có nhà (thuê hoặc mua) và sắm đồ dẫn cưới rất tốn kém, chưa kể đến chuyện nuôi cả gia đình là trách nhiệm chính của người đàn ông. Cưới một cô dâu theo đúng lệ xưa phải nộp đủ 8 con lạc đà (mỗi con giá chừng 400-500 USD), là cả một gia tài lớn mà không phải người bình dân nào cũng có nổi. Người Ai Cập có thể lấy anh em con chú bác ruột. Hôn nhân nội tộc ?othân? hơn và nhất là đỡ tốn kém hơn. Ở những vùng nghèo, đặc biệt trong các làng digan, quần hôn là hiện tượng phổ biến.
    Theo luật thì đàn ông Ai Cập được lấy 4 vợ, tại sao 4 mà không phải 3 hay 5 ? Ở Ai Cập có câu : ?o Lấy một vợ là hạnh phúc, hai vợ là rắc rối đau khổ, ba vợ làm anh phát điên đâm đầu tự tử nên sẽ không bao giờ lấy đủ bốn vợ ?. Những câu thành ngữ như thế chẳng làm yên lòng đàn bà. Mustafa, một anh chàng Ai Cập đứng đắn (tôi đoán thế vì anh ta không bao giờ đứng gần? tôi ở chỗ công cộng !) rất tâm đắc luật Bốn Vợ. Anh ta dùng nó như một vũ khí răn đe. Cô vợ ương bướng đến mấy, khi nghe chồng dọa lấy vợ mới cũng sẽ khép móng vuốt lại, ngoan hiền. Không có cạnh tranh thì không có phát triển. Luật ?o Một Chọi Bốn ? làm phụ nữ Ai Cập, trên lý thuyết, buộc phải thành người vợ lý tưởng hơn các nơi khác. Ở xứ đàn ông bốn vợ và Đạo Hồi nghiêm khắc thế, gái điếm có tồn tại không ? Lại Mustafa cho biết muốn kiếm gái ở Cairo cũng chẳng thiếu gì. Cứ đến mấy quán ăn Trung Quốc hay Triều Tiên? tha hồ chọn theo khẩu vị. Nổi tiếng nhất ở Cairo là El Motakam, một khu đất trên đồi cao, tối, vắng, nơi các cô gái tối tối đến chờ khách. Tôi thắc mắc không biết khách làm sao chọn được người mình thích sau cái áo choàng đen kín bưng bưng. Mustafa chỉ cho tôi một cô ngồi trong ôtô, đầu trần và ăn mặc môđen, hình như còn hút thuốc. Tôi đứng xa xa nhìn trộm cô ta, rồi nhìn xuống toàn cảnh Cairo ban đêm, những nhà thờ vòm tròn, chóp nhọn đặc trưng của Đạo Hồi vút lên giữa biển đèn lấp lánh. Cuối cùng thì tôn giáo, dù quyền uy, khắc nghiệt đến mấy cũng phải nhường những vùng tối cho dục vọng con người.
    Tôi mừng vì không sinh ra là đàn ông Ai Cập, bởi cái đặc quyền lấy bốn vợ đi kèm với gánh nặng gấp bốn lần phải gánh vác và dàn xếp gia đình. Dứt khoát tôi cũng không thích làm đàn bà xứ Đạo Hồi, dù được chồng nuôi và trong mùa lễ Ramadan (trên lý thuyết) được tự do đi chơi, đi nhảy, xem phim hoặc tụ bạn suốt đêm mà không có người nhà theo kèm. Một người bạn tặng tôi cuốn ?oKhul-Khaal?, với chuyện đời có thật của 5 người đàn bà Ai Cập. Anh nói thật không thể tưởng tượng họ lại khổ đến thế. Tôi hăm hở đọc rồi ngỡ ngàng nhận thấy họ khổ như? đàn bà Việt Nam. Cũng đói, bệnh, bị ngược đãi, thất học, mê tín? những vấn nạn chung của đàn bà xứ nghèo, lạc hậu. Trong nỗi khổ chẳng riêng đâu, đàn bà đạo Hồi ít ra còn được an ủi bởi niềm tin tôn giáo.
    Con gái đạo Hồi Ai Cập, bị tin là uống nước sông Nile sinh lý mạnh hơn bình thường nên phải cắt âm vật ở tuổi vị thành niên, khoảng từ 7 đến 13 tuổi. Không thuốc mê, tê gì cả, một người giữ chặt bé gái cho khỏi giãy để bà mụ (cũng có thể là đàn ông) rắc bột lên phần nhạy cảm nhất trong âm hộ cho đỡ trơn rồi dùng dao cạo cắt đi và bôi cồn lên vết cắt. Trong một hai ngày đầu, bé gái được uống nước chanh, sữa, ăn trứng để quên đau và phải nằm bất động với chiếc gối kẹp giữa đùi làm vết thương khỏi dính vào nhau, một miếng vải sạch tẩm đẫm dầu nhét vào âm đạo khử trùng. Bà mẹ sẽ khâu mẩu âm vật cắt ra vào váy để bé gái mang theo người một tháng rồi sau đó vứt xuống sông. Người ta thường cắt âm vật các bé gái tập trung ở một nhà. Nếu hai bé gái bị thiến cùng thời điểm nhưng ở những nơi khác, tình cờ gặp nhau khi ra sông rửa vết thương thì người đến sau sẽ bị ếm thành vô sinh. Lúc đó, cô ta phải tìm cô gái đến trước và giải bùa bằng cách để cô kia tự cắt ngón tay, liếm máu ba lần và thấm đẫm máu vào miếng vải bông. Cô gái bị ếm sẽ đợi lúc đêm về vắng vẻ, không ai được thấy, nhét miếng vải bông thấm máu vào cửa mình. Ma thuật sẽ mất và cô ta có thể có con.
    Cắt âm vật không làm hỏng ********** hay ảnh hưởng đến khả năng sinh nở. Cô gái « bị thiến » vẫn có thể có nhu cầu ******** mạnh mẽ nhưng lại không bao giờ đạt tới khoái cảm khi giao hợp. Cho đến ngày nay, ở những vùng quê Ai Cập, tục thiến đàn bà này nghe nói vẫn diễn ra. Người ta cho rằng như vậy chỗ đó sẽ đẹp hơn và đàn bà ít đòi hỏi thì đỡ khổ, cũng hợp lý khi mỗi người đàn bà có thể chỉ được có một góc ông chồng.
    Ám ảnh tôi rất lâu là hình ảnh người đàn bà digan trùm khăn đen kín mít từ đầu đến chân, dắt lạc đà đi trong sa mạc. Tôi không biết cô ta đẹp hay xấu, chỉ thấy một cặp mắt to, đen thẳm nhìn mình, không vui, không buồn, đầy bí ẩn. Đôi mắt của sa mạc, của số phận đàn bà, dù ở đâu trên trái đất này?
    Đi du lịch để làm gì
    Thế là đời tôi cũng được thỏa mãn chụp một cái ảnh dưới chân Kim Tự Tháp, xem xác ướp Pharaoh, ngắm san hô uống vài ngụm nước mặn Biển Đỏ, cưỡi lạc đà nhìn ảo ảnh sa mạc, đi thuyền buồm đêm trên sông Nile. Nhưng mà cái hình ảnh làm tôi kêu rú lên giữa Ai Cập năm ngàn năm không phải là tất cả những thứ to tát đó. Nó là? dăm ba bông hoa phượng đỏ thắm, lơ thơ sót lại trên cây tôi nhìn thấy trên đường đi Luxor. Đã lâu lắm tôi trốn cái nóng mùa hè ở Việt Nam, và (nói văn hoa là) lỗi hẹn cùng hoa phượng. Tôi xem phim ?oBa mùa?, mê mẩn trước cảnh nữ diễn viên mặc áo dài trắng muốt đúng kiểu gái điếm hoàn lương, ngây ngây thơ thơ đi dưới trời phượng nở. Sau tôi nghe đồn phượng ấy là phượng giả nên mới đẹp thế ! Cuối cùng, ở tận xứ Bắc Phi xa tít, giữa tháng 11 thu tàn, vào lúc không ngờ nhất tôi lại gặp hoa phượng thật. Ghép hoa phượng Ai Cập này với tiếng ve kêu inh tai giữa rừng ôliu một trưa trên đảo Creta Hy Lạp là tôi có lại tuổi học trò Việt Nam náo nức đón hè. Tôi sung sướng vì thấy hoa phượng cũng ngang với bạn tôi hả hê khi sang Mexico phát hiện ra dân Nam Mỹ xa xưa cũng biết ăn thịt chó. Tại sao phải đi xa thế để mừng rơn bắt gặp cái mình đã có ở nhà từ đời nào ? Rút cục thì du lịch để làm gì nhỉ ?!
    Amsterdam, 20-11-2004
    Phạm Hải Anh
  6. CuuVan

    CuuVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    244
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn Hungarian_ đã remind, quả thực là hơi mạo hiểm (hay là liều mạng??) khi có ý định đến xứ Ả-rập giữa lúc bom sa đạn lạc nhưng rồi cái khát khao man dại cứ lấn át muốn đến muốn đi. Vẫn nhớ năm lớp 7 khi học về tam giác đồng dạng, thầy giáo bảo các em nghĩ cách để đo Kim Tự Tháp (KTT) ở Ai Cập? Cả lớp mấy chục đứa trẻ con trường làng mắt tròn mắt dẹt í ới "KTT là gì hả thầy?" - Thầy giải thích ... - Trò boăn khoăn "Tại sao không đo chiều cao cây bàng trước sân trường mà phải là KTT nhỉ?". Phải chăng cây bàng trước sân trường ngày nào các trò cũng bám víu xích đu thì quá tầm thường, nó không vĩ đại xa vời như KTT xứ Ai-cập? Thầy bảo: Về bản chất thì việc đo chiều cao của 2 "vật" là như nhau nhưng cây bàng thì các trò có thể đo bằng cách đốn ngã nó nhưng KTT thì ngàn đời vẫn sừng sững cao. Cuối cùng thì cả Bàng lẫn KTT đều được trò vẽ lên bảng và chiều cao của chúng chính là chiều dài bóng râm khi tia nắng mặt trời chiếu xiên góc 45 độ tạo nên tam giác vuông cân. Bài giải hoàn hảo thế mà thầy chỉ chấm 9. Thưa thầy, sau này lớn lên con sẽ lấy điểm thứ 10 ở chân KTT - Đấy là lời hứa hay khát vọng trẻ thơ?
    Được CuuVan sửa chữa / chuyển vào 18:52 ngày 23/01/2005
  7. vespa1980

    vespa1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2004
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn Virgo, cám ơn Phạm Hải An! Ước gì một ngày nào đó tôi cũng sẽ đến thăm KTT, sẽ xem múa bụng và khiêu vũ trên thuyền dọc sông Nil; sẽ đón hoàng hôn trên bãi biển...tất nhiên phải là với cô ấy rồi...(giờ này chắc cô ấy mới vừa ngủ dậy)
  8. racroiqua

    racroiqua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2005
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Được racroiqua sửa chữa / chuyển vào 03:02 ngày 25/03/2005

Chia sẻ trang này