1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nếu mỗi người có thêm một cơ hội nữa thì sao? – please help me!!!

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi timcautraloi, 20/10/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. timcautraloi

    timcautraloi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2010
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    NẾU MỖI NGƯỜI CÓ THÊM MỘT CƠ HỘI NỮA THÌ SAO?:-ss

    A. Tôi và H đã yêu nhau 6 năm.[​IMG] Chúng tôi yêu nhau từ năm lớp 11 phổ thông. Trong một dịp cắm trại kỉ niệm thành lập trường, thật tình cờ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau đã thấy thương nhau rồi. Chúng tôi đã thức trắng đêm và nụ hôn đầu tiên của tôi là hôn trộm 3s,[​IMG] may là lúc đó cô ấy mệt quá nên không phản ứng kịp. Đúng là một tình yêu “sét đánh”, trước đó tôi không tin mình sẽ có thể có một tình yêu lâu đến vậy. Dù đã yêu nhau lâu nhưng bạn bè tôi cũng ngạc nhiên khi chúng tôi vẫn còn giữ được sự tươi mới và ấm áp.

    [​IMG]Tôi là người hướng ngoại, cảm nhận sự việc qua trực giác, sống tình cảm, và linh hoạt trong công việc cũng như cuộc sống. Là người thân thiện, nhiệt tình; giao tiếp tốt, năng động, được mọi người xung quanh quý mến và tin tưởng. Lạc quan và khả năng cân bằng cuộc sống khá. Tự tin và nhiệt huyết, có ước mơ và hoài bão. Muốn hoàn toàn kiểm soát bản thân mình, nhưng không muốn kiểm soát người khác, vì mỗi người đều có tự do cá nhân riêng. Nhược điểm: vô tâm, ích kỉ (dù đã cố gắng cải thiện nhưng chắc vẫn chưa đủ), vùi đầu vào công việc, hơi thiếu thực tế, không thích bị phê bình.

    [​IMG]Cô ấy là người hướng nội, cũng sống tình cảm và nguyên tắc. Là một người phụ nữ truyền thống: biết chịu đựng, cảm thông; thích nội trợ và nấu ăn, trí nhớ tốt; chăm chỉ, kĩ tính; thích cuộc sống ổn định, không tham vọng. Im lặng mỗi khi buồn, nhưng sẽ nổ tung và làm ầm lên khi không thể kiềm chế được nữa. Hình thức cũng được. Cô ấy biết quan tâm người khác, biết chăm sóc trẻ con, người già. Cô ấy luôn muốn tốt cho tôi. Cái này tôi thấy thật khó tìm ở những cô gái hiện nay.[​IMG]

    Nhược điểm: chưa khéo léo trong giao tiếp, chưa tự tin lắm trước mọi người, hay suy nghĩ tiêu cực. Mỗi khi giận rỗi, tức giận thường nói những điều làm đau lòng người khác. Khi gặp chuyện gì luôn đổ lỗi cho người khác. Luôn muốn làm theo ý mình, có khi cũng chẳng quan tâm đến ý kiến của tôi, việc cô ấy muốn làm thì tự cô ấy làm. Vì vậy nên khó lắng nghe những quan điểm, ý kiến trái chiều.

    [​IMG]Chính những điều này là một sự khác nhau về nhiều mặt giữa chúng tôi, nhưng lại là sự bổ sung tương đối hoàn hảo cho nhau. 80% Chúng tôi hầu như không bao giờ cãi nhau to tiếng (có vài lần đếm trên đầu ngón tay), thi thoảng giận nhau (khoảng 2-3/tháng) thì cũng được giải quyết sớm nhất trong vòng 24h. Là tôi nhường trước sau đó nếu không xong thì tôi giả vờ giận và cô ấy lại thôi.

    Hơn cả một người yêu, tôi còn là một người bạn thân nhất và là điểm tựa tinh thần của cô ấy.[​IMG] Quan trọng nhất với cô ấy là tinh thần, sự quan tâm và chia sẻ, tôn trọng. Cô ấy có một gia đình không hạnh phúc lắm. Ước mong của cô ấy là có một gia đình hạnh phúc, đầm ấm. Có bất cứ điều gì cô ấy cũng chia sẻ với tôi. Còn tôi thì thường lắng nghe và chia sẻ quan điểm một cách khách quan như một người bạn, tình cảm như một người yêu. Không có tôi, không biết cô ấy sẽ tâm sự cùng ai, vui buồn sẽ chia sẻ với ai. Cô ấy cũng có một vài người bạn thân và em gái nhưng không thể chia sẻ mọi chuyện được.

    Chúng tôi đã có quan hệ ********. Vì tôi là người có ham muốn mạnh mẽ. Và thật tốt vì chúng tôi cũng rất hòa hợp, đạt được những cảm xúc tuyệt vời khi ở bên nhau từ đó đến nay.[​IMG]

    B. Với nhiều điểm thuận lợi như vậy nhưng khó khăn lớn nhất với chúng tôi là:
    1. Gia đình tôi phản đối - cái này nếu hai người thực sự quyết tâm thì sẽ vượt qua được.
    2. Cô ấy chưa có niềm tin ở tương lai của chúng tôi.


    Gia đình tôi chưa đồng ý cô ấy. Gia đình tôi khá hạnh phúc. Bố thì năng động, hoạt bát, có uy tín; là cột trụ của cả nhà, và rất gia trưởng. Mẹ thì hiền, chịu khó, thương con và chỉ ở nhà làm việc nhà. Em gái nhỏ học lớp 6, ngoan, học khá. Kinh doanh tự do, điều kiện kinh tế bình thường. Gia đình muốn tôi lấy một cô gái học đại học, ngoan hiền, gia đình gia giáo, giàu thì càng tốt. Tôi chưa có được công danh sự nghiệp nên lời nói còn bị hạn chế nhiều. Chỉ biết khéo léo ứng phó và ít đề cập đến.

    Còn gia đình người yêu tôi. Bố mẹ hay cãi vãi nhau, không hòa thuận, không quan tâm con cái lắm. Trong nhà thì mẹ làm chủ, nên có những lời nói và hành động không tôn trọng chồng, dù chồng lớn hơn 10 tuổi. Nhà cô ấy có 2 chị em, cô em hiện học Cao Đẳng Y sắp ra trường. Chị em khá là thương nhau. Mẹ không tâm lý, không thể tâm sự với hai chị em, hay la mắng, xen vào đời sống cá nhân của con. Là gia đình nông dân, kinh tế bình thường. Tuy nhiên, bố mẹ cô ấy khá suồng sã, thoải mái.

    Vì gia đình tôi phản đối nên gia đình cô ấy cũng không muốn con gái mình khổ. Cứ khuyên cô ấy yêu người khác đi, dù cũng không chê trách tôi điều gì.[​IMG] Tôi vẫn đến chơi thường xuyên và vui vẻ. Nhưng cô ấy không dám đến nhà tôi chơi, chỉ mỗi năm 1-2 lần vào dịp Tết. Chỉ gặp bố mẹ tôi ở nhà các bác, các cô chú vào các ngày giỗ Tết. Lâu nay cô ấy vẫn cứng rắn chống lại ý kiến của bố mẹ và bảo vệ tình yêu của mình.

    Cả hai bên gia đình đã làm cô ấy chịu nhiều đau khổ, có khi đụng chạm đến lòng tự trọng và đã khóc rất nhiều.[​IMG] Điều này gây áp lực rất lớn đến tinh thần. Cô ấy cảm thấy mệt mỏi, chán chường, không tin tưởng vào tương lai của hai đứa. Phụ nữ đúng là chịu nhiều thiệt thòi, thật khổ!:((

    Mặc dù tôi đã cố gắng không ít. Lập kế hoạch cho tương lai một cách khả thi. Tôi đưa ra một danh sách những việc cần làm để tạo Niềm Tin khi đi học xa. Trong đó có cả việc một năm nữa chúng tôi có thể đăng kí kết hôn. Đưa ra những khó khăn và thử thách mà chúng tôi có thể gặp phải. Nhưng có lẽ điều này làm cô ấy sợ những điều sắp tới, không muốn đón chờ những khó khăn ấy.

    C. Sau khi ra trường tôi và cô ấy cùng về quê. Tôi ngành Hóa, đại học; cô ấy học Kế toán cao đẳng. Thời điểm này tôi sắp phải vào Nam đi học tiếp khóa đào tạo kĩ sư trong 2 năm, được tài trợ của Nhà nước, ra trường chắc chắn công việc tốt. Đã biết rằng giai đoạn này là khó khăn, cả về sự nghiệp, công việc và tình cảm.

    Gần đây cô ấy có tiếp xúc với những người đàn ông khác qua việc đi xin việc và quen biết tình cờ. Tôi vẫn động viên cô ấy tự tin giao lưu, cô ấy không khéo léo lắm thì tôi hướng dẫn cô ấy xã giao. Vì quan điểm của tôi đó là tự do cá nhân của mỗi người, với lại đó là phạm trù công việc, tất nhiên phải tiếp xúc.

    Những người này đã đi làm được 5-7 năm nên họ đã có một sự nghiệp tương đối ổn định, có tiền, có nhà, có xe ô tô, có thể lấy vợ[​IMG] và có lẽ rằng họ cũng trưởng thành hơn tôi. Và tôi thì hiện giờ chưa có tất cả những điều đó. Dù tôi có cơ hội được học tập và làm kĩ sư trong ngành Dầu khí nhưng nó lại không phù hợp với sở trường và đam mê kinh doanh của tôi (tôi đang và sẽ cân bằng được 2 khía cạnh này). Tôi hay so sánh, tuy biết là không nên so sánh nhưng tôi thấy khá buồn, một chút tự ti, và đôi chút giận nữa. [​IMG]

    Những thời gian gần đây cô ấy có đề cập tới “Nếu mỗi người có thêm một cơ hội mới thì sao?” và hôm nay đã hỏi trực tiếp tôi. Vấn đề là đây!!!

    Tôi đã nói rằng nếu điều đó tốt cho cô ấy, thực sự cần thiết và suy nghĩ chín chắn, chịu trách nhiệm về quyết định của mình thì TÔI ĐỒNG Ý. Vì tôi cảm thấy cô ấy thực sự mệt mỏi và đã đề cập bóng gió vài lần trước đây.

    Tôi đã đoán được rồi đến lúc cô ấy sẽ hỏi tôi câu hỏi này. Tôi đã hoàn toàn bình tĩnh để phân tích khái quát vấn đề một cách khách quan, và nhất mạnh rằng cô ấy phải suy nghĩ thật kĩ về vấn đề này. Về nếu cô ấy chia tay tôi và đi tìm một người khác. Được mất những gì, tình huống tốt xấu ra sao.

    Nhưng có lẽ là sự thẳng thắn và tôn trọng này đã làm cô ấy hiểu nhầm rằng tôi đã không cố gắng giữ cô ấy lại khi cô ấy muốn ra đi. Vấn đề này được đưa lên tầm nghiêm trọng. Cô ấy muốn chia tay với tôi. [​IMG]

    Tôi đã nói rõ rằng với cô ấy rằng tiêu chí tình yêu của chúng tôi từ trước tới giờ là sự tự nguyện của cả đôi bên. Không gượng ép, có khó khăn thì cùng cố gắng vượt qua chứ không phải miễn cưỡng. Tôi vẫn yêu cô ấy rất nhiều, vẫn đưa tay để nắm lấy tay cô ấy. Phần còn lại là cô ấy có chịu nắm lấy tay tôi nữa không thôi. Vậy mà cô ấy nói rằng 99% sẽ ra đi. Cô ấy nói đã quá mệt mỏi, đã mất niềm tin ở tôi, tôi đã lừa dối khi vẽ ra tương lai tốt đẹp cùng với thật nhiều khó khăn. Rằng tôi không xứng đáng với cô ấy, tôi không đủ bản lĩnh để giữ chân cô ấy. [​IMG]

    Ai đã yêu chắc hiểu được cảm giác đau nhói trong tim! =((Tôi thực sự buồn, và trong lúc này đây lý trí mách bảo tôi rằng hãy tìm đến sự trợ giúp của các chuyên gia. Tôi viết những dòng này ngay sau buổi nói chuyện đó, rất mong các bạn đọc chia sẻ và đưa ý kiến đóng góp để từ đó tôi có một quyết định sáng suốt.
    Xin chân thành cảm ơn và chúc các bạn sức khỏe và hạnh phúc![​IMG]
  2. bonbonamer

    bonbonamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Bạn mến,
    Cá nhân mình xin chia sẻ với bạn những nỗi niềm tâm sự của bạn
    Thgian vừa qua thôi, bản thân mình cũng phải cần đến sự trợ giúp về tinh thần rất nhiều của những người bạn nhiệt tình trên forum này. Sóng gió của mình chưa qua, nhưng mình đã phần nào bình tĩnh lại được. Tất nhiên câu chuyện của mình không giống câu chuyện của bạn, nhưng có nhiều chi tiết trong câu chuyện của 2 bạn khá tương đồng với chuyện của vợ chồng mình. Mình là PN nhưng trong suy nghĩ và việc làm, đôi khi bị chồng chê rằng quá "nam tính". Tuy nhiên mình nghĩ rằng 1 khi đã thẳng thắn bày tỏ hết quan điểm, tình cảm rồi mà đối phương vẫn cương quyết dứt bỏ để ra đi thì liệu mình níu kéo thêm để làm gì nữa?
    2 bạn đã gắn bó và trải qua nhiều khó khăn như vậy, hãy để cho cô gái được "tĩnh" 1 thời gian để cô ấy cảm nhận lại mức độ tình cảm thực sự dành cho bạn lúc này. Nhưng hãy lưu ý bạn thân mến ơi, hãy tránh để cô ấy hiểu lầm rằng trong thgian 2 người đang "sóng gió", qua các mối qhệ rộng rãi mà bạn có ý tìm ai đó khác thế chỗ của cô ấy. Nếu bạn thực sự yêu cô ấy, hãy kiên nhẫn và cho cô ấy được lựa chọn. Mình tán thành quan điểm của bạn rằng hạnh phúc phải trên tinh thần tự nguyện của cả 2.
    Xét trên 1 khía cạnh nào đó, tình hình của 2 bạn chưa đến độ phức tạp như của vợ chồng mình. Bọn mình mới kết hôn chưa được 2 tháng, mình còn muốn gắn bó tiếp với anh ấy, nhưng nếu anh ấy là người quyết ra đi, mình sẽ để anh ấy thanh thản.
    Buồn cười thật, mấy ngày trước mình còn không đủ sức đứng vững, phải nhờ đến trợ giúp tinh thần của người khác, vậy mà hôm nay mình lại có thể đưa ra các suy nghĩ cứng cỏi cho bạn như thế này.
    Hãy vững tâm lên bạn thân mến, mình không giữ nổi cái không thuộc về mình đâu!
    Thân mến
  3. huongcao_84

    huongcao_84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2010
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    thứ nhất cô nàng đã quá mệt mỏi trong tình yêu với bạn;
    thứ 2 khi mở rộng mối quan hệ, cô ấy mới phát hiện ra vẫn có một vài cơ hội mới đón chờ dù cô ấy đã là của bạn đi nữa;

    yêu là hạnh phúc cơ mà;không phải lo lắng, mệt mỏi, khổ sở.....
    Có lẽ đó chưa phải là nửa thực sự của mình
    Hãy cho nhau cơ hội để đến với hạnh phúc thực sự.
  4. namvietplaza

    namvietplaza Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2010
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    tình yêu nào mà chả có sóng gió.nếu mỗi người có một người mới, liệu người mới có bằng người cũ ko?
  5. gianghaduy

    gianghaduy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2010
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Tôi biết chắc là em chẳng sướng gì?
    Giữa muôn lời thị phi
    Rằng em không chung thuỷ
    Nhưng sự thật vẫn là sự thật
    Dấu làm sao được sự thật bây giờ!
    Có trách chăng người ấy chính là em
    Bởi không trọn vẹn trước sau!
    Thân đàn bà đâu phải sức nam nhi
    Anh cũng biết là em đau khổ lắm
    Bởi lỡ rồi, em đã đánh mất anh
    Trái tim và ý trí đàn ông
    Không thể ôm lại em khi em đã..!
    Hãy cố lên xoa vết đau ngày cũ
    Gìơ oán trách chỉ là tội lỗi
    Bởi em không giữ chọn danh phận cho mình
    Có trách thì trách bầy chó sói
    Bằng nhung lụa, bằng hào quang giả dối
    Lừa em vào góc tối và xé thịt!
    Thôi cũng tại ở đời là như vậy
    Em trách ai khi tự mình giăng bẫy
    Và tự mình hiến dâng cho bầy sói
    Cứu làm sao và cứu như thế nào?
    Khi van xin em quay lại là bờ
    Em mỉa mai tôi là kẻ bất tài!
    Và cười khểnh, kẻ khác sẽ hơn anh!
    Biết làm sao khi bầy sói khát máu
    Xé em ra từng khúc trước cuộc đời
    Em rên rỉ kêu anh lời tha thứ
    Nhưng thân tàn còn lại gì đâu!
    Có trách là trách em tham vọng
    Với hào quang giả dối cuộc đời
    Dù khoác trên mình nhung lụa vàng son!
    Và những lời nịnh bợ chứa "bom bi"
    Bầy lang sói vẫn là bầy lang sói
    Chúng tiếc chi danh phận của em!
    Em hãy tự chữa vết thương cho mình
    Anh không biết cách chi mà chữa được
    Bởi vết thương lòng khó chữa lắm em ơi!
    Trái tim anh đâu phải nơi chứa rác
    Khi tàn tạ em gọi trái tim anh
    Và đổ vào đó bao lời giả dối!
    Thôi thế nhé tổn thương là quá đủ
    Anh không còn đủ bao dung hơn nữa
    Nếu cố thêm tim sẽ vỡ tan tành!
    Chỉ bằng cách một, hai, ba cùng hát
    Cố lên nào hạnh phúc sẽ về tay!
    Em có thể thử một lần cũng được
    Biết đâu rằng em sẽ nhận ra
    Ở cuộc đời đâu chỉ có vàng son, nhung lụa
    Tất cả chỉ là những ảo vọng phù hoa
    Trên tất cả, là tình yêu đích thực
    Thử một lần em yêu thật thử xem!
    Trường Giang làm bài thơ này lúc tâm trạng rất buồn!
  6. BachCotTinhz

    BachCotTinhz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2008
    Bài viết:
    1.844
    Đã được thích:
    0
    Theo mình thì nên giữ cô ấy lại. Ai cũng có lúc yếu lòng, trong một số thời điểm nhạy cảm nhất định thì điều đó càng dễ xảy ra. Bạn yêu cô ấy, ở bên cô ấy khi vui, buồn. Vậy sao lúc cô ấy đi sai đường, bạn ko định hướng cho cô ấy ? Cô ấy đang phân vân, cần sự níu kéo của bạn, vậy mà bạn bỏ mặc cho cô ấy tự quyết định ? Bạn cho rằng như thế là tôn trọng cô ấy ? Bạn có nghĩ suy nghĩ của bạn quá rạch ròi, quá cứng nhắc ko ? bạn đã thử đặt mình vào vị trí của cô ấy để cảm nhận xem cô ấy cần gì và cảm thấy ntn chưa ?
    Khi đã cố gắng, rất cố gắng, mà vẫn ko giữ đc thì lúc đó mới cần đến sự tôn trọng bạn dành cho cô ấy, đó là để cô ấy chia tay thanh thản.

    Mình ko nói ai đúng ai sai ở đây đâu nhé, vì rất nhiều khả năng cô ấy cũng chán bạn rồi. Nhưng đó là việc của cô ấy. Việc của bạn là hãy cố gắng giữ lại những gì mình yêu quí.
    Chúc bạn hp :D
  7. gianghaduy

    gianghaduy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2010
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Mình chai tay rùi, chỉ tội cho con trai thôi! Cuộc đời không như là mơ!
  8. o00o

    o00o Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2010
    Bài viết:
    565
    Đã được thích:
    0
    Con gái sợ nhất câu "Tuỳ em quyết định, anh tôn trọng". Nó giống như họ chỉ cần đợi chờ mình nói "vậy ta chia tay" là họ sẽ đáp lời "ok".
  9. akizora

    akizora Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/08/2005
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy cả hai bạn đều chán nhau rồi vì tôi thấy mở đầu bài bạn đều gạch ra những đầu dòng những nhược điểm của cô ấy. Bên cạnh đó bạn còn hoài bão học .... du Nam du bắc gi đó. Rồi lại muốn nói cô ấy ko năng động và bạn thì năng động....... nói túm lại thì bạn cũng chẳng ân cần giữ cô ấy lắm. Còn cô ấy có vẻ như cũng đang có nhiều đối tượng khác nữa. Không còn cần đến nhau thì cho nhau một giải thoát. Coi như hai bạn có duyên mà không có phận.

Chia sẻ trang này