1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nếu thấy buồn...em cứ khóc.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi November_rain_gt, 26/05/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. rangkhenh_malumdongtien

    rangkhenh_malumdongtien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2007
    Bài viết:
    2.563
    Đã được thích:
    0
    Em muốn khóc , muốn khóc nhưng chỉ là khi nào bên anh , được nghe anh giải thích , em chỉ biết được là anh vì bạn anh mà xa lánh em ... em ko thể tin ... em đáng nhẽ cũng sẽ quên anh nhanh thôi , vì chúng mình có là gì của nhau đâu , thậm chí tay em còn chưa được trong tay anh ...
    Em buồn vì em ko biết mình đang đứng giữa cái gì
    Em muốn khóc vì anh xa em nhanh quá
    Em muốn nói cho anh hiểu rằng , anh đang làm em bơ vơ như đứa trẻ lạc mẹ ...
    Anh à , liệu anh có đọc những dòng này ???
    Những dòng tin nhắn , những cái pm em gửi đi ko có 1 lời đáp ... Em thấy mình vô vọng ... Phải chăng , em đã dành tình cảm cho anh hơn thế ????
    Em sẽ hỏi cho ra bằng được những chuyện này , em ko biết em đã sai & phạm phải những chuyện j .
    Mà qua đây , em đang chìm trong những mối tơ vò . Ko hiểu tình cảm của anh như thế nào ??? Liệu đã dành cho em đủ lớn chưa ?? Hay chỉ là anh bước vào trò chơi ái tình , trong đó , anh chọn em làm đối tượng ???
    Anh à , thèm đc gọi 1 tiếng " Anh Yêu " , thèm đc nghe gọi là " bé mập " .... thèm đọc những dòng tin của anh .......
    Em băn khoăn ... và có lẽ ... em sẽ lại im lặng ... sẽ trả anh về với đời thường của anh ko có em làm phiền ........
    Em mới chỉ cảm nhận đc ánh mắt , nụ cười , lời nói của anh ... Nó thật đến vậy cơ mà ??? Hay chỉ là em cố gắn vào đó " niềm tin " để em tự an ủi mình .. Anh cũng thật với em ??????
    Giờ đây ... lại nghi ngờ ... sự nghi ngờ dồn nén trong em , em thấy mình ngu ngốc & có lẽ , chỉ nước mắt vào giờ phút này em mới có thể nhẹ nhõm ....
    Nhưng cả đêm qua , em thức chỉ để nghĩ về anh , vậy mà em ko khóc đc ... Em biết , nếu gặp anh ... Em sẽ khóc ....... bao giờ điều đó xảy ra ?????? .... Ko bao giờ !!!

  2. changchaithonque

    changchaithonque Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    7.688
    Đã được thích:
    0
    Muốn khóc quá mà ứ khóc được thì phải làm gì cho thanh thản.Thế mà!
  3. nguvanbaochi

    nguvanbaochi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2007
    Bài viết:
    2.609
    Đã được thích:
    9
    Cứ khóc đi, cho đến khi nước mắt không thể rơi nữa. Và khi nước mắt không còn rơi, sẽ là cảm giác thanh thản, nhẹ nhõm và hạnh phúc vô cùng. Bởi khi ấy, ta đã vượt qua tất cả, nỗi buồn qua đi và niềm vui lại về.... Khi ấy, ta sẽ thấy yêu biết bao cuộc sống quanh mình, yêu, yêu nhiều lắm, ta sẽ tìm thấy niềm vui ở những điều giản dị nhất.
    Bởi vậy, hãy khóc đi. Lấp lánh đằng sau những giọt nước mắt là niềm vui-khi ta tìm lại được chính mình.
  4. ghet_ghet

    ghet_ghet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    769
    Đã được thích:
    1
    Không phải chuyện gì khi buồn cũng có thể khóc. Nhưng cũng dễ khóc bởi những chuyện nhỏ nhặt, vu vơ nào đấy.
    Khi không quan tâm thì bảo sao hờ hững, khi quan tâm thì ghẹo: mệt bé. Bảo sao không tức. Có ghét, có buồn nhưng chả có khóc đâu.
    Nhiều lúc, đi học về tối, mệt thật mệt, đói bụng lả lơi. Đi từng bậc một lên cầu thang, chân trĩu nặng. Thả mình xuống giường, khóc... Hihi, tại những chuyện buồn tức trong ngày dằn lại, cuối ngày mệt nên nó chui ra. Thế mà khỏe, khóc hu hu xong tắm một cái, ăn một miếng, ngủ một giấc no đến sáng.
  5. CoolPC

    CoolPC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2004
    Bài viết:
    3.480
    Đã được thích:
    0
    Không muốn khóc mà nước mắt cứ rơi, chả lo đc cái gì cho bố mẹ giờ còn là gánh nặng thêm, mình đã kô muốn bố mẹ biết mình làm ăn khó khăn, phải vay mượn chỗ này chỗ kia để gắng gượng qua cuộc khủng hoảng bi giờ, không muốn bố mẹ buồn nên k nói, thế mà mẹ chồng lại kể hết cho bố mẹ mình nghe, sao mà chán thế, kể thế thì đc cái gì, mẹ mình đã đang ốm thì chớ, tự nhiên lại lôi chuyện mình vay mượn NH ra làm gì, làm ăn có ai là k vay k mượn, mà mình chấp nhận như vậy cơ mà, k lẽ bằng ngần này tuổi rồi lúc nào cũng phải nhờ bố mẹ hay sao. Nhưng mà bố mẹ mình thì k nghĩ như vậy, đối với bố mẹ mình, công nhân viên chức bình thường thì đi làm chỉ đơn thuần là đi làm thôi, có sao sống vậy, mình thì tham vọng làm giàu, nhưng giàu đâu chưa thấy, đã thấy chất ngất nợ nần. sao tự nhiên mẹ lại nói với bố mẹ con làm gì để bố mẹ con buồn thêm ra, con muốn trách mẹ chồng lắm mà chẳng trách được, trách gì được đây vì con chỉ là dâu thôi, là phận con, bố mẹ nói sao con phải chịu vậy, Nhưng tự nhiên làm bố mẹ con phải đau buồn, lo lắng cho con, con thấy khổ tâm lắm.
    ước gì ngày mai mình k còn trên cõi đời này nữa, 1 tai nạn nào đó mang mình đi, chắc tiền bảo hiểm cũng đủ để trả nợ, nếu mình chết đi, có lẽ mình sẽ k biết đến khổ đau là gì nữa. Buồn quá, xin nước mắt đừng rơi
  6. bebymilo

    bebymilo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2008
    Bài viết:
    1.265
    Đã được thích:
    0
    Cũng muốn khóc ...nhưng mà muốn có 1 bờ vai để dựa vào cơ .....
  7. November_rain_gt

    November_rain_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    1
    Anh cứ đi...về phía những điều mới lạ...tốt đẹp...về nơi anh hạnh phúc...về nơi không có em.
    Em sẽ ở lại...gìn giữ khoảng thời gian đã qua...xây dựng những điều tốt đẹp...và đợi chờ hạnh phúc...em ở lại...nơi...không còn có anh.
  8. Rockyl

    Rockyl Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/12/2002
    Bài viết:
    449
    Đã được thích:
    0
    Nói thật là giờ em rặn ko ra nổi 1 giọt nước mắt dành cho anh nữa rồi...Muốn khóc quá mà chẳng khóc được...Anh làm em thất vọng quá...biết bao giờ anh mới trưởng thành nhỉ? haizzzz....
  9. November_rain_gt

    November_rain_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    1
    Cố gắng gượng cho cái công việc nó xuôi, không muốn việc mình đeo đuổi cả mấy tháng trời lại bỗng chốc " hủy hợp đồng", cảm giác thấy mình đúng là chẳng có tác dụng gì cả, quá bình thường nếu ngồi khóc và đổ lỗi cho cái lão giám đốc và bên bán hàng điên khùng kia, tốt hơn là tìm cách tháo nó ra, không ăn cơm thì ăn cháo, không đói cũng phải ăn, ăn để tận hưởng cái cảm giác là mình đã không bỏ cuộc. Lại đi
  10. oisuongtnvn

    oisuongtnvn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2008
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    ôi cuộc dời sao lăm người buồn vậy sao . buồn thì phải nghĩ dế lúc vui để vươn tới ..... tôi cũng buồn bạn cũng buồn ..... mà buồn dể làm gì nhỉ???????? vứt quach đi ... hêt buồn
    Được oisuongtnvn sửa chữa / chuyển vào 23:35 ngày 31/05/2008
    Được oisuongtnvn sửa chữa / chuyển vào 23:36 ngày 31/05/2008

Chia sẻ trang này