1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nếu thấy buồn...em cứ khóc.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi November_rain_gt, 26/05/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tundohoi

    tundohoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/11/2005
    Bài viết:
    2.901
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi hok khóc... toàn cười...
    Vẫn có thể tìm được niềm vui trong những nỗi đau mà...
  2. November_rain_gt

    November_rain_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    1
    Sau một hành trình dài, lại trở về, mệt nhoài, ám ảnh về một con người, chẳng biết thế nào là tốt, thế nào là xấu nữa, có lẽ câu này đúng "bản chất tốt nhưng dòng đời xô đẩy", hơi hài hước nhưng có lẽ là đúng, chỉ cầu mong cho cuộc sống nhân từ. Ngày mai lại đi, phải cố gắng lên thôi, sắp 30 tuổi rồi, nhanh lắm, đừng kêu mệt mỏi nữa, cuối tuần mình sẽ được ngủ liền tù tì, vậy sẽ hết mệt ngay thôi, phải không
  3. 29L3

    29L3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2005
    Bài viết:
    731
    Đã được thích:
    0
    Đã có lúc mình khóc vì cảm giác cô độc ,trốn mình trên phòng và bật nhạc thật to để khóc .Buồn ko bao giờ nghe nhạc buồn ,luôn là Dance ,Rock .Lúc đó mình sẽ có cảm giác rât đông người bên mình ,vỗ về "nếu buồn cứ khóc đi " Bao lâu rồi mình ko khóc nhỉ ,cũng chẳng biết nữa nhưng bây giờ buồn hay bế tăc hay cô độc mình chỉ lặng lẽ nghe ROCK,DANCE 1 mình .Ko khóc được chẳng hiểu vì sao .
  4. Lockhart

    Lockhart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2007
    Bài viết:
    729
    Đã được thích:
    0
    hay, tặng ấy thêm 10 cái kẹo nữa thành tớ nợ ấy 215 cái nhé.
  5. November_rain_gt

    November_rain_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    1
    Em vẫn luôn tự hỏi "sau khi em đi rồi, rời xa cuộc sống của anh, khoảng thời gian trống trải, ai sẽ là người chăm sóc cho anh? Ai sẽ là người anh nhấc fone gọi đến khi công việc của anh trục trặc, ai sẽ là người anh đón đi xem phim mỗi tối cuối tuần? Ai là người nhắc anh đừng uống say quá khi đi cùng mấy anh bạn thân, ai sẽ là người anh gọi điện và thủ thỉ mỗi khi anh đi công tác ở xa, ai sẽ là người để anh "trút giận" những bức xúc ở tập đoàn, ông sếp dở hơi và gã hàng xóm chết tiệt, ai sẽ làm anh cười sau lúc ấy, ai sẽ tìm những chiếc tất thất lạc tận gầm giường, kẽ ghế sofa, ai sẽ là người chọn cho anh cravat cùng màu với áo, ai sẽ là người chờ đợi tin nhắn "anh đã về an toàn, chuẩn bị đi ngủ"...
    Có lẽ với anh đó là những điều tầm thường lắm, không có những điều đó, anh vẫn có cuộc sống tốt đẹp, bình thường, vì anh vốn là người độc lập, một vai anh gánh vác cả một gia đình lớn, cả một công ty hơn 20 nhân viên, thì không thể nào anh lại không lo được những thứ nhỏ nhặt cho bản thân mình. Em thật sự muốn tin như thế. Nhưng những chiều cuối tuần, em vẫn từ chối đi tụ tập cùng lũ bạn thân, lặng lẽ chờ đợi một điều gì đó, quen thân lắm. Những sáng chủ nhật em vẫn dậy rất sớm, chẳng để làm gì cả, lẽ ra em nên ngủ nướng bù cho cả tuần mệt mỏi, nhưng em muốn ra khỏi nhà, những chiếc tất bị lạc, anh đã tìm thấy chưa? Em không thể ngủ được, cuối tháng, phòng anh lại đi liên hoan, anh sẽ uống vừa đủ vui, để về nhà an toàn chứ? Ông sếp khó tính có còn nhòm ngó anh nữa không? Anh không còn giả vờ ghen với "lão" hàng xóm hay lúng túng mỗi khi em đến nữa phải không? Anh sẽ tránh chọn cravat đỏ và áo xanh chứ?...
    Em biết, anh đang dần quên em, và em đang cố gắng để quên anh, chúng ta sẽ quên nhau, nhưng không phải tự nhiên như cách đây 10 tháng 14 ngày, em vấp ngã và đổ nhào vào "ông sếp vừa già vừa xấu vừa đầu gấu" đúng vào ngày đầu tiên đi làm, không tự nhiên như việc cả anh và em đều đi xem bóng đá một mình ở chung một quán, như việc cả hai chúng ta đều "ghét" nhau vì quá kiêu và quá lạnh lùng "xấu xí và chẳng có gì thú vị". Lúc đó, nghĩ đến anh em khẽ mỉm cười, còn bây giờ, em bật khóc.
  6. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Điệp khúc buồn
    Đêm nay anh về, em lo sợ quá. Có lẽ tất cả rồi cũng trôi qua . Thời gian sẽ là phương thuốc thần xoa dịu vết thương trong tim anh. Anh nào biết, khi anh nói lời yêu, tim em không hề xao động, em đã cố gắng lắng nghe nhịp đập của con tim nhưng nó vẫn thản nhiên, chẳng mảy may lạc nhịp, chẳng ngân nga bài hát của riêng nó. Và em đã hiểu, cái mà em ngỡ là tình yêu đầu đời, chẳng bao giờ tồn tại . Mối tình học trò ngây ngô, khờ khạo nghĩ lại em cứ tự cười mình.
    Ngày ấy anh như vầng hào quang chói sáng, cao lớn, rắn rỏi, xuất sắc về mọi phương diện, đã là niềm mơ ước của vô số trái tim, trong đó có trái tim nghịch ngợm, láu táu của em và em đã chờ đợi, đợi chờ mãi cho đến khi anh đã nói lên những lời của trái tim, vậy mà trong lòng em cứ dửng dưng. Lúc đó tình cảm của anh thật là mãnh liệt còn em thì lại sợ, nếu em nói câu từ chối, anh sẽ ra sao ?...
    Và em đã nói dối, chẳng phải lần đầu tiên em nói dối, em đã từng nói dối một cách trơn tru nhưng sao lần này lời nói dối bật ra khỏi đôi môi một cách khó khăn, khi lời nói bật ra thì em đã không níu kéo lại được, nhìn anh rạng rỡ vì hạnh phúc em lại ray rứt trong lòng, lương tâm dằn vặt em lại không nỡ lừa dối anh, em sợ anh sẽ đau khổ hơn khi biết sự thật.
    Em đã quyết định nói thật, nhưng lời nói thật của em đã làm tổn thương anh, em chỉ biết nói câu xin lỗi, em chẳng đo lường được phản ứng của anh. Anh đã chán nản đã buông xuôi tất cả, anh căm ghét thế giới này đòi sang thế giới khác, nơi đó anh sẽ được bình yên hơn. Em mong muốn em và anh sẽ là bạn bè nhưng anh lại từ chối em. Em đã mong anh hãy quên em như khi xưa em từng mong anh hãy nhớ đến em. "Tình yêu chỉ là một trò chơi cút bắt, suốt đời cứ mãi đuổi nhau, tìm nhau". Em cay đắng khi nhận thấy sự nhận xét của mình là chính xác, tình yêu chỉ là một trò đùa không hơn không kém. Và em đã bất lực nhìn anh lao vút qua đời mình, lòng trống rỗng và vô vọng. Một cơn lốc đã đi qua đời em, trái tim em ngân lên một điệp khúc thật buồn.
    Bây giờ em và anh ở hai phương trời khác nhau, em cảm thấy buồn và bế tắc trong suy nghĩ, làm người lớn sao thật rắc rối, khó khăn. Em lại thầm ao ước em nhỏ bé như thuở nào, mơ mộng về một cuộc sống màu hồng êm ả. Mơ ước cũng chỉ là ước mơ, cuộc sống nhuộm một màu xám không hứa hẹn một điều gì tốt đẹp.
    Bây giờ anh lại viết thư nói câu xin lỗi và anh sẽ mãi mãi chờ em, nhưng để làm gì? Anh hãy đừng chờ đợi dù biết là vô vọng, hãy đừng hy vọng ở một kẻ đã quay lưng. Em cầu mong anh hãy quên em như quên một kỷ niệm buồn. Hãy để câu chuyện chôn sâu vào dĩ vãng, đừng tuyệt vọng bởi cuộc đời này còn có ánh nắng, nó xua tan những cụm mây xám trên bầu trời, trả lại cho bầu trời một màu xanh hòa bình và hạnh phúc. Lúc ấy trái tim của anh sẽ ngân nga bài ca mà chỉ riêng một trái tim khác mới hiểu được.

  7. November_rain_gt

    November_rain_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    1
    Anh vẫn nói yêu em, em là người đặc biệt và quan trọng nhất cuộc sống của anh, sau Mẹ, nhưng anh sẽ không lấy em làm vợ, anh lựa chọn một người khác, em đã hét vào mặt anh "anh điên rồi", hôm nay em thấy nhẹ nhàng hơn
  8. CoolPC

    CoolPC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2004
    Bài viết:
    3.480
    Đã được thích:
    0
    đàn ông là vậy đấy, họ luôn nói yêu mình, nhưng khi chọn vợ họ lại chọn ng khác, chả hiểu sao, ngày xưa ox mình bảo, với anh, yêu thì anh yêu người ntn cũng đc, có thể ăn chơi, sành điệu, xinh xắn,.... nói chung là k quan tâm lắm đối với ng mà đàn ông chỉ có ý định yêu, nhưng khi lấy thì họ lại xác định khác, nào thì phải có công việc tử tế, gia đình đàng hoàng, biết chu toàn gia đình, biết lo cơm nấu nước ....., chứ k cần những cô gái xinh đẹp để làm người yêu.
    Nhưng cũng có 1 lí do khác là anh ta chiều theo ý bố mẹ vì phụ thuộc vào bố mẹ nên chọn cô nào đó để lấy là theo ý của bố mẹ anh ta.... chứ chưa chắc là vì yêu cô đó. Tuy nhiên, cũng chia buồn với bạn, chỉ biết khuyên bạn 1 câu: thực ra bi giờ mọi chuyện mới là bắt đầu ...., good luck
  9. November_rain_gt

    November_rain_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    1
    Anh lấy người con dâu cho Mẹ chứ không phải chọn một người vợ cho mình, nhưng em cũng hiểu khi không đấu tranh là khi tình yêu chưa đủ lớn, và nếu có đấu tranh thì sau này em cũng không thể vượt qua nổi bóng của Mẹ. Em chưa đòi hỏi ở anh điều gì cả, nhưng bây giờ, em thật sự mong anh làm cho em một điều, hãy để cuộc sống của em được thanh thản, đừng liên lạc, đừng nói yêu em nữa, thế là đủ. Em không thể chúc anh hạnh phúc, vì em biết anh sẽ không thể hạnh phúc, ít nhất là trong lúc này. Nhưng em vẫn mong, thời gian sẽ là phương thuốc giúp cho những vết thương thành sẹo, việc của chúng ta là đừng động vào vết sẹo đó. Vậy nhé anh.
  10. kid1314

    kid1314 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2008
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    Giọt nước mắt có thể giải quyết được nhiều chuyện nhưng không phải là tất cả đâu bạn ạ! Hãy cứ khóc, khóc và sau đó hãy cười, vì đến một ngày nào đó khi nhìn lại những giọt nước mắt khi xưa có lẽ khi đó bạn sẽ cười đấy, cười vì nhờ nó mà mình đã lớn hơn, trưởng thành hơn trong cuộc sống đầy khó khăn này! Anyway, hạnh phúc tuy ngắn ngủi đi chăng nữa thì nó vẫn tuyệt vời hơn niềm đau rất rất nhiều phải không bạn! Chúc nụ cười rồi đây sẽ luôn nở trên môi bạn!

Chia sẻ trang này