1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nếu thấy buồn...em cứ khóc.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi November_rain_gt, 26/05/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lacoste_vn

    lacoste_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/02/2008
    Bài viết:
    1.516
    Đã được thích:
    0
    1 tin nhắn : " em khóc quá nhiều rồi, nhưng vẫn muốn khóc nữa, vì cuộc đời em chỉ toàn là nước mắt "
  2. beyeuanhT

    beyeuanhT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2008
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    khóc cũng tốt mà , rửa mắt, thoải mái nữa . Nhưng mà hình như khóc nhiều cạn nước mắt, khô tuyến lệ sẽ bị mù đấy . Giống như trong phim í , sợ lắm
  3. Tigon1007

    Tigon1007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2007
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    0
    Khóc được đôi khi lại hay. Có những người, không dám khóc, không dám khóc, lúc nào cũng cố tỏ ra kiên cường
  4. libertas

    libertas Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2008
    Bài viết:
    452
    Đã được thích:
    0
    hic hic hicccccccccccccccccccccccccccc
    e nhờ tẹo!
    nhà e có ng kg dám hét lên tiếng ạ!
  5. November_rain_gt

    November_rain_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    1
    Vậy là điều đó đã đến. Anh đang chuẩn bị cho đám cưới. Chị ấy đẹp hơn em, chị ấy hiện đại hơn em, sắc sảo hơn em, và quan trọng, nhà chị ấy và nhà anh thật sự hài lòng. "Em sẽ tự kết hoa cho đám cưới của mình, em nhé, thật nhiều hoa, và em là bông hoa đẹp nhất ". Em biết, em vẫn sẽ là bông hoa đẹp nhất trong ngày cưới, nhưng không phải ngày cưới của anh. Em đã cố gắng không khóc, em không cho phép mình tiếp tục đau khổ vì anh. Đừng làm em buồn nữa, em không thể tự phủ nhận rằng tình yêu của em vẫn còn, rất nhiều, nhưng em không thể đi bên anh được nữa. Em không thể, dù lúc này em chỉ muốn hét lên rằng em không muốn, không bao giờ muốn xa anh. Không bao giờ anh biết được rằng, đằng sau vẻ lạnh lùng thờ ơ, đằng sau vẻ bất cần "hết, anh đừng dùng dằng, cũng buồn, nhưng qua nhanh lắm, em chẳng tiếc" là những đêm em khóc thầm, tự kìm nén tiếng nấc của mình, anh đừng nhắn gì cho em nữa, đừng mong gì ở em nữa, đừng làm thêm một người nữa phải khổ, phải buồn vì anh nữa, em đang ở trong cảm giác đó, em biết, anh đừng như thế nữa. Anh sẽ hạnh phúc, em tin như thế. Và em...rồi em cũng sẽ được hạnh phúc.
  6. thuy1305

    thuy1305 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2008
    Bài viết:
    1.080
    Đã được thích:
    0
    Ngày trước thì cứ nhắc nhở mình ko đc khóc, ko đc khóc
    Giờ mới thấy, khóc đc cũng là điều hạnh phúc
    cái cảm giác nghèn nghẹn, ứ ở cổ mà ko thoát ra đc thật là khó chịu
    chết dở, ko thể khóc đc
    Buồn lắm mà ko thể khóc đc thì phải làm sao đây???
    Cứ toét miệng ra cười thì có đứa bảo mình hâm
    đời éo le thế đấy
  7. chuoi_in

    chuoi_in Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2005
    Bài viết:
    117
    Đã được thích:
    0
    Có thật khóc xong sẽ nhẹ lòng.
    Tớ lớn rồi thì đâu có đc khóc, nhưng đôi khi tớ không muốn làm người mạnh mẽ, không muốn cứng rắn nữa
  8. lanhthanhthu

    lanhthanhthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    934
    Đã được thích:
    0
    Ừ thì vẫn chỉ như trc thôi mà_ chỉ là khóc nhè thôi chứ có ji to tát
    Rồi tý lại nhăn răng cười nham nhở ấy mà
    Nhỉ?
  9. mua_mua_dong

    mua_mua_dong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2004
    Bài viết:
    1.012
    Đã được thích:
    1
    khóc thật lun
  10. November_rain_gt

    November_rain_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    1
    Ngày hôm qua..
    Mệt nhoài với công viêc, mọi người đã về hết, lo cho gia đình, chuẩn bị để đi chơi với người yêu. Ngồi lại, chat chit vài ba câu, tự nhủ "đằng nào cũng chờ hết nắng rồi về", 7h tối, văn phòng vắng hoe, trơ trọi, nắng đã tắt, chẳng muốn đứng lên. Điện thoại réo, dăm ba câu công việc, tắt máy, rồi lại mở máy, sợ một số quen...7h30, lững thững ra về, nhìn qua cửa, nhà nhà ngồi quây quần ăn tối, tự nhiên bật khóc...
    8h30, lang thang cùng thằng bạn thân, nhếch nhác, lôi thôi, kệ, chắc tại trời nóng. Kể lại chuyện những năm đại học, cười ngoác miệng, ngả nghiêng, rồi lại bật khóc, đã qua mất rồi, quá nhanh, cũng may là tất cả những yêu thương vẫn còn, vẫn nguyên vẹn, chắc chỉ mất đi chút ít vì bươn chải, lăn lộn để "có tương lai".
    Tờ mờ sáng, khóc vì sung sướng, Lahm đã làm mình nhảy nhót, hò reo inh ỏi, phút cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
    Hôm qua...cả ngày...khóc. Không chỉ vì buồn

Chia sẻ trang này