1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nếu phải xa Hà Nội???

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi kalia_8x, 15/08/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. besua_xx

    besua_xx Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2006
    Bài viết:
    3.409
    Đã được thích:
    17
    hà nội ...............
    vậy là em đã xa hn gần 6 tháng rồi .........
    nhanh quá nhỉ
    em hok nghĩ rằng em có thể xa anh , xa hn ...........
    vậy mà vì anh em đã xa hn
    để bây giờ
    mỗi cơn gió thổi qua
    cũng nhớ
    nhớ quay quắt ............. nhớ nhiều hơn khi nào , những con đường hn , những góc phố đã qua
    nhớ Hồ Gươm
    và nhớ 1 người HN............
  2. jumanji12

    jumanji12 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2008
    Bài viết:
    1.532
    Đã được thích:
    0
    Xa Hà Nội à? Mình cũng chẳng biết nữa. Nó đã quá thân thuộc rồi. Nửa muốn gắn bó mãi với Hà Nội, nửa muốn đi ra thế giới, để khám phá những điều mới mẻ, thú vị, để sống trong cái văn minh phồn thị của phương Tây.
    Ai biết được dòng đời sẽ cuốn trôi ta về đâu ...
  3. PamHime

    PamHime Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2008
    Bài viết:
    455
    Đã được thích:
    0
    Ở HN mà không có dịp đi dạo hồ Gươm, đi ăn bún ốc, lang thang giữa những đường phố cổ ... thì cũng như là xa HN rùi!
    Giờ mới hiểu câu "Yêu một người là thấy nhớ ngay cả khi đang ở bên người đó" .
  4. Bupmanglon

    Bupmanglon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2006
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    nếu phải xa Hà Nội, mình sẽ tiếc nhất những ngày đi bộ dọc những con đường vắng.
    Ngày tết không được nhìn những con phố sẽ thật buồn, trống trải,
    Nhưng sẽ luôn luôn tự hào vì là người HN, với lối sông giản dị, đúng mực,
  5. petropna

    petropna Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/09/2004
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0

    Hôm nay tự nhiên lang thang vào đây, bất chợt nghĩ đến một ngày mình sẽ xa hẳn HN, hàng nghìn cây số có đủ cho một nỗi nhớ? Tự bây giờ đã nhớ HN từ trong lòng phố.
    Lại nhớ những ngày Không ngủ ở Hà Nội...
    Mọi thứ cũng khác ngày mưa xa ấy nhiều nhiều, cũng chẳng còn nhớ nhiều xem ngày ấy mình nghĩ gì.
    Ngày ấy viết còn hôm nay đọc lại.
    Lâu rồi không còn nói: Không ngủ ở đâu đó.
    ***
    Viết cho những ngày không ngủ ở Hà Nội, cho những người không ngủ ở Hà Nội.
    Có một người bạn đi du học đến nay gần tròn 6 năm. Trong 4 năm ở Sydney lúc nào cũng thấy bạn ấy để cái title ?oKhông ngủ ở Sydney?. Bây giờ chuyển đến Canberra thì lại thành ?oKhông ngủ ở Canberra?. Tóm lại là chẳng có đêm nào trên đất khách bạn ấy ngủ cả. Không ngủ tự trong tâm, cứ khẽ nhắm mắt lại chập chờn giấc mơ người xa xứ.
    Không ngủ ở Hà Nội vì xa Hà Nội hay đang ở trong lòng Hà Nội đấy nhưng trắng đêm cùng cái trở mình của phố xá kia? Cả hai nhỉ.
    Nhớ những ngày tự bắt mình đi xa, xa lắm, xa đến mức mà nhiều khi ngoái đầu lại không nhìn thấy đường về. Mây núi trùng điệp thôi, đã chọn rồi thì phải bước tiếp thôi? Đành ngậm ngùi bước tiếp. Có những đêm mưa, mưa xuân an lành nhưng lạ. Không ngủ ở Hà Nội nhưng cũng không ngủ được ở đâu. Nửa đêm lôi điện thoại nhắn tin trong cái mịt mùng của trời đất, cái giá lạnh không chỉ của nơi xa, giá lạnh ngay chính trong lòng người? Đang mưa. Mưa ở đây khác mưa Hà Nội. Gió khác, cảnh khác, người khác. Buồn cũng khác. Tự nhiên em thấy nhớ Hà Nội. Nhớ mà không về đuợc? Không biết đêm ấy ở Hà Nội có bao nhiêu người không ngủ?
    Thích mưa nhưng sợ nhất cái mưa dầm dề của ngày xuân. Nhớ những ngày ngồi lặng một góc trời nhìn mưa, cứ ngồi yên thế thôi. Tới sáng, sáng thì trời tạnh mưa. Đêm nào cũng mưa. Đêm nào cũng thức. Ngày thức, đêm thức, lòng không u hoài cũng không rộn rã? Hôm nay em có ngắm cơn mưa không? Em ngồi nhìn thôi, em chán mưa rồi, thích thú đâu mà ngắm nghía? Gần một tuần ngồi đếm thời gian đi về trong mưa. Nhớ nhiều người, nhớ nhiều thứ nhưng gắng để không nhớ những gì không được phép nhớ. Nhớ mà đau thì cố quên không nhớ, giả vờ quên không nhớ. Ai khác đau, mình không đau, dù không thấy họ đau cũng đừng nhớ. Họ đau cũng như mình đau thôi. Chỉ một người đau là đủ. Đau mãi rồi, quen rồi, chai rồi sẽ không còn thấy đau nữa?
    Anh không bắt ông trời làm tạnh được cơn mưa góc em đang ngồi? Anh thức cùng em.
    Những ngày ấy Hà Nội không mưa, nhưng có người Hà Nội biết phía xa ấy trời mưa. Người Hà Nội chia cùng người đi xa từng đêm không ngủ. 7 số điện thoại từ những ngày xưa cũ. Vẫn nhớ. Ngày ấy nghèo, ừ, nghèo thật, bây giờ vẫn nghèo. Ngày ấy SMS như trò chơi xa xỉ, bây giờ cũng vẫn chơi trò ấy? Không lưu số vì chẳng bao giờ quên. Không bắt nhớ nhưng tự nhiên nhớ. Có những lúc như thành thói quen, đúng giờ ấy, tầm ấy, đọc SMS không cần xem tên người gửi. Nhắn lại, bấm số mà không nghĩ. Chẳng còn ai rạng sáng kỳ cạch ngồi nhắn tin hỏi nhau những điều đã rõ ngoài hai kẻ dở hơi lúc nào cũng nhận mình ngoan? Ừ, ngoan thật.
    Bây giờ ĐT đầy ắp tin nhắn rồi, nhiều lúc còn không có chỗ để nhận tin nhắn mới. Một chị người quen có ĐT lưu được 200 SMS nhưng bộ nhớ lúc nào cũng thường trực con số 197/200. Còn lại duy nhất 3 chỗ để nhận tin nhắn mới. 197 SMS kia là 197 góc yêu thương không bao giờ muốn xóa? Chắc hẳn chị cũng có những lúc chần chừ không biết nên xóa tin nào từ 3 tin mới nhận chứ nhỉ? 2000 chỗ trống cũng chưa đủ cất hết yêu thương. Đành gửi vào tâm vậy? Thiên hạ thế, mình không thế.
    Cũng chẳng có gì thiêng liêng đến mức không thể xóa, nhưng chưa muốn xóa dù chẳng mấy khi đọc lại. Ngày trước ĐT chỉ lưu được 20 tin nhắn vẫn thấy đủ, bây giờ hàng trăm tin vẫn thấy thiếu, có khi chẳng lưu được tin nào cũng chẳng sao. Ngày trước đầy ắp tin nhắn của thằng bạn thích đọc Doraemon và lúc nào cũng quảng cáo: Hình như tớ sắp có người yêu; của 1 anh BK năm nay ra trường, lâu lắm rồi không gặp, của bác sỹ thú y, của vài ba người nữa không nhớ tên? Bây giờ vẫn còn lưu mấy cái SMS hay hay của bác sỹ thú y, những tin nhắn từ những đầu số rất lạ, không bắt đầu bằng +84? Hiện tại đang rất nhiều SMS của * * ngoan. Sắp xóa hết rồi, xóa hết đi lấy chỗ nhận yêu thương mới. Yêu thương ở trong tim, cái gì cần nhớ thì chẳng bao giờ quên được cả?
    Người đi xa vui lây cái rộn ràng của phiên chợ hoa ngày sớm nơi ngã ba Xuân Diệu ?" Âu Cơ, thèm lây cái rét ngọt tinh mơ của gió sông Hồng ngoài bãi xa. Không nhìn ai nhưng nhìn thấy một người. Một người lạc trên núi gọi to tên người Hà Nội. Người Hà Nội lạc giữa chợ hoa gọi người trên núi. Chẳng ai đón được ai nhưng ai cũng tìm thấy đường về?
    Tết này biết khóc. Tự nhiên khóc, lâu lắm mới thấy nước mắt mình lăn dài trên má. Đã khóc khi nghe thấy một câu xin lỗi. Nào đâu ai có lỗi mà xin? Lại cười khi nghe một lời hứa. Lời hứa được nói ra. Không ai phải đau vì ai nữa?
    Trở về Hà Nội. Ở Hà Nội đấy nhưng vẫn ?oKhông ngủ ở Hà Nội?. Lại trắng đêm. Người Hà Nội cũng trắng đêm.
    Ngày xưa, chưa xưa lắm đâu, 3, 4 năm gì đấy thôi, cấp 3, đó là thời gian thèm ngủ và ngủ ngon giấc nhất. Lúc nào cũng thường trực cảm giác thiếu ngủ, buồn ngủ nhưng không dám ngủ. Thầy bảo, thanh niên không dám ngủ vì sợ mất đi những giây phút đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Chẳng phải. Ngủ thì ai học cho, ai ôn thi, ai nay bài mai vở? Ngày ấy thức để hướng về con đường duy nhất dẫn mình tới tương lai ?oquyết làm thầy chứ không làm thợ? như ai? Nhớ những hôm sáng sớm đứng ở ban công nhìn xa xăm, ánh mắt ngái ngủ bắt gặp một ánh đèn nhỏ giống ánh đèn mình đang thắp từ một khung cửa sổ vô danh nào đó. Nhớ những buổi sáng mùa hè mở cửa cho gió lùa qua tán ổi xanh vào phòng, xua đi cái ngột ngạt của một đêm không tròn giấc. Ngày ấy không ngủ ở Hà Nội để bây giờ tiếp tục không ngủ ở Hà Nội.
    Bây giờ không ngủ ở Hà Nội không phải vì không dám ngủ. Không ngủ vì không biết phải làm như thế nào để không thức nữa. Không vui, không buồn, không nghĩ ngợi, không trăn trở nhưng không ngủ. Tự nhiên thấy sợ khi thấy bất kỳ ai cũng không ngủ như mình? Đêm qua * * ngủ 12 tiếng? Không có cái gì làm * * ngoan hân hoan hơn thế.
    Hà Nội lúc nào cũng thức. Chỉ cần một người không ngủ thôi. Một người là đủ. Hai người bỗng hóa vô duyên...
    [​IMG]
    Được petropna sửa chữa / chuyển vào 00:37 ngày 10/03/2008
    Được petropna sửa chữa / chuyển vào 00:38 ngày 10/03/2008
  6. HASHALYS

    HASHALYS Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/09/2003
    Bài viết:
    2.964
    Đã được thích:
    0
    HN luôn trong trái tim, dù có xa hàng vạn dặm vẫn ko thể quên được đúng ko.
  7. kinh_can_de_thuong

    kinh_can_de_thuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2006
    Bài viết:
    1.978
    Đã được thích:
    0
    Xa HN ư?Kế hoạch đó đã tan rồi.
  8. milosa

    milosa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    2.176
    Đã được thích:
    0
    Chưa bao giờ
    HN trong tôi là cái gì thân quen.....là một điều thiêng liêng
  9. Babymonkey

    Babymonkey Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    0
    Xa Hà? NẶi ư? ...
    Ngà?y trước mì?nh hòc trong SG, 4 nfm. Mì?nh 'Ắm tư?ng ngà?y 'Ă? mong 'ược trơ? vĂ? HN. MĂfi lĂ?n bước chĂn lĂn mày bay vĂ? HN, cà?m giàc lùc nà?o cùfng xẮn xang, yĂu HN lf́m. Và? tới khi trơ? lài SG, mì?nh khòc, vì? mì?nh khĂng muẮn xa HN - khĂng muẮn xa HN mẶt chùt nà?o...
    Ngà?y vĂ?... Mì?nh nghìf rf?ng mì?nh 'àf trơ? vĂ? hf?n, trong lò?ng HN. Ơ? trong lò?ng HN mà? 'Ăi khi nĂfi nhớ HN vĂfn cứ da diẮt. Mì?nh cứ mà?i miẮt 'i lang thang 1 mì?nh khf́p càc con phẮ, 'f tẶn hươ?ng khĂng khì mù?a thu, 'Ă? nhì?n ngf́m tiẮt trơ?i chuyĂ?n mù?a, 'Ă? lf̣ng yĂn quan sàt bẮn mù?a hoa Hà? NẶi... Cứ nghìf rf?ng sèf màfi chf?ng bao giơ? mì?nh phà?i xa HN nưfa. MĂfi buĂ?i tẮi 'i là?m vĂ?, mẶt mò?i, mì?nh cuẶn mì?nh trong phò?ng, bì?nh yĂn...
    Và? rĂ?i thì? mì?nh lài quyẮt 'ình xa Hà? NẶi. ĐĂ? quay lài với vù?ng 'Ắt phương Nam, nơi mì?nh 'àf gf́n bò 4 nfm. LĂ?n 'i nà?y khĂng cò lơ?i hèn quay trơ? lài? Là? bao lĂu? Đơn vì xa HN sèf tình bf?ng mù?a? Bf?ng thàng, bf?ng nfm hay cà? cuẶc 'ơ?i?
    VĂfn biẮt mòi thứ vĂfn rẶng mơ?. VĂfn biẮt 'ò là? sự lựa chòn. Hà? NẶi với mì?nh, là? nhưfng buĂ?i tẮi mù?a thu bì?nh yĂn 'i vĂ? mẶt mì?nh, là? nhưfng buĂ?i tẮi ngĂfu hứng ra sĂn Mỳf Đì?nh ngf́m 'è?n trơ?i, là? gia 'ì?nh với bẮ, mè, bà? ngoài luĂn Ắm àp bì?nh yĂn, là? mẶt cfn phò?ng nhò? bè nhưng 'ù? Ắm trong mù?a 'Ăng cf́t da cf́t thìt, là?... cà? nhưfng 'iĂ?u khĂng thĂ? 'f̣t thà?nh tĂn.
    Sà?i Gò?n, với mì?nh là? tì?nh yĂu, là? cuẶc sẮng nfng 'Ặng, là? cĂng viẶc mì?nh yĂu thìch... Là? mẶt mài Ắm mì?nh hf?ng mơ ước.
    ĐĂi khi thẶt khò 'Ă? tàch bàch Hà? NẶi hay Sà?i Gò?n...
    Xa Hà? NẶi, mì?nh sèf nhớ lf́m...
  10. socolamusic

    socolamusic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    2.310
    Đã được thích:
    0
    Chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xa HN cả !
    Bởi đơn giản đó là gia đình , là mái ấm nới có mẹ có cha và cả những người thân quen của mình!
    Xa HN là một điều k tưởng vì ... mình rất bám mẹ mình ... xa là nhớ vô cùng

Chia sẻ trang này